Vì sĩ diện, con gái trách mẹ làm xấu mặt mình
Chỉ vì chút sĩ diện, người con trách mẹ làm xấu mặt con mình. Còn gì đau lòng hơn khi người con mình yêu thương, chăm sóc từng ngày nói lên như vậy.
Cúp máy mẹ vừa mừng vừa lo. Mừng vì nghe con nói có người yêu đã lâu, cứ thấp thỏm chờ đợi giờ mới được gặp mặt, nhưng lại lo nghĩ cách làm sao để đón tiếp con rể tương lai một cách chu đáo.
Cả đêm mẹ trằn trọc, hết xoay mình lại trở người. Bố thấy mẹ cọ quậy cũng thức giấc theo: “Sao không ngủ đi mà còn vắt tay lên trán thế?”. “Đang nghĩ xem ngày mai nấu món gì đây. Bạn nó sống trên đó chắc đã quen với món ngon, mấy món ở quê không biết nó có dùng được không?”. “Gì chứ thịt gà quê luộc và canh cua đồng thì còn gì bằng. Trên thành phố có tiền chắc gì đã mua được những thứ đó” – bố “hiến kế”. Mẹ thấy cũng có lý, đầu nhẹ bẫng đi nhưng vừa chợp mắt được một lúc thì đã nghe tiếng gà gáy
Mẹ thức dậy, dắt chiếc xe đạp ra sân. Xe non hơi lại phải gọi bố dậy bơm. Trước khi đạp xe ra chợ, mẹ không quên quay lại dặn bố: “Bố nó nhớ quét cửa ngõ cho sạch sẽ rồi hẵng đưa trâu ra đồng thả nhé”. Bố ừ à rồi đùa “đón con rể mà cứ như đón tổng thống” ấy.
Trời nắng nóng 38, 39 độ, mẹ đi chợ về giữa đường thì xe bị xẹp lốp. Đứng chờ bác thợ sửa xe mà mẹ nôn nóng không yên. Về nhà cũng chẳng kịp thay quần áo, mẹ xắn tay vào bếp. Vừa đặt nồi cơm lên thì mất điện nên phải cho ra xoong gang nấu bếp củi, vừa canh lửa vừa tranh thủ giã cua. Nghĩ cảnh trời nắng con đi đường xa về chắc sẽ khát nên mẹ lại tất tả đi hãm ấm chè vối. Đang xoay vần trong bếp thì nghe tiếng xe máy vào ngõ, mẹ mừng quýnh vuốt mồ hôi chạy ra. “Con rể tương lai” nhìn thấy mẹ tươi cười chào hỏi còn con gái có vẻ không vui. Suốt bữa ăn con gái vẫn giữ nguyên vẻ mặt đó khiến mẹ thấy lo. Rồi mẹ cũng biết được lý do khi nghe con gái càu nhàu: “Con đã dặn mẹ dọn dẹp nhà cửa rồi mà cái thùng nước gạo mẹ vẫn để chềnh ềnh ở trước cổng, đi vào đập ngay vào mắt”. Mẹ lặng người nghe con gái trách móc. Tối qua mẹ đi lấy nước gạo về muộn, cơm nước xong lại phải dọn dẹp nhà cửa để đón bạn con về, sáng lại đi chợ sớm nên chưa kịp cất đó thôi.
Video đang HOT
Tưởng ngày nghỉ cuối tuần con sẽ ở nhà vài ba hôm, ai dè con bảo chiều sẽ lên thành phố luôn vì mai có việc. Trời chiều nắng vẫn còn chói gắt nhưng mẹ đã phải đội nón ra vườn hái túi chanh tươi để con mang lên dùng trong những ngày nóng, rồi lại hì hụi gói ghém cho con chục trứng gà.
Con gái đi rồi, bố lắc đầu nhìn mẹ: “Không biết là nó bận việc thật hay sợ ở nhà mất điện chịu không được? Có mỗi cái thùng nước gạo thôi mà nó cũng cằn nhằn mẹ, chẳng lẽ nó đã quên nhờ có cái thùng nước gạo mẹ nó nuôi lợn mới có tiền cho nó ăn học hay sao?”. Mẹ lẳng lặng đi vào nhà, lòng gợn buồn.
Theo Afamily
Cưới được 1 tháng, chồng tiết lộ bí mật động trời
Vẻ ngoài xinh xắn, gia đình nền nếp, có học vấn, địa vị... tất cả những gì tôi có chỉ là cái vỏ hoàn hảo để chồng tôi sĩ diện với đời.
Một tháng sau khi cưới, tôi phải nghe câu chuyện động trời từ chồng. Đau khổ hơn là ngay cả cái quyền được ghen tuông tôi cũng không được phép. Phải chi tôi chỉ là người đàn bà tầm thường hoặc cô ta là một người đàn bà bình thường thì tôi sẽ làm rùm beng lên để hả cơn giận trong lòng. Nhưng tôi luôn bị gò bó trong cái danh phận quá hoàn hảo, một mẫu phụ nữ bao người hướng tới. Còn cô ta chỉ là một ả gái với quá khứ nhơ nhuốc. Lẽ nào, tôi lại đi ghen với một kẻ 'sống làm vợ khắp người ta'.
Tôi và chồng đều sinh ra và lớn lên trong một gia đình gia giáo, giàu có và bề thế. Chúng tôi được giáo dục tốt và trở thành niềm tự hào của gia đình. Ngay từ nhỏ, lời ăn tiếng nói, dáng đi, cách hành xử với mọi người tôi cũng được uốn nắn kĩ càng. Tôi cảm thấy tự hào vì được nuôi dưỡng bởi một gia đình truyền thống như vậy.
Ảnh minh họa
Trong nhà tôi, ai cũng đều sống rất hạnh phúc nên tôi cũng mặc định trong đầu mình khi lấy chồng cũng không được phép để cho gia đình xảy ra tan vỡ.
Rồi tôi được mai mối với anh. Chúng tôi giống như một cặp lý tưởng, sinh ra dành cho nhau. Anh cũng là cháu đích tôn của một dòng họ bề thế. Anh là niềm tự hào của cả nhà khi thành đạt, đẹp trai, đạo đức. Khi được giới thiệu với nhau, tôi thực sự rất ấn tượng với anh và có cảm tình. Tuy thế, tôi biết, anh dường như không có chút rung động nào với tôi cả.
Có lẽ sai lầm lớn nhất của tôi là nghe theo sự phân tích của bố mẹ về việc hai bên môn đăng hộ đối và anh ấy là người đàn ông bao cô gái mơ ước mà bỏ qua câu hỏi quan trọng nhất: Anh ấy có yêu tôi hay không? Tôi nhận lời cầu hôn của anh và đi tới đám cưới. Tôi tin mình hạnh phúc bởi sự vun vén của hai bên gia đình và đạo đức của anh.
Đúng là chồng tôi tốt nhưng lòng tốt đó không phải là tình yêu. Cưới nhau được 1 tháng, anh thẳng thắn nói với tôi rằng, anh có một cô gái mà nhất định phải đối xử tốt với cô ta bởi vì anh yêu cô ta. Cô ta trước đây là loại gái 'bán thân nuôi miệng', trong một lần tình cờ, anh gặp gỡ rồi đem lòng yêu. Vì hoàn cảnh éo le mà cô ấy phải rơi vào con đường đó nên chồng tôi rất yêu và si mê. Nhưng anh không thể cưới vì gia đình anh không bao giờ chấp nhận. Anh cũng không muốn làm bố mẹ buồn nên quyết định cưới tôi và giấu kín chuyện tình cảm đó.
Ảnh minh họa
Tôi hỏi anh không yêu sao lại cưới tôi thì anh trả lời bởi vì tôi quá tốt và lý tưởng, tôi hợp với gia đình anh. Anh hứa sẽ đối xử tốt với tôi. Tôi hận vô cùng. Tôi là người phụ nữ có ăn học và địa vị trong xã hội... vậy mà vừa lấy chồng đã phải đối diện với chuyện chồng ngoại tình. Đã thế chồng còn yêu si mê cô gái làm cái nghề mạt hạng. Nếu tôi đánh ghen, thiên hạ sẽ cười vào mặt tôi và gia đình tôi, những tưởng tôi phải lấy chồng danh giá thế nào hóa ra chỉ là một vật thế thân.
Anh nói mong tôi hiểu chuyện và đừng đào bới khoảng không gian riêng ấy của anh. Cô ta giờ đã bỏ nghề, làm ăn chân chính và sống cam chịu, chấp nhận là vợ bé của anh. Anh có chu cấp cho cô ta tiền, với tôi, số tiền đó chẳng đáng gì bởi vì gia đình tôi thừa kinh tế để bỏ đi một khoản như vậy mỗi tháng. Nhưng cái quan trọng là tôi đau... Bởi vì tôi phải san sẻ tình cảm của chồng với một người đàn bà khác khi vừa mới cưới. Liệu tôi chịu đựng được chuyện này bao lâu? Vì gia đình tôi im lặng cả đời hay dứt bỏ? Bản thân tôi còn yêu anh nhiều lắm nên không muốn buông tay nhưng anh cũng nói sẽ không rời cô ta.
Tôi phải làm gì đây?
Theo Tinngan
Khó khăn chồng chất người yêu vẫn nhất quyết từ chối sự giúp đỡ của tôi và gia đình Thương và lo cho anh nhiều lắm, nhưng tôi chẳng biết làm thế nào. Thế này cũng không được, thế kia cũng không vừa ý anh. Nhưng anh càng tự lực, càng sĩ diện, càng không níu kéo thì tôi lại càng yêu thương anh hơn. Tôi năm nay 25 tuổi, là nhân viên văn phòng của một công ty quy mô vừa...