Vì sao người ta lại yêu?
Một nghiên cứu mới nhất đã khẳng định tình yêu lãng mạn không chỉ là sự bùng nổ cảm xúc, mà còn là một động lực tự nhiên, cũng mạnh mẽ như cơn đói vậy.
Các nhà nghiên cứu đã chụp não của những người đang yêu khi cho họ xem bức hình của người yêu mình. Hoạt động tích cực trong vùng tặng thưởng đã khiến nhóm đi tới kết luận rằng tình yêu đôi lứa tạo ra một động lực thể chất, rất khác so với sự thôi thúc tình dục, nó cứ âm ỉ cho đến khi người ta kiếm được phần thưởng của mình. Điều này thôi thúc các đôi luôn mong mỏi, thèm khát để đến được với nhau, cho dù có mất bao lâu.
Người đứng đầu nghiên cứu, nhà nhân chủng học Helen Fisher tại Đại học Rutgers ở New Jersey (Mỹ), cho biết về mặt khoa học, sex và sự lãng mạn là 2 thứ khác biệt. Và động lực của tình yêu thực sự gồm 3 ham muốn khác nhau.
“Thứ nhất là động lực tình dục khiến bạn đi tìm kiếm thứ gì đó mơ hồ. Tiếp đến là tình cảm lãng mạn, sự ngây ngất của mối tình đầu cho phép bạn tập trung năng lượng và bảo tồn thời gian tìm hiểu. Và cái thứ 3 là sự gắn kết”.
Thứ mạnh nhất trong 3 ham muốn này không phải là sex, mà là sự lãng mạn. “Mọi người không thèm đến chết vì sex. Tôi đã đọc các bài thơ trên toàn thế giới, thậm chí từ cách đây 4.000 năm. Mọi người sống vì yêu, chết vì yêu, họ ca hát, nhảy múa vì tình yêu”. Fisher, đồng thời là tác giả cuốn Why We Love, nói.
Trong khi nhiều phụ nữ tin rằng bộ não của đàn ông bị chi phối bởi sex, nhưng Fisher cho biết vẫn có bằng chứng cho thấy đàn ông bị chi phối mạnh mẽ cả bởi sự lãng mạn. “Đàn ông yêu nhanh hơn phụ nữ, bởi họ yêu bằng mắt. Và 3/4 người tự kết liễu đời mình vì tình là đàn ông, chứ không phải phụ nữ”, Fisher nhấn mạnh. “Đây là một động lực mạnh mẽ, một phần tất yếu của nhân loại. Sẽ không thể tồn tại nếu đàn ông không yêu cuồng nhiệt như phụ nữ”.
Video đang HOT
Tác giả thừa nhận rằng đàn ông bị chi phối bởi hình ảnh, nhưng có một lý do quan trọng cho điều đó: “Trong hàng triệu năm, đàn ông phải đi tìm kiếm đàn bà, và đo đạc, nhận định liệu cô ấy có thể là người sinh cho anh ta những đứa con khoẻ mạnh”.
Ông Fisher bổ sung: “Trong những anh chàng tham gia thử nghiệm, phần não liên quan tới sự kích thích hình ảnh của họ cũng hoạt động. Điều đó có nghĩa là khi nhìn vào hình ảnh của người yêu, họ cũng đang sử dụng mọi cơ chế thị giác”.
Ngược lại, ở những phụ nữ xem bức hình của người yêu, não họ lại kích hoạt một vùng khác. Cả đàn ông và đàn bà đều có những phản ứng tình cảm khác nhau… hưng phấn, say mê, ám ảnh… Nhưng ở phụ nữ, một phần não liên quan tới sự hồi tưởng trí nhớ cũng được kích hoạt. “Đó chính là vì trong hàng triệu năm nay, phụ nữ luôn phải ghi nhớ liệu anh ấy đã đi kiếm đồ ăn về cho mình. Và phụ nữ vẫn luôn nhớ. Họ nhớ mọi chi tiết của mối quan hệ”.
Nhưng nếu sự lãng mạn, chứ không phải sex, mạnh mẽ và quan trọng đến vậy trong cuộc sống, và nếu bộ não cho thấy đàn ông cũng bị thôi thúc mạnh mẽ bởi sự lãng mạn như đàn bà, thì tại sao cảm xúc yêu đương lại phai nhạt nhanh đến vậy?
“Tôi cho rằng điều đó xảy ra vì một lý do quan trọng, nó giúp chúng ta tập trung năng lượng với một người vào một thời điểm, từ đó giúp bảo tồn thời gian và sức lực cho việc tìm hiểu. Chúng ta có thể sẽ chết vì suy kiệt, và sẽ không thể làm được việc mình cần làm, nếu chúng ta luôn có những cảm xúc mạnh mẽ này trong cả đời”.
Fisher bổ sung: “Tôi cho rằng điều thông thường sẽ là bạn chuyển khỏi cảm giác yêu đương mãnh liệt đó sang một cảm giác sâu sắc, yên bình và hợp nhất hơn với người đó – sự gắn kết liên quan tới một hệ não khác”.
Mọi người không hẳn thoát khỏi tình yêu, mà họ đi tới sự gắn kết. Nhưng có một cách để giữ gìn cảm giác lãng mạn đó – làm những việc mới lạ cùng nhau.
“Tình yêu chắc chắn sẽ thay đổi qua thời gian. Nếu bạn muốn duy trì sự si mê, thèm khát, hưng phấn và quên mình với người ấy, hãy làm những điều mới mẻ cùng họ. Nó sẽ gia tăng làm lượng dopamine trong não. Đó là một trong những hoá chất chủ yếu liên quan tới tình yêu lứa đôi”.
George Washington từng nói trong tất cả những thứ ông đã làm trong đời, điều quan trọng nhất với ông là một buổi chiều với một phụ nữ đặc biệt. “Mọi người sẽ không bao giờ quên tình yêu”, Fisher khẳng định.
Theo VNE
Tôi là một kẻ thứ ba tủi nhục
Anh hơn tôi 12 tuổi, năm nay anh 38 tuổi. Tôi và anh quen nhau cũng đã gần được hai năm rồi. Hai năm qua tôi chưa bao giờ cảm thấy mình thực sự hạnh phúc.
Hồi đó khi chúng tôi mới quen nhau, anh nói với tôi là anh đang sống với mẹ ở quận 12 và tôi cũng nghĩ như thế... Lúc đó anh si mê và theo đuổi tôi một cách cuồng dại, tôi chưa chấp nhận tình yêu của anh, anh hay khóc hay bày tỏ tình cảm trong nước mắt mỗi khi gọi điện thoại nói chuyện với tôi. Rồi dần dần tôi cũng thấy thương anh vì anh là người đàn ông chân thành. Tôi cảm động trước những hành động tình cảm của anh dành cho tôi. Rồi chúng tôi quen nhau được hơn một tháng thì anh mới thú nhận với tôi rằng thực ra anh đã có vợ và một đứa con gái 3 tuổi. Anh với vợ không có tình yêu, anh lấy cô ấy chỉ vì anh muốn quên đi một người nhưng không ngờ đó là sự sai lầm vì anh với cô ấy không hạnh phúc.
Bây giờ gặp tôi anh thấy đó mới là tình yêu, anh thấy yêu tôi nhiều lắm anh không thể sống thiếu tôi...Khi biết được sự thật này tôi rất đau vì bị anh lừa dối, tìm đủ mọi cách để đươc trái tim tôi. Lúc đó tôi không thấy hận anh cũng không mắng chửi anh là kẻ này kẻ nọ, tôi đã đề nghị chia tay với anh và khuyên anh nên có trách nhiệm với vợ con. Tôi cũng không muốn làm người thứ ba tội lỗi phá hoại hạnh phúc gia đình anh. Dù tôi có khuyên sao chăng nữa anh cũng không nghe rồi anh nhiều lần quỳ xuống chân tôi kêu tôi hãy chờ anh anh sẽ sớm giải quyết chuyện gia đình rồi sẽ đến với tôi. Bây giờ anh cần có tôi để làm chỗ dựa tinh thần và có thêm niềm tin để giải quyết mọi chuyện. Nhìn anh quỳ xuống chân tôi khóc lóc năng nỉ tôi lại thấy mềm lòng và thấy thương anh hơn. Và tôi đã bắt đầu bước vô con đường làm kẻ thứ ba.
Những ngày đầu anh luôn chứng tỏ với tôi là anh với vợ không còn yêu nhau không quan tâm đến cuộc sống sinh hoạt của nhau nên mỗi ngày anh đều thản nhiên nhắn tin điện thoại nói chuyện với tôi trước mặt vợ anh hoặc thậm chí có lần anh còn dùng điện thoại của vợ để gọi cho tôi. Tôi thấy như thế là quá đáng và trơ trẽn nên khuyên anh không nên làm như thế. Tôi tắt máy thì anh vẫn cứ gọi tới anh nói rằng tình yêu không có lỗi. Từ đó tôi và vợ anh biết số điện thoại của nhau, giữa tôi và vợ anh cũng có nhiều tin nhắn qua lại với nhau. Tôi bị mắng chửi và nghe đủ lời xúc phạm từ vợ anh và cuối cùng vợ anh lại nói là chúc tôi và anh hạnh phúc trong tình yêu không có lỗi của chúng tôi. Tôi thấy thật là nhục nhã tôi muốn chia tay nhưng anh không muốn điều đó, anh lại quỳ xuống xin tôi hãy cho anh thời gian vì tôi không có lỗi trong chuyện này. Có tôi hay không có tôi thì anh với vợ anh cũng không có hạnh phúc. Anh và vợ anh hơn một năm nay cũng không gần gũi nhau nữa, nghe vậy tôi lại không nỡ rời xa anh vì lúc này tôi đã yêu anh nhiều lắm rồi.
Tôi tin anh thật lòng, tôi sẽ chờ anh... khi tôi đã tin tưởng và chờ đợi anh... anh lại luôn đòi hỏi muốn tôi là của anh để anh không lo là sẽ bị mất tôi nữa. Tôi luôn từ chối và không muốn anh nghĩ tôi là người dễ dãi, tôi không muốn sai thêm một lần nữa vì nếu tôi là của anh thì anh là người thứ hai và cũng là lần thứ hai của cuộc đời tôi . Anh nói anh không quan trọng điều đó, dù sao đi nữa anh vẫn mãi yêu tôi. Anh hay quỳ xuống thề là nếu tôi là của anh rồi anh sẽ không bao giờ bỏ rơi tôi... Khi tôi với anh thân nhau như vợ chồng thì cũng không thấy anh nói gì đến chuyện gia đình giải quyết ra sao nữa cũng không còn thấy vợ anh nhắn tin chửi tôi nữa, anh thì đi về nhà có giờ giấc hơn chứ không đi về trễ như lúc mới quen tôi. Bên cạnh đó thì hằng ngày anh luôn trách tôi có lỗi với anh khi không cho anh là người đầu tiên của tôi, anh bắt tôi phải kể cho anh nghe quá trình và kể chi tiết chuyện đó tôi đã làm như thế nào. Tôi không kể thì anh quay ra chửi mắng xúc phạm tôi và dọa là sẽ nói lại với gia đình tôi là tôi không còn trong trắng khi đến với anh.
Mỗi khi anh xúc phạm, tôi khóc rất nhiều, đến nỗi không thở được nữa. Tôi đã sống với anh bằng cả trái tim yêu, yêu anh hơn chính bản thân mình nhưng anh không thấy thương tôi hơn mà ngược lại cứ vài ngày anh lại dằn vặt tôi, hỏi tôi về chuyện đó nhiều lúc như khủng bố tôi làm đầu óc tôi căng thẳng đến nỗi tôi thấy mình muốn bị điên. Khi không nói đến chuyện đó thì anh cũng rất tốt với tôi, yêu thương quan tâm lo lắng cho tôi thì tôi lại quên hết những lời xúc phạm của anh rồi tôi lại thấy vui lên nhưng được hai ba ngày thì anh lại dằn vặt và xúc phạm tôi. Cứ vậy mà tôi sống với anh trong hoàn cảnh này hơn một năm nay rồi. Tôi không biết mình có thể chịu đựng được bao lâu nữa khi mà đêm nào tôi cũng khóc, chuyện đó là một quá khứ không vui vẻ gì, tôi cũng đã quên từ lâu quên trước khi tôi quen anh nhưng bây giờ anh không để cho tôi được quên. Anh luôn bắt tôi kể để anh dằn vặt hành hạ tôi để tôi phải khóc vì lời lẽ xúc phạm của anh...
Đến khi tôi hỏi anh giải quyết mọi chuyện ra sao thi anh lại lảng tránh, anh không cho tôi nói và luôn tỏ ra khó chịu với tôi. Bây giờ anh không ra với tôi như trước nữa, anh đi làm đúng giờ, đi làm về cũng đúng giờ, khác với trước hoàn toàn vì giờ anh không dám gọi hoặc nghe điện thoại của tôi nữa, kể cả nhắn tin cũng không. Anh chỉ nhắn tin cho tôi khi vợ con anh đã lên giường ngủ. Tôi chỉ có thể gọi và nhắn tin với anh được tự do khi anh đi công tác thôi. Khi anh đi công tác về thì mọi liên lạc đều không được tự do nữa. Buổi tối, sau khi nhắn tin với nhau anh lại tắt điện thoại vì sợ tôi gọi vô máy anh sẽ bị vợ anh biết. Anh xin tôi cho anh thời gian, thề thốt với tôi rồi cuối cùng lại thờ ơ với lời hứa. Mỗi buổi tối khi nghĩ đến gia đình anh đang vui vẻ với nhau thì tim tôi lại rất đau, tôi cũng thấy rất hận. Hận anh đã nhẫn tâm kêu tôi đi phá thai hai lần, anh đưa ra đủ lý do để tôi đi phá thai. Dù tôi không muốn làm điều đó nhưng tôi không thể làm khác được, tôi đành nói lời xin lỗi con tôi rồi nhẫn tâm đi bệnh viện giết nó. Có lẽ anh là một người đàn ông ích kỉ, anh nghĩ anh đã có một đứa con rồi nên anh không cần tôi phải sinh con cho anh. Anh hay nói với tôi anh thương con gái anh lắm, con gái anh là nhất. Mỗi lần nghe anh nói tôi lại nghĩ tới chuyện tôi phá thai mà thấy đau xót trong lòng...
Giờ anh vẫn yêu thương tôi nhưng có lẽ không nhiều như trước vì anh dành tất cả mọi ưu tiên mọi thời gian rảnh rỗi cho gia đình rồi, một tuần anh chỉ ra với tôi một lần. Tôi hỏi anh giữa tôi và vợ con anh chọn ai thì anh nói xin lỗi tôi vì anh không thể làm khác được rồi anh đưa ra lý do là mẹ anh không cho phép anh ly dị. Khi tôi làm dữ với anh thì anh lại nói là tôi không còn sạch sẽ, trong trắng khi đến với anh nên anh sẽ không tôn trọng tôi, lần thứ hai của anh cũng không khác gì lần thứ mười hay lần thứ một trăm đâu vì lần thứ hai đã không còn giá trị nữa. Nếu tôi còn trong trắng thì mọi chuyện đã khác rồi.
Tôi chỉ còn biết khóc mà không nói được lời nào nữa, tôi tắt điện thoại thì anh lại gọi vô điện thoại nhà xin lỗi tôi vì trong lúc tức giận không kiềm chế được lời nói, anh nói ngon nói ngọt năng nỉ tôi tôi lại thấy mềm lòng và bỏ qua cho anh. Anh nói anh không được hưởng trinh tiết của tôi nên anh bắt tôi phải đền cho anh một người khác, tôi đã phản ứng lại và mắng chửi anh thì anh lại không dám nói.
Sau này anh nói trắng trợn với tôi là anh thích cháu gái tôi, cháu tôi năm nay 17 tuổi xinh đẹp và dễ thương. Anh thật xấu xa, tồi tệ khi nói với tôi điều đó, tôi mắng chửi anh thế nào anh cũng chứng nào tật nấy. Có lúc uống say ngủ với tôi mà anh gọi tên cháu tôi, có lần anh lén tôi dẫn cháu tôi đi hát karaoke ôm hôn cháu tôi...Tôi không thể tiếp tục với anh được nữa, anh gây cho tôi hết nỗi buồn này đến nỗi đau khác. Đêm nào tôi cũng khóc mà không biết tâm sự cùng ai.
Theo VNE
Nước mắt nàng khiến cho chàng 'rớt hạng' Đôi khi, vài giọt nước mắt lăn tăn trên má làm phái mạnh thấy các nàng thật đa sầu đa cảm, đáng yêu và nữ tính. Tuy nhiên, nếu nàng khóc khi ân ái, đây lại là dấu hiệu muốn nói &'Em chẳng thích chuyện này' và điều đó dễ khiến chàng &'tụt hứng'. Theo các nhà nghiên cứu Do Thái, nước mắt...