Vì sao tình yêu ngày nay, chóng tàn?
Trong xã hội hiện đại, những mối tình dường như hời hợt và mỏng manh hơn, dễ hợp dễ tan hơn. Bạn có từng một lần thử tìm hiểu nguyên nhân tại sao chưa?
ảnh minh họa
Mối quan hệ thời hiện đại thường bị ảnh hưởng bởi nhiều yếu tố khác nhau, trong đó, dù yêu nhau đến mấy, bạn và người ấy vẫn sẽ luôn ưu tiên sự thoải mái của bản thân lên hàng đầu.
Tuổi trẻ lẩn quẩn trong một vòng tròn buồn tẻ
Dù yêu nhau tha thiết đến đâu, cũng sẽ có ngày chúng ta không còn không gian và cả thời gian dành cho tình yêu bởi mỗi người đều đã quá bận rộn chạy theo những thứ vật chất phù phiếm.
Chưa sẵn sàng
Trong một mối quan hệ, chúng ta thường không sẵn sàng thỏa hiệp, hy sinh bản thân và yêu vô điều kiện vì người kia. Chúng ta cũng không muốn phải chờ đợi mà phải có mọi thứ ngay lập tức. Chúng ta không vun đắp tình cảm theo thời gian mà lại đặt ra một “hạn chót” cho cảm xúc của bản thân mình và nếu đến thời điểm ấy mà tình cảm không tiến triển, ta sẵn sàng gạt bỏ nó sang một bên.
Lâm vào lối mòn
Video đang HOT
Cuộc sống bộn bề những lo toan vật chất khiến ta dần mất đi tâm trí và thời gian để vun vén cho cảm xúc và tình yêu, thế là chúng cứ chết dần chết mòn rồi tan biến.
Quá lý trí
Rất ít người thuộc thế hệ trẻ có khả năng yêu trọn con tim và vượt qua mọi thử thách về thời gian và khoảng cách.
Quá bận rộn
Bận rộn vì công việc, học hành, kiếm tiền… không có gì là xấu nhưng bận rộn đến mức không có thời gian dành cho người yêu bạn, điều đó dù ít hay nhiều cũng hủy hoại mối quan hệ của bạn. Và đến một ngày nào đó, bạn sẽ đột ngột nhận được lời chia tay của người yêu, đến lúc ấy bạn mới nhận ra tác nhân chính là sự bận rộn.
Phụ thuộc vào công nghệ
Không thể chối cãi việc công nghệ giúp đưa chúng ta lại gần nhau hơn, nhưng có những khi gần đến mức ngạt thở. Tin nhắn, thư thoại, trò chuyện… đã thay thế những cuộc đối thoại trực tiếp mất rồi. Chúng ta không còn dành thời gian bên nhau nữa vì đã biết quá nhiều về người kia rồi, chẳng còn gì để mà nói với nhau nữa.
Nhầm lẫn tình yêu với những thứ tình cảm khác
Nhiều lúc, chúng ta chỉ cần một người đi cùng mình đến rạp chiếu phim hay một quán bar nào đó, thay vì một người thực sự thấu hiểu và cảm thông những nỗi buồn của chúng ta. Một cuộc sống buồn chán là điều không ai thích thú và đó là lý do chúng ta muốn tìm một người khác vui vẻ – người có thể biến cuộc sống của chúng ta trở thành một hành trình khám phá đầy thú vị. Tuy nhiên, không phải lúc nào chúng ta cũng sẵn sàng cho những thay đổi, đặc biệt là sau một khoảng thời gian đủ gần gũi, mặn nồng.
Thoáng hơn với “chuyện ấy”
Thế hệ trẻ ngày nay đã phân biệt rạch ròi giữa tình yêu và “chuyện ấy”. “Quy trình” thường thấy bây giờ là “gần gũi nhau” trước rồi mới quyết định xem có muốn ở bên nhau hay không. Ngoài ra, chuyện quan hệ ngoài hôn nhân đã rất phổ biến và những khái niệm như “quan hệ tự do (open relationship)”, “bạn bè cùng có lợi (friends with benefits)” và “tình một đêm” đã trở thành một phần của cuộc sống hiện đại.
Chúng ta không còn mặn nồng gì chuyện yêu đương nữa
Buông tay một người ta yêu thương đã chẳng còn là việc quá khó khăn nữa vì ta đã quá thất vọng với những người xung quanh mình mất rồi.
Theo Motthegioi
Lúc mẹ con tôi cần được che chở nhất thì bố tôi hắt hủi, giờ ông lại muốn đón chúng tôi về để bù đắp
Vì sự "hiền khô" của bố mà mẹ tôi bị cả ông bà nội bắt nạt suốt thời gian dài, cho đến khi...
Học xong cấp 3, do kinh tế gia đình khó khăn nên mẹ tôi không thi đại học mà ở nhà phụ giúp ông bà việc đồng áng. Mẹ là người phụ nữ xinh xắn, chịu thương chịu khó. Chính vì vậy mà biết bao chàng trai theo đuổi, nhưng mẹ chẳng thèm để ý mà lại đổ gục trước con người thật thà, hiền khô của bố. Nhưng mẹ đâu biết rằng, chính sự "hiền khô" đó lại là tai họa sau này.
Khi tôi vừa sinh ra, cả nhà nội đều bảo tôi không hề giống bố tôi và đổ cho mẹ tôi đi lang chạ nên mới sinh ra tôi, bắt mẹ phải mang tôi đi cho. Nhưng mẹ nhất quyết từ chối, giữ tôi bằng được. Bỏ ngoài tai mọi đàm tiếu, mẹ vẫn cố gắng nuôi tôi. Với mẹ chỉ cần có tôi, mọi khổ cực bà chịu hết.
Nhưng đó chỉ mới bắt đầu cho chuỗi ngày cơ cực mà mẹ phải chịu đựng. Khi tôi được khoảng 1 tháng tuổi, bà nội đi xem bói, chẳng biết thầy bói nói gì mà sau khi xem về bà nội bắt bố tôi bỏ mẹ con tôi. Bà bảo: "Mày mà không bỏ nó thì cái họ này, dòng dõi này tuyệt tự, mày xem đó, nó cũng chỉ sinh được mỗi đứa con gái, mà chắc gì đã là con của mày".
Biết bao chàng trai theo đuổi, nhưng mẹ chẳng thèm để ý mà lại đổ gục trước con người thật thà, hiền khô của bố. (Ảnh minh họa)
Lúc đầu bố cũng phản đối dữ dội, nhưng sau rồi bị bà nội nói nhiều quá, bố tôi đâm lo sốt vó, răm rắp nghe theo sự sắp đặt của bà. Cái phao cứu cánh cho mình không còn, mẹ đành buông theo số phận, chấp nhận ly hôn khi mới 20 tuổi.
Chia tay xong, mẹ con tôi vẫn ở chung nhà bà nội. Thời gian đầu, mẹ con tôi bị đẩy xuống bếp, nhưng sau đó mẹ con tôi được cho lên ở gian sau ở nhà trên. Chẳng hiểu do ông bà còn thương mẹ con tôi hay do mẹ con tôi ở bếp thì ông bà không còn chỗ nấu cơm? Nhưng dù sao ở nhà trên vẫn sướng hơn ở dưới bếp, mẹ tôi nói thế.
Ngặt một nỗi, được lên nhà trên, nhưng mẹ tôi lại bị cấm thổi cơm dưới bếp, cấm đi qua cửa chính, chỉ được đi cửa phụ. Không chịu thua, mỗi lần nhà có khách, mẹ tôi lại nấu cơm trong nhà, ngày đó chỉ có đun củi, đun rạ, mẹ tôi cứ làm cho khói um cả nhà lên. Bà, bố vào chửi bới, đánh đập mẹ, mẹ nhẹ nhàng đáp lại: "Ông bà không cho mẹ con con nấu cơm dưới bếp thì mẹ con con biết nấu ở đâu, chả lẽ mẹ con con ôm nhau chờ chết đói à?".
Do có sự xuất hiện của mẹ con tôi, bố không thể có thêm vợ mới. Mặc dù cả ông bà nội lẫn bố tìm mọi cách để cho mẹ con tôi ra khỏi nhà nhưng vẫn không lay chuyển được.
Lúc mẹ con tôi cần ông nhất ông đã hắt hủi, giờ mẹ con tôi sẽ không quay lại. (Ảnh minh họa)
Khoảng hơn một năm sau ly hôn, nghe lời khuyên của ông bà ngoại và các bác bên ngoại, mẹ tôi đi học lớp trung cấp phụ sản. Mẹ đi học, tôi khi thì được gửi sang nhà ông bà ngoại, khi thì được theo mẹ đi học. Các cô cùng phòng trọ thay nhau chăm sóc tôi. Ra trường, mẹ về làm ở trạm y tế xã. Nhưng hai mẹ con tôi vẫn ở cùng nhà với ông bà nội, bố tôi vẫn chưa có được vợ mới, do hai cái "gai" ngày nào cũng lù lù trước mặt.
Tôi được 5 tuổi, mẹ được điều đến làm trạm trưởng trạm y tế một xã vùng sâu trong huyện. Thế là mẹ con tôi từ bỏ ngôi nhà đó, bắt đầu cuộc sống mới. Chẳng lâu sau khi mẹ con tôi ra ngoài ở, bố liền cưới vợ mới.
Nhưng trớ trêu thay, bố bị lên quai bị chạy hậu bị vô sinh, lúc này ông lại quay lại tha thiết mẹ con tôi quay về. Nhưng mẹ tôi lạnh lùng nói không. Bà nói, quãng thời gian cơ cực đã qua rồi, lúc mẹ con tôi cần ông nhất ông đã hắt hủi, giờ mẹ con tôi sẽ không quay lại. Nghe mẹ nói vậy, bố lẳng lặng đi về.
Đến giờ thỉnh thoảng tôi vẫn đến chơi với ông bà và bố. Bố lúc nào cũng bảo tôi khuyên mẹ quay về với ông và muốn đón tôi về ở cùng nhưng tôi không đồng ý. Mấy năm nay ông bà nội già đi trông thấy, bố tôi cũng buồn nhiều nhưng tôi không biết có nên tha thứ cho ông bà và bố không? Mong mọi người cho tôi lời khuyên.
Theo Afamily
Vừa cưới xong bố mẹ chồng tin tưởng giao hẳn sổ lương hưu đi nhận, hóa ra... Thật ra khi cầm sổ hưu của hai ông bà, tôi đã định trả lại để bà tự lo, hàng tháng vợ chồng tôi sẽ góp ít nhiều, nhưng nghe bà tha thiết muốn trút được Ba mươi ba tuổi, tôi chưa yêu ai vì bận học hành. Làm sao tôi có thời gian yêu đương khi xung quanh bạn bè đứa thạc...