Vì sao Mỹ và đồng minh chưa tấn công Syria?
Cho đến nay Mỹ và đồng minh vẫn chưa can thiệp quân sự vào Syria. Vì sao?
Ngày 29/8 tại Damascus, các thanh tra viên LHQ vẫn đang thực hiện trọng trách tìm hiểu về vụ chất độc hóa học khiến hàng ngàn người Syria bị chết và ảnh hưởng. Ảnh: Reuters.
Bài phân tích của một nhóm năm tác giả đăng trên CNN sáng 30/8 (giờ VN) phần nào cho thấy lý do: Syria đang có được sự ủng hộ của Nga, Iran và Trung Quốc.
Với lá phiếu phủ quyết của một thành viên Hội đồng Bảo an Liên Hiệp Quốc (LHQ) trong tay, Nga liên tiếp phản đối bất kỳ hành động can thiệp nào vào Syria, đồng thời Ngoại trưởng Sergey Lavrov còn nhấn mạnh vẫn chưa có bằng chứng cho thấy chính quyền ông Assad đứng đằng sau vụ tấn công vũ khí hóa học hôm 21/8 mà Mỹ và đồng minh đang cáo buộc.
Bộ Ngoại giao Nga cho rằng Washington đang cố gắng “tạo ra những bằng cớ vô căn cứ để can thiệp quân sự” vào quốc gia Tây Á này và khẳng định bất kỳ kế hoạch tấn công nào nhắm vào Syria cũng đều vi phạm hiến chương LHQ.
Riêng Iran tuyên bố “nếu bất kỳ quốc gia nào cũng có thể tấn công một quốc gia khác theo ý muốn thì đó có khác gì thời kỳ đồ đá”. Dù không đề cập trực tiếp sẽ hỗ trợ Syria khi có biến nhưng Lãnh đạo tối cao Ayatollah Ali Khamenei trong tuần này đã quả quyết với nội các Iran rằng “những đe dọa từ phía Mỹ và việc can thiệp quân sự vào Syria là thảm họa cho khu vực và nếu điều đó xảy ra, tất nhiên người Mỹ sẽ nhận lãnh thiệt hại như khi họ can thiệp vào Iraq và Afghanistan”.
Vì sao hậu thuẫn Syria?
Trong bài viết, nhóm tác giả CNN còn đưa ra các giải thích vì sao Nga, Trung Quốc và Iran “chống lưng” cho Syria trong bối cảnh căng thẳng như hiện nay.
Video đang HOT
Hai lý do chính khiến Nga ủng hộ Syria là kinh tế và ý thức hệ. Hiện Matxcơva là một trong những nhà cung cấp vũ khí lớn nhất cho Syria với giá trị các hợp đồng đến nay đã đạt trên 4 tỉ USD. Mới đây Nga cũng vừa ký một hợp đồng cung cấp máy bay chiến đấu dành cho huấn luyện trị giá đến 550 triệu USD với Syria.
Quan trọng hơn, hiện Nga đang thuê một căn cứ hải quân đặt tại cảng Tartus của Syria và đây là cửa ngõ duy nhất để hải quân Nga có thể tiếp cận trực tiếp Địa Trung Hải.
Mục tiêu Nga là ngăn cản không cho Mỹ sắp xếp trật tự khu vực theo ý Washington. Nga không tin cách mạng, chiến tranh và sự thay đổi chế độ sẽ mang đến ổn định và dân chủ như Mỹ và phương Tây vẫn hay rao giảng. Nga còn tỏ ra nghi ngờ ý định thật sự của Mỹ ở khu vực này. Chính quyền Putin cho rằng những quan ngại về nhân đạo, nhân quyền thường được Mỹ dùng làm cái cớ để phục vụ lợi ích kinh tế và chính trị của Washington.
Trong khi đó, Iran lại xem tôn giáo và chiến lược là hai nhân tố chính khiến Tehran sẵn sàng kề vai sát cánh với Syria. Iran là quốc gia có dân số theo Hồi giáo dòng Shiite đông nhất thế giới, trong khi chính quyền Syria lại do những người Alawite cũng thuộc một nhánh của dòng Shiite kiểm soát, còn phe đối lập lại do những người Hồi giáo dòng Sunni lãnh đạo.
Trong quá khứ, Iran từng xem Syria là đồng minh Ả Rập duy nhất suốt tám năm (1980-1988) chiến tranh vùng Vịnh với Iraq, quốc gia do người Hồi giáo dòng Sunni chi phối.
Về mặt chiến lược, Syria hiện là đồng minh then chốt của Iran. Syria là cửa ngõ giúp Iran tiếp cận lực lượng Hezbollah thuộc dòng Shiite ở Libăng vốn được xem là trung gian giúp Iran đe dọa đồng minh của Mỹ là Israel. Iran tin rằng phương Tây và hầu hết các nước Ả Rập đang toa rập tiến hành thay đổi chế độ ở Syria nhằm bảo đảm an toàn hơn cho Israel. Chính vì thế, giữ vững chính quyền ông Assad chính là bảo đảm lợi ích cho Iran.
Với Trung Quốc, mọi thứ có vẻ phức tạp hơn. Có ý kiến cho rằng Bắc Kinh muốn duy trì quan hệ kinh tế với Damascus và xem quốc gia này là một trung tâm kinh tế quan trọng vì Syria là giao điểm cuối truyền thống trên con đường tơ lụa cổ xưa. Một báo cáo năm 2010 của Ủy ban châu Âu cho biết Trung Quốc là đối tác nhập khẩu lớn thứ 3 của Syria.
Ngoài ra, Trung Quốc không muốn nước ngoài can thiệp chuyện nội bộ của Syria, tương tự như quan điểm của Trung Nam Hải đối với vấn đề Tây Tạng và những cáo buộc Bắc Kinh vi phạm nhân quyền từ các nước phương Tây.
Sau cùng là Trung Quốc không muốn lặp lại những gì xảy ra ở Libya năm 2011 khi Trung Quốc và Nga bỏ phiếu trắng trong việc LHQ ra nghị quyết áp vùng cấm bay lên quốc gia Bắc Phi này, mở đường cuộc can thiệp quân sự của NATO do Mỹ đạo diễn.
Do đó, Trung Quốc liên tục phủ quyết các biện pháp trừng phạt Syria mà Mỹ và phương Tây luôn thúc giục LHQ thông qua suốt thời gian vừa qua.
Theo Xahoi
Mỹ chuẩn bị can thiệp quân sự vào Syria?
Nguồn tin tình báo của debkafile cho rằng việc Mỹ lập Sở chỉ huy tiền tiêu của CENTCOM ở thủ đô Jordan là để chuẩn bị can thiệp quân sự vào Syria.
Trong kế hoạch can thiệp quân sự vào Syria của Mỹ có kế hoạch thiết lập một vùng cấm bay.
Chủ tịch Hội đồng tham mưu liên quân Mỹ, tướng Martin Dempsey, sẽ tới thủ đô Amman tuần này để khai trương Sở chỉ huy tiền tiêu của Bộ chỉ huy Trung tâm (CENTCOM) của quân đội Mỹ ở Jordan.
Sở chỉ huy tiền tiêu của CENTCOM ở thủ đô Amman, Jordani, có tới 273 sĩ quan Mỹ.
Nguồn tin tình báo của debkafile cho biết các phóng viên Mỹ đã được phép vào thăm phòng tác chiến tranh mới lần đầu tiên, với điều kiện không tiết lộ vị trí của nó và các cơ sở bí mật khác. Nguồn tin này cho biết Sở chỉ huy tiền tiêu của CENTCOM rất kiên cố, có thể trụ vững trước các cuộc tấn công bằng bom và tên lửa của phía Syria.
Bộ phận Không quân của Sở chỉ huy tiền tiêu này có thể liên lạc trực tiếp với các Bộ tư lệnh không quân của Mỹ, Israel, Jordan và Saudi Arabia...và sẵn sàng thực thi cấm bay cục bộ trên không phận Syria, một khi có lệnh của Tổng thống Obama.
Các bộ phận khác của Sở chỉ huy tiền tiêu của CENTCOM có nhiệm vụ phối hợp hoạt động giữa các lực lượng đặc biệt của Mỹ và Jordan, cũng như các đơn vị biệt kích Jordan do cố vấn Mỹ huấn luyện, đào tạo. Sở chỉ huy này cũng có một ban dành riêng cho Cục tình báo trung ương Mỹ (CIA) và một trung tâm thong tin liên lạc.
Trong cuộc thông cáo báo chí ngày 15/8, tướng Dempsey nhận xét: "Jordan sống trong một khu vực bất ổn, vào một thời điểm rất quan trọng trong lịch sử. Họ có thể tin cậy ở chúng ta trên cương vị một đối tác".
Ngoài phần ngầm cực kỳ kiên cố, Sở chỉ huy tiền tiêu của CENTCOM này có phần nổi là một công trình kiến trúc lớn dành cho các quan chức quân sự và dân Mỹ đang xử lý vấn đề Syria. Bảo vệ Sở chỉ huy tiền tiêu của CENTCOM này là các đơn vị an ninh của Mỹ và Jordan.
Một số đơn vị tên lửa Patriot đã được triển khai dọc biên giới Syria-Jordan để bảo vệ thủ đô Amman.
Mỹ hiện có 1.000 binh sĩ ở Jordan cùng với một phi đội chiến đấu cơ F-16 và một số đơn vị tên lửa Patriot được triển khai dọc biên giới Syria-Jordan để bảo vệ thủ đô Amman.
Debkafile hiện có trong tay một video cho thấy Mỹ, Saudi Arabia và Jordan đang chuẩn bị cho một cuộc can thiệp quân sự vào Syria và cân nhắc những hậu quả có thể của hành động này.
Quyết định cuối cùng của Tổng thống Obama về sự can thiệp quân sự của Mỹ (trong đó có một vùng cấm bay và một vùng đệm ở Syria) có thể được đưa ra trong vòng 2-3 tuần tới và tùy thuộc vào kiến nghị của tướng Dempsey khi trở về Washington, sau khi kiểm tra thực địa ở Israel và Jordan. Các chiến dịch có thể sắp tới của Mỹ không hề có hoạt động của lục quân Mỹ trong lãnh thổ Syria.
Vùng đệm ở phía Nam thủ đô Damascus sẽ do 3.000 phiến quân trấn giữ. Số quân này được các lực lượng đặc biệt của Mỹ huấn luyện ở Jordan và trang bị vũ khí. của lực lượng Mỹ tại Jordan. Lực lượng đặc biệt của Jordan sẽ đi đầu trong chiến dịch này, dưới sự chỉ huy của Mỹ.
Theo nguồn tin của debkafile, Tổng thống Assad có thể đưa cuộc chiến ra ngoài lãnh thổ Syria, bằng cách dùng tên lửa chống lại Israel, Jordan và Thổ Nhĩ Kỳ. Hezbollah cũng có thể tham gia các cuộc tấn công bằng tên lửa chống Israel. Iran sẽ tăng cường sự hiện diện quân sự ở Syria và Jordan. Và các đơn vị can thiệp nhanh của Nga nhằm cứu vãn chế độ Assad đã được đặt trong tình trạng trực chiến ở Biển Đen và ở phía Nam Caucasus.
Theo Kiến thức
Đức không định tấn công Syria Chỉnh phủ Đức không cân nhắc về việc tham gia hành động quân sự chống lại Syria và cũng chưa được nước nào đề nghị can thiệp. Thủ tướng Đức Angela Merkel. Ảnh: PressTV "Chưa có bên nào đề nghị chúng tôi cam kết quân sự, và một sự cam kết quân sự của Đức chưa bao giờ được chính phủ chúng tôi...