Vì sao em lại yêu anh!
Mỗi lần nghĩ về anh em lại thấy buồn và khóc thật nhiều. Tại sao chúng ta lại thành như thế này hả anh? Hơn một năm rưỡi trôi qua, xa nhau anh sống thế nào?
Thiếu vắng em ở bên người con gái khác anh có hạnh phúc không? Còn em sống ra sao anh có biết không? Sẽ không bao giờ anh hiểu khi không có anh em sống thế nào đâu? Chiều nay con gió lạnh đầu đông se lạnh và tự nhiên lâu lắm rồi anh mới lại gọi điện cho em. Em đã nghĩ sẽ chẳng bao giờ anh gọi cho em nữa và em không bao giờ gọi cho anh trước đâu. Anh nói yêu em và muốn gặp em một lần cuối cho dù em không còn yêu anh nữa. Anh hỏi em có người yêu chưa? Em không biết nên trả lời sao nữa?
Anh hỏi để làm gì chứ? Điều đó thì có gì là quan trọng đâu. Đã quá muộn rồi anh à. Em rất mệt mỏi. Em rất sợ gặp lại anh, sợ nhiều lắm, sợ tất cả. Thực lòng em vẫn còn yêu anh rất nhiều và từ khi mình chia tay em chưa hề yêu một ai khác. Nhưng anh sẽ không bao giờ biết được điều đó đâu. Em biết và hiểu anh có lý do riêng để quyết định xa em. Em không trách anh đâu.Có lẽ lúc nào em cũng nghĩ: mình chẳng bao giờ đến được cùng nhau, ở bên nhau cũng không thể hạnh phúc, mình không đủ sức mạnh để vượt qua mọi khó khăn, những rào cản vô cùng to lớn. Em không muốn anh phải khổ. Nếu có một người con gái khác tốt với anh nhiều hơn em, yêu anh nhiều hơn em thì anh sẽ hạnh phúc hơn thật nhiều. Lúc nào em cũng nghĩ cho anh, lo lắng cho anh nhiều hơn cho chính mình. Có lẽ vì thế mà em khổ. Tại sao tình yêu đến với em chỉ có thật nhiều nước mắt và đến khi mình đã xa nhau đọng lại trong em cũng chỉ là nước mắt? Nhiều khi em tự hỏi mình: “Vì sao em yêu anh?” Anh đâu phải là một người đàn ông yêu thương em thật nhiều, biết quan tâm, chăm sóc và chia sẻ mọi thứ với em. Ngược lại anh là người trái ngược hoàn toàn với những gì em mong chờ. Nhiều khi anh còn thật tẻ nhạt và tính cách rất chán.
Em chưa bao giờ từng nghĩ và cũng không bao giờ ngờ mình lại có thể yêu một người như thế? Em đã từng được nghe một câu nói: “Tình yêu đến từ những giọt nước mắt và ở lại mãi trong tim. Niềm vui thì dễ quên còn nỗi buồn thì không thể nào quên được.” Có lẽ anh là người chỉ mang đến cho em những nỗi buồn, những giọt nước mắt vì thế nên em yêu anh và mãi em chẳng quên anh được. Nhưng anh ơi: Nếu một lần nữa em lại gặp anh. Con tim em lại vẫn rung lên và nếu phải chia tay thêm một lần nữa chắc em sẽ không chịu đựng được nữa. Khi yêu anh, chia tay hay mãi mãi về sau này em vẫn luôn thầm cầu mong cho anh được hạnh phúc. Em không đủ tự tin và cũng không thể mang đến cho anh niềm hạnh phúc cho dù em luôn mong muốn mình sẽ làm cho người em yêu được hạnh phúc. Xa em rồi anh phải sống thật hạnh phúc chứ đừng tìm đến em với những nỗi buồn. Nếu yêu em sao anh không để em được sống vui vẻ. Khi em đã nguôi đi những nỗi buồn thì anh lại xuất hiện và làm trái tim em đa.u đớ.n khôn nguôi. Anh biết và em cũng hiểu mình chia tay là tốt nhất mà. Chúc người em yêu được hạnh phúc bên một người khác dù người đó không phải là em.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Nắm tay em, anh nhé!
Hôm nay đọc bài viết về cái nắm tay. Nhớ anh, nhớ bàn tay ấy. Anh ấy rất thích nắm tay. Mình cũng thích nắm tay. Anh ấy có bàn tay mềm và ấm (như tay con gái vậy). Nhưng đủ lớn để nắm gọn tay mình, và luôn ấm áp hơn mình.
Anh ấy thích các ngón tay đan xen vào nhau, nắm thật chặt. Anh ấy thường chủ động nắm tay mình, bất cứ nơi nào. Lần đầu tiên anh ấy biết nhớ mình, anh ấy dặn " đi bộ trên đường em phải nhớ có anh nắm tay bên cạnh nhé!". Lúc đấy anh ấy ở cách xa 1.000 cây số. Lúc ấy mình chưa biết ý nghĩa của nó, chưa cảm nhận được nó. Bây giờ anh vẫn hay nắm tay mình, anh ấy biết mình thích lắm. Và mình cũng chủ động nắm tay anh ấy nữa. Anh ấy cũng thích lắm. Mình biết mà. Hồi mới quen, ngồi sau xe, anh nắm tay mình thật chặt. Rồi giả vờ buông tay để xem mình có chủ động nắm tay anh không? Mình biết là anh quan sát và chờ đợi. Nhưng mình không làm, chắc hôm đấy anh không vui.
Bây giờ, ngồi sau anh, em chỉ muốn anh nắm tay thật chặt, và lúc nào cũng nhớ, bàn tay em cần bàn tay anh nhiều lắm, anh nhé. Mỗi giây, mỗi phút anh bỏ quên là em buồn, buồn lắm đó anh nha. Hôm qua, nắm tay anh, không còn mềm như trước nữa, nhưng vẫn ấm áp vô cùng. Anh bảo, anh làm việc vất vả vì em, vì hạnh phúc của hai đứa nên tay nó xấu đi đấy nhé! Vậy thì là tay càng xấu càng đáng yêu rồi. Em sẽ không mơ nữa, hạnh phúc với em đang có thật, anh nhỉ? Em yêu anh.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Vì một tình yêu không thể nói Không biết anh có đọc được những lời này không nữa? Chắc là không đâu, vì anh đâu có sở thích giống em đâu. Ngày ấy, em là tất cả đối với anh, anh cưng chiều, yêu em hết mực. Được thế em càng lấn tới, em thỏa sức ngang ngược, thỏa sức đỏn.g đản.h, vô tư bắt anh cho đợi. Khà khà...