Vì tiề.n, tôi đã chấp nhận làm kẻ thứ ba
Khi viết ra những dòng này, hẳn tôi sẽ bị nhiều người chê trách lắm. Mọi người sẽ nói tôi thiếu nghị lực, ham tiề.n bạc, vật chất. Tôi xin nhận hết. Bởi sống trên đời này, có mấy ai mà không ham tiề.n, chỉ là nhu cầu tiêu tiề.n của mỗi người khác nhau mà thô
Tôi sinh ra ở một vùng quê nghèo, quanh năm chỉ có cái nắng gay gắt. Ngay từ nhỏ tôi đã thấm cái khổ phải bán mặt cho đất, bán lưng cho trời để kiếm từng đồng tiề.n ít ỏi của bố mẹ. Chính vì thế mà tôi tự nhủ mình phải cố gắng học, học thật giỏi để không phụ lòng họ, sâu xa hơn là để thoát khỏi cảnh nghèo nàn đeo bám gia đình tôi mấy chục năm nay.
Rồi tôi cũng tốt nghiệp đại học Ngân hàng loại giỏi. Cầm tấm bằng đỏ trên tay, tôi đầy hy vọng mình sẽ tìm được một việc làm với mức lương thật cao. Nói trắng ra: tôi cần tiề.n. Mẹ tôi vì làm việc quá nhiều mà sinh bệnh, giờ chỉ quẩn quanh ở nhà. Mọi chi phí sinh hoạt đổ dồn lên đôi vai gầy của ba. Ông vốn dĩ đã nhỏ con, nay càng gầy gò hơn nữa. Rồi 2 em tôi còn phải học. Hàng trăm thứ cần tiề.n. Tôi trở thành niềm hy vọng cho gia đình là vì thế.
Giờ đây, tôi chỉ có thể là người đàn bà trong bóng tối của anh. (ảnh minh họa)
Nhưng đất Sài Gòn không dễ gì xin được việc làm. Tôi phải đi tiếp thị cho một công ty sữa để kiế.m tiề.n trang trải sinh hoạt. Rồi tôi gặp anh.
Anh là một khách hàng hay ghé mua sữa cho con. Trong khi lựa sữa, anh và tôi cũng có đôi lần trò chuyện. Anh là quản lí một công ty nước ngoài, với lương tháng tính bằng tiề.n đô. Nhưng anh đã có gia đình, một người vợ với 2 đứa con nhỏ. Đối với anh, chúng là những thiên thần. Điều tôi cảm nhận được ở anh chính là tình thương yêu con vô bờ bến. Anh có nét gì đó giống ba tôi, hy sinh cả cuộc đời cho con.
Cứ cách một tuần anh lại ghé cửa hàng một lần, chúng tôi nói chuyện ngày một nhiều hơn. Và rồi, đến một ngày, anh chính thức đề cập vấn đề: “Em hãy là.m tìn.h nhân của anh nhé. Anh sẽ bao cho em tất cả. Em không cần phải đi làm cái nghề tiếp thị này nữa, hãy chỉ là người phụ nữ của riêng anh”. Anh nói với tôi như vậy.
Video đang HOT
Tôi bảo anh đợi để tôi suy nghĩ. Thực chất, tôi không muốn làm. Định bụng sẽ gặp để từ chối anh, nhưng ngay lúc đó, tôi nhận được điện thoại của đứa em trai. Nó báo tin nó đậu đại học với số điểm cao, nhưng có lẽ sẽ nghỉ học ở nhà, tiề.n đi học nó sẽ dành trị bệnh cho mẹ. Suy nghĩ rất nhiều, tôi đã đồng ý bởi tôi cần tiề.n.
Và cuộc đời tôi rẽ sang một hướng khác, tôi không còn có cơ hội nắm tay người đàn ông mình yêu thương đường đường chính chính bước ra đường nữa. Giờ đây, tôi chỉ có thể là người đàn bà trong bóng tối của anh.
Anh mua nhà riêng, mua xe cho tôi và hàng tháng cho tôi một số tiề.n lớn để sinh hoạt. Tôi từ một nhân viên tiếp thị sữa bỗng sau một cái gật đầu đã trở thành bà hoàng. Tôi dư dả tiề.n bạc, tôi có thể mua sắm thoải mái chỉ cần mình thích và có thể gửi một số tiề.n lớn về nhà hàng tuần thay vì hàng tháng như trước đây.
Nhờ tiề.n tôi gửi về mẹ tôi đã được chữa bệnh. Ba tôi xây lại được nhà và em tôi có thể học đại học như bao người khác. Ông cũng đã mua được một chiếc xe máy như trong mơ ông hay mơ để đi đâu đó. Tôi hãnh diện về những điều đó lắm.
Ba mẹ tôi cũng hay hỏi tôi làm gì có nhiều tiề.n như vậy. Tôi chỉ nói tôi đã có việc làm, ở một ngân hàng lớn và lương tính bằng đô. Đương nhiên là ba mẹ tin tôi, vì tôi trước gờ vẫn nổi tiếng là đứa con ngoan hiền. Nếu ba mẹ biết tôi làm phòng nhì cho người ta, lấy tiề.n gửi về cho họ, có lẽ, họ sẽ xỉu mất. Tôi đã từng nghĩ đến chuyện này.
Làm bồ nhí một đại gia, sướng thì sướng thật, nhưng tôi chưa bao giờ vui. Có lần, tôi bắt gặp anh tay trong tay, dắt 2 con đi siêu thị. Cả nhà họ thật hạnh phúc biết bao. Hai đứ.a tr.ẻ thật xinh đẹp biết bao. Anh bước qua tôi như không hề quen biết. Chỉ có vợ anh quay lại nhìn và thì thầm với anh, tôi nghe loáng thoáng cô ấy khen tôi xinh đẹp và phong cách.
Sau hôm đó, tôi suy nghĩ rất nhiều. Nói thật tâm, tôi không muốn chen chân vào mái ấm của họ. Tôi không muốn vợ anh phải đau khổ, con anh phải ngơ ngác khi phát hiện ra mọi chuyện. Nhưng tôi còn có thể làm gì khác hơn.
Có lần, tôi nói chuyện với anh. Tôi nói hãy giải phóng cho tôi và cho cả anh. Tôi sợ cuộc sống cô đơn này, sợ một ngày nào đó, tôi sẽ bị tạ.t axi.t, bị đán.h ghe.n. Nhưng anh không chịu. Anh nói: “Nếu muốn thoát khỏi anh, hãy trả lại cho anh tất cả số tiề.n anh bao em từ trước tới giờ”.
Tôi cay đắng nhận ra, mình chỉ là một con điếm rẻ tiề.n không hơn không kém. Bởi tôi có nhiều tiề.n, tôi có thể xài tiề.n thoải mái, nhưng tôi lại không có tự do. Đến những đồng tiề.n tôi được xài cũng không có sự tự do khi nằm trong tay tôi.
Cả nhà họ thật hạnh phúc biết bao… (ảnh minh họa)
Thậm chí, nhiều lúc tôi còn thầm mong vợ anh phát hiện ra, làm ầm ĩ lên, để bắt anh phải rời xa tôi. Nhưng kĩ thuật ngoạ.i tìn.h của anh quá khéo. Anh chỉ đến với tôi 1 lần mỗi tuần, mỗi lần chỉ được 2 tiếng đồng hồ với những lí do rất hợp lí, chính đáng. Như thế thì sao vợ anh phát hiện ra được.
Tôi cũng từng nghĩ, hay mình đến gặp vợ anh, nói cho chị biết tất cả. Tôi từng cầm máy, bấm số chị, nhưng khi nghe giọng dịu dàng vang lên trong điện thoại, tôi lại tắt máy. Tôi chùng mình xuống khi nghĩ đến khuôn mặt đầy nước mắt đau khổ của chị khi biết sự thật. Chị không đáng để chịu như vậy.
Giờ tôi lại muốn nói giá như. Giá như ngày đó quay trở lại, tôi sẽ không chọn đi con đường này. Tôi sẽ đi về quê và sống cho thanh sạch. Nhưng bây giờ, mọi chuyện không thể theo ý muốn của tôi được nữa. Thật sự tôi không biết phải làm gì để thoát khỏi bế tắc này…
Theo VNE
Chồng cắt 'của quý' vì lây bệnh gái bán hoa
Tôi tính chuyện ngủ riêng cho thoải mái, chồng tôi dựng giường lên không đồng ý vì cho rằng chiều chồng là trách nhiệm của vợ và nói "Nếu em không chiều được anh thì anh đi tìm chỗ khác".
Vợ chồng tôi bắt đầu mâu thuẫn từ khi con gái út đi lấy chồng và sang định cư tại Australia. Từ ngày con gái đi xa, tôi nhớ con trở nên lầm lì, ít nói hơn. Chồng lại đang vào cái tuổ.i hồi xuân. Trong chuyện vợ chồng, từ lâu chúng tôi đã bị lỗi nhịp vì anh ấy luôn đòi hỏi nhiều hơn mà tôi không thích nên không chịu đáp ứng.
Từ ngày con đi xa, trong nhà chỉ còn hai vợ chồng. Tôi tính chuyện ngủ riêng cho thoải mái, chồng tôi dựng giường lên không đồng ý vì cho rằng chiều chồng là trách nhiệm của vợ và nói "Nếu em không chiều được anh thì anh đi tìm chỗ khác". Tôi cứ nghĩ anh ấy nói đùa nên càng thách thức vì tuổ.i nào rồi mà còn bồ với bịch. Thế mà chồng tôi có bồ thật.
Chồng tôi ít về nhà ăn tối hơn. Già rồi, sắp về hưu mà anh ấy sinh ra hư hỏng hay đi nhậu với bạn bè. Gia đình không còn con cái ở nhà nên về nhà chồng tôi kêu buồn và trống trải. Tôi biết anh có bồ nhưng cũng chẳng nói với ai, chỉ khuyên chồng nên cẩn thận, làm xấu hổ gia đình và các con thì không xong với tôi. Chồng cười gật gù "Anh biết làm gì và biết điểm dừng".
Rồi một ngày, anh hốt hoảng về nói bị bệnh nặng lắm rồi. Tôi tưởng bị ung thư hay bệnh gì ghê gớm, hóa ra anh bị bệnh sùi mào gà. Tôi không tin vào mắt mình. Thấy vợ kinh và hoảng quá, anh không nói gì đành quay đi. Anh kể 4 tháng qua có đi lại với một cô gái bán hoa quả ở chợ, kém tôi 20 tuổ.i, không hề biết cô ấy bị bệnh. Chỉ đến khi anh thấy mình có dấu hiệu của bệnh lạ như mọc mụn, chảy mủ và đau thì mới biết. Anh kể cho tôi bằng cái giọng vừa run sợ, vừa lo lắng cho bệnh tình. Các bác sĩ chẩn đoán bị sùi mào gà và không có thuố.c đặc trị cho trường hợp này. Bệnh đã lây lan quá nhiều và buộc phải cắt bỏ bộ phận sin.h dụ.c.
Hôm sau, anh theo sau tôi khép nép đến gặp bác sĩ. Tôi cũng làm các thủ tục khám nhưng may không bị bệnh này. Bác sĩ nói với vợ chồng tôi rằng nếu không đồng ý cắt, bệnh có thể dẫn đến ung thư, khi đó khó chữa hơn. Lần đầu tiên, chồng tôi khóc vì xấu hổ. "Nếu mất &'cái đó' rồi, con cái, bạn bè biết được còn gì để sống nữa". Sau khi nghe tôi khuyên giải, anh cũng đồng ý để các bác sĩ cắt bỏ.
Sau ngày đó, anh xin về hưu sớm. Nhiều lần tái khám, bác sĩ có nhắc đến việc tái tạo lại dươn.g vậ.t nhưng anh từ chối vì đã biết hối hận. Đó là bài học đắt giá cho phút lầm lỗi của người đàn ông. Với tôi, ám ảnh về căn bệnh đó luôn bám theo, nhiều lần tôi không nuốt nổi miếng cơm khi nghĩ về hình ảnh bệnh của chồng, có lẽ đó là căn bệnh đáng sợ nhất. Ông bác sĩ còn chụp lại ảnh để làm tư liệu y học cho mình.
Theo VNE
Gái hư dễ kiếm chồng đẹp trai, tài hoa? Mấy người từng quen biết và nắm rõ quá khứ của Hương thì chỉ tặc lưỡi bảo nhau: "Có khi gái hư lại dễ lấy chồng, bọn mày nhỉ?". Thấy Hương liên tục đăng ảnh trăng mật của mình ở Châu Âu lên facebook, bạn bè và những người quen biết nàng không khỏi ngưỡng mộ, kèm theo một chút ghen tị. Nguyên...