Vì sao Mỹ, châu Âu lâm vào cảnh khan khẩu trang, thiếu máy thở chống Covid-19?
Tình trạng thiếu máy thở, khan hiếm khẩu trang trong cuộc chiến chống Covid-19 không dễ giải quyết chỉ bằng việc tăng cường sản xuất.
Tắc chuỗi cung ứng khẩu trang
Tờ New York Times trả lời câu hỏi này cách đây một tuần với dòng tiêu đề: “ Thế giới cần khẩu trang. Trung Quốc làm ra chúng nhưng lại tích trữ“. Một nửa số khẩu trang trên toàn cầu được sản xuất ở công xướng thế giới. Tỉ lệ này có lẽ đã tăng thêm đáng kể khi đại dịch Covid-19 bùng phát từ Vũ Hán.
Sau một tháng, số trường hợp nhiễm SARS-CoV-2 ở Trung Quốc tăng hơn 70 nghìn người và tính đến thời điểm hiện tại là hơn 81 nghìn ca bệnh. Trung Quốc cung không kịp đủ cầu và phải nhập khẩu, có lúc lên tới 20 triệu khẩu trang phẫu thuật, kháng khuẩn trong vòng 24 giờ.
Hầu hết khẩu trang thế giới dồn về Trung Quốc trong giai đoạn đầu của đại dịch Covid-19.
Indonesia, Tanzania hay Kenya là những nguồn cung cho Trung Quốc. Các nước khác, khi chưa rơi vào cảnh khốn khó vì đại dịch Covid-19, cũng gửi hỗ trợ hàng trăm nghìn chiếc mỗi đợt.
Khối lượng sản xuất khẩu trang ở Trung Quốc tăng mạnh trong cuộc chiến chống đại dịch, theo Bloomberg. Tính đến đầu tháng Ba, Trung Quốc đạt năng suất xuất xưởng 116 triệu thành phẩm mỗi ngày, cao gấp 12 lần so với trước đây.
Trung Quốc huy động toàn bộ năng lực sản xuất, kể cả nhà máy của các công ty nước ngoài đặt tại đây, để phục vụ nhu cầu trong nước. Do đó, xu hướng chuyển cơ sở sản xuất tới công xưởng thế giới để giảm thiểu chi phí là một phần lý do khiến Mỹ và các nước châu Âu rơi vào cảnh thiếu hụt khẩu trang vào lúc này.
Video: Tổng thống Putin thăm bệnh viện điều trị bệnh nhân Covid-19
Nguồn cung khẩu trang từ các nước khác cũng bị chặn lại. Ấn Độ, Thái Lan, Hàn Quốc, Nga, Đức, Séc… ra lệnh ngừng xuất khẩu mặt hàng này để ưu tiên đáp ứng cầu trong nước. Chuỗi cung ứng toàn cầu bị tắc nghẽn.
Tình trạng khan hiếm xảy ra theo hiệu ứng domino là lý do để Mỹ xem lại chuỗi cung ứng mà hiện tại đang phụ thuộc nhiều vào Trung Quốc và một số ít quốc gia khác.
Mike Bowen, đồng sở hữu Prestige Ameritage, nhà cung ứng khẩu trang lớn nhất Mỹ, từng cảnh báo điều này và kêu gọi chính phủ khuyến khích các doanh nghiệp trải rộng công xưởng, chi nhánh ra các khu vực khác ngoài Trung Quốc.
Tình trạng cung không đủ cầu xảy ra theo hiệu ứng domino.
Trong khi đó, nguồn cung trong nước của Mỹ không đủ thay thế. Một nhà máy của Strong Manufacturers có thể đạt năng suất 9 triệu khẩu trang mỗi tháng, nhưng để mở rộng trong thời gian ngắn là điều không thể.
Nguyên liệu sản xuất khẩu trang của công ty này được nhập chủ yếu từ Vũ Hán. Để đẩy mạnh sản xuất đối phó với đại dịch Covid-19, Trung Quốc cũng phải hạn chế xuất khẩu và tăng cường thu mua nguyên liệu từ nước khác. Strong Manufacturers khó mà tìm được nguồn cung nguyên liệu đủ để mở rộng sản xuất.
Mỹ và các nước châu Âu có lẽ đang mong đợi Trung Quốc, khi dịch bệnh dần “hạ nhiệt” và quy mô sản xuất được mở rộng gấp nhiều lần, sẽ kích thích lại chuỗi cung ứng để giải quyết tình trạng khan hiếm.
Máy thở đắt đỏ, khó sản xuất
Theo New York Times, Mỹ có 12,7 nghìn máy thở nhưng không phải tất cả đều được đưa vào sử dụng. Bài toán đặt ra cũng gần giống như câu chuyện về vaccine, khi đại dịch qua đi, bệnh viện sẽ không cần đến số lượng máy thở nhiều đến vậy trong khi chi phí cho chúng quá đắt đỏ.
Máy thở không hề rẻ, giá từ 25 nghìn đến 50 nghìn USD mỗi chiếc, theo Washington Post và đòi hỏi những chuyên viên được đào tạo vận hành. Cách tốt nhất để tăng số lượng máy thở được sử dụng trong thời kỳ đại dịch là chính phủ thu mua và cho các trung tâm điều trị “mượn” tạm thời. Dẫu vậy, không phải nước nào cũng có nguồn ngân sách và tài trợ như Mỹ.
Máy thở là một trong những thiết bị duy trì sự sống cho bệnh nhân nguy kịch.
Nguồn cung loại thiết bị y tế này cũng không nhiều và không thể tăng lên trong thời gian ngắn như khẩu trang. Ở Mỹ và nhiều nước khác, quy trình sản xuất máy thở buộc phải qua kiểm nghiệm trong thời gian dài, bởi chiếc máy có năng lực duy trì duy trì sự sống cho bệnh nhân phải đáp ứng những quy định khắt khe. Chỉ có năm công ty cung cấp hơn một nửa số máy thở cho cả nước Mỹ.
Mỹ tạm thời chưa rơi vào tình trạng thiếu máy thở trong cuộc chiến chống Covid-19. Tuy nhiên một số nước khác như Italy, nơi bệnh viện và các cơ sở điều trị bệnh nhân nhiễm SARS-CoV-2 quá tải, tình hình xấu hơn nhiều.
Italy chỉ có khoảng ba nghìn máy thở với một công ty cung cấp duy nhất là Siare Engineering. Tốc độ sản xuất của Siare là 160 chiếc/ngày và cần phải tăng gấp bốn lần để đáp ứng nhu cầu hiện tại.
Theo tạp chí MIT Technology Review, chuỗi cung ứng cũng là vấn đề khiến việc sản xuất máy thở không thể diễn ra ồ ạt.
“Máy thở có rất nhiều linh kiện phức tạp và hàng trăm bộ phận rất nhỏ được sản xuất ở nhiều nơi, trong khi nhu cầu cả thế giới đang tăng cao. Không có cách nào để tăng cường sản xuất nhanh chóng”, Tiến sĩ Tom Frieden, từng làm việc ở Trung tâm kiểm soát và ngăn ngừa dịch bệnh (CDC) Mỹ cho biết.
Cắt tóc miễn phí cho cảnh sát giữa vòng phong tỏa
Du Zeyu cùng đồng nghiệp mang đồ nghề đến cắt tóc miễn phí cho cảnh sát huyện Diêm Đình, Tứ Xuyên khi các salon đóng cửa vì virus corona.
Khắp Trung Quốc, cuộc sống vẫn chưa thể trở lại bình thường khi nhiều cửa hàng, doanh nghiệp vẫn đóng cửa nhiều tuần sau kỳ nghỉ Tết, do lệnh phong tỏa nhằm ngăn dịch viêm phổi corona (Covid-19) lây lan. Để đảm bảo an toàn, chính quyền nhiều địa phương yêu cầu người dân không ra ngoài.
Salon của nhà tạo mẫu tóc Du Zeyu ở huyện Diêm Đình, tỉnh Tứ Xuyên thường đông nghịt khách tới làm đẹp trước Tết. Tuy nhiên, năm nay, tất cả salon nơi anh sinh sống đều đã đóng cửa từ ngày 21/1, sau khi ca nhiễm virus corona đầu tiên được ghi nhận tại tỉnh này.
"Chúng tôi đã tính đến chuyện mở cửa salon để quay lại làm việc, nhưng cần đặt sức khỏe và an toàn của khách hàng cũng như bản thân lên trước hết", Du nói.
Trong hoàn cảnh đó, nhà tạo mẫu 43 tuổi quyết định cùng hai đồng nghiệp khác đeo khẩu trang, mang đồ nghề đến trụ sở công an huyện Diêm Đình hôm 11/2 và cắt tóc miễn phí cho 30 cảnh sát.
"Chúng tôi đã cắt tóc cho họ trong phòng họp ở trụ sở công an huyện, vì thế không có gương", Du nói. "Chúng tôi có thể không cắt được đẹp nhất, nhưng họ rất cảm kích và hài lòng với những kiểu đầu mới".
Nhà tạo mẫu tóc Du Zeyu cắt tóc miễn phí cho cảnh sát ở tỉnh tây nam Tứ Xuyên, Trung Quốc. Ảnh: SCMP
Tết thường là khoảng thời gian bận rộn với cảnh sát ở Trung Quốc, kể cả khi không có dịch bệnh, vì hàng triệu người đổ về quê đoàn tụ với gia đình. Du cho hay nhiều cảnh sát đã rất lâu không cắt tóc. Anh cũng lên kế hoạch cắt tóc miễn phí cho những người khác có nhu cầu, miễn là không có ca nhiễm bệnh nào trong khu vực của họ.
Trong khi đó, tại tỉnh Giang Tây, cô giáo dạy môn khoa học Liao Xiaolan, 40 tuổi, bị mắc kẹt ở quê nhà xa xôi. Khi dịch bệnh trở nên nghiêm trọng, giới chức quê nhà Giang Tây và cả Chiết Giang, nơi Liao sinh sống, yêu cầu mọi người không di chuyển, khiến cô bị kẹt lại ở ngôi làng nhỏ trên núi, nơi cha mẹ cô là những cư dân duy nhất.
Tuy nhiên, ngôi trường cấp hai mà cô dạy ở Hàng Châu đang khuyến khích học sinh trở lại lớp và tuần trước, các giáo viên được hướng dẫn dạy học từ xa qua mạng.
Liao quyết tâm tham gia, dù cô gặp khó khăn về công nghệ. Cô và bố mẹ đã mất nguyên một ngày để tìm địa điểm có tín hiệu điện thoại ổn định nhất trong vùng. Sau đó, Liao và chồng lắp đặt cột thu phát tín hiệu tự chế bằng cột tre và ăng-ten.
Thứ hai hàng tuần, cô ngồi trên ghế tre, sử dụng laptop và bộ thu phát tín hiệu để giảng bài trực tuyến cho học sinh. "Mọi thứ bây giờ đã tốt đẹp như dự kiến", cô nói. "Học sinh có thể quay lại học tập. Tôi rất nhẹ nhõm".
Liao Xiaolan dạy học qua mạng tại một địa điểm gần nhà bố mẹ ở tỉnh Giang Tây. Ảnh: SCMP
Những người Trung Quốc khác cũng cố gắng làm bất cứ điều gì có thể để giúp đỡ cộng đồng. Shen Weihong, 47 tuổi, người làm việc ở một trại dưỡng lão tại Chiết Giang, cảm thấy cần phải hành động khi cô nhìn thấy một thông báo từ ngân hàng máu kêu gọi mọi người hiến máu.
Lần gần nhất Shen hiến máu là từ 6 tháng trước và hôm 12/2 là ngày đầu tiên cô hiến máu trở lại.
"Tôi không thể lưỡng lự sau khi nhìn thấy thông báo", Shen nói. "Tôi đã không nói cho chồng biết chuyện này, nếu không anh ấy sẽ lo lắng cho tôi. Anh ấy nói rằng tôi không đủ khỏe trong khoảng thời gian đáng sợ này".
Dịch Covid-19 khởi phát từ thành phố Vũ Hán, tỉnh Hồ Bắc, đến nay đã làm hơn 1.770 người tử vong, hơn 71.000 người lây nhiễm. Hơn 1.100 ca nhiễm đã được ghi nhận tại Chiết Giang và dù số ca nhiễm mới đã giảm vào tuần qua, người dân vẫn ở trong tình trạng cảnh giác cao. Hơn 11.000 người đang được theo dõi trong bệnh viện, nhiều người khác tự cách ly tại nhà.
Shen đã hiến máu 12 lần, kể từ năm 2015. "Tôi nhất định sẽ làm điều đó khi có rất ít người hiến máu", cô nói.
Anh Ngọc
Theo Theo SCMP/VNE
Du học sinh đem 15.000 khẩu trang sang Trung Quốc 'tặng những người cần' Trở lại trường đại học ở Quảng Đông trong mùa dịch COVID-19, nam sinh viên Kenjebaev Murodjon đã mang theo 15.000 chiếc khẩu trang để tặng những người cần. Nam sinh viên Kenjebaev Murodjon đã mang theo từ nhà 15.000 chiếc khẩu trang để tặng những người cần tại Trung Quốc - Ảnh cắt từ clip Trong đoạn video đăng trên tài khoản...