Vì sao Hải quân Mỹ khiếp sợ tên lửa hành trình Nga?
Một số người đang đặt câu hỏi tại sao Hải quân Mỹ lại cần đến những vũ khí ngoại lai như hệ thống Phalanx và SeaRAM, hay thậm chí là súng điện từ (electromagnetic railgun – EM railgun). Các loại tên lửa chống tàu được hướng dẫn bằng hệ thống radar do Nga sản xuất chính là câu trả lời.
Vì sao Hải quân Mỹ khiếp sợ tên lửa hành trình Nga?
Tên lửa P-270 Moskit và P-800 Oniks đã gây ra nỗi kinh hoàng lớn đến mức Hải quân Mỹ bắt đầu phát triển hệ thống tác chiến điện tử dựa trên máy bay trực thăng – Advanced Offboard Electronic Warfare (AOEW) – để chống lại các mối đe dọa. Cả hai tên lửa P-270 Moskit và P-800 Oniks đều là loại tên lửa hành trình chạy bằng máy bay phản lực, có khả năng mang 550 đến 710 pound (250 kg đến 322 kg) chất nổ mạnh trong đầu đạn hạt nhân của chúng.
Tên lửa P-270 Moskit do Cục Thiết kế Raduga phát triển và lần đầu tiên xuất hiện vào những năm 1970, là một loại vũ khí chống tàu phóng từ bệ phóng trên biển. Tuy nhiên, nhiều thập kỷ sau tên lửa P-270 Moskit đã được nâng cấp mạnh mẽ và thích nghi để phóng từ mặt đất, không khí và thậm chí là dưới nước. Nó có chiều dài chỉ hơn 30 feet (9,1 mét) và chuyên chở được 700 pound (318 kg) chất nổ mạnh hoặc vật liệu hạt nhân (tương đương 120.000 tấn chất nổ TNT). P-270 Moskit có bốn động cơ phản lực với tầm hoạt động 75 dặm (120 km) nhưng tên lửa này có thể đạt tốc độ bay 3 Mach (tỷ lệ giữa tốc độ máy bay và tốc độ âm thanh, gần 1020 m/s) khi bay tầm cao.
Tên lửa P-800 Oniks rất giống tên lửa Moskit, mặc dù nhỏ hơn một chút, nhưng cũng không kém phần đáng sợ. Các tên lửa Oniks do Liên hiệp NPO Mashinostroyeniya của Nga phát triển, được đưa vào phục vụ vào những năm 1980 và vẫn được quân đội Nga sử dụng từ đó đến nay. Mặc dù ngắn hơn khoảng 2 feet (0,6 mét) so với người tiền nhiệm, chỉ mang một đầu đạn hạt nhân 550 pound (250 kg) nhưng nó có thể đạt tốc độ bay 2,6 Mach (khoảng 885 m/s), tên lửa Oniks bay xa gấp đôi và còn kết hợp với một số tiến bộ kỹ thuật mà tên lửa Moskit không có.
Những cải tiến này bao gồm một đầu radar dò tìm tự động/thụ động quán tính (tên lửa Moskit chỉ có một đầu radar dò tìm tự động), giúp tên lửa hoạt động tự chủ một khi dã được phóng; tầm bắn lên đến 186 dặm (299 km) với khả năng bay lướt chưa đến 30 feet (9,1 mét) trên mặt biển; và thậm chí còn có hệ thống đáp trả điện tử.
Đây không phải là những tên lửa chống tàu tiên tiến nhất mà Nga sản xuất. Mới đây, quân đội Nga tuyên bố họ đã hoàn thành thử nghiệm một tên lửa hành trình siêu thanh mới có khả năng vượt qua cả Moskit và Oniks.
Video đang HOT
“Về cơ bản đó có thể là một loại tên lửa mới, có khả năng siêu thanh”, Dmitry Kornev, biên tập viên trưởng của trang quân sự MilitaryRussia.ru nói. “Mọi người không nên quên rằng Liên hiệp NPO Mashinostroyenia hoạt động rất tích cực trong lĩnh vực này, và cách đây chưa lâu, các mẫu tên lửa siêu thanh BrahMos-II hợp tác giữa Nga và Ấn Độ đã xuất hiện tại các triển lãm”.
Thực tế là cộng đồng quốc tế hầu như chưa biết gì về hệ thống tên lửa mới và đó mới là điều đáng sợ hơn cả.
Theo NTD/Gizmodo
Vũ khí Nga tìm lại ánh hào quang
Xuất khẩu vũ khí của Nga tăng trưởng mạnh trong những năm gần đây nhờ chiếm lĩnh thị trường châu Á.
Khác với Mỹ, điện Kremlin kiểm soát gần như toàn bộ ngành công nghiệp quốc phòng và Tổng thống Vladimir Putin luôn tạo điều kiện để giúp đỡ "đứa con cưng" của ngân khố quốc gia.
Nga nằm trong số 23 quốc gia không bỏ phiếu ủng hộ hiệp ước quốc tế về mua bán vũ khí của Liên Hiệp Quốc. Moscow đánh giá với khả năng có thêm những sửa đổi, hiệp ước có thể ngăn các công ty Nga tiếp cận một số thị trường, và cả việc Nga nhập vũ khí mới.
Thủ tướng Nga Dmitry Medvedev (phải) cùng Phó thủ tướng Dmitry Rogozin trong lần kiểm tra sản phẩm của Công ty sản xuất vũ khí Promtechnologiya ở Moscow.
RIA Novosti dẫn thông báo của Tổng thống Putin cho biết giá trị vũ khí và khí tài xuất khẩu của Nga đạt 5,6 tỷ USD trong sáu tháng đầu năm 2014, trong khi số tiền đặt cọc cho các đơn hàng đang triển khai đã lên đến 50 tỷ USD.
Do kinh tế bị ảnh hưởng vì lệnh cấm vận, thời gian sắp tới Nga sẽ phải bằng mọi cách nâng cao kim ngạch xuất khẩu vũ khí. Thậm chí mới đây, lãnh đạo Tập đoàn quốc phòng nhà nước Rosoboronexport tuyên bố lệnh cấm vận phương Tây sẽ không ảnh hưởng nhiều đến việc xuất khẩu vũ khí của Nga.
Phát triển nhanh nhưng còn vấn đề
Sau khi Liên Xô tan rã, Nga đã xóa nợ mua vũ khí cho nhiều nước với số tiền lên gần 100 tỷ USD. Mặc dù phải trải qua một giai đoạn khủng hoảng về chính trị bắt đầu từ năm 1991, ngành xuất khẩu vũ khí vẫn mang về cho Nga khoảng 150 tỷ USD, và một nửa con số đó là trong bốn năm gần đây.
Tập đoàn quốc phòng nhà nước Rosoboronexport chiếm 80% thị phần xuất khẩu vũ khí của Nga, các công ty còn lại chủ yếu chuyên cung cấp dịch vụ bảo hành và linh kiện phụ trợ.
Đây là đặc thù khác với phương Tây, điện Kremlin toàn quyền đưa ra chính sách, đồng thời ký kết các đơn hàng vũ khí với nước ngoài.
Tuy vậy, ngoài những yếu tố thuận lợi, Nga cũng đang phải đối mặt với vấn đề không thể kiểm soát hết tình trạng tham nhũng, quản lý kém hay làm việc thiếu hiệu quả trong ngành công nghiệp quân sự.
"Công nghiệp quốc phòng Nga đang hồi phục từ tàn tích của kỷ nguyên Liên Xô. Tuy nhiên, những điểm yếu như thiết bị cũ kỹ, tổ chức không hiệu quả, tình trạng tham nhũng... đang hạn chế khả năng cạnh tranh của Nga với các nước phương Tây", chuyên gia Perlo Freeman thuộc Viện Nghiên cứu hòa bình quốc tế Stockholm, nhận xét.
Trong một động thái siết chặt kiểm soát, hồi tháng 9 Tổng thống Vladimir Putin đã đích thân nắm quyền Hội đồng Công nghiệp quân sự - cơ quan chuyên trách các hợp đồng xuất khẩu vũ khí - thay cho Phó thủ tướng Dmitry Rogozin.
Theo chuyên gia Ruslan Pukhov, giám đốc Trung tâm Phân tích chiến lược và công nghệ Moscow, những vấn đề trong ngành công nghiệp quốc phòng đã buộc ông Putin phải đích thân ra tay ghìm cương. "Là người đứng giữa phe công nghiệp và quân đội, ông Putin hiểu rõ hoàn cảnh và sự phức tạp trong quản lý, nhất là trong lúc khủng hoảng kinh tế hiện tại", Puskhov nói.
Cạnh tranh khốc liệt
Một trong những thương vụ vũ khí gây ồn ào nhất của Nga thời gian gần đây là hợp đồng cung cấp hệ thống tên lửa phòng không S-300 cho chính quyền Tổng thống Bashar Al-Assad tại Syria. Dù với lý do các hợp đồng đã được ký kết trước khi cuộc nội chiến xảy ra và nghĩa vụ phải hoàn thành theo luật pháp quốc tế, Nga vẫn bị cho đang cố bảo vệ đồng minh của mình hơn là vì lợi ích kinh tế.
Trong thương vụ bán tên lửa S-300 trước đó cho Iran, ông Nga Dmitry Medvedev, khi đó là tổng thống Nga, đã phải nhượng bộ trước sức ép của phương Tây và ra lệnh hủy hợp đồng. Kết quả là Moscow phải đối mặt với vụ kiện đòi bồi thường 4 tỷ USD từ phía Tehran.
Một phân tích của Viện Nước Nga Ngày nay chỉ ra cả hai yếu tố kinh tế lẫn địa chính trị đều có vai trò trong quyết định bảo vệ hợp đồng với Syria. Moscow không chỉ muốn bảo vệ lợi ích quốc gia mà còn muốn giữ uy tín để ghi điểm với những khách hàng tiềm năng.
Dù chiếm lĩnh thị trường khu vực Đông Nam Á và châu Á - Thái Bình Dương, Nga đang chịu áp lực cạnh tranh từ các nước Đông Âu, khối Liên Xô cũ, Israel... thậm chí là Trung Quốc, nước đang có những bước tiến mạnh mẽ trên thị trường vũ khí toàn cầu.
Hiện Nga chiếm 15% thị phần vũ khí tại khu vực Mỹ Latin và đang tiến hành đẩy mạnh hoạt động quảng bá của mình, tiêu biểu là màn trình diễn trong Hội chợ triển lãm kỹ thuật hàng không vũ trụ FIDAE-2014 hồi đầu năm.
"Miếng bánh" Mỹ Latin được giới công nghiệp quốc phòng Nga định giá khoảng 50 tỷ USD trong 10 năm tới, và hứa hẹn sẽ diễn ra cạnh tranh khốc liệt với các công ty vũ khí phương Tây lẫn Trung Quốc. Tháng 9 vừa rồi, Bộ Quốc phòng Peru đã thông báo khả năng đặt mua khoảng 140 xe tăng T-90 của Nga sau khi thử nghiệm thành công một mẫu T-90 hồi năm ngoái.
Châu Phi và Trung Đông cũng là những khách hàng của Nga dù chỉ chiếm 24% tổng giá trị xuất khẩu (lần lượt là 14% và 10%), thua xa 65% của châu Á - Thái Bình Dương. Trong năm 2013, Nga xuất khẩu vũ khí đi 65 nước, đồng thời ký hợp đồng hỗ trợ kỹ thuật quân sự với 89 quốc gia.
Vũ khí thế hệ mới của Nga cũng rất hiện đại
Khác với các vũ khí của Mỹ vốn hiện đại, đắt tiền và đòi hỏi trình độ cao để sử dụng, vũ khí Nga tập trung vào những mẫu thiết kế cũ đáng tin cậy, giá thành rẻ và dễ sử dụng.
Báo CS Monitor dẫn ý kiến nhiều chuyên gia cho rằng một số vũ khí thế hệ mới của Nga không thua kém gì Mỹ. Ví dụ như hệ thống tên lửa phòng không S-300, S-400, tên lửa Iskander, xe tăng T-90 hay máy bay siêu thanh T-50 được so với F-22 Raptor của Mỹ.
Một số hợp đồng lớn của Nga gần đây có gói cung cấp vũ khí hỗn hợp trị giá 1 tỷ USD cho Azerbaijan, gói vũ khí cho Iraq trị giá 4,3 tỷ USD, hợp đồng gần 1 tỷ USD với Syria...
Ngoài ra, một hợp đồng với Ai Cập trị giá 3,5 tỷ USD đang được xúc tiến.
Nhà Trắng cũng đã mua 88 trực thăng Mi-17 của Nga trị giá hơn 1 tỷ USD cho lực lượng Mỹ tại Afghanistan.
Theo Tuổi Trẻ
Trung, Mỹ và cuộc đua chiến đấu cơ tàng hình trên tàu sân bay Trung Quốc và Mỹ đang bên bờ vực một cuộc chạy đua vũ trang mới khi cả hai đều tìm cách phát triển máy bay chiến đấu tàng hình có thể hoạt động trên các tàu sân bay. David Axe, một phóng viên chuyên về quốc phòng người Mỹ cho rằng Trung Quốc đã đầu tư phát triển máy bay tàng hình J-31...