Vì tin vợ mà con trai tôi đã phải trả một cái giá quá đắt
Tối hôm ấy, cả nhà tôi mất ngủ. Con trai tôi vứt hết áo quần rồi đuổi con dâu ra khỏi nhà. Có lẽ, niềm tin vào vợ bao lâu nay trong nó đã bị dập tắt bằng sự phản bội trắng trợn ấy.
Tôi không phải là một bà mẹ chồng khó tính thích bắt nạt nàng dâu. Cả đời tôi, một mình nuôi con khôn lớn cũng mong cho nó tìm được một người vợ hiền biết chăm lo cho gia đình.
Nhưng ngày con trai dẫn bạn gái về ra mắt, tôi đã e dè không ưa gì nó cả. Nhìn cái kiểu con gái tiểu thư mới lần đầu tiên đến nhà bạn trai mà cứ đỏng đảnh, đi tới đi lui chỉnh váy áo rồi liên tục cầm gương trang điểm… Tôi rất lo lắng vì sợ con trai lấy nó về sẽ khổ.
Tôi ra sức ngăn cản và khuyên nhủ con trai nên suy nghĩ cho kỹ. Vì lương tâm cùng lý trí của một người mẹ, tôi thực sự thấy bất an cho con mình.
Con trai tôi không nghe lời, nó cười xòa và giải thích với tôi: “Đó là mẹ mới gặp một lần nên không hiểu, chứ thật ra cô ấy hiền lành mà biết quan tâm đến người khác lắm ạ”. Gạt đi tất cả những lời khuyên của tôi, con trai tôi đã quyết định làm đám cưới linh đình để đón con bé về làm vợ.
Những ngày đầu về làm dâu, tôi thực sự choáng váng vì cái kiểu tiểu thư của con dâu. Thời gian con dâu đứng trước gương trang điểm còn nhiều hơn thời gian chăm lo cho gia đình. Tôi cố nén tất cả rồi tự mình chấp nhận rằng bản thân đã thuộc thế hệ cổ hủ nên chưa quen với bọn trẻ hiện đại. Mình từ từ bảo ban thì nó sẽ hiểu và làm được.
Đã thế, khi tôi góp ý thì nó lại cứ muốn cãi tay đôi. (Ảnh minh họa)
Nhưng càng ngày, sự điệu đà và vụng về của con dâu càng khiến tôi không thể chấp nhận nổi. Tôi nhận ra con dâu của mình đã vụng lại còn lười nhưng luôn muốn hưởng thụ, thích ăn ngon mặc đẹp. Đã thế, khi tôi góp ý thì nó lại cứ muốn cãi tay đôi.
Mỗi lần tôi than thở với con trai thì nó lại bảo vệ vợ rằng cô ấy là công chúa nhà giàu, có vụng về cũng là chuyện bình thường. Huống chi con gái đẹp bây giờ ai chẳng thích soi gương trang điểm.
Nghe con trai bênh vợ ra mặt, tôi thấy buồn vô cùng nên cũng không than vản thêm nữa. Tôi chỉ trách sao con trai mình lại khờ khạo đến thế.
Video đang HOT
Có hôm, đang ăn cơm thì con dâu õng ẹo chê tôi nấu mặn. Tôi thấy bực vô cùng vì từ ngày về làm dâu, nó chưa từng xuống bếp. Tất cả những bữa cơm đều một tay tôi làm. Tôi tưởng con trai ngồi bên sẽ nhắc nhở vợ, ai dè nó hùa theo bênh vợ chằm chặp.
Nó bảo tôi đúng là mặn thật, rồi quay sang hí hửng khoe: “Mẹ thấy chưa, vợ con là cao thủ nếm món ăn đó. Mẹ phải rút kinh nghiệm nhé!…”. Tôi không ngờ con trai mình có thể nói ra những lời đó. Hóa ra cả hai vợ chồng chỉ coi tôi là đầu bếp, nấu ngon thì tụi nó ăn, không ngon thì phải rút kinh nghiệm??
Có lần nhà bác cả ở dưới quê lên chơi, tôi thì loay hoay trong bếp tất bật chuẩn bị nấu nướng nhưng con dâu lại cứ bật nhạc inh ỏi trên lầu để tập thể dục giữ dáng. Tôi gọi con trai lên bảo vợ xuống phụ mẹ thì nó lại đưa đẩy rằng sao mẹ bảo vợ con vụng giờ lại kêu cô ấy vào bếp? Cô ấy tiểu thư thế lỡ không làm vừa ý mẹ thì mẹ lại mắng khiến cô ấy tủi thân.
Câu đáp trả ngớ ngẩn của con trai khiến tôi méo mặt vì độ bênh vợ chằm chặp của nó. Con dâu vụng thì tôi mới bảo nó vào bếp để vừa phụ giúp vừa học cách nấu nướng cho quen, chứ chẳng lẽ tôi sẽ sống mãi mà nấu cho tụi nó ăn? Giải thích một hồi mà con trai vẫn không chịu lên gọi vợ, tôi đành cặm cụi làm một mình trong bực tức.
Cho đến một thời gian sau, tôi thấy lạ khi con dâu cứ đi đêm về hôm mà lần nào nó cũng trang điểm đậm rồi ăn mặc rất sang trọng. Tôi thắc mắc với con trai coi chừng vợ thì nó lại cười hô hố bảo tôi lo thừa. Vì vợ nó dạo này làm thêm bên tư vấn bảo hiểm của nước ngoài. Cô ấy tranh thủ đi tư vấn cho mọi người vào buổi tối, mà làm cho công ty nước ngoài thì mình phải ăn mặc tươm tất chứ!
Hôm thứ bảy tuần trước, tôi bảo vợ chồng con trai về nhà bác cả ăn đám giỗ. Con dâu tôi bảo bận đi tư vấn nên không đi được. Vì giỗ mẹ ruột tôi, tức bà ngoại của con trai nên tôi nhắc nhở con dâu là sang một lúc rồi đi đâu làm gì thì đi. Nhưng con dâu nhất quyết nói không là không. Thấy tôi nằn nì mãi, con trai lại lên tiếng bênh vực. Nó bảo tôi vợ nó có việc quan trọng nên mới không đi ăn giỗ được chứ không phải vợ nó cố ý trái lời tôi.
Thấy con trai kiên quyết, tôi cũng chẳng đòi hỏi nữa. Tôi sửa soạn chuẩn bị đi thì thấy con dâu trang điểm ăn mặc đẹp lên xe đi thẳng. Con trai tôi còn chạy ra gọi với theo dặn vợ chạy xe cẩn thận, tôi trông mà phát bực.
30 phút sau, tôi và con trai cũng lên xe đi đám giỗ. Dọc đường gặp vụ tai nạn, vì tắc đường nên con trai tôi quay xe đi đường vòng. Nào ngờ tới một ngã tư dừng đèn đỏ, tôi nhìn thấy con dâu mình bước ra từ một chiếc ô tô và khoác tay tình cảm với một người đàn ông lớn tuổi đi vào nhà hàng sang trọng. Ông kia còn quay sang choàng tay lên vai con dâu.
Nhìn con trai dày vò trong đau đớn, một người mẹ như tôi cũng thấy đau theo. (Ảnh minh họa)
Tôi quay sang thì thấy con trai nhìn đăm đăm vào nhà hàng đó. Đến khi đèn xanh, con trai tôi vẫn không lái xe đi được, nó run lẩy bẩy, người phía sau thì liên tục bấm còi giục. Thấy vậy, tôi bảo nó dắt xe lên vỉa hè. Không ngờ con trai tôi vứt luôn xe dưới lòng đường sau đó chạy băng qua đường, bất chấp xe cộ. Ngã tư thì rộng lớn, tôi vừa sợ mất xe, vừa sợ con trai gặp chuyện, nên rút chìa khóa rồi chạy theo.
Khi tôi đuổi kịp vào nhà hàng thì thấy con trai tôi đã bị bảo vệ bẻ tay ra sau và bị giữ chặt. Vợ nó mồm miệng gào lên, tóc tai rối tung, còn gã đàn ông kia cũng quần áo xộc xệch.
Tối hôm ấy, cả nhà tôi mất ngủ. Con trai tôi vứt hết áo quần rồi đuổi con dâu ra khỏi nhà. Có lẽ, niềm tin vào vợ bao lâu nay trong nó đã bị dập tắt bằng sự phản bội trắng trợn ấy.
Nhìn con trai dày vò trong đau đớn, một người mẹ như tôi cũng thấy đau theo. Đã mấy ngày trôi qua, tôi thấy nó chỉ nhốt mình trong phòng rồi khóc như một đứa trẻ bị ai đánh đập. Bao nhiêu lần tôi gõ cửa định an ủi nó nhưng lại không thể đủ can đảm. Tôi biết phải làm gì để con trai mạnh mẽ và không đau khổ bây giờ?
Theo Afamily
Sau một chuyến đi chơi, tôi bị bố chồng tát, bị chồng đòi ly hôn
Vừa về nhà, chưa kịp chào hỏi, tôi đã nhận ngay cái tát đau điếng từ bố chồng và sau đó là tờ đơn ly hôn đập thẳng vào mặt.
Vợ chồng tôi nghèo nên không có điều kiện ra ở riêng mà ở chung với bố mẹ chồng. Ông bà đối xử rất tốt với chúng tôi, tôi cũng thầm cảm ơn anh có bố mẹ hiền lành nên tôi mới có thể ở chung sống dưới một mái nhà ăn cùng mâm cơm. Chồng đi làm xa còn tôi thì làm gần nhà để tiện chăm sóc đứa con trai nhỏ. Tháng trước, công ty tôi hết việc nên được nghỉ một tuần, nhân cơ hội đó mấy đứa bạn cùng làm rủ nhau đi du lịch hai ba ngày để mở mang đầu óc. Một sáng kiến bất chợt lại được tất cả đồng ý ngay lập tức.
Trước ngày lên đường tôi có xin phép bố mẹ chồng, tưởng họ ủng hộ nhiệt tình ai ngờ vừa dứt lời, tôi đã nhận được những ánh mắt như đâm thủng trái tim tôi: "Mày chồng con rồi còn muốn chơi bời làm gì nữa". Nghe lời bố chồng nói tôi sốc nặng, chưa bao giờ ông gọi con dâu là mày, lại còn thái độ ngăn cản như thể tôi là con gái ông bà vậy. Tôi im lặng chẳng nói gì vì từ trước đến nay tôi không bao giờ cãi lại ông bà một lời nào để giữ hoà khí gia đình.
Chán nản đi vào phòng tôi nghe thấy bà nói với ông: "Chắc thấy chồng đi xa nên muốn đi hú hí với thằng nào cho thoải mái đấy mà". Nghe đến đây tôi giận tím mặt nhưng chẳng lẽ chạy ra cãi nhau với bố mẹ chồng sao? Thôi mỗi người một cách nghĩ, với lại ông bà sống thời xưa có bao giờ đi du lịch đâu mà hiểu và thông cảm với lớp trẻ.
Dù bố mẹ chồng nói vậy, nhưng tôi vẫn giữ ý định đi. Tôi vào phòng chuẩn bị đồ để đi chơi thì mẹ chồng mặt nặng như chì bước vào phòng tôi: "Thế mày đi rồi thì con mày để ai chăm sóc?". Tôi tưởng bố mẹ chồng đã đồng ý nên cười nói: "Con gửi cháu ở nhà nhờ ông bà chăm sóc giúp con với nhé!". Mẹ chồng như bắt thóp được lỗi của tôi mà quát mắng tôi: "Mày hay nhỉ, đi chơi sướng cái thân rồi để ông bà già ở nhà vất vả với con mày sao?". Tôi uất ức hết chịu nổi vì cách cư xử thái quá của bà: "Con nói vậy thôi chứ con chẳng dám nhờ ông bà chăm cháu đâu, con sẽ cho cháu đi theo. Mà chồng con cũng khuyến khích cho con đi để mở mang hiểu biết đấy ạ".
Nhìn thấy ông bà bước ra tôi chưa kịp chào đã nhận được cái tát đau điếng từ bàn tay gầy gò của ông bố chồng. (Ảnh minh họa)
Cuối cùng tôi và cậu con trai 4 tuổi đã lên xe đi chơi cùng với nhóm bạn đồng nghiệp, chuyến xe thẳng tiến vào miền Trung để thăm Huế. Đi suốt một đêm và sáng mở mắt ra chúng tôi đã ở Huế. Tôi còn đang sững sờ với cảnh trí và con người nơi đây thì bất chợt điện thoại đổ chuông. Nhìn thấy số của chồng tôi tưởng anh lo lắng nên gọi điện hỏi han. Vậy mà vừa bắt máy chưa kịp chào hỏi gì anh đã làm cho một tràng: "Em về ngay! Không du hí du hủng gì hết! Nếu không nghe, về đừng có mà trách anh".
Tôi hỏi lại vì sao anh thay đổi nhanh như thế? Vừa mới hôm trước anh còn động viên cổ vũ tôi đi chơi cho thoải mái, vậy mà hôm nay lại quay ngoắt đi. Vậy là anh gắt lên: "Em nói thế mà nghe được hả? Em mang tiền, mang con của anh đi hú hí như thế mà đúng à?". Nghe anh nói đến đây là tôi hết chịu nổi. Tôi cũng gào lên: "Anh xúc phạm em quá lắm rồi đấy em đi thăm quan các nơi chứ không phải đi hú hí nhé, em sẽ trả hết tiền cho anh ôm lấy mà sống một mình đi".
Không nói gì nữa, tôi tắt phụp máy đi, không ngờ anh coi trọng đồng tiền hơn cả sở thích của vợ con. Tưởng tắt điện thoại là yên thân, ai ngờ anh lại tiếp tục gọi cho đồng nghiệp tôi. Bạn đồng nghiệp bèn đưa điện thoại cho tôi. Vừa cầm máy, anh đã làm ầm lên: "Em mà không về thì ly hôn, cho em thảnh thơi mà đi chơi, đi đàn đúm, đi hú hí". Tôi chán nản quá nên trả lời: "Anh muốn làm gì thì làm". Xong rồi tôi trả bạn máy và kiên quyết không nghe thêm một cuộc gọi nào nữa.
Tôi quên hết mọi chuyện để hoà mình vào cuộc vui với bạn bè, tận hưởng những giây phút tự do hiếm hoi mà đã tuột mất từ lâu rồi.
Cuộc chơi nào cũng tàn và chúng tôi ra về mà trong lòng ai cũng thoải mái hạnh phúc vô cùng. Hai mẹ con vui vẻ bồng bế nhau về, vừa đến cửa con tôi nhanh nhảu chạy vào phòng để xem đồ chơi mua được. Nhìn thấy ông bà bước ra tôi chưa kịp chào đã nhận được cái tát đau điếng từ bàn tay gầy gò của ông bố chồng. Tôi quắc mắt nhìn ông: "Sao bố đánh con?". Bố chồng chỉ tay vào mặt tôi mà nói: "Mày đi chơi mà tắt máy, để cả nhà lo lắng tìm không thấy. Tao không đánh thì mày quá coi thường nhà chồng rồi".
Đã đến nước này tôi chẳng cần bố mẹ chồng làm gì nữa. Tôi phẫn nộ nói: "Con tưởng bố mẹ hiền lành chứ thực ra bố mẹ cũng ích kỷ lạc hậu cổ hủ chỉ muốn con dâu làm theo ý mình thôi. Đời thủa có ai đi chơi mà hết bố mẹ chồng đến chồng ngăn cản chửi bới làm mất hết sự thoải mái tự do...".
Không đâu bằng nhà bố mẹ đẻ, tôi thích ăn thì ăn, thích ngủ lúc nào cũng chẳng ai phàn nàn nhòm ngó làm gì. (Ảnh minh họa)
Nói hết những suy nghĩ của bản thân, tôi ôm tất cả quần áo của mình và mang theo con rời khỏi ngôi nhà khó chịu đó về nhà bà ngoại ở cho bõ tức. Không đâu bằng nhà bố mẹ đẻ, tôi thích ăn thì ăn, thích ngủ lúc nào cũng chẳng ai phàn nàn nhòm ngó làm gì. Ở nhà bố mẹ chơi được một tháng rồi không thấy chồng gọi điện thoại cũng chẳng thấy ông bà nội đến thăm cháu, tôi thấy vậy cũng tốt, để được tự do.
Tưởng bố mẹ đẻ hiểu được nỗi khổ của con gái khi bị bố chồng đánh vô cớ, ai ngờ mẹ tôi lại tạo áp lực bắt tôi quay trở lại nhà chồng để xin lỗi và hứa sẽ làm tròn trách nhiệm làm dâu. Nghe mẹ nói xong tôi sốc nặng, người có lỗi ở đây là bố chồng tôi chứ không phải là tôi, tôi bảo với mẹ: "Con có chết con cũng không xin lỗi, nếu mẹ không cho con ở con sẽ đi chỗ khác". Biết không thể thuyết phục con gái lên bố mẹ tôi mặc kệ.
Hôm qua tôi gọi điện cho chồng để thăm dò thái độ của anh thì nhận được những lời lẽ tôi không thể nuốt nổi: "Bố đánh em là sai nhưng em cũng không được bỏ nhà đi như vậy, em đi được thì về được, nếu không hợp nhau thì đường ai nấy đi". Lời anh nói hờ hững đến mức tôi biết lần này anh làm thật. Chẳng nhẽ chỉ sau một chuyến đi có vài ngày thôi mà đẩy gia đình tôi vào hoàn cảnh vợ chồng chia lìa sao. Giờ tôi phải làm gì để gia đình trở lại như xưa mà không phải chịu cảnh bố mẹ chồng bắt nạt nữa đây?
Theo Afamily
Giận nhau 3 ngày, bạn trai lên giường ngay với người khác Trong 3 ngày giận nhau, bạn trai đã phản bội em để lên giường với một cô gái khác. Giận nhau 3 ngày, bạn trai lên giường ngay với người khác Em và bạn trai yêu nhau đến nay cũng đã hơn 2 năm. Thời gian đầu tình cảm của cả 2 rất tốt. Thế nhưng từ khi anh ra Hà Nội học...