Vì tiền… tôi đã “bán thân”
Khi giọt máu hồng đọng lại trên giường thì tôi biết cuộc đời mình đã bước sang một trang khác.
Gửi Bạn trẻ cuộc sống!
Hôm nay tôi gửi gắm tâm sự thầm kín của mình và mong muốn các bạn độc giả hãy cho tôi một lời khuyên chân thành nhất để tôi không tiếp tục đi sai con đường này nữa.
Tôi sinh ra và lớn lên tại một vùng quê nghèo khó, nơi ấy người dân quê tôi làm quần quật quanh năm suốt tháng cũng chỉ đủ ăn mà thôi. Mặc dù vậy nhưng tôi vẫn được bố mẹ cho ăn học đàng hoàng chứ không phải nghỉ giữa chừng như các bạn cùng trang lứa. Và điều đặc biệt là tuy sinh ra trong hoàn cảnh nghèo khó nhưng trời lại phú cho tôi một vóc dáng cân đối và khuôn mặt rất khả ái.
Càng lớn tôi càng ấp ủ hoài bão sẽ cố gắng làm giàu để cha mẹ không phải ngày ngày “ bán mặt cho đất bán lưng cho trời” nữa. Đó là động lực giúp tôi cố gắng học tập thật tốt và kết quả là tôi đã đậu vào một trường đại học danh tiếng tại Hà Nội.
Lần đầu bước chân xuống Hà Nội, tôi như bị choáng ngợp trước vẻ đẹp hào hoa, diễm lệ ấy. Mỗi lúc rảnh rỗi, tôi lại tranh thủ đi làm thêm nhưng sức lực bỏ ra thì nhiều mà tiền công lại chẳng được bao nhiêu. Cầm những đồng tiền ít ỏi cha mẹ gửi lên, tôi càng thấy mình thật bất lực. Và tôi đã quyết định đi làm thêm cả ban đêm để cha mẹ không phải lo lắng tiền nong gửi cho mình.
Cuộc sống ở Thủ đô cứ vồn vã cuốn con người ta vào một dòng chảy không ngừng. Rồi một ngày đang trên đường đi học, vì mải suy nghĩ mà tôi đụng xe với người ta. Rất may cũng không ai bị sao cả, chỉ mỗi chiếc xe đạp cà tàng của tôi là hư hỏng. Và cuộc đụng độ tình cờ đó đã khiến tôi và anh quen nhau. Sau thời gian nhắn tin qua lại thì hai đứa chính thức trở thành người yêu của nhau.
Vì anh ấy là sỹ quan quân đội nên không có nhiều thời gian ở bên tôi. Dù rất buồn khi phải sống xa nhau nhưng vì yêu anh, chúng tôi luôn động viên nhau vượt qua mọi thử thách để chờ ngày hai đứa được thành chồng thành vợ.
Lịch học của kỳ 5 quá dày nên tôi không còn thời gian để đi làm thêm. Cuộc sống nơi đây có biết bao điều tôi phải lo âu… nhưng tôi không biết phải kiếm tiền ở đâu nữa? Đúng lúc đó, có một người đàn ông xuất hiện, người này là con của chủ nhà chỗ tôi ở trọ và không biết vì sao mà anh ta biết tôi đang cần tiền nên đã ra tay “giúp đỡ”.
Video đang HOT
Một hôm tôi đi học về thì thấy anh ta đứng trước cửa phòng trọ và đề nghị: “Nếu em chịu làm bạn gái anh thì anh sẽ lo cho em tất cả, không thiếu một thứ gì” và đưa kèm một tờ giấy ghi số điện thoại của anh ta. Tôi đã tức giận mắng anh ta một trận rồi đuổi anh ta ra khỏi phòng. Nỗi uất ức nghẹn đắng nơi cổ họng, tôi bật khóc khi nghĩ về cha mẹ, nghĩ về bạn trai và nghĩ về tương lai của mình… cái gì cũng rất mù mịt.
Và các bạn biết đấy… tôi đã sai. Trong lúc túng quẫn không biết dựa vào ai, tôi đã chấp nhận lời đề nghị đó của anh ta. Và khi giọt máu hồng đọng lại trên giường thì tôi biết cuộc đời mình đã bước sang một trang khác, một trang giấy của cuộc đời nhàu nhĩ và đầy những vết hoen ố.
Người yêu tôi ở xa nên không biết việc này. Hàng ngày chúng tôi vẫn nhắn tin với nhau, khi nào anh được nghỉ phép thì hai đứa lại cùng đi chơi. Nhưng tôi sợ anh biết chuyện tôi lăng nhăng nên những lúc anh về thăm, tôi lại trở về với con người thật của mình. Chính vì thế nên anh đã không nhận ra sự thay đổi ấy.
Chấp nhận yêu anh ta, tôi đã có đủ thứ. Từ một con bé nhà quê, tôi đã lột xác thành một con người hoàn toàn khác, khác về hình thức lẫn tâm hồn. Cứ như thế, sai lầm này nối tiếp sai lầm khác và khi người ta đã sống quen trong sung sướng thì khó có thể từ bỏ được. Mặc dù anh ta rất thương tôi nhưng tôi không có một chút cảm tình gì cả. Thứ mà tôi đam mê ở anh ta chỉ là tiền mà thôi.
Trong những lần đi chơi với anh ta, tôi đã quen với những người bạn mới đẹp trai hơn, giàu có hơn. Khi đó, tôi thấy anh ta chẳng bõ bèn gì nữa, chẳng giàu có và đẹp trai như những gã trai tôi mới gặp gỡ. Và rồi, cái gì đến cũng phải đến… tôi nhanh chóng nhận lời đi chơi với những người đó. Cái họ cần là tình, cái tôi muốn là tiền… nên tôi đã chấp nhận làm tất cả mọi việc, dù là nhơ bẩn nhất để mình có thật nhiều tiền. Và cho đến bây giờ, tôi cũng không nhớ mình đã lên giường với bao gã đàn ông nữa…
Tôi biết mình sai, sai hoàn toàn nhưng tôi không tìm được lối thoát cho bản thân mình. Tôi đã từng cố gắng từ bỏ nhưng tôi không thể thoát khỏi sự cám dỗ đó. Hơn nữa, nếu tôi chấm dứt tất cả ở đây thì liệu tôi có đủ tiền để tiếp tục việc học và gửi tiền về quê cho cha mẹ nữa không? Hiện tại tôi đang học năm cuối… việc học cũng khá bận rộn, tôi muốn tập trung ôn thi cho tốt nhưng cứ nghĩ đến sự thiếu thốn, đến những vất vả của cha mẹ, tôi lại không can tâm ngồi yên một chỗ…
Không biết đến bao giờ, tôi mới đủ can đảm để chấm dứt việc làm nhơ bẩn của mình!
Theo 24h
Bị người yêu "dụ" vào nhà nghỉ
Tôi vẫn chưa hết bàng hoàng khi bị người yêu kéo vào nhà nghỉ và chủ động "cuộc yêu" từ A đến Z.
Gửi Bạn trẻ cuộc sống!
Thời gian gần đây theo dõi báo chí, tôi thấy mình dường như là người "lỗi thời" trong cuộc sống vội vã, gấp gáp của các bạn trẻ 9x. Khi đọc các bài viết liên quan đến chuyện rủ người yêu về phòng ngủ chung với bạn, tôi thực sự bất ngờ và không dám tin các bạn trẻ bây giờ lại sống liều lĩnh, dễ dãi như vậy. Hoặc nếu những chuyện đó có thật thì chắc tôi đã sống quá lạc hậu, cổ hủ so với các bạn bây giờ.
Trước khi học đại học, tôi cũng đã từng phục vụ trong quân đội 2 năm. Cũng vì thế nên khi đi học với các bạn trẻ hơn mình vài ba tuổi, tôi cảm thấy mình dường như là người "già cỗi" trong cách suy nghĩ, nhìn nhận các vấn đề liên quan đến tình yêu, tình dục. Tôi luôn cho rằng, đã yêu là phải trong sáng, phải biết giữ gìn cho nhau, còn các bạn tôi thì phản ứng: "Thời giờ đã yêu là phải có tình dục. Chỉ có tình dục mới duy trì được tình yêu bền vững". Khi nói chuyện với tôi, các bạn trong lớp đã cười ngảnghiêng vì lối suy nghĩ quá "ngoan" của tôi và họ còn bảo tôi là "chàng ngố".
Trong suốt hai năm đầu sinh viên, tôi chỉ biết lên giảng đường đi học rồi lại về phòng trọ nghỉ ngơi, rất ít giao du với bạn bè, cũng chẳng tán tỉnh ai. Nhưng đến năm thứ ba thì tôi chính thức có người yêu, cô ấy là một sinh viên khoa khác và cùng trường tôi đang theo học.
Tình yêu của chúng tôi bắt đầu cũng lãng mạn như những cặp đôi sinh viên khác. Cô ấy là mối tình đầu của tôi nên tôi rất trân quý tình cảm của cô ấy dành cho mình. Trong tình yêu, cô ấy luôn là người chủ động thể hiển tình cảm, còn tôi luôn bị trôi theo những cảm xúc yêu thương cùng cô ấy.
Biết tôi ở một mình nên đã rất nhiều lần cô ấy ngỏ ý muốn về phòng tôi chơi, tuy nhiên tôi cũng không ngần ngại điều đó vì tôi nghĩ, đã yêu thì cũng cần có một không gian riêng tư để tâm sự, quan tâm tới nhau. Nhưng có nhiều lần hai đứa đi chơi về muộn, cô ấy muốn theo tôi về phòng ngủ nhưng vì sợ mọi người trong khu trọ soi mói, bàn tán ảnh hưởng đến người yêu mình nên tôi lại tìm lý do: " Bà chủ nhà anh khó tính lắm. Nếu biết có người lạ ngủ qua đêm ở phòng thì bà ấy đuối anh đi đấy".
Tôi không thể ngờ được, người yêu mình lại sống dễ dãi như vậy? (Ảnh minh họa)
Sau nhiều lần bị tôi "từ chối", cô ấy dường như rất buồn và hụt hẫng trước thái độ của tôi. Tôi cũng hiểu cô ấy sẽ thất vọng và tự ái... nhưng tôi luôn quan niệm, chưa là gì của nhau thì không nên vội vã đi quá giới hạn bởi sau này không lấy được nhau thì người thiệt thòi nhất là cô ấy, chứ không phải tôi.
Thế nhưng, càng ngày, tôi càng thấy người mình mình mạnh dạn hơn khi ở bên nhau. Cô ấy chủ động sờ soạng cơ thể tôi... và luôn khiêu khích trí tò mò của tôi về "c huyện ấy". Và trong một lần, khi hai đứa đang âu yếm nhau ở công viên thì cô ấy ngỏ ý: " Em muốn đêm nay được ngủ cùng anh". Thấy tôi có vẻ lưỡng lự thì cô ấy tiếp tục: " Không phải về nhà anh đâu. Chúng ta đi nhà nghỉ cho kín đáo anh nhé!". Và đó cũng là lần đầu tiên, tôi bước chân vào nhà nghỉ.
Vừa vào phòng, cô ấy đã giục tôi tắm rửa để đi ngủ cho sớm. Sau đó, cô ấy "dụ" tôi lên giường và chủ động làm "chuyện ấy" từ A đến Z. Tôi đã thực sự sốc trước sự mạnh dạn và quá từng trải của người yêu mình... đến khi đã trở thành "đàn ông", tôi mới sực tỉnh và tin rằng, tất cả những gì vừa xảy ra là sự thật.
Hôm đó, tôi đã thẳng thắn hỏi cô ấy:
- Em làm chuyện này mấy lần rồi?
- Bình thường mà anh. Con gái bây giờ cũng bình đẳng, đâu cần thiết phải ý tứ làm gì chứ? - Cô ấy thản nhiên trả lời.
- ...
Tôi đã không thể tin nổi người con gái tôi vốn tôn thờ và nghĩ có đủ phẩm chất "dung" - "hạnh" lại là người con gái dễ dãi như vậy! Cô ấy cũng thú nhận rằng, "Tr ước khi đến với anh, em cũng đã yêu ba người khác... và mối tình nào cũng có "chuyện ấy" xảy ra".
Khoảng một tuần sau khi xảy ra " đêm định mệnh" đó, tôi vẫn chưa hết sốc và bàng hoàng về người yêu mình. Cô ấy quá từng trải, mạnh bạo trong "chuyện đó"... nhưng tôi thì không thể chấp nhận được một người con gái dễ dãi như vậy được.
Sau khi nói với cô ấy: " Cho anh một tuần để suy nghĩ về mối quan hệ của hai đứa" thì tôi cũng đã đi đến quyết định chia tay. Dù trong lòng tôi vẫn còn tình cảm với cô ấy... nhưng tôi không thể chấp nhận được chuyện người yêu mình đã từng "qua tay" nhiều gã đàn ông khác. Và hơn nữa, nếu tiếp tục tình yêu đó thì tôi cũng bị ám ảnh bởi những "cuộc yêu" trước đây của cô ấy và hành hạ bản thân mình. Vì thế, tôi nghĩ quyết định chia tay là điều sáng suốt nhất.
Sau cuộc tình đó và chứng kiến những cảnh tưởng yêu nhanh sống vội của tình yêu sinh viên ngày nay, tôi thấy rằng, để tìm được một con gái tiết hạnh, đầy đủ phẩm chất Công - Dung - Ngôn - Hạnh giữa thời đại này thì chẳng khác gì là mò kim dưới đáy biển!
Theo 24h
Chàng trai nào sẽ yêu em? (P.cuối) Minh Huy không muốn một lần nữa lại vuột mất hạnh phúc của cuộc đời mình! An Vi chuệch choạc bước trên con đường nhỏ trở về căn nhà cô đã từng nghĩ đó sẽ là tổ ấm của cô và người đàn ông cô yêu thương nhất. Cô bám víu vào bờ tường để giữ cho đôi chân mình không khuỵu xuống....