Vì tiền, tôi “đốt” cả đời trai để sưởi ấm tình già
Uống xong ly rượu, tôi thấy người lâng lâng như say sóng. Rồi tôi mê đắm, mụ mị trong vòng tay lả lơi, êm ái của bà chủ nhà.
19 tuổi tôi theo bác họ ra thành phố làm thợ hồ kiếm sống, đồng lương phụ thuộc vào mỗi công trình lớn, nhỏ mà chủ thầu nhận được. Ăn tiêu hết sức dè sẻn, mỗi tháng tôi cũng gửi về quê cho bố mẹ được năm, bảy trăm nghìn.
Sức dài vai rộng lại quen vất vả nhà nông nên tôi chẳng từ nan việc gì, làm băng băng. Ông chủ quý tôi lắm. Ăn uống kham khổ, ngủ thì vạ vật lán lều, thế mà ai cũng khen tôi đẹp trai, cơ bắp vạm vỡ, ăn đứt nhiều trai thành phố.
Chẳng những thế, Trời còn phú cho tôi giọng hát trầm ấm nên lúc rảnh rỗi, anh em thợ hay quây quần quanh tôi để tôi hát cho họ nghe để vui hơn mà quên nhọc nhằn đời thợ.
Phụ hồ được hơn một năm thì tôi lên làm thợ xây chính nên lương, thưởng cũng cao hơn nhiều so với làm phụ hồ.
Gần cuối năm ông chủ nhận được hợp đồng sơn sửa cho một biệt thự 5 tầng ở trung tâm thành phố. Chủ căn biệt thự là một phụ nữ gần 50 tuổi, góa chồng, có một anh con trai đang làm cho một công ty liên doanh với nước ngoài ở tỉnh bên.
Căn biệt thự thật đẹp, đồ đạc toàn hàng xịn, có cả sân vườn cây cảnh với nhiều loài cây, hoa lạ mắt. Trong gara ô tô là chiếc xe mới cáu cạnh màu đỏ chói của bà chủ, nghe nói anh con trai cũng có ô tô riêng.
Video đang HOT
Giàu có nhưng bà chủ chẳng hề kênh kiệu, bà xởi lởi nói chuyện với anh em thợ, cho chúng tôi dựng lán ở góc sân để tiện sinh hoạt và sửa sang căn nhà.
Với riêng tôi, không hiểu sao tôi cứ có cảm giác là bà chủ hay nhìn lén tôi. Cái trực giác của thằng con trai đến tuổi yêu đương nó lạ lắm, mỗi lần phát hiện bà chủ đang “ngắm” tôi, tim tôi lại đập rộn ràng như trống làng, hai má nóng bừng bừng…
Rồi một buổi chiều cuối tuần, khi anh em thợ lục tục ra về thì bà tới xin ông chủ cho tôi ở lại giúp bà mấy việc lặt vặt. Theo bà lên gác hai, bà bảo tôi kê lại cho bà chiếc tủ phấn vì để nó ở vị trí hiện tại không hợp với phong thủy nhà bà.
Đang hí húi kê dọn thì không biết vô tình hay cố ý, bà chủ làm đổ một ít sơn lên người tôi. Bà chủ xin lỗi rối rít rồi đi lấy đưa cho tôi một bộ quần áo của con trai bà, chỉ cho tôi nhà tắm và giục tôi đi tắm rửa còn về sớm kẻo muộn.
Từ nhà tắm bước ra, tôi đã thấy bà bày ra bàn một bữa ăn nhẹ, bà bảo tôi uống cùng bà ly rượu cho ấm người…Uống xong ly rượu, tôi thấy người lâng lâng như say sóng. Rồi tôi mê đắm, mụ mị trong vòng tay lả lơi, êm ái của bà chủ nhà.
Từ sau lần đó, chiều nào tôi cũng lấy lý do nọ kia để không trở về nhà trọ cùng đám thợ xây mà ở lại để “phục vụ” bà chủ.
Từ sau lần đó, chiều nào tôi cũng lấy lý do nọ kia để không trở về nhà trọ cùng đám thợ xây mà ở lại để “phục vụ” bà chủ. Bà chiều tôi hết mực, đưa cho tôi số tiền bằng mấy năm lương thợ xây…
Thế rồi chuyện mờ ám của tôi và bà chủ nhà bị chính anh con trai của bà phát hiện ra, khi anh từ cơ quan về nhà.
Quá tức giận, anh ta đã đẩy tôi ngã dúi dụi, mất đà nên tôi bị bổ nhào, đập mặt vào tấm gương to của cái tủ đứng trong phòng ngủ của bà chủ.
Tôi trở về quê với một bên mắt trái thị lực chỉ còn 1/10, mặt chằng chịu sẹo do bị mảnh gương vỡ đâm vào. Nỗi xấu hổ, mặc cảm về thể xác không đau đớn bằng nỗi nhục nhã lương tâm mỗi khi tôi nhớ lại chuyện đã qua của mình. Tôi đang sống trong những ngày tháng ân hận và dằn vặt vô cùng.
Theo TPO
Sốc khi tình già của chồng đến nhà đòi lại "chi phí thác loạn"
Đúng là trong mơ tôi cũng không thể tưởng tượng nổi mình lại rơi vào một hoàn cảnh éo le đến thế.
Tôi lấy chồng được 2 năm nhưng đã có thời gian khá dài yêu đương trước đó, nói chung mọi người đều bảo rằng tôi là người may mắn bởi anh chồng cao to đẹp trai, lại còn rất chăm chỉ. Anh đi làm về mệt mỏi mà vẫn luôn phụ giúp vợ chuyện bếp núc, dọn dẹp, bản thân tôi cũng không tìm được điểm gì khiến tôi không hài lòng ở anh. Hồi đầu mới yêu nhau cũng thế, anh nhẹ nhàng, tình cảm, trời lại phí cho tài ăn nói khéo léo nên tôi "đổ" chỉ sau vài lần nói chuyện hồi mới ra trường. Sau đó chúng tôi vẫn qua lại, tình cảm vun vén nhiều dần và tiến tới hôn nhân.
Năm đầu tiên của cuộc hôn nhân diễn ra khá suôn sẻ, vợ chồng tình cảm, tôi cũng mang bầu, tuy nhiên kinh tế lại gặp chút khó khăn vì lương của tôi đi làm không cao, lại nghỉ đẻ, trong khi lương của chồng cũng ba cọc, ba đồng, nên không thấm tháp vào đâu so với mức phải chi. Tôi cũng biết điều đó nên tằn tiện, thương chồng, dặn chồng dù gì cũng phải giữ sức khoẻ, đừng cố quá lại mệt. Nhưng đến thời điểm sinh em bé, không hiểu công việc phát đạt đến đâu mà chồng tôi sắm sửa xe ga xịn, quần áo hàng hiệu, chải chuốt hơn hẳn, và tất nhiên là cũng đưa tiền về cho tôi chăm con nên không còn thiếu thốn gì. Khi tôi hỏi thì anh bảo đang có dự án lớn, anh trực tiếp làm việc với đối tác nên được tạo nhiều điều kiện. Tôi cũng thấy an lòng và tin rằng chuỗi ngày đen tối đã qua.
Tôi thấy nhục nhã...
Nhưng hôm nay, bao nhiêu niềm tin đã sụp đổ. Tôi ôm con chết đứng trước cửa nhà khi có một bà cô, tuổi như cha chú của mình đi cùng một đám thanh niên đứng chửi rủa ầm ĩ gia đình tôi. Bà ấy đòi chồng tôi phải trả lại xe máy và tiền bạc mà bà ấy đã chu cấp cho chồng tôi trong suốt cả năm qua. Hàng xóm láng giềng đứng vây kín lại để nghe câu chuyện ấy, chồng tôi xấu hổ bỏ đi sớm, còn tôi mới ôm con ra chợ mua thức ăn về thì thấy cảnh tượng này nên phải chịu nhục một mình. Bà ấy um xùm lên bảo rằng chồng tôi lừa tình bà ta, rằng sẽ bỏ tôi để đến với bà ấy nên bà ấy chu cấp đủ thứ theo ý chồng tôi, đi ăn đi chơi đủ thứ, thậm chí hai người đã cùng nhau đi Singapore cả tuần liền, vào đúng thời điểm tôi mới sinh, chồng tôi nói rằng phải đi công tác. Nhưng cuối cùng chồng tôi lại quay ngoắt lại phản bội bà ta, nghe đồn là đang cặp kè với một người phụ nữ khác trẻ trung hơn.
Tôi thấy mình quá nhục nhã khi nghe bà ta chửi bới, rằng cả nhà tôi chỉ biết ăn bám, lừa đảo để lấy tiền, rằng tôi là loại đi "bán chồng". Tôi chỉ biết ôm lấy đứa bé chưa đầy một tuổi mà khóc, không biết phải làm gì. Tôi ước giá như mình giàu có hơn một tí để chồng tôi không phải làm những việc bỉ ổi như thế này, nhưng chính những người bạn thân của tôi lại nói rằng dù có tiền hay không thì bản chất của chồng tôi là phong lưu, lừa gạt người khác. Tôi đang đợi anh ấy về để đưa đơn ly hôn, tôi không thể tha thứ cho những gì anh ấy đã gây ra cho mẹ con tôi. Mẹ con tôi thà nhịn đói chứ không thể sống bằng những đồng tiền bẩn thỉu ấy.
Theo Phunutoday
Bàng hoàng khi chứng kiến chồng đi làm thêm bằng nghề trai bao Nghĩ rằng "trời sinh voi, trời sinh cỏ", tôi nhận lời về làm dâu nhà anh, nhưng trời sinh voi, trời lại chẳng sinh cỏ. Những năm yêu thương mơ mộng của tôi kết thúc khi nhận lời làm vợ anh. Ngày trước, anh dịu dàng và biết cách quan tâm chăm sóc tôi hơn bây giờ, dù khi ấy, trong quãng thời...