Vì sao ít con dâu thích sống chung với mẹ chồng?
Nói cho cùng, phải thừa nhận một điều, chẳng có mấy người làm dâu lại thích sống chung với bố mẹ chồng nhưng không phải vì họ không kính yêu bố mẹ chồng.
Bố mẹ chồng, những bậc làm cha làm mẹ hiện nay cũng nên nghĩ thoáng, hiểu cho con cái khi con cái có ý định ra ở riêng. (ảnh minh họa)
Một lý do đơn giản là vì họ sợ những mâu thuẫn xuất phát từ việc sống chung, gia đình nhiều người, mỗi người một quan điểm. Họ sợ mất tự do khi ở nhà chồng phải ý tứ, tế nhị, không được tự nhiên như ở nhà riêng của mình.
Chẳng phải người mẹ chồng nào cũng khó, chẳng phải cô con dâu nào cũng dè chừng mẹ chồng. Chỉ là, có những mối quan hệ dù là tốt đẹp cũng trở nên phức tạp khi hai người ở gần nhau. Với người ngoài, mâu thuẫn có thể dễ giải quyết, nói toạc ra là xong. Nhưng với người thân trong gia đình, nhất là các mối quan hệ như mẹ chồng, con dâu, nói thẳng ra vấn đề và mong nhận được sự thông cảm của người kia, thật không phải chuyện dễ dàng gì.
Video đang HOT
Cô bạn tôi là một người vô cùng tốt tính, cởi mở. Với tôi, dù cô ấy sống với ai, chơi với ai cũng sẽ được người ấy yêu quý vô cùng. Với bố mẹ chồng, cô ấy cũng cực kì tế nhị. Dù mẹ chồng cô ấy cũng thoải mái, chẳng khó khăn gì nhưng ở chung gia đình chồng, có những thứ thật khó nói. Ví như chuyện mệt, muốn nghỉ ngơi, không ăn cơm, cũng sẽ bị bố mẹ chồng soi mói. Sáng, bận chuẩn bị đi làm, không dậy sớm quét cái ngõ, hàng xóm dị nghị. Mẹ chồng từ không nghĩ gì thành ra nghĩ, vả lại, cũng sợ hàng xóm nói bóng nói gió, chê con dâu lại mất điểm, nên bà cũng đâm ra khó chịu.
Rồi khi sinh con, việc chăm sóc con cái bất đồng, người theo ý mình, người theo ý họ, thành ra, mối quan hệ tốt đẹp của mẹ chồng con dâu ngày càng trở nên rạn nứt. Ngay khi nhận thấy điều đó, cô ấy quyết tâm ra ngoài ở riêng. Việc này dù có xảy ra một chút không hài lòng từ phía gia đình chồng nhưng rồi cũng nguội. Mẹ chồng con dâu xa mặt, tình cảm yêu thương hơn, vì không xảy ra những mâu thuẫn nhỏ nhặt thành lớn. Thi thoảng con cái về thăm gia đình, bố mẹ quý mến, đón tiếp như khách, có không làm gì thì ông bà cũng bỏ qua.
Đó là lý do vì sao con dâu không thích sống chung với bố mẹ chồng. Căn bản vì, họ không muốn có những mâu thuẫn đáng tiếc chứ chưa hẳn là vì họ ghét hay không yêu quý bố mẹ chồng. Có những mối quan hệ, nhất thiết phải sống xa nhau mới tốt đẹp được. Mẹ chồng nàng dâu cũng vậy. Nếu ở chung, người này khách sáo, người kia ý tứ, người này soi xét, người kia mệt mỏi sẽ thành việc không hay.
Bố mẹ chồng, những bậc làm cha làm mẹ hiện nay cũng nên nghĩ thoáng, hiểu cho con cái khi con cái có ý định ra ở riêng. Cuộc sống trưởng thành, mỗi người đều có gia đình riêng và cũng rất cần một tổ ấm riêng. Ở riêng không có nghĩa là xa rời bố mẹ, không có nghĩa con cái không có trách nhiệm với bố mẹ. Cuộc sống riêng tư sẽ khiến tình cảm con cái gắn kết hơn, nhất là vợ chồng, cũng sẽ quan tâm, yêu thương chiều chuộng nhau hơn nhiều. Sống cùng với bố mẹ, đôi khi vợ chồng con cái ngại thể hiện tình cảm riêng tư. Cần lắm sự thấu hiểu và cảm thông của bậc làm cha làm mẹ.
Người làm chồng, cũng nên hiểu cho vợ mình khi mong muốn ra ngoài ở riêng. Không có gì hơn cuộc sống tự do, cuộc sống do chính mình quyết định và không chịu sự chi phối của bất cứ ai cả. Con dâu, mẹ chồng sẽ vui vẻ, hòa thuận hơn khi những mâu thuẫn ít dần. Tình cảm mẹ chồng con dâu cũng gắn kết hơn khi không còn những chuyện xích mích nhỏ nhặt vì sống chung một nhà…
Theo Eva
Chồng cho rằng cưới vợ về là tôi phải làm hết việc nhà
Có hôm mệt tôi nhờ anh quét cái nhà, nấu dùm bữa cơm nhưng anh trả lời rằng đó là chuyện của phụ nữ, cưới vợ về làm gì mà chồng phải làm.
Tôi và chồng yêu nhau được 5 năm và 3 năm thành vợ chồng. Lúc quen nhau tôi biết anh là người tự lập tự nhỏ, có trách nhiệm với gia đình, nghĩ anh sẽ là người chồng và người cha tốt của các con tôi nhưng tôi đã lầm. Lúc quen nhau chúng tôi không dư dả gì nên chuyện tặng quà, hoa trong các dịp lễ, ngày kỷ niệm là không bao giờ có. Tôi cũng không trách anh và tự nhủ với lòng là mình không có điều kiện nên thôi.
Rồi chúng tôi kết hôn, người ta thường nói "sống trong chăn mới biết chăn có rận", "sống lâu mới biết lòng người" thật không sai. Bản thân chồng tôi không phải là người xấu nhưng anh quá vô tâm với vợ con. Hai vợ chồng đều làm nhà nước lương không có bao nhiêu nhưng hàng tháng phải chi phí rất nhiều: tiền ngân hàng, nhà thuê, tiền học con, tã sữa... nhưng không bao giờ anh chia sẻ mọi việc với tôi. Hàng ngày tôi tất bật với công việc, nhà cửa, con cái, có hôm mệt tôi nhờ anh quét cái nhà, nấu dùm bữa cơm nhưng anh trả lời rằng đó là chuyện của phụ nữ , cưới vợ về làm gì mà chồng phải làm. Tôi nghe mà cứng họng và tủi thân.
Từ lúc cưới nhau về anh chưa bao giờ đụng tay tới công việc nhà, đi làm về là lên giường nằm hay chơi game, hoặc xem tivi, cơm ăn và nước uống tôi phải bưng lên tận giường. Tôi kêu anh xuống ăn thì anh kêu mệt, không bê lên thì khỏi ăn luôn, không có tiền nhưng với bạn bè anh rất hào phóng, trong khi đó hàng tháng tôi suy nghĩ và tính toán tiết kiệm lắm mới đủ chi. Đúng là lúc quen bao nhiêu tật xấu anh giấu hết, khi về sống chung mới lộ ra. Tính anh hay giận hờn và tự ái, hễ anh làm tôi giận, bực mình hay khó chịu gì thì cũng phải coi như không, cấm được nhăn nhó hay thái độ gì hết. Còn tôi làm anh giận là phải năn nỉ, thiếu nước muốn quỳ lậy anh luôn.
Mỗi lần anh giận là không thèm quan tâm tới con (con tôi rất theo ba), anh hắt hủi không thèm nói chuyện hay chơi với con. Tôi thấy vậy nên lần nào dù mình sai hay anh sai tôi cũng hạ mình nhường nhịn xin lỗi. Tính anh rất hay tự ái và sĩ diện, anh nói gì cũng đúng chứ không được nói sai. Mỗi khi anh làm sai chuyện gì mà bị người khác nói là anh sẽ bao biện nọ kia chứ không phải đó là lỗi của anh. Tôi không biết mình còn yêu chồng nữa không, bản thân không muốn ly hôn vì không muốn con tôi không có ba và mình tôi làm không thể nuôi được con.
Giờ tôi không biết sống như thế nào nữa. Im lặng không quan tâm anh muốn đi đâu làm gì thì làm, tôi chỉ chơi với con, thì anh lại nói tôi thế nọ thế kia, rồi lại cãi nhau. Còn quan tâm tới anh thì đưa cái bực bội khó chịu vào người. Tôi phải sống sao đây?
Theo Vnexpress
Sẽ mãi yêu em chứ anh? Hải cảm thấy mệt mỏi khi yêu tới 4 năm mà lần nào ngỏ lời chuyện cưới xin, Dung cũng gặng hỏi anh: "Anh hứa sẽ yêu em mãi chứ?" Trên chiếc giường, nằm trong tấm chăn ấm áp, cả hai cuộn tròn bên nhau đón cái lạnh của mùa đông. Ngoài trời lất phất mưa vì thế cái lạnh càng thêm tê...