Vì thèm ăn bát bún chả lúc nửa đêm, tôi bị chồng, mẹ chồng đuổi về nhà mẹ đẻ
Bà đi thẳng vào bếp và chỉ mặt tôi: “Cô đúng là con dâu mất dạy. Tôi đi vắng, cô sai chồng nửa đêm mua đồ ăn rồi về giận không ăn. Cô tưởng tôi không dám đuổi cô à?”.
Lâu nay tôi vẫn nghĩ chuyện mẹ chồng con dâu là thường tình và tôi có thể chịu được cho đến ngày hôm nay. Nhưng đêm hôm mà mẹ chồng tôi nỡ đuổi con dâu đang bụng mang dạ chửa ra khỏi nhà như thế này thì đúng là quá đáng.
Trách mẹ chồng một thì tôi phải trách chồng 10. Vì nếu như anh không nhu nhược, không quá trẻ con, cái gì cũng nói với mẹ thì mẹ cũng không thể đối xử như vậy với tôi.
Mẹ anh luôn nghĩ tôi là đứa con gái nhà quê lên thành phố. Có con với anh chỉ là muốn ràng buộc anh để đổi đời. Vì thế mà từ ngày tôi bước chân đi lấy chồng, chưa lúc nào tôi được yên ổn.
Bố chồng tôi mất đã lâu, cả nhà lại chỉ có mình chồng tôi, vì thế cưới nhau xong chúng tôi cũng không thể ra ở riêng. Cuộc sống của tôi bắt đầu ngột ngạt và rất khó chịu.
Đầu tiên có lẽ phải nói đến việc mẹ chồng tôi thường xuyên ghen tức mỗi khi tôi về nhà mẹ đẻ. Tôi nhớ lần đầu về nhà mẹ đẻ là sau khi tôi kết hôn được 2 tháng. Lần ấy trở lại thành phố, tôi khệ nệ nào rau nào thịt.
Đến khi về nhà, tôi hồ hởi khoe có rau sạch thịt sạch. Ai ngờ mẹ chồng tôi sẵng giọng: “Nhà này chỉ ăn đồ đã kiểm dịch. Không biết đồ này có đảm bảo không”. Nói xong mẹ chồng mang ném hết vào sọt rác trước sự ngỡ ngàng của tôi.
Đó là lần đầu tiên tôi bị mẹ chồng giáo huấn. Sau hôm ấy, bất kể làm gì tôi cũng không dám đụng chạm đến mẹ chồng. Nhưng mẹ chồng tôi vốn là người khó tính, nhất là khi tôi mang bầu, mọi việc trong nhà không thể chu toàn khiến bà cảm thấy chướng mắt và hay soi mói tôi hơn.
Ai ngờ mẹ chồng tôi sẵng giọng: “Nhà này chỉ ăn đồ đã kiểm dịch. Không biết đồ này có đảm bảo không”. Ảnh minh họa
Có bầu, ai cũng mệt mỏi và nghén ngẩm. Từ ngày mang thai, tôi không ăn được những thứ dầu mỡ và hành. Nhưng mẹ chồng tôi hôm nào nấu cũng bỏ rất nhiều hành. Tôi không ăn được nên chạy vào nhà vệ sinh nôn. Lúc trên bàn ăn thì không thấy ai nói gì, vậy mà về phòng chồng tôi đã nói tôi không có ý. Anh nói mẹ đã mất công nấu, không ăn cũng phải cố mà ăn kẻo mẹ phật lòng.
Thú thật từ ngày về nhà chồng lại sống cùng mẹ chồng, tôi không có lấy phút nào thoải mái. Đợt vừa rồi, mẹ chồng tôi về quê ăn đám giỗ, tôi với chồng mới có một chút thời gian gọi là riêng tư ở bên nhau.
Chuyện là đêm qua tự nhiên tôi thèm bún chả. Mà quán tôi thích cách nhà những 5 cây số. Nhưng thèm quá, tôi gọi chồng dậy bằng được rồi bắt anh lọc cọc đi mua giữa đêm cho mình. Giờ nghĩ lại thì tôi mới thấy mình cũng hơi quá đáng. Nhưng lúc đang muốn ăn, tôi chỉ mong sao nhanh có để bớt cơn thèm. Hơn nữa chẳng mấy khi không có mẹ chồng ở nhà, tôi sai chồng một chút cũng xem như anh chiều vợ con chứ có sao đâu.
Chồng dậy mua về, tôi ăn vài miếng lại thấy chán nên không ăn nữa. Lúc này chồng nổi nóng với tôi, anh bảo giữa đêm đi mua về tôi lại không ăn. Thế là vợ chồng chúng tôi cãi nhau. Sáng nay đi làm tôi còn không nhìn mặt chồng.
Tôi nói thế có quá quắt không mà mẹ con họ hùa nhau người lên xếp đồ, người gọi về cho bố mẹ tôi phải dạy lại con. Ảnh minh họa
Cứ tưởng mẹ chồng chưa về, lại đang giận chồng nên buổi chiều tôi cố tình về thật muộn. Khi tôi về nhà, nhìn thấy đồ đạc của mẹ chồng mới giật mình. Thì ra mẹ chồng tôi đã về nhà từ lúc nào. Bước vào bếp, tôi thấy cơm canh lạnh tanh, mẹ chồng và chồng tôi cũng không để lại gì cho tôi. Tủi thân quá nên tôi ngồi ôm mặt khóc.
Video đang HOT
Lúc này mẹ chồng tôi mới biết tôi về nhà. Bà đi thẳng vào bếp và chỉ mặt tôi: “Cô đúng là con dâu mất dạy. Tôi đi vắng, cô sai chồng nửa đêm mua đồ ăn rồi về giận không ăn. Cô tưởng tôi không dám đuổi cô à?”.
Sẵn nhìn thấy chồng, tôi mới tức khí nói anh bép xép, chuyện bé xé ra to, cái gì cũng kể với mẹ. Tôi nói thế có quá quắt không mà mẹ con họ hùa nhau người lên xếp đồ, người gọi về cho bố mẹ tôi bảo phải dạy lại con. Thế rồi chồng tôi kéo tay tôi lên taxi bắt tôi về nhà.
Đấy, chuyện chỉ có bát bún chả mà tôi bị cả chồng và mẹ chồng đuổi khỏi nhà trong khi tôi đang mang trong bụng giọt máu của gia đình họ. Bây giờ tôi cũng về đến nhà rồi, nhưng nghĩ mãi tôi vẫn không hiểu tôi đã sai ở đâu. Các bạn là người ngoài cuộc, các bạn phân rõ trắng đen giúp tôi với
Theo Emdep
Nửa đêm, tôi gõ cửa phòng khách sạn của chồng rồi tươi cười bảo: 'Em mang đồ bảo hộ...
Em đang bụng mang dạ chửa mà anh bỏ em một mình để đi ăn tiệc thôi nôi của con chị ấy à?
ảnh minh họa
- Bạn bè thân thiết làm sao mà bỏ được. Em có việc gì cứ gọi mẹ ở nhà bên là được rồi.
- Anh có phải là chồng em không vậy? Hay con cô ta cũng chính là con anh.
- Đừng có ăn nói linh tinh, đàn bà chỉ tổ lắm chuyện...
Anh vằn mắt lên nhìn tôi đe nẹt rồi bỏ ra ngoài mặc tôi ngồi đó tủi thân mà khóc. Nhìn bức ảnh cưới của hai vợ chồng treo đầu giường, tôi căm thù cái khuôn mặt ấy của anh, chỉ muốn lôi nó xuống mà đập cho tan nát.
Anh đến với tôi khi vừa chia tay mối tình 5 năm. Nghe đâu, chị ấy phản bội anh để đến với một đại gia lắm tiền, nhiều của. Yêu nhau 6 tháng thì chúng tôi quyết định đi đến hôn nhân. Ngày cưới, mấy người bạn thân của anh nhìn tôi với ánh mắt đầy vẻ thương hại khiến tôi không khỏi ngạc nhiên. Đến khi gặp chị, tôi mới vỡ lẽ ra lý do. Nhìn tôi và chị - người yêu cũ của chồng có rất nhiều điểm giống nhau từ ngoại hình đến tính cách.
Khi chúng tôi lấy nhau được nửa năm thì tôi biết chị đã ly hôn chồng. Chị bị đuổi ra khỏi nhà sau khi biết chồng cặp kè và có con với một người phụ nữ khác. Tôi bắt đầu phát hiện ra những tin nhắn tình tứ của chồng với chị ấy khi mang thai ở tháng thứ 3 với nội dung đại loại như:
- Em nhớ anh quá, thao thức mãi không ngủ được.
Mấy lần, tôi hỏi anh cho bằng được tới mức vợ chồng cãi nhau nảy lửa nhưng anh vẫn một mực phủ nhận, nói tôi đa nghi, rảnh rỗi không có việc gì làm nên toàn nghĩ linh tinh.
Tôi đành cắn răng chịu đựng không làm được gì hơn vì tôi không có bằng chứng để buộc tội anh. Cứ tưởng sau khi cưới, tôi sẽ có một gia đình hạnh phúc trọn vẹn nhưng có ai ngờ anh chưa từng yêu tôi. Tôi chỉ là người thay thế mà thôi!
Người ta mang bầu được chồng chăm sóc, chiều chuộng, còn tôi vẫn phải tự mình phải tất cả mọi thứ, cơm chan nước mắt cũng là chuyện thường.
Một tối, khi anh đang mặt nặng mày nhẹ cầm bát cơm ăn thì tiếng chuông điện thoại vang lên. Không biết đầu dây bên kia nói gì, tôi chỉ nghe được một câu của chồng:
- Cô ấy đang ở đâu? Được rồi tôi đến ngay đây.
"Cô ấy" còn có thể là ai được chứ. Tôi cười chua chát rồi đưa tay xoa xoa cái bụng của mình để an ủi con. 2 ngày sau, anh cũng chỉ tạt qua nhà tắm rửa hoặc lấy bộ quần áo rồi đi ngay với lý do:
- Công ty dạo này nhiều việc, phải làm thêm liên tục nên anh ở lại công ty luôn cho tiện.
Mãi sau đó tôi mới biết hóa ra là chị sinh, anh ở đó với chị mấy ngày liền. Chị đã ly hôn chồng, chẳng con anh thì con ai chứ. Tôi biết đã không thể giữ được anh nữa rồi.
Ngày tôi sinh, trái ngược với sự săn đón khi chăm chị, anh chỉ tới thăm hai mẹ con tôi một lúc rồi lại về và ủy thác tất cả cho hai bà nội, ngoại.
Khi con được hơn một tháng, tôi quyết định không thể để mọi chuyện dễ dàng như thế được. Hai người đó lén lút qua lại với nhau sau lưng tôi thì tôi cũng phải làm gì đó để "đáp trả" chứ.
Tôi lén cài định vị vào điện thoại và xe của chồng để anh đi đâu, nói chuyện với bất kì ai tôi đều có thể nắm được. Hôm ấy, 7h tối khi tôi đang loay hoay cho con ăn thì thấy chồng chải chuốt đầu tóc, ăn mặc bảnh bảo bước ra:
- Anh đi đâu thế?
- Anh đi gặp khách hàng quan trọng, có thể sẽ về muộn. Em cứ cho con ngủ trước đi.
- Về muộn là mấy giờ anh...
Chẳng để tôi nói hết câu, anh vội ra lấy xe rồi đi mất hút. Tôi khẽ cười khẩy một cái, hỏi thế thôi chứ tôi biết thừa anh đi đâu.
Thay quần áo, tôi nhờ bà nội sang trông cháu giúp để ra ngoài. Tôi gọi ngay một chiếc taxi rồi đến chỗ đã được định vị là một nhà hàng. Ở bên ngoài chờ 3 tiếng, tôi thấy chị ngả vào lòng anh bước ra ngoài. Chị mặc cái váy cúp ngực màu đỏ trông thật sexy.
Hai người lên xe và đến địa điểm tiếp theo là một nhà nghỉ không nằm ngoài dự đoán của tôi. Đợi hai người đó đi lên được 30 phút, tôi tiến vào đưa cho nhân viên lễ tân vài tờ 5 trăm ngàn:
- Đưa chị lên phòng hai người mới vào khi nãy.
Cửa phòng không khóa, tôi khẽ lấy tay mở hé cửa ra một chút. Có lẽ, hai người đó còn đang mải mê quấn lấy nhau nên không hề biết sự tồn tại của tôi ở đó.
Đứng bên ngoài, tôi cầm điện thoại và quay lại hết những thước phim nóng bỏng ấy. Cảm thấy đã đủ "tư liệu" tôi bước vào trước con mắt kinh ngạc của anh và chị. Anh vơ vội cái chăn mỏng che người cho chị:
- Sao... sao cô lại ở đây?
- Em mang đồ &'bảo hộ' đến cho hai người đây, thoải mái mà dùng nhé. Chị ấy mới sinh con xong mà lại dính bầu thì không tốt đâu. Thôi hai người cứ tự nhiên, em về đây.
Đi được 4 bước, tôi ngoảnh lại bảo:
- À, quên, em có món quà bất ngờ. Vào facebook đi anh.
Tay run run cầm điện thoai, chừng 2 phút sau anh nhìn tôi rồi hét lên:
- Sao... cô dám.
- Có gì mà không dám cơ chứ? Giờ thì tất cả mọi người đều xem được đoạn clip ân ái của hai người rồi.
Nói rồi, tôi nhìn chị tiếp lời:
- Thân hình chị đẹp thế kia không làm diễn viên thì hơi phí.
- Anh xin em, gỡ cái clip ấy xuống đi.
- Em xóa nó đi được không? Chị không còn mặt mũi nào mà nhìn ai mất. Chị... chị sẽ trả anh ấy lại cho em.
- Trả em? Để làm gì? Em đâu cần anh ta nữa.
Tôi ngẩng cao đầu tiến ra ngoài không quên để lại một câu:
- Đơn ly hôn tôi đã để sẵn trên bàn, anh về kí vào nhé.
Đêm ấy, tôi thấy lòng thanh thản, nhẹ nhàng đến lạ thường. Sống chung với anh ngần ấy thời gian mà chưa ngày nào tôi được thoải mái, vui vẻ. Về nhà, tôi dọn hành lý và bế con đi tới nhà bố mẹ. Tôi biết quyết định của mình là hoàn toàn đúng. Tôi thà nuôi con một mình chứ không bao giờ chấp nhận kiếp "chồng chung".
Theo Webtretho
Cưới xong bị cả nhà chồng ghét vì bẫy có bầu để ép cưới Mặc cho tôi bụng mang dạ chửa, cả nhà chồng không một ai quan tâm. Đã vậy nhà chồng tôi lại còn rất yêu quý và thương xót cô con dâu hụt - tình cũ của chồng tôi. Cả nhà chồng ghét bỏ chỉ vì tôi không phải cô con dâu mà họ muốn (Ảnh minh họa) Tôi đang có bầu những tháng...