Vì “trót dại” tôi phải lấy người không yêu
22 tuổi, tôi chuẩn bị lấy chồng. Tôi cũng chuẩn bị làm mẹ. Nhưng người chồng tương lai của tôi không phải là cha đẻ của đứa bé tôi đang mang trong bụng.
Mọi người ai cũng mừng cho hạnh phúc của tôi, nói tôi may mắn khi có thể lấy anh làm chồng. Ngay từ khi được mai mối với tôi, anh đã say tôi như điếu đổ. Ngày nào anh cũng đến nhà, nói chuyện với bố mẹ tôi, rồi rủ tôi đi chơi, đi ăn. Từ chối nhiều lần không được, bố mẹ lại vun vào, tôi đành phải đi cùng anh dù không thích.
Cha mẹ anh cũng rất quý tôi vì thấy tôi xinh xắn, hiền hậu lại là con nhà gia giáo. Anh năm nay cũng đã ngoài 30 tuổi, bố mẹ cũng giục cưới vợ nhiều lần nhưng anh cứ ừ hữ, nên khi thấy tôi ngoan ngoãn, hiền lành, hai cụ rất ưng và chỉ giục cưới.
Gia đình anh thuộc dạng khá giả, có nhà cao cửa rộng đàng hoàng, anh lại là con một nên được cha mẹ chăm sóc, chiều chuộng hết mực. Tương lai gia sản và sự nghiệp anh sẽ là người kế thừa. Còn gia đình tôi chỉ là gia đình cơ bản, bố mẹ làm công nhân nên cũng không mấy khá giả, thu nhập chỉ đủ ăn. Vì thế khi bác tôi làm mối anh cho tôi, bố mẹ tôi rất mừng và xuýt xoa khen anh là một đám tốt, tôi nên cân nhắc. Mọi người cũng đều vun vào cho hai chúng tôi. Được cái gia đình anh cũng không tham giàu chê nghèo mà chê gia cảnh của tôi, mà ngược lại rất quý mến tôi.
Còn anh thì rất thích tôi. Dù tôi không xinh lắm nhưng anh bảo anh yêu cái nết của tôi. Là con cả nên tôi cũng rất chu toàn, có trách nhiệm với gia đình và biết vun vén cho tương lai. Anh hi vọng tôi có thể trở thành vợ và mẹ của các con anh. Còn tôi vì đã trót thầm thương trộm nhớ một người khác nên đã nhiều lần từ chối anh. Nhưng tôi càng từ chối thì anh càng tấn công tợn. Anh nói tôi chính là người dành cho anh, anh sẽ chờ đợi đến khi tôi gật đầu đồng ý mới thôi.
Rồi tôi phát hiện mình có thai với người yêu, buộc lòng tôi phải đồng ý lấy anh để không làm xấu mặt gia đình, để con tôi có cha. Vì thế, dù sắp được làm cô dâu nhưng mặt tôi cứ buồn rười rượi. Mọi người thì lại nghĩ tôi lo lắng chuẩn bị cho đám cưới quá nên mới hốc hác, xanh xao như vậy. Có ai biết được trong lòng tôi sóng gió đang cuộn dâng, một mình tôi đang phải gặm nhấm nỗi đau đớn khôn cùng. Vì trót dại, tôi phải chấp nhận lấy người mình không yêu….
Video đang HOT
Lòng tôi sóng gió đang cuộn dâng, một mình tôi đang phải gặm nhấm nỗi đau đớn khôn cùng… (Ảnh minh họa)
Tôi và H. quen nhau khi chúng tôi cùng học trường trung cấp điện. Tuy là con gái nhưng tôi lại ham mê kĩ thuật như con trai. Học lớp ít con gái, là mì chính cánh trong lớp nên tôi được rất nhiều bạn trai quý mến, giúp đỡ rất nhiệt tình trong học tập. Trong lớp có H. rất để ý quan tâm tôi. Anh không ồn ào, tỏ tình rổn rang mà quan tâm tôi theo cách rất riêng, âm thầm đi bên tôi. Anh giúp tôi rất nhiều trong việc học và cuộc sống. Những ngày giá rét, anh thường kẹp trong người một cái bánh mì và đưa tôi ăn cho ấm bụng. Những dịp lễ tết, anh thường tặng tôi những món quà nhỏ nhắn, đáng yêu do chính tay anh làm… Chúng tôi cảm mến nhau từ những việc nhỏ nhặt, bình dị như thế.
Tình yêu của chúng tôi kéo dài hai năm. Tôi đưa anh về nhà ra mắt bố mẹ thì gia đình tôi phản đối kịch liệt. Mẹ tôi chê anh nghèo, nhà đông con lại mồ côi cha từ bé. Anh cũng sắp tốt nghiệp như tôi, chưa có nghề nghiệp ổn định thì làm sao có thể lo cho tôi được. Mẹ tôi không muốn gả con gái cho một người không có tương lai như thế nên cấm ngặt và yêu cầu tôi chấm dứt ngay với anh. Nghe những lời phân tích của mẹ, tôi đau lòng chỉ biết khóc. Tôi cũng biết mẹ thương tôi nên mới nói thế. Nhưng tình cảm khó dứt. Tôi cũng không giấu anh ý kiến của mẹ. Anh rất buồn khổ và quyết định lên Hà Nội xin việc làm. Chúng tôi xa nhau từ đấy nhưng thình thoảng vẫn liên lạc qua điện thoại hỏi thăm nhau. Cứ có dịp nào rảnh rỗi, được nghỉ làm anh lại bắt xe về thăm tôi. Chúng tôi vẫn lén lút gặp nhau.
Lần trước anh về, vì nhớ nhung, chúng tôi đã trót quan hệ với nhau mà không phòng bị gì. Tôi lo lắng mất ăn mất ngủ suốt hai tuần rồi mua que thử thai về thử. Kết quả hiện rõ hai vạch làm tôi choáng váng.
Tôi hoang mang không biết phải làm sao thì bác tôi giới thiệu Minh cho tôi. Anh lại say tôi ngay từ cái nhìn đầu tiên. Không còn cách nào khác, tôi gật đầu đồng ý làm vợ anh để không mang tiếng chửa hoang và để con tôi có cha. Đám cưới đang được hai nhà chuẩn bị đến tháng sau sẽ tổ chức thì H. trở về. Anh không muốn để tuột mất tôi và con, tuột mất hạnh phúc của mình nên cầu xin tôi hãy hủy hôn mà quay về với anh.
Tôi hoang mang đứng giữa hai dòng nước. Tôi yêu H. và muốn được sống trọn đời trọn kiếp với anh. Tôi lại đang mang trong mình giọt máu của anh. Nhưng cha mẹ tôi không ưa anh. Chúng tôi lại không có công việc và thu nhập ổn định. Nếu đến với nhau, cuộc sống sau này chắc chắn sẽ rất khó khăn. Trong khi đám cưới của tôi với Minh đang được chuẩn bị ráo riết, thiệp mời cũng đã gửi đi. Nếu hủy hôn sẽ làm mất mặt cả gia đình hai bên, rồi chuyện tôi có bầu trước sẽ lộ ra, âm mưu tôi lừa cưới Minh để khỏi mang tiếng cũng sẽ bại lộ. Liệu họ có tha thứ cho việc làm tội lỗi của tôi? Cha mẹ tôi có thể vượt qua được cú sốc và những điều tiếng này không? Trong khi những hủ tục ở quê tôi vẫn còn rất nặng nề. Tiếng xấu đồn xa… Tôi không đủ can đảm để nghĩ tiếp nữa.
Theo VNE
Trót lên giường với bạn của người yêu
Sau mấy giờ ân ái, bỗng cửa phòng bật mở, đèn bật sáng và tôi ăn một cái tát. Nhìn lại mới biết người nằm trong chăn không phải bạn gái tôi...
Bạn gái của tôi học năm thứ tư trường Mỹ thuật. Cô ấy ở cùng với hai người bạn gái thân - Tiểu Hồng và Tiểu Tuyết - tại một căn hộ thuê ngoài, gồm hai phòng ngủ, một phòng khách, nhà bếp và nhà vệ sinh. Một phòng ngủ lớn thì bạn gái tôi và Tiểu Hồng cùng ở, còn phòng nhỏ mình Tiểu Tuyết ở.
Tôi đang làm việc ở một thành phố khác, nhân dịp lễ dài ngày tôi đến thăm bạn gái. Tiểu Hồng và Tiểu Tuyết ở một phòng, phòng nhỏ còn lại dành cho tôi và bạn gái. Ban đầu tôi muốn cùng bạn gái ra ngoài nhà nghỉ, nhưng do bạn gái đã sắp xếp ổn thỏa nên tôi đành ở lại nhà trọ cùng ba cô gái. Hằng ngày tôi đều đi chợ mua đồ về nấu ăn, chúng tôi ăn uống nói chuyện rất vui vẻ. Phòng của Tiểu Tuyết rất sạch sẽ và gọn gàng, trong phòng luôn phảng phất một mùi nước hoa nhẹ nhẹ, rất quyến rũ, làm chúng tôi thấy hưng phấn và ngày nào chúng tôi cũng làm chuyện ấy.
Một hôm ký túc xá cũ của bạn gái tôi tổ chức ăn cơm họp mặt nên cả ba cô cùng đi ăn. Một mình tôi ở nhà, ăn xong cơm tối liền đi ngủ, phòng không bật điện. Khoảng 11 giờ đêm, bạn gái tôi đã trở về, leo lên giường của tôi. Tôi cũng không để ý nhiều, theo thói quen tôi kéo cô ấy vào lòng. Cơ thể tôi nóng lên vì bị kích thích, lập tức tôi ôm chầm lấy cô ấy và bắt đầu. Không hiểu sao ngày hôm đó tôi cảm thấy rất kích thích, quan hệ đến ba giờ đồng hồ mà vẫn còn bị kích thích. Khi tôi vẫn đang ôm bạn gái thì thấy có tiếng người về, cửa phòng tôi đột nhiên bị mở, đèn bật sáng và có tiếng bạn gái tôi hét lên. Tôi chưa kịp phản ứng gì đã bị cô ấy lật tung chăn lên và tát hai cái như trời giáng vào mặt, đuổi tôi ra khỏi nhà. Tiểu Hồng vội vàng chạy đến khuyên can rồi cũng nhanh chóng đi ra ngoài. Tôi nhìn lại thì ra người nằm trên giường không phải là bạn gái tôi mà là Tiểu Tuyết.
Đến khi tôi chuẩn bị đi thì mới hiểu rõ được nguyên nhân. Thì ra trong buổi tiệc gặp mặt, mọi người đều uống rượu, tửu lượng của Tiểu Tuyết kém nên sớm bị say. Uống xong họ lại kéo nhau đi hát. Tiểu Tuyết do say quá nên không đi mà về nhà sớm. Một người bạn đưa Tiểu Tuyết về, tới cổng thì Tiểu Tuyết nói một mình có thể tự vào nhà được, và theo thói quen cô ấy đã vào phòng trước đây của mình. Tôi thì nghĩ đợi bạn gái về nên không chốt cửa phòng, khi thấy có người vào phòng thì nghĩ là bạn gái mình đã về nên theo thói quen ôm lấy cô ấy. Không ngờ người đó lại là Tiểu Tuyết, và càng không thể nghĩ được Tiểu Tuyết vẫn còn là con gái, trên tấm trải giường loang lổ những vết máu.
Bạn gái tôi nói là tôi đã làm mất mặt cô ấy. Cô ấy nghĩ rằng khi Tiểu Tuyết về phòng một mình, tôi sẽ là người chăm sóc Tiểu Tuyết như một người em gái. Không ngờ tôi lại trở nên biến thái đến vậy. Tôi gắng thuyết phục cô ấy là tôi thực sự nhầm Tiểu Tuyết với cô ấy nhưng cô ấy không tin, nói Tiểu Tuyết có 44 kg còn cô ấy nặng tới 54 kg, không thể nào tôi lại không phân biệt rõ ràng được; lại nói tôi và cô ấy quen nhau đã 5 năm nên càng không thể có sự nhầm lẫn trên. Cô ấy nói nếu bịt mặt lại, cô ấy cũng có thể biết được đâu là tôi. Mà Tiểu Tuyết vẫn còn là gái trinh, làm sao tôi có thể cùng cô ấy đến 3 - 4 tiếng đồng hồ mà vẫn chưa nhận ra được đó không phải là bạn gái mình.
Chỉ vì một lúc không tỉnh táo mà tôi phải lâm vào tình thế tiến thoái lưỡng nan... (Ảnh minh họa)
Bạn gái tôi một mực đòi chia tay. Tiểu Tuyết có gọi điện nói là không còn mặt mũi nào để sống và gặp mọi người nữa. Tiểu Tuyết nói cô ấy coi tôi giống như một người anh, không ngờ lại có chuyện này xảy ra. Nhưng cô ấy không hận tôi mà chỉ thấy có lỗi với bạn gái của tôi, cô ấy còn nói nếu tôi muốn, cô ấy có thể làm bạn gái của tôi.
Trong lòng tôi luôn nghĩ, đợi một thời gian sau tôi và bạn gái sẽ lấy lại được tình cảm như xưa. Nhưng mỗi lần tôi gọi điện, cô ấy đều nói tôi đừng xuất hiện trước mặt cô ấy, và còn bảo tôi chăm gọi điện cho Tiểu Tuyết, nói rằng Tiểu Tuyết mới là người đáng thương. Cô ấy còn nói, nếu tôi đồng ý chăm sóc Tiểu Tuyết cả đời thì cô ấy sẽ tự nguyện cắt đứt mọi quan hệ với tôi, và bắt tôi hứa không được thay lòng đổi dạ với Tiểu Tuyết.
Thực tế Tiểu Tuyết xinh xắn, trẻ trung và đáng yêu hơn bạn gái tôi. Gia đình Tiểu Tuyết thì ở nông thôn, không khá giả, cô ấy là người nội tâm. Trong khi đó nhà bạn gái của tôi thì khá giàu, ngoài ra bạn gái tôi rất vui tính, rất có năng lực, quan hệ rộng. Mọi người đều nói, ai mà lấy được cô ấy thì đó là người hạnh phúc. Những ngày qua bạn gái của tôi luôn chăm sóc đến Tiểu Tuyết, mua đồ ăn, đồ dùng cho cô ấy, rủ Tiểu Tuyết đi chơi cho cô ấy đỡ buồn.
Tiểu Tuyết lén lút gửi tin nhắn cho tôi và nói, bạn gái tôi là người thực sự tốt. Bạn gái tôi nói thực lòng xin lỗi Tiểu Tuyết, và tự nguyện rút lui để cho tôi đến với Tiểu Tuyết. Cô ấy nguyện là người làm chủ cho tôi và Tiểu Tuyết, khi Tiểu Tuyết ra trường cô ấy sẽ giúp xin cho Tiểu Tuyết một công việc tốt. Trong lòng tôi thì có thích Tiểu Tuyết nhưng lại không muốn mất bạn gái. Công việc của tôi cũng phát triển khá tốt, kỳ thực cũng không kiếm được quá nhiều tiền, nhưng nếu có bạn gái tôi giúp đỡ thì tiền đồ sẽ tốt hơn. Khi Tiểu Tuyết ra trường cô ấy sẽ làm nhân viên ở một công ty nào đó, nếu đem so với bạn gái của tôi thì điều kiện của Tiểu Tuyết không thể bằng được.
Tôi rất muốn làm hòa với bạn gái tôi, sau đó sẽ quan tâm đến Tiểu Tuyết như một người anh. Nhưng bạn gái tôi nói: Đã xảy ra chuyện này, tất cả đau khổ cô ấy sẽ nhận hết, cô ấy không muốn chính bạn trai của mình lại làm tổn thương đến người con gái khác, huống hồ đây lại là người bạn gái thân của cô ấy. Cô ấy nói, nếu tiếp tục với tôi, bất kể Tiểu Tuyết gặp phải điều gì, cô ấy sẽ bị lương tâm cắn rứt cả đời. Hơn nữa Tiểu Tuyết ít nhiều cũng có tình ý với tôi. Cuối cùng cô ấy nói: "Tôi phạm phải sai lầm thì tự tôi sẽ phải là người giải quyết và nên thừa nhận trách nhiệm của mình". Bạn gái tôi còn đổi cả số điện thoại vì sợ rằng cô ấy sẽ mềm lòng, khi đó sẽ có lỗi với Tiểu Tuyết, và có lỗi với cả cuộc đời còn lại của cô ấy. Thật là chỉ vì một lúc không tỉnh táo mà tôi phải lâm vào tình thế tiến thoái lưỡng nan. Đến giờ này, tôi vẫn không biết phải làm sao đây?
Theo VNE
Sẽ mãi yêu... "người đến sau" Những tưởng tình yêu rồi sẽ ngủ quên. Những tưởng ký ức rồi sẽ phai nhòa theo thời gian... Mà sao không thể... Anh ơi! Giờ này nơi ấy anh đang làm gì? Em nhớ anh, ngày nào cũng nhớ, nỗi nhớ chỉ dày thêm mà chưa bao giờ vơi đi. Nhưng em đã cố mà kìm nén nó, để nó đừng bung...