Vì sao không còn lấp lánh
Anh đã cho em cảm nhận được niềm hạnh phúc dù hạnh phúc đó rất ngắn ngủi… và rồi, anh đã vội bước ngang cuộc đời em, cướp đi sự rung động nhỏ nhoi còn sót lại nơi trái tim em.
Em muốn viết, viết thật nhiều cho em và cho cả anh! Có lẽ anh đã nói đúng, em là một đứa cố chấp và không thể nào thay đổi được. Nhưng vì đâu em lại thế anh nhỉ? Vì em yêu anh hay vì em đang cố chấp chứng tỏ em yêu anh?
Em biết tất cả những gì đã qua chỉ là cơn gió thoảng, anh cũng chỉ là cơn mưa tưới mát mảnh đất khô cằn trong trái tim em… tất cả đã muộn màng và không thể bắt đầu cũng như kết thúc có kết quả.
Có phải yêu nhau là cái tội, yêu nhau mà không đến được với nhau điều đó phải chăng là bi kịch? Đã bao lần em cố ru ngủ trái tim mình hãy ngoan đi, đừng bao giờ thổn thức… ấy vậy mà nó lại cố chấp như chính em! Em bất lực nhìn anh rời xa em, mà liệu em cố níu giữ anh lại thì được gì khi tất cả điều biết trước cái kết của nó?
Anh ạ! Khi yêu anh, em đã xác định cho trái tim mình rỉ máu. Có lẽ em khờ dại, em ngốc nghếch nhưng tình yêu thì không bao giờ có tội và có tội hay không chỉ do mình không kiểm soát và đủ bản lĩnh để quên mà thôi!
Nụ cười em sẽ mãi nở trên môi nhưng trái tim vỡ nát thì sao anh? (Ảnh minh họa)
Anh đã cho em cảm nhận được niềm hạnh phúc dù hạnh phúc đó rất ngắn ngủi… và rồi, anh đã vội bước ngang cuộc đời em, cướp đi sự rung động nhỏ nhoi còn sót lại nơi trái tim em. Có lẽ lần này là lần sau cuối em mở rộng cánh cửa trái tim mình để yêu, để nhớ và để chờ đợi.
Video đang HOT
Ngày mai anh đã thật sự rời xa em thì một chút nước mắt hoen ở khóe mi đã thay lời nói tạm biệt anh! Anh đi bình an nhé, nếu có những giây phút lắng lòng để nghe những hoài niệm ngày xưa thổn thức, anh hãy dừng lại khoảnh khắc ấy trong vài giây để nhớ về cô bé “ngốc” nhưng cố chứng tỏ mình mạnh mẽ trước anh anh nhé!
Em bỏ lại sau lưng tất cả những yêu thương, buồn đau, hạnh phúc và cả những giọt nước mắt để ngâm mình giữa lòng biển khơi, nhờ từng đợt sóng dâng cao cuốn đi tất cả… Và khi quay về thực tại, em sẽ không còn là em của ngày xưa anh yêu… mà em sẽ khác đi, sẽ là em như ngày xưa anh muốn “Hãy luôn để nụ cười trên môi, khoảnh khắc ấy với anh em như một vì sao”.
Em sẽ thế anh nhỉ? Nụ cười em sẽ mãi nở trên môi nhưng trái tim vỡ nát thì “sao” có còn lấp lánh không anh?
Theo Bưu Điện Việt Nam
Em đã yêu như thế!
Cố gắng anh nhé - tình yêu của em... (Ảnh minh họa)
Anh à, em không biết mình viết ra những dòng này để làm gì nhưng đó là những cảm xúc thật đã từ lâu của em.
Mình quen nhau đã gần được 4 năm, kết quả của tình bạn là 1 tình yêu đẹp và rất riêng. Hơn 1 năm yêu nhau, thời gian không phải là nhiều nhưng đủ để cả hai nhận ra rất nhiều điều sau những thử thách, khó khăn. Đã có những lúc tưởng chừng như không thể vượt qua được, như anh đã nói: anh là người đi xây, còn em chỉ biết... phá! Em biết mình đã mắc phải nhiều lỗi lầm nhưng thời gian qua, em đã yêu, đã sống thật với trái tim mình.
Em yêu anh, không gì có thể phủ nhận điều đó. Em cũng đã xác định lâu dài với anh và cố gắng làm tất cả vì tình yêu và tương lai của mình. Cuộc sống có rất nhiều trở ngại, khó khăn... anh luôn bên em, giúp đỡ em. Tấm lòng của anh- em rất biết ơn và đã bao lần thầm nhủ sẽ không làm anh buồn, không làm anh thất vọng. Hơn 1 năm qua, em đã yêu như thế!
Em là người cố chấp, nóng tính, hay gây chuyện và rất bướng... Em không phủ nhận. Anh rất hiểu tính em và nhiều lần bỏ qua những sai sót vô tình hay cố ý của em. Em vô tư nhận lấy như một lẽ thường tình khi người ta yêu nhau. Em không phải đứa không biết điều, chỉ là em không nói ra, em đã quyết tâm sửa mình, anh cũng thấy rồi đó: thời gian, cách ăn mặc, nói năng... em đều thực hiện sao cho chuẩn, cho đúng với những gì anh mong. Nhưng cái quan trọng nhất em vẫn chưa thể hoàn thiện được đó chính là tính cách, em cần thời gian và anh sẽ là người giúp em. Em biết anh không nản nhưng anh hay buồn và nổi cáu với em. Em không trách anh mà càng thêm giận mình hơn. Tình đầu buồn nhiều, vui nhiều, hạnh phúc nhiều, nước mắt nhiều... Dù xảy ra chuyện gì mình cũng vẫn bên nhau hơn năm qua. Em đã yêu như thế!
Mình đã cùng làm việc để tự lo cho cuộc sống sinh viên xa nhà, khó khăn. Anh không muốn em phải thiếu thốn gì vì thế anh nguyện làm tất cả vì em- em vẫn rất nhớ câu nói đó. Ngược lại, "khi mình giận nhau, em không ở bên anh, anh mất động lực làm việc và học tập". Em rất hiểu nhưng anh à, cuộc sống không phải lúc nào cũng suôn sẻ như mình muốn. Đúng là em làm khổ anh nhiều (cho đến tận bây giờ), chính em cũng rất đau khổ vì điều đó. Anh vẫn trách em không biết hi sinh cho tình yêu, không biết quý trọng những gì mình đã gây dựng... em đã khóc rất nhiều - không lời biện minh. Vì anh hiểu em, anh yêu em mà. Rồi anh cũng sẽ nhận ra em không phải người như thế, đúng không anh? Em tin anh. 14 tháng bên nhau em đã yêu như thế, không hối tiếc!
Em tin anh sẽ vượt qua những trở ngại và những nỗi đau... (Ảnh minh họa)
Anh cũng biết rằng em thích được chiều chuộng, muốn được che chở vì em rất sợ sự cô đơn và anh đã cố gắng làm em vui suốt thời gian qua nhưng anh có biết em rất sợ con người bạo lực, gia trưởng. Nhiều lần em đã quyết định chia tay chỉ vì không thể chịu được sự khắt khe của anh. Cái gì cũng có hai mặt của nó, anh biết em khó chịu và đau khổ với những điều, những luật như thế sao anh vẫn cố làm. Để rồi có những lần em đi bộ một mình về nhà, vừa đi vừa khóc mà anh vẫn không chở em về. Anh nỡ nhìn người yêu anh như thế sao? Rồi tất cả mọi chuyện cũng qua, mình lại thắm thiết như ngày nào, công việc tốt, học tập tốt...
Có một việc mà em muốn và cần phải biện minh đó là sự thay đổi một chút về hình thức bên ngoài cũng không thể nói lên được rằng bản chất bên trong cũng vì thế mà thay đổi. Em dám khẳng định điều này vì thế anh đừng nói là em của anh đã thay đổi và ngán ngẩm dằn vặt em. Em nghĩ mình nên để cho nhau một chút khoảng trống, riêng tư trong cuộc sống dù là nhỏ nhất, em cần điều đó, em không biết anh có giúp hay không mà tình hình giữa mình ngày càng xấu đi. Em không hề mong muốn, anh cũng thế đúng không?
Hôm nay thì mình đã thực sự xa nhau, anh đừng nói rằng vì em muốn thế nên anh đành phải chấp nhận. Sao anh không thử nghĩ xem tại sao em lại quyết định như thế. Không phải em muốn tìm ai đó hơn anh, hoàn toàn không có chuyện đó. Chỉ là em không đủ sức và sự kiên nhẫn để chịu đựng thêm sự hà khắc rất gia trưởng của anh (em không muốn kể ra vì cả anh và em đều biết rất rõ nội tình như thế nào). Và anh đã để em đi...
Mình chia tay, có thể anh sẽ có cuộc sống vui hơn vì em không tốt mà. Em không ở bên anh được nữa. Chúng ta đều mong người kia sẽ sống tốt, sẽ hạnh phúc trên con đường riêng - không có sự hiện diện của nhau. Điều em muốn nói là kỷ niệm không có tội vì thế không nên có ý nghĩ sẽ trả lại những thứ là "của anh", "của em" ngày xưa. Hơn 1 năm qua mình đã yêu như thế, không có gì phải hối hận, dằn vặt cả. Hãy nhìn về tương lai anh à, dù mình không còn nhau.
Xa anh, em biết sẽ rất khó khăn cho em nhưng em sẽ cố gắng, thật cố gắng. Vì thế anh hãy yên tâm, những điều anh hay dặn em, nhắc nhở em, em sẽ ghi nhớ và thực hiện. Em biết tự lo cho mình mà. Em sẽ sống tốt, học tốt và vững bước trên con đường đã chọn. Em vẫn nhớ câu nói của anh hôm đó: "Hãy là một nhà văn chân chính đúng như mơ ước của em, hãy tự tin rằng mình sẽ thành công". Mình phải xa nhau thôi dù em vẫn rất yêu anh, mãi mãi là như thế...
Lời cuối em muốn nói với anh: em cảm ơn và xin lỗi anh về tất cả!
Em tin anh sẽ vượt qua những trở ngại và những nỗi đau. Em tin anh!
Cố gắng anh nhé - tình yêu của em... Chúc anh hạnh phúc!
Tổng nhật ký 14 tháng yêu nhau
**3836**
nguyenhienk11@gmail.com (Theo Bưu Điện Việt Nam)
Gửi anh - người thứ ba Trái tim yêu cần sự độ lượng và lòng bao dung nhiều hơn sự ích kỷ... (Ảnh minh họa) Anh không biết tôi nhưng tôi có biết chút ít về anh. Chúng ta đều là hai người đàn ông có nhiều điểm tương đồng về tính cách, và đặc biệt là cùng dành tình yêu của mình cho một người phụ nữ. Anh...