Vì tình ảo, tôi muốn bỏ rơi người yêu 8 năm
Nói chuyện được 1 năm, anh bỏ bạn gái 4 năm và nói lời yêu tôi, hủy hoại bàn tay mình để nhớ tôi trong đau đớn. Tôi bị lay động.
ảnh minh họa
Tôi đã có một mối tình dài 8 năm nhưng cả hai chúng tôi đều không muốn kết hôn. Khi rời đại học, tôi đã suy nghĩ rất nhiều vì nhà tôi không giàu, có chị và em tôi phải nghỉ học sớm và cả hai người đã yên phận bên gia đình chồng. Nhưng họ đã để lại trong ký ức của tôi một nỗi buồn mãi mãi rằng họ không thể thực hiện giấc mơ còn dang dở. Và bản thân tôi phải cố gắng, làm việc từ bàn tay của mình để không phải phụ thuộc, núp bóng ai. Đó là lý do vì sao tôi không cưới, mãi đến bây giờ.
Tôi yêu anh là mối tình đầu. Đó là một người đàn ông tốt, con nhà danh giá. Anh chấp nhận sống và bước vào thế giới của tôi, sống một cuộc sống bình thường. Tôi cảm ơn anh rất nhiều vì điều đó. Nhưng tình yêu của tôi có lẽ là sự ngưỡng mộ. Dường như tôi chưa bao giờ hết lòng cho anh trong tình yêu nhưng nếu phải xả thân vì anh trong cuộc sống tôi luôn sẵn sàng.
Tôi không liên hệ và cũng không ra ngoài với bất kỳ mối quan hệ khác giới nào ngoài anh. Với tôi, đó là sự cam kết vì tôi biết anh cũng sạch sẽ, đàng hoàng cho mãi tới năm ngoái. Tôi online và gặp một người bạn. Anh ấy không phải người Việt Nam và bằng tuổi với bạn trai tôi bây giờ. Thú thực, bạn trai cũng biết tôi chỉ nói chuyện tiếng Anh vui thôi, không có bất cứ gì vẩn đục. Anh ấy cũng có bạn gái người Trung Quốc và tôi tôn trọng họ, không bao giờ bước vào mối quan hệ của họ vì cơ bản tôi cũng không thích anh ấy từ ban đầu.
Video đang HOT
Ngày qua ngày, cho đến bây giờ có lẽ chúng tôi biết nhau hơn 1 năm rồi. Anh đã nói lời yêu tôi và chia tay người bạn gái 4 năm. Hiện giờ cô ấy đã trở về Trung Quốc. Anh đào hoa, là người đàn ông làm việc chăm chỉ và độc lập, có tài chính vững mạnh. Dù rất nhiều lần từ chối và tôi nói rằng tôi đợi bạn trai, tôi không thay đổi nhưng anh vẫn nói rằng đây là tình yêu từ Chúa, không phải từ anh. Tôi có thể cưới bất cứ ai mình muốn nhưng anh vẫn chờ đợi mãi mãi.
Anh không phải là người thích đùa, và cũng không phải một đứa trẻ. Anh đủ biết về hành động của mình. Bàn tay của anh chỉ vì giận tôi, đợi cho tôi online, gọi tôi không trả lời mà giờ đây anh phải nhập viện. Dù tôi nói lạnh lùng và luôn làm đau anh nhưng thật kỳ lạ, trước sau anh như một vẫn kiên nhẫn với tôi.
Thậm chí, tôi nói anh cần gì, nếu anh mệt mỏi và luôn phải nhận tổn thương vậy thì dừng lại. Bao nhiêu sms anh gửi, bao nhiêu cuộc gọi anh gọi, bao nhiêu tiền anh tốn cho tôi, nói đi, tôi sẽ trả để sòng phẳng với nhau nhưng anh vẫn vậy cứng đầu. Tôi không thể tưởng tượng được mỗi ngày tôi khóc, sống mơ mơ, thật thật. Tôi biết dường như trái tim tôi đã thuộc về anh. Tôi cảm nhận được tình yêu bao la từ anh, điều mà tôi không cảm nhận từ bạn trai hiện tại.
Anh yêu tôi, yêu cả gia đình tôi, yêu cuộc sống, kể cả không thấy tôi mà chỉ từ bàn phím. Anh nói lấy tôi thậm chí tôi không sinh con. Anh yêu tôn giáo và đến nhà thờ với tôi. Anh làm tất cả cho tôi, và anh muốn đến, anh nói với tất cả mọi người anh có tôi, và chỉ cười khi với tôi. Anh phá hủy bàn tay mình chỉ vì muốn nhớ tôi trong đau đớn. Anh ốm suốt vì không ngủ, so với trước anh sụt đi 7kg. Tôi thực sự cảm thấy tội lỗi vì thấy mình như một kẻ tệ bạc, dù rằng tôi nói anh ra ngoài tìm kiếm tình yêu từ đời thực. Tôi không muốn bất cứ gì liên quan đến anh.
Xin hãy cho tôi lời khuyên, nếu tôi dứt khoát với anh và cưới người bạn trai hiện tại, liệu rằng tôi có thể quên anh? Nếu sống mãi trong nỗi đau, tôi có nên chia tay bạn trai tôi? Nhưng có một điều chắc chắn, nếu tôi nói với bạn trai rằng chia tay vì trái tim thuộc về người khác, chắc chắn tôi không thể sống vì anh sẽ kết thúc cuộc sống của cả hai. Anh rất lạnh lùng và tôi biết, với một vài người, nỗi đau ai đó làm tổn thương sẽ mãi mãi không bao giờ lành lặn trở lại.
Vậy tôi nên giữ bí mật này và cố gắng nói anh kết hôn với người khác? Vì anh cũng có rất nhiều cô gái thích. Còn tôi, sẽ sống một mình hay vào một ngôi chùa nào đó. Đây là cách tôi trừng phạt mình vì trái tim tôi thay đổi và sẽ không đến với người bạn mới. Chứ nếu cưới người bạn trai 8 năm thì tôi lại sống trong nước mắt và nhớ thương người bạn mới. Như vậy là lừa dối và cũng làm đau anh. Tôi sẽ giữ tình yêu điên rồ này trong tim nhưng điều làm tôi sợ nhất là sẽ làm tan vỡ tất cả. Xin hãy cho tôi lời khuyên đúng đắn.
Theo VNE
Thâu đêm với...tình ảo
Và cứ thế tôi điên cuồng, mù quáng lao vào cuộc tình ảo không bến bờ.
ảnh minh họa
Tôi và anh yêu nhau đã được hơn 4 năm, chúng tôi đã có những dự định cho một đám cưới với niềm hạnh phúc tràn đầy. Và rồi nếu như không có sự xuất hiện của một người thì có lẽ giờ này tôi đã là 1 cô dâu trong bộ váy cưới ngọt ngào.
Lòng tham thật vô đáy. Trước đây trong mắt tôi, người yêu và cũng là chồng tương lai của mình luôn là số 1, dường như những chàng trai xung quanh đều vô nghĩa. Tôi vẫn luôn tự hào vì anh, vẫn luôn kiên định đời này kiếp này sẽ chỉ có mình anh và nguyện làm vợ của anh đến hết cuộc đời.
Nhưng cuộc đời thật lắm trớ trêu, với một người cứng đầu như tôi, kiên định như tôi rồi cũng có ngày con tim bị đi lạc hướng. Trong một lần tình cờ nhận nhầm người quen trên facebook, tôi và người ấy đã trở thành bạn của nhau. Chúng tôi trò chuyện với nhau qua một thế giới ảo, một thế giới khác hẳn với những bon chen xô bồ của hiện thực, mọi thứ thật êm ái. Cách nói chuyện hài hước, và tâm lý của người ấy dần dần xâm chiếm trái tim tôi. Tôi lao vào những cuộc trò chuyện không ngớt với người ấy, chúng tôi tâm sự mọi chuyện, và lúc đó con tim tôi đã vô tình quên mất anh - người tình 4 năm, người chồng tương lai của tôi. Ngày qua ngày, chúng tôi có thể thức thâu đêm với cuộc tình ảo đó. Tôi dần trở nên lạnh nhạt với người yêu mình vì người ấy, tôi tìm cớ không muốn hẹn hò anh vào cuối tuần để có thời gian tìm đến những câu chuyện ảo với người ấy. Tôi không nhận ra chính bản thân mình, và cũng không thể điều khiển được con tim này nữa. Mỗi lần nói chuyện với người ấy, tôi có cảm giác được vui hơn, mọi buồn phiền đều tan chảy.
Sau những câu chuyện và tâm sự trên mạng, chúng tôi quyết định một ngày gặp nhau. Không hiểu sao cái ngày chúng tôi gặp nhau, con tim tôi lại cảm thấy bồi hồi, háo hức như hồi mới yêu lần đầu. Một buổi chiều mùa hạ với những cơn mưa bất chợt ngang qua. Buổi gặp mặt đầu tiên đã để lại trong tôi rất nhiều cảm xúc, nó mơ hồ đến khó tả. Và rồi nó lại thúc giục con tim tôi muốn gặp người ấy.
Tôi trở nên mạnh bạo hơn, chủ động hẹn gặp anh, hẹn anh đi ngắm phố, hẹn anh đi mua sách, đi xem phim. Tôi tìm mọi lý do từ chối lời mời của người chồng tương lai để hẹn hò với người ấy. Và cứ thế tôi như 1 người say, lao mình trong cuộc tình không có kết thúc tốt đẹp. Một tháng trôi đi, một khoảng thời gian không dài nhưng với tôi nó thực sự tuyệt vời, tâm hồn tôi như được tiếp thêm sinh lực, tình yêu cuộc sống mỗi khi gặp người ấy. Còn với anh dường như tôi đã đánh mất cảm xúc khi bên anh, gần anh, tôi lại nhớ tới hình bóng của người ấy, nhớ nụ cười tiếng nói của người ấy. Tâm trí tôi đã lãng quên anh để tìm đến người ấy mất rồi. Nhiều lúc tôi đã cố dặn lòng phải biết vị trí của mình, phải vì anh mà quên đi người ấy nhưng tôi đã không làm được.
Cứ khi nào tôi thấy cô đơn, mệt mỏi là tôi lại nhắn tin, gọi điện để được nghe giọng nói của người ấy. Và rồi một ngày, tôi quyết định không lừa dối người ấy nữa. Tôi kể cho người ấy biết rằng tôi đã có người yêu và đang tiến đến hôn nhân. Tôi cứ nghĩ người ấy sẽ thất vọng và không bao giờ gặp lại tôi nhưng anh lại đồng cảm và nói rằng sẽ đợi tôi ở phía cuối con đường. Trái tim tôi như muốn tan chảy trước những lời ngọt ngào mà người ấy dành cho tôi. Tôi biết mình đã sai nhưng không hiểu sao tôi chỉ muốn được một lần dựa vào bờ vai người ấy, một lần được người ấy ôm vào lòng. Không biết rồi ngày mai sẽ như thế nào, liệu tôi có đủ tỉnh táo để quay về bên người chồng tương lai của mình.
Con tim tôi đã đi lạc rồi sao? Vì người ấy mà tôi đã nhẫn tâm lừa dối anh, vì người ấy mà tôi đã từ chối lời cầu hôn của anh - cái điều mà tôi luôn mong ước trước đây. Giờ đây, tôi không biết mình phải làm sao để tháo mối tơ vò này ra. Tình yêu đẹp, tình yêu lung linh, nhưng một khi đã đổ bể, mảnh vỡ của nó có thể cứa đứt cả tay, thấu cả tâm hồn! Và tôi rất sợ điều này. Phải chăng tôi quá tham lam?
Theo VNE
Hạnh phúc nảy mầm từ chuyện tình ảo Sống trong tình yêu ngọt ngào của anh, cùng anh chăm sóc cho đứa con bé bỏng, bây giờ tôi mới thực sự tin rằng mối tình Internet là có thật. Chúng tôi quen nhau, yêu nhau và quyết định kết hôn chỉ vỏn vẹn trong 6 tháng, không giống như bao cặp đôi bình thường khác. Người ta vẫn bảo hôn nhân...