Vì sao đàn bà ngoại tình?
Tôi không còn nhớ đây là lần thứ bao nhiêu chị một mình tổ chức tiệc cho con trai nhỏ. Chị cứ chạy tới lui, hết chào họ hàng rồi lại ra vào nhà bếp không ngớt tay.
Cũng không ít lần tôi thấy chị tay xách nách mang đủ thứ đồ chuẩn bị cho Tết nhất, lễ lộc, cũng lại không có anh cạnh bên. Đến cả khi con nhỏ bệnh nặng phải nhập viện, chỉ mình chị thức đêm canh giấc cho con. Thậm chí, cô bạn bè của con chị cứ trêu bé rằng, bé không có cha, vì chưa một lần anh đưa rước con. Chị cứ bình thản, như mạnh mẽ kiên cường đối đầu tất thảy. Vậy mà sao tôi cứ thấy xót xa quá khi nhìn bóng dáng của chị. Đàn bà có chồng mà sao lại như không, sao lại cô đơn đến như thế?
Tôi biết anh là người đàn ông của công việc. Tham vọng và hoài bão của anh lúc nào cũng lớn lao đến mức quên hết thảy gia đình và cuộc sống riêng tư. Những chuyến công tác dài hạn, không thôi bao bữa tiệc đêm với đối tác, như một vòng tròn cuộc sống. Anh bận rộn, là thật. Chị chưa từng nghi ngờ anh, vẫn luôn là hậu phương vững vàng ủng hộ hết mình cho sự nghiệp của anh. Vì chị tôn trọng ước mơ và khát vọng của anh. Chị bằng lòng đánh đổi những năm tháng thanh xuân cô quạnh lo toan cho gia đình để chỉ đứng bên cạnh tham vọng của anh. Chị từng nghĩ, chị sẽ đợi được đến khi anh quay đầu lại nhìn thấy chị…
Chị từng nghĩ, chị sẽ đợi được đến khi anh quay đầu lại nhìn thấy chị… – Ảnh: Internet
Một năm rồi lại hai, ba, năm năm dài cứ thế trôi qua trong sự cố gắng đến mỏi mòn của chị. Sự nghiệp càng phát triển của anh lại như bào mòn hết thảy yêu thương và kiên nhẫn của chị. Anh chức cao vọng trọng, tham vọng cứ ngày một lớn hơn chứ chẳng thể dừng lại. Chị cứ đi cạnh anh, được không ít người ca ngợi lẫn đố kị. Chỉ có bản thân chị lại thấy, gần anh như vậy nhưng lại như xa đến không với tới nổi. Vì suốt 5 năm dài chị dốc bao nhiêu hy sinh và tận tụy, cũng chỉ đổi lại hời hợt đến vô tâm của anh. Anh có thể nhờ chị chọn quà cho đối tác, chứ quà kỷ niệm ngày cưới lại do thư ký của anh lựa. Anh có thể nhớ con của đối tác bao nhiêu tuổi nhưng lại quên con mình đã học lớp mấy. Anh sẵn sàng ca tụng mình có một người vợ đảm đam giỏi giang chứ chưa một lần dành cho chị một câu hỏi han hay sẻ chia.
Cuộc đời đàn bà hơn thua nhau nào có phải ở người chồng giàu sang hay chức cao vọng trọng thế nào. Đàn bà cũng nào có mang tham vọng chồng phải đem về cho mình bao nhiêu tiền, phải thành công vẻ vang ra sao. Đàn bà, suy cho cùng, cũng chỉ mong muốn một gia đình đủ đầy, được chồng yêu thương sớm hôm. Chị cũng chỉ là đàn bà, cũng chỉ mong anh có thể hiểu chị chỉ cần anh bỏ qua bớt những hoài bão mà quay lại ôm lấy chị. Chỉ cần đôi chút như thế, chị sẵn sàng vì anh mà cố gắng. Chỉ là, anh một lần cũng không để tâm. Cho đến khi ngưỡng chịu đựng của chị đổ vỡ, chị ngã vào lòng một người đàn ông khác…
Ngày anh biết đến sự xuất hiện của người đàn ông đó, anh bàng hoàng không tin nổi. Vì suốt gần 7 năm dài, anh đã quá quen với việc cứ quay đầu lại là đã thấy chị kế bên. Anh đón nhận những hy sinh và tận tụy của chị như một điều hiển nhiên. Chẳng màng đáp lại, cũng quên cả việc cho đi. Vô tâm của anh đã dần trở thành một thói quen. Một thói quen giết chết chính trái tim đã từng chỉ dành riêng cho anh của chị. Để đến khi anh giật mình nhận ra, vợ anh đã yêu một người đàn ông khác…
Video đang HOT
Để đến khi anh giật mình nhận ra, vợ anh đã yêu một người đàn ông khác… – Ảnh: Internet
Anh vội vội vàng vàng quay về tìm lại chị, nhưng tất cả vốn đã quá muộn. Vợ không biết giữ, mất rồi làm sao có thể tìm lại. Người đời có thể trách vợ anh là kẻ lăng loàn, không thiết tha chồng con. Nhưng chỉ có anh là hiểu, chính anh là người đã đẩy chị bước qua cái ranh giới chịu đựng cuối cùng của một người vợ nhẫn nhịn. Chính anh đã rút cạn kết kiên nhẫn và lòng dạ nơi chị. Đã cô đơn nhường nào, đã mỏi mệt ra sao để chị phải bấu víu vào một người đàn ông xa lạ? Giờ anh chạy đi tìm chị thì được gì nữa đây? Trái tim đã chết của người vợ hứng chịu bao vô tâm của chồng nào có thể sống lại vì anh? Bao năm tháng chị vì anh mà héo mòn, sao anh không cuống cuồng đi tìm? Giờ người đi rồi, biết đâu để tìm lại nữa?
Đàn ông nên hiểu, hy sinh và kiên nhẫn của đàn bà có nhiều nhưng không là vô hạn. Đàn ông vô tâm mải miết, đàn bà mặc nhiên sẽ ngoại tình. Vô tâm nơi đàn ông tạo nên đàn bà ngoại tình Đừng trách đàn bà không có tâm, hãy trách đàn ông tâm can cạn kiệt. Sẽ chẳng có người đàn bà nào đủ đầy yêu thương mà phải ngoại tình. Chỉ có đàn bà tim lạnh, lòng nát mới phải tìm kiếm chút hơi ấm từ người xa lạ. Tim đàn bà không dư thừa chỗ trống, chỉ là đã trống rỗng mà sẵn sàng đón nhận người trân trọng họ hơn.
Vì vậy, đàn ông ơi, đừng vô tâm với người phụ nữ của mình nữa. Vợ mình, các anh không biết trân trọng thì đừng hối hận nếu một mai kẻ khác đến cướp đi!
Theo Phụ nữ & sức khỏe
Đàn bà ngoại tình: Đáng thương hay đáng giận?
Người đời có thể lên án đàn bà ngoại tình, đầy đọa họ bằng những ngôn từ tàn nhẫn. Nhưng chẳng mấy ai có thể biết dáng vẻ đáng thương nhất của đàn bà chính là khi muốn ngoại tình, lại là ngoại tình chỉ để tiếp tục sống.
Chị là khách quen ở shop quần áo của tôi. Tôi và chị cũng không đơn thuần là mối quan hệ người mua kẻ bán, tôi biết chị từ dạo chị mới về đây làm dâu. Cũng đã 5, 6 năm dài rồi, từ lạ mà thành quen, tôi với chị thân thiết nhau lúc nào không hay. Lần đầu tôi gặp chị là lúc chị đến tiệm tôi, lơ ngơ đứng chọn đồ cho chồng. Cứ vài tháng là chị lại ra chọn đồ cho chồng. Năm này qua tháng lại, có thay đổi là chị chọn thêm đồ cho con. Nhưng lúc nào cũng chỉ mình chị đi mua đồ, và cũng chỉ là mua cho chồng con hay người nhà chồng. Có chăng một lần, là tôi tặng chị chiếc váy, chị chối mãi mới chịu nhận. Sang hôm sau rồi lại bảo không dám nhận quà tôi tặng nữa, chị bảo chồng chị ghen, nghi ngờ là quà của nhân tình...
Nhưng lúc nào cũng chỉ mình chị đi mua đồ, và cũng chỉ là mua cho chồng con hay người nhà chồng Ảnh: Internet
Một hôm, tôi lại thấy chị đến shop. Vừa thấy là tôi lấy mấy bộ đồ hợp ý chồng chị ngay. Nhưng chị xua tay, cứ đi lòng vòng xem đồ. Tôi thấy lạ, bèn hỏi đồ tôi chọn không hợp ý chị sao? Chị cũng không nói gì, miệng cứ tủm tỉm cười, tay lại vân vê quần áo. Những bộ quần áo chị xem xét lại không hề giống với phong cách của chồng chị đó giờ. Tôi thắc mắc nhưng lại chưa muốn hỏi chị, cứ để chị thoải mái chọn đồ. Một hồi sau thì chị lựa được một cái áo khoác da dành cho nam. Chị rạng rỡ hỏi tôi
- Em thấy cái này hợp với người khoảng 30 tuổi không? Da hơi ngâm, cao khoảng 1m7. Hợp không hả em?
Tôi gật gật đầu, rồi lại hỏi, chị mua cho em mình à? Chị chợt khựng lại rồi cũng cười trừ nhìn tôi. Tôi không hỏi thêm, dù lòng tôi đã có chút dự cảm không lành. Quan hệ của chị và tôi dù thân thiết, có thể kể cùng nhau nhiều điều. Nhưng tôi luôn tôn trọng chị, luôn để chị tự nói hết lòng mình.
Sau ngày hôm đó, lại có một vị khách nam tầm 30 tuổi đến shop của tôi, nằng nặc đòi gặp tôi. Lúc đó tôi đang ở trong kho kiểm đồ, nghe nhân viên gọi tôi cũng chạy ra xem. Người đàn ông đó cười hiền hỏi tên tôi rồi bảo là người quen của chị. Anh hỏi tôi do biết chị và tôi thân với nhau. Mà anh lại muốn mua quần áo tặng chị dịp sinh nhật nên muốn hỏi ý tôi. Tôi chợt giật mình, lại nhớ đến miêu tả của chị khi mua chiếc áo khoác da nam ngày trước. Người đàn ông trước mắt tôi chẳng khác gì...
Tôi vẫn còn nhớ ánh mắt của người đàn ông đó khi chọn đồ cho chị. Cái vẻ trân trọng và yêu thương của người đàn ông khi chọn đồ cho người mình yêu, chẳng lầm được. Lòng tôi tự dưng lại bồn chồn đến lạ. Tôi làm sao không biết gia đình chồng của chị hà khắc thế nào, sao không hiểu chồng chị gia trưởng và khó khăn với chị ra sao. Chị cam chịu nhìn chồng ngoại tình bao năm. Sống với chồng, một mình nơi đất khách quê người, lại không được chồng yêu thương, chị có ngày nào được hạnh phúc? Giờ đây, nếu chị lại đem lòng yêu người đàn ông khác thì sẽ thế nào đây? Tôi lại cố nghĩ, chắc là tôi nghĩ quá nhiều rồi...
Nhưng dù tôi có thuyết phục mình thế nào thì cũng không thể tránh nổi khoảnh khắc nhìn dáng vẻ đau lòng của chị sau đó. Chị nói với tôi, chị muốn ngoại tình, chị yêu người đàn ông đó. Tôi hỏi chị, chị biết nếu chồng phát hiện chị sẽ đau khổ nhường nào không? Chị cứ lắc đầu nguầy nguậy, câu nói của chị sau đó cứ ám ảnh tôi mải miết:
- Chị không muốn nghĩ. Nhưng nếu chị kết thúc với anh ấy, chị thấy mình như không sống nổi em ơi. Chị chết mất, chị không sống nổi...
Ảnh: Internet
Nói rồi tôi thấy chị khóc, như nước mắt bao năm dài đè nghẹn giờ lại tuôn trào không thôi. Chị nói với tôi, chị không đủ sức rời bỏ nhà chồng. Làm sao một người vợ không nghề nghiệp như chị kiếm được tiền nuôi con? Cha mẹ chị già cả ở quê bệnh tật, không có tiền của nhà chồng thì biết làm sao? Chị muốn ngoại tình, muốn có chút yêu thương để còn có thể tiếp tục sống với chồng con. Ít ra chị vẫn giữ được cái danh phận làm vợ để ba mẹ chị ở quê không bị mang tiếng có con gái bị chồng bỏ. Ít ra con chị không phải sống cảnh cha mẹ chia ly...
Giây phút đó, tôi nào còn có thể nói những câu như thiên hạ thường bảo nhau, đàn bà phải mạnh mẽ, phải buông bỏ để hạnh phúc. Rồi cả bao khuôn khổ nhân phẩm đàn bà thế này hay thế kia. Đến một lúc, những lời lý lẽ khô khan ấy cũng sẽ phải chịu thua trước chút ít hạnh phúc của người đàn bà bất hạnh. Kiếp đàn bà sống mòn sống mỏi, đến mức khi chỉ vừa thấy một chút ánh sáng trong cuộc đời tăm tối mà bất chấp hết thảy nắm lấy cho bằng được....
Tôi chưa khi nào ủng hộ ngoại tình, càng không khuyến khích ai ngoại tình. Nhưng cùng là phận đàn bà, tôi muốn im lìm mà thấu hiểu, đồng cảm cùng chị. Tôi thương cho kiếp đàn bà lựa lầm chọn sai nơi giao gửi hạnh phúc. Để rồi chẳng còn con đường nào quay lại. Tôi chỉ có thể nắm lấy tay chị, vỗ nhẹ bờ vai đang run lên không dứt của chị. Như nói với chị rằng, vậy thì cứ làm điều gì chị thấy mình hạnh phúc thêm đôi chút. Mặc kệ tương lai đi, mặc kệ hết thảy đạo nghĩa ở đời đi. Nếu chỉ có ngoại tình mới khiến chị có thể tiếp tục sống, vậy thì phải sống.
Người đời có thể lên án đàn bà ngoại tình, đầy đọa họ bằng những ngôn từ tàn nhẫn. Nhưng chẳng mấy ai có thể biết dáng vẻ đáng thương nhất của đàn bà chính là khi muốn ngoại tình, lại là ngoại tình chỉ để tiếp tục sống. Tháng ngày cứ một mình lo toan từng chiếc áo, cái quần cho chồng, mà đến một chút yêu thương cũng không có. Tâm cạn kiệt đến nhường nào để sống tạm sống bợ suốt bao năm dài không chút oán than? Vậy thì thà cứ để họ có chút yêu đương xa xỉ mà sống tiếp, còn hơn là chết dần chết mòn trong cuộc hôn nhân không lối thoát.
Tôi không nói đàn bà cứ ngoại tình là đúng đắn. Ngoại tình mà, sai rành rành chẳng thể thứ tha. Và bản thân họ cũng biết họ đã sai thế nào. Nhưng điều họ muốn, chỉ là tìm một chút yêu thương để mà sống tiếp những tháng ngày hao gầy, liệu có quá đáng không? Nếu đã mòn mỏi, thì hãy làm điều mình muốn, lựa chọn một lẽ vui cho riêng mình thôi cũng được...
Theo Phụ nữ & sức khỏe
Sống đẹp: Cho đi và không cần nhận lại Thực sự cuộc sống này có những sự giúp đỡ diễn ra trong âm thầm và lặng lẽ. Vậy cớ sao có nhiều người cứ phải đợi đến khi mắt thấy, tai nghe rồi mới biết ơn trong lòng? Cho đi và không cần nhận lại đó là cách sống đẹp. Hãy đọc câu chuyện sau: "Một hôm, người chồng trở về nhà....