Vì sao Trung Quốc không thể lập ADIZ trên Biển Đông?
Phát ngôn viên Bộ Quốc phòng Trung Quốc Dương Vũ Quân đã nói: “Sau khi hoàn thành các công việc chuẩn bị có liên quan, Trung Quốc sẽ thành lập kịp thời cáckhu vực nhận dạng phòng không (AIDZ) khác”. Và, không có gì là quá bí mật, đó chính là khu vực tranh chấp trên Biển Đông.
Rõ ràng là không ai có thể nghi ngờ ý định tham vọng của Trung Quốc, nhưng không phải lúc nào muốn cũng được, cho nên phải chờ sau khi hoàn thành các công việc chuẩn bị có liên quan. Vậy, những công việc chuẩn bị có liên quan đó là gì, liệu điều kiện khách quan, chủ quan có cho phép Trung Quốc thực hiện tham vọng đó hay không?…
Tại sao Trung Quốc lại lập ADIZ trên biển Hoa Đông trước Biển Đông?
Sự trỗi dậy của Trung Quốc và sự xoay trục của Mỹ sang châu Á-TBD đã tạo ra trên khu vực này một cuộc chiến địa chính trị khốc liệt, căng thẳng. Đồng thời tranh chấp vùng biển giàu tài nguyên, đường hàng hải quan trọng đã khiến cho các nước trong khu vực với Trung Quốc có nguy cơ xảy ra xung đột cao trước hành động đơn phương, đề cao sức mạnh của Trung Quốc…
Có thể nói khu vực châu Á-TBD đã như là một chiến trường của cuộc chiến tranh lạnh kiểu mới rất căng thẳng. Trung Quốc đang rất bức bối khi đang cố thoát ra khỏi sự bao vây của Mỹ và đồng minh trong chuỗi đảo thứ nhất.
Trong tình thế đó, Trung Quốc tuyên bố ADIZ trên biển Hoa Đông. Đây là lần đầu tiên Trung Quốc lập quy tắc chơi trong khu vực không tiếp giáp trực tiếp với lãnh thổ quốc gia của mình và được coi như một thách thức rất nghiêm trọng với Mỹ bởi lẽ 70 năm nay, chỉ có Mỹ, Nhật Bản nêu quy tắc ở đây.
Người phát ngôn Bộ Quốc phòng Trung Quốc Dương Vũ Quân
Tất nhiên Trung Quốc đã tính rất kỹ khi chọn khu vực này.
Trước hết về vị trí địa lý, đây là khu vực gần trước cửa nhà nên Trung Quốc có điều kiện (lợi thế) để có thể dùng lực lượng không quân và các phương tiện khác trấn áp buộc đối phương thực thi những điều kiện do mình áp đặt, xuất phát từ đất liền mà không cần tàu sân bay hay máy bay tiếp dầu…khi thực thi nhiệm vụ, trong khi Nhật Bản cách xa Senkaku Điếu Ngư hơn Trung Quốc khoảng 200km. Nếu Nhật Bản không khuất phục, đụng độ có xảy ra thì Trung Quốc có đủ tự tin chiến thắng.
Thứ hai là, đối tượng mà Trung Quốc nhắm tới trực tiếp là Nhật Bản, một quốc gia có năng lực quân sự, kinh tế tương đương, đồng minh của Mỹ, một liều thuốc thử cực mạnh.
Nếu sau khi triển khai thành công (nghĩa là Nhật Bản phải xin phép, cúi đầu khuất phục, còn Mỹ làm ngơ…), thì chiến lược chống tiếp cận của Trung Quốc không đ.ánh mà thắng, lúc đó Trung Quốc tự nhiên có 2 thông điệp hoành tráng cho các nước ASEAN:
Thông điệp thứ nhất, Nhật Bản mạnh như thế, đồng minh quan trọng, lâu đời với Mỹ như thế mà Trung Quốc ra tay là được, Mỹ cũng phải thúc thủ.
Và, thông điệp thứ hai, nếu quốc gia nào còn phản đối ADIZ của Trung Quốc, còn nghe theo Nhật, Mỹ thì… hãy coi lại thông điệp thứ nhất.
Phải công nhận rằng Trung Quốc tuyên bố ADIZ trên biển Hoa Đông là đã chọn đúng tử huyệt để ra đòn phản công. Nói là tử huyệt bởi lẽ khi bị điểm sẽ gây ra sự rung động toàn cục, toàn chuỗi đảo được coi như là để bao vây Trung Quốc bị mất sự khống chế vùng trời. Khi Trung Quốc làm chủ vùng trời thì có nghĩa là làm chủ tất cả, là quy luật của chiến tranh hiện đại.
Vùng nhận diện phòng không (ADIZ) do Trung Quốc đơn phương thiết lập trên biển Hoa Đông
Video đang HOT
Tuy nhiên, tìm ra hay nhìn thấy được tử huyệt là quan trọng nhưng năng lực tổ chức thực hiện để ra đòn dứt điểm mới quyết định vấn đề. Nếu ra đòn vào tử huyệt, là đòn hiểm mà không dứt điểm được có nghĩa là người ra đòn đã chơi với tử thần.
Trung Quốc tuyên bố lập ADIZ trên biển Hoa Đông là đòn hiểm nhằm vào tử huyệt, nhưng tiếc thay chưa đủ lực để làm cho đối phương tê liệt.
Điều bất ngờ xảy ra là trong khi Nhật Bản tỏ ra hết sức kiềm chế thì Mỹ, có vẻ như ngoài cuộc mà Trung Quốc không nhắm tới, lại lao vào chơi rất rắn, không ngại va chạm mà thế giới theo dõi đã biết.
Hành động của Mỹ một mặt là cảnh cáo Trung Quốc, sẵn sàng tham gia trực tiếp để bảo vệ lợi ích quốc gia. Mặt khác, Mỹ muốn chứng tỏ cho đồng minh biết Mỹ có thừa khả năng nói “không” với Trung Quốc, đồng thời, ngăn ngừa Nhật Bản tái vũ trang quá đà, khó kiểm soát.
ADIZ trên Biển Đông, lúc nào và nơi đâu?
Trước tình thế này, giả sử Trung Quốc lập ADIZ trên Biển Đông chẳng hạn như trên không phận của cái gọi là thành phố Tam Sa…thì sao?
Trên khu vực đó thì không quân Trung Quốc chưa đủ khả năng để phòng thủ khẩn cấp khi cần thiết, họ còn đang chờ có tàu sân bay.
Khu vực nhận dạng phòng không này nếu lập ra sẽ đụng tới nhiều bên tranh chấp rất quyết liệt và hầu như nằm ngay trước cửa nhà của họ mà máy bay, các phương tiện phòng không khác đều đủ sức thực thi chủ quyền của mình. Chưa hết, khu vực này còn liên quan đến lợi ích quốc gia của nhiều cường quốc khác nữa như Nga, Ấn Độ… mà Trung Quốc phải suy nghĩ nhiều lần.
Nhật Bản đang chờ Trung Quốc tuyên bố thành lập ADIZ trên Biển Đông để ra đòn. Thủ tướng Nhật Bản Shinzo Abe cho biết nước này “sẽ xử lý vấn đề ADIZ của Trung Quốc một cách bình tĩnh và kiên quyết, bằng cách phối hợp chặt chẽ với cộng đồng quốc tế”. Đó là gì nếu như không phải là thành lập khối các nước phản đối ADIZ phi pháp của Trung Quốc?
Đây là điều mà Trung Quốc chẳng bao giờ muốn, bởi vì có nghĩa là Trung Quốc đã đẩy ASEAN vào vòng tay Nhật Bản trong khi thực chất cái gọi là ADIZ cũng chẳng có ý nghĩa gì với các nước này, nó cũng như các vùng cấm đ.ánh bắt trên biển mà Trung Quốc đơn phương đặt ra thôi nhưng mà cái mất thì quá lớn.
Khi nước cờ trước bị lộ, bị phá thì nước cờ sau sẽ khó lòng tồn tại, và nếu cứ cố tình đi tiếp nước cờ sau thì vô nghĩa. Cho nên, tuyên bố ADIZ trên biển Đông chỉ có thể là sản phẩm của những viên tướng diều hâu nhưng “không tỉnh táo” mà thôi.
Với diễn biến ngày càng bất lợi, ngày càng núng thế, không lường trước khi tuyên bố ADIZ trên biển Hoa Đông của Trung Quốc, chúng ta nhận thấy có 2 khả năng có thể xảy ra:
Trong tương lai gần, Trung Quốc chưa tuyên bố ADIZ của họ trên Biển Đông, bởi lẽ cuộc chiến địa chính trị giữa Mỹ và Nhật Bản với Trung Quốc xảy ra trên khu vực ĐNA này cũng mang tính chiến lược sống còn của Trung Quốc và chiến lược xoay trục sang châu Á-TBD của Mỹ. Mất khu vực này Trung Quốc không có hy vọng gì khi đối đầu với Mỹ, Nhật Bản.
Tuy thế, khi Trung Quốc tuyên bố ADIZ dù ở đâu thì cũng đều là nguy hiểm không trước mắt thì lâu dài cho khu vực. Khu vực đó trước mắt không thực thi được thì khi mạnh lên Trung Quốc sẽ thực thi. Có ai nghĩ rằng cái đường lưỡi bò mà chính quyền Tưởng vạch ra năm 1946 mà bây giờ Trung Quốc cũng lấy đó để đòi biến Biển đông thành ao nhà?
Vì thế, các quốc gia phải cảnh giác, kiên quyết đấu tranh ngăn chặn những đòi hỏi, áp đặt phi lí, phi pháp ngay từ trứng nước.
Theo Đất Việt
Khu nhận diện phòng không: Giấc mơ Trung Hoa thành hay bại?
Xung quanh việc Trung Quốc tự lập khu nhận diện phòng không hôm 23/11 bao gồm gần như tất cả vùng biển Hoa Đông, Bộ Quốc phòng Trung Quốc vừa đưa ra thêm một yêu sách phi lý về khu vực này.
Mưu đồ của việc biến không thành có
Ngày 28/11, Bộ Quốc phòng Trung Quốc tuyên bố Bắc Kinh sẽ cân nhắc hủy vùng nhận diện phòng không mới trên biển Hoa Đông trong vòng 44 năm tới, với điều kiện Nhật Bản phải hủy vùng nhận diện phòng không của Tokyo trên vùng biển này.
"Nhật Bản không có quyền phản đối Trung Quốc thành lập vùng nhận diện phòng không trên biển Hoa Đông", tờ South China Morning Post dẫn lời người phát ngôn Bộ Quốc phòng Trung Quốc, ông Dương Vũ Quân.
Bình luận về yêu cầu trên, Dương Vũ Quân cho biết: "Chúng tôi muốn đề nghị Nhật Bản phải rút lại vùng nhận diện phòng không của nước này trên biển Hoa Đông trước, Trung Quốc sau đó sẽ cân nhắc hủy bỏ vùng nhận diện phòng không mới trong vòng 44 năm tới".
Từ khi thành lập khu nhận diện phòng không, thế giới chỉ nghĩ đến việc Trung Quốc tiếp tục có một hành động đơn phương, bất chấp. Nhưng khi tuyên bố của Bộ Quốc phòng nước này ra đời, thì mưu đồ của Trung Quốc về hành động này đã được lộ rõ.
Người phát ngôn Bộ Quốc phòng Trung Quốc hung hăng tuyên bố "tha" không lập khu nhận diện phòng không trong 44 năm nữa.
Việc yêu cầu Nhật Bản hủy vùng nhận diện hợp pháp của mình (bao gồm 4 đảo chính và nhóm đảo Okinawa) và đồng thời Trung Quốc hủy vùng nhận diện mới dẫn đến việc vùng biển, vùng trời của Senkaku/Điếu Ngư trở thành vùng tự do, không thuộc của riêng quốc gia nào.
Trong khi đó, xét lại quá trình tranh chấp lãnh thổ giữa hai quốc gia này, Trung Quốc luôn muốn coi Senkaku/Điếu Ngư như một quần đảo vô chủ. Trong khi đó, Nhật Bản khẳng định Senkaku là thuộc chủ quyền Nhật Bản bằng cách quốc hữu hóa quần đảo này (9/2012).
Việc ép Nhật Bản hủy đi vùng nhận diện của mình tương đương với việc đưa quần đảo này vào trạng thái tranh chấp, ở trạng thái này, Trung Quốc dễ dàng sử dụng vũ lực nếu muốn mà không bị lên án như một hành động xâm lược, cướp đất lấn biển.
44 năm
Trong tuyên bố của Bộ Quốc phòng Trung Quốc có nhắc đến việc hủy khu nhận diện phòng không trong vòng 44 năm. Vì sao là 44 năm, không phải 40 năm, hay 50 năm?
Trước hết, Nhật Bản lập vùng phòng không của mình năm 1969, tính đến nay vừa tròn 44 năm. Trung Quốc muốn cho người láng giềng của mình thấy, các anh đã sở hữu quần đảo này 44 năm, vậy tôi đàng hoàng trả lại cho quần đảo này 44 năm tự do, và sau đó, sẽ đến lượt chúng tôi.
Sự thâm nho của người Trung Quốc đã trở thành thương hiệu, nhưng Trung Quốc vì sao cần đến 44 năm trong khi nước này đã thèm Senkaku/Điếu Ngư, nút thắt ra Thái Bình Dương đến mức nằm mơ cũng thấy Điếu Ngư là của mình?
Xét về chất lượng, kỹ chiến thuật, lực lượng hải quân Nhật Bản nổi trội hơn hẳn so với Trung Quốc
Nhà chiến lược quân sự Nga là V. Kashin - chuyên gia thuộc Trung tâm phân tích chiến lược và công nghệ, chuyên gia Viện Viễn Đông Viện Hàn lâm khoa học Nga kiêm Tổng biên tập Tạp chí "Moscow Defence Brief" đã nhận định:
"Tương quan lực lượng hai nước, hiện trên biển, Trung Quốc không có ưu thế tuyệt đối về số lượng, trong khi về chất lượng thì kém xa Nhật Bản. Trung Quốc hiện đang ở tình trạng tương tự như Liên Xô cuối những năm 50 và đầu những năm 60 của thế kỷ trước. Nước này mới ở giai đoạn đầu xây dựng Hạm đội đại dương, nhưng để làm được điều đó thì thứ nhất - cần phải khắc phục được sự tụt hậu về kỹ thuật. Thứ hai, cần phải có những đột phá trong công tác huấn luyện tác chiến, chiến thuật và tổ chức."
Còn các chuyên gia Mỹ chuyên về chiến tranh trên biển đưa ra nhận xét: "Nếu chỉ tính riêng ở góc độ một cuộc chiến chống ngầm thuần túy gồm các yếu tố: kinh nghiệm, trang bị và phương pháp (tác chiến) - Hải quân Nhật Bản còn có mặt trội hơn cả Hải quân Mỹ. Trong khi đó, đối với Trung Quốc, chỉ riêng công tác huấn luyện tác chiến cho các kíp thủy thủ tàu ngầm đã là cả một vấn đề".
Vậy Trung Quốc cần 44 năm để làm gì? Con số vừa để nhắc cho Nhật Bản về quá khứ của Trung Quốc, và cũng là khoảng thời gian mà nước này cho là đủ để có được sức mạnh vượt trội nước Nhật. Trung Quốc mong 44 năm sau, chỉ một cái phất tay đã có thể biến vùng đang tranh chấp trở thành của mình.
Dã tâm này không phải không có cơ sở, thậm chí Trung Quốc còn công khai trên báo chí. Tờ Thiết Huyết tháng 11/2013 đã trích lại bài viết trên tờ Văn Hối nói: 30 năm nữa Trung Quốc sẽ đủ điều kiện chiếm quần đảo Điếu Ngư/Senkaku.
Cuộc tập trận của Mỹ và Nhật Bản trong vùng biển chủ quyền của Nhật hôm 25/11, đi đầu là tàu sân bay USS George Washington
Dã tâm Đại Trung Hoa: Thành hay bại?
Mưu đồ của Trung Quốc kể trên chỉ là một phần nhỏ trong dã tâm Đại Trung Hoa mà nước này vẫn khao khát. Không có Điếu Ngư, đường ra Thái Bình Dương bị chặn, giấc mơ bá chủ châu lục, bá chủ đại dương sẽ mãi mãi chỉ trong mộng tưởng.
Nhưng giấc mơ này liệu có thành hiện thực? Trung Quốc chắc chắn sẽ tính mọi kế, làm mọi cách. Nhưng đơn thuần với khu nhận diện phòng không này, Trung Quốc đang thành hay bại?
Trước hết, về thái độ mà Nhật Bản, Hàn Quốc, Mỹ dành cho vùng phòng không này của Trung Quốc.
Bộ Quốc phòng Nhật cho biết máy bay của Lực lượng phòng vệ Nhật (SDF) đã bay tới bầu trời biển Hoa Đông phía trên quần đảo Senkaku/Điếu Ngư do Tokyo kiểm soát.
Lực lượng Tuần duyên Nhật (JCG) cũng triển khai máy bay tuần tra tới khu vực này trong ngày 28/11. "Chúng tôi không hề thay đổi hoạt động tuần tra khu vực này kể từ khi Trung Quốc công bố khu vực nhận diện phòng không. Tuy nhiên chúng tôi không hề đối mặt với máy bay nào của Trung Quốc" - người phát ngôn JCG Yasutaka Nonaka nói.
Cùng ngày quân đội Hàn Quốc cũng tuyên bố một máy bay chiến đấu nước này đã bay đến khu vực phía trên bãi đá ngầm Ieodo trên biển Hoa Đông (trong vùng nhận diện) mà không hề thông báo cho phía Trung Quốc. Đây là hoạt động tuần tra quân sự thông thường của phía Hàn Quốc và cũng không vấp phải bất kỳ sự cản trở nào của Trung Quốc.
Tàu tuần duyên Nhật di chuyển ở vùng biển gần quần đảo Senkaku/Điếu Ngư, nơi nằm trong "vùng phòng không" Trung Quốc đơn phương tuyên bố
Trước đó, hôm 25/11, Mỹ cũng có màn chào hỏi khi đưa hai máy bay B-52 của mình dạo quanh khu vực này mà không xin phép. Mỹ cũng tiến hành cuộc tập trận tác chiến trên biển lớn mang tên AnnualEx2013 với Nhật Bản xung quanh vùng biển chủ quyền của Nhật.
Những động thái này cho thấy, Mỹ và hai mắt xích trong chuỗi đảo thứ nhất cô lập Trung Quốc là Hàn Quốc và Nhật Bản coi thường khu vực nhận diện phòng không mới lập. Vậy với việc yêu cầu Nhật Bản hủy khu vực hợp pháp của mình, chắc chắn là điều không tưởng.
Trung Quốc cần 44 năm để tự tin về sức mạnh hải quân của mình. Nhưng Nhật Bản, Hàn Quốc, và đặc biệt là Mỹ, sẽ không bỏ phí 44 năm đằng đẵng ấy. Từ mưu toan nhỏ không thành, vậy có điều gì đảm bảo sẽ thành công với dã tâm lớn của Trung Quốc?
Theo Đât Viêt
"Vùng phòng không" - nước cờ sai lầm của Trung Quốc Thiết lập "khu vực nhận diện phòng không trên biển Hoa Đông" là động thái mới của Trung Quốc nhằm khẳng định các tuyên bố chủ quyền với quần đảo Senkaku/Điếu Ngư. Tuy nhiên, giới phân tích cho rằng trước mắt tuyên bố này khó có thể dẫn tới một cuộc đối đầu trên không. Tuy vậy, theo hãng tin AP, động thái...