Vì sex em không nào thể chia tay anh
Thân gửi chị Thanh Bình, chuyên mục Tư vấn tình yêu online!
Em năm nay 27 tuổi, người yêu em 25 tuổi. Hai đứa em quen nhau từ tháng 3 năm 2011. Thời gian đầu mới tiếp xúc em cảm thấy chúng em rất hợp nhau,có thể nói chuyện hàng giờ khi đi uống cà phê và đi dạo công viên. Sau đó chúng em được đi công tác chung với đoàn (vì làm cùng ngành nghề kế toán). Sau đợt công tác tình cảm chúng em tiến xa hơn và quyết định sẽ quen nhau.
Anh ấy là người con trai đầu tiên mà em tiếp xúc không thấy ngại. Sau khi chính thức quen nhau em và anh cũng thường dành cho nhau những cử chỉ thân mật. Lâu dần anh ấy đòi quan hệ với em. Em đã kiên quyết từ chối. Nhưng trong một lần không làm chủ được bản thân, anh và em đã quan hệ với nhau. Lần đầu tiên đó em có cảm giác như bị cưỡng bức vì em đã chống cự hết sức nhưng không được. Sau đó em và anh ấy chia tay do lí do là anh ấy không quên được người anh yêu đơn phương ngày trước (Trước đây anh ấy có kể với em về cô ấy).
Sau khi chia tay em càng thấy nhớ anh ấy một cách kỳ lạ. Lúc đó em nghĩ do anh ấy là mối tình đầu cũng như là người đầu tiên nên em thấy lưu luyến. Trong thời gian này anh ấy không trả lời bất cứ tin nhắn, hay cuộc gọi của em nữa.
Em và anh ấy đã quan hệ (Ảnh minh họa)
Điều đó càng làm cho em nhớ anh thêm. Rồi sau 2 tháng cắt đứt, anh đã dần trả lời tin nhắn, những lời quan tâm động viên em trong cuộc sống. Và chuyện gì đến cũng đến, em và anh nối lại quan hệ. Nhưng thật đắng cay là em và anh ấy lại tiếp tục quan hệ thể xác với nhau. Chúng em làm “chuyện ấy” mỗi tháng một lần vì đó cũng là thời gian chúng em gặp nhau. Em biết mình đã sai hoàn toàn khi quay lại với anh ấy. Nhưng không có cách nào dứt khoác được. Em cũng biết là anh ấy không hề yêu em (Vì anh bỏ mặc em khi trong nhà em có chuyện buồn,quện cả ngày sinh nhật của em..)
Video đang HOT
Em là con một còn anh ấy thì cha mẹ đã qua đời lâu. Hiện anh ấy sống một mình. Nhiều khi em dùng lí do là tại tính tình anh ấy khó gần, không thích giao thiệp nhiều, sống một mình đã quen…để biện minh cho việc anh ấy không quan tâm em. Em cũng đoán được là anh ấy không có ý cưới em. Đã có quá nhiều lý do để em cắt đứt với anh ấy. Thế nhưng chút yếu lòng của phụ nữ đã ngăn em nói lời chia tay. Giờ em đang rất bối rối không biết phải hành động thế nào cho đúng. Em mong chuyên mục có thể tư vấn cho em một giải pháp khả thi nhất. Em cảm ơn chuyên mục rất nhiều. (Em gái).
Trả lời:
Chào em, cảm ơn em đã gửi băn khoăn về chuyên mục. Qua thư của em, chị hiểu em là một cô gái còn trẻ, đã có người yêu, tuy nhiên vì nhiều lý do nên cả hai chia tay. Tuy nhiên, do đã từng quan hệ nên hai người không thể dứt nhau ra được.
Quả thật, ở tuổi em, quan hệ tình dục như vậy không phải là quá sớm. Nhưng tiếc rằng, em lại quan hệ và trao thân cho một người không xứng đáng và không còn tình yêu với em. Chính vì thế, giờ đây em đau khổ và ân hận vì mình trót sai lầm. Càng đau khổ hơn, em biết anh ta không tốt nhưng cũng không thể dứt ra được.
Việc em và anh ấy làm là do bản năng. Tuy nhiên, giữa những người đã quan hệ với nhau, nếu như làm “chuyện ấy” hợp thì sẽ có một chất xúc tác khiến hai người không thể rời nhau được. Đó chính là ham muốn, là phần “Con” trong mỗi con người. Phần “người” của em thừa hiểu rằng anh ta không yêu mình, không quan tâm đến mình nhưng vì đã “trót nhỡ”, vì khó chịu, bứt rứt khi vắng “chuyện ấy” nên em mới không thể rời anh ta.
Dù sao thì giờ mọi chuyện cũng đã xảy ra, em có hối tiếc hay ân hận thì cũng không làm gì được. Cách tốt nhất hãy cố quên chuyện này, đi học hay đi làm một việc gì đó để đầu óc khuây khỏa không còn nghĩ gì đến anh ta nữa. Em phải tự chiến thắng bản thân em, tự “cai nghiện” chuyện ấy thì mới hy vọng không còn phải khổ vì anh ta. Là một người khôn ngoan, từng trải, anh ta không khó để hiểu rằng, em không thể dứt anh ta ra được vì đã “trót nhỡ”.
Những khi nhớ anh ta, hãy làm một việc gì đó, hoặc tự viết ra giấy rồi xóa đi, tuyệt đối không nên nhắn tin, gọi điện hay tặc lưỡi nghĩ rằng chỉ một lần cuối cùng nữa, làm như thế em sẽ chỉ là “búp bê tình dục” của anh ta mà thôi.
Con người ta ai cũng có ham muốn, nhưng phải biết dùng lý trí để suy xét mọi chuyện. Nếu cứ hành động theo bản năng thì không biết mọi chuyện sẽ thế nào.
Chúc em may mắn và hạnh phúc.
Theo VNE
Chia tay anh em thấy nhẹ lòng
Mình đã không gặp lại từ thời sinh viên. Giờ anh ở đây, bên kia đầu dây điện thoại, vẫn giọng trầm và ấm. Anh nói mình gặp nhau đi. Thoáng run và lưỡng lự, em gật đầu đồng ý.
Anh ngồi đó, chững chạc hơn xưa. Nước da xạm đi vì cái nắng gay gắt khắc nghiệt sau chuyến công tác dài ở miền Trung về. Anh bắt đầu câu chuyện bằng lời nói bâng quơ: "Trời mưa buồn quá em nhỉ? ". Em mỉm cười và lặng nhìn xa xăm.
Một chiếc lá vàng rơi kéo em về thực tại. Em hỏi anh đủ chuyện, bắt anh kể cho nghe về công việc, về những vùng đất mà anh đã đi qua. Và vẫn giống như ngày xưa, em đòi quà của anh dù biết anh không có gì ngoài cuộc gặp mặt ngày hôm nay.
Thời gian đã tạo khoảng cách giữa hai ta. Ngày còn sinh viên, em đã chờ đợi từ anh một câu nói, chỉ một câu nói. Nhưng mỗi khi đối mặt với em, câu nói đó anh khó diễn đạt thành lời. Anh vẫn lặng lẽ quan tâm em từng bước. Em tự an ủi rằng anh đang trao cho em một tình yêu không có lời, em cũng yêu anh và hạnh phúc.
Ngày em ra trường về quê công tác, tiễn em ra xe anh cầm tay mà rằng, dù em đi đến đâu, hãy nhớ nơi đây luôn có anh chờ đợi. Sau hai năm, em trở lại Hà Nội, anh đã đi công tác xa. Mọi thứ vẫn còn đây mà giờ anh xa xôi quá!
Em chợt nhận ra, giữa hai trái tim vẫn chung nhịp đập là thứ khoảng cách khó có thể lấp đầy... (Ảnh minh họa)
Em chờ đợi được gặp anh, mong được đi bên anh mỗi khi chiều về, nhưng hôm nay, anh đang ở đây, bên cạnh em mà như xa lạ. Em rùng mình sợ hãi khi môi anh tìm đến môi em, ánh mắt em cố tình lẩn trốn khi ánh mắt anh tìm.
Anh thở dài lặng lẽ, sự im lặng đến tái tê. "Em không còn yêu anh nữa phải không?"- bất chợt anh hỏi. Dường như em cũng mạnh dạn thẳng thắn hơn khi nói với anh rằng, khi xưa em đã yêu anh một tình yêu hồn nhiên trong trẻo. Nhưng thời gian trôi đi, em chợt nhận ra, giữa hai trái tim vẫn chung nhịp đập là thứ khoảng cách khó có thể lấp đầy. Anh là trai Hà thành, còn em chỉ là cô gái miền quê nghèo. Em không muốn mình là gánh nặng cho anh.
Hãy xem những kỉ niệm ngày xưa như truyện cổ tích, cổ tích đời thường nhưng đẹp đẽ. Mùa thu 5 năm về trước mình gặp nhau. Mùa thu này mình xa nhau không hẹn ngày gặp lại. Hương hoa sữa tỏa hương lặng lẽ, gió thổi nhè nhẹ, mặt hồ lăn tăn gợn sóng. Mọi cuộc chia tay em đều khóc, nhưng cuộc chia ly này em thấy lòng mình thanh thản.
Vì lẽ, yêu anh đâu nhất thiết phải ở bên anh. Yêu anh là mong cho anh được hạnh phúc.
Theo VNE
Anh khiến tôi chết vì nhục nếu đòi chia tay! Suốt ngày sống với suy diễn của anh, tôi đã phải nói chia tay lần 2. Nào ngờ anh nói, nếu tôi dám chia tay, anh sẽ khiến tôi chết vì nhục. Tôi quen anh cũng gần tròn 3 năm. Anh hơn tôi gần 10 tuổi, có công việc ổn định nhưng lại đào hoa lăng nhăng. Còn tôi là sinh viên năm...