Vì sao bạn không quên được tình đầu?
Những rung động đầu đời của thời non nớt, dại khờ sẽ mãi là kỷ niệm đẹp mà bạn không thể quên và cũng không muốn quên.
“Mối tình đầu như vết chân trên cát. Bước nhẹ nhàng nhưng mãi mãi in sâu”. Câu nói này khiến rất nhiều bạn trẻ tâm đắc bởi nó lột tả được đúng cảm xúc và suy nghĩ của những người từng vắt trên vai một mối tình.
Mối tình đầu, dù là tình cuối hay chỉ là tình dở dang, nhiều niềm đau vẫn là chuyện tình không bao giờ bị thời gian vùi lấp. Những rung động đầu đời, những buổi hẹn hò bẽn lẽn, những món quà handmade được làm bằng cả tấm lòng sẽ theo bạn tới suốt cuộc đời.
Rung động đầu đời
Mối tình đầu đán.h dấu rung động đầu đời của mỗi con người. Đó là lần đầu tiên bạn cảm thấy trái tim mình loạn nhịp khi nhìn thấy ánh mắt và nụ cười của người ấy.
Lần đầu tiên bạn biết rằng con tim rất “cứng đầu” và có những lý lẽ riêng của nó. Lần đầu tiên bạn nhận ra rằng mình sẵn sàng đán.h đổi tất cả để mang lại hạnh phúc cho một người.
Cột mốc này cho bạn cảm nhận rõ nét nhất sự yêu ghét, giận hờn, nhớ nhung, buồn tủi… Những cảm xúc mà sau này, dù có trải qua nhiều mối tình khác, khi nghĩ lại bạn vẫn cảm thấy con tim thổn thức.
Trao trọn cả con tim
Tình đầu luôn là tình trong sáng, không toan tính, không vụ lợi, là mối tình mà bạn trao trọn niềm tin và hy vọng. Người yêu đầu tiên cũng chính là người bạn trao trọn trái tim với tất cả yêu thương.
Thời gian chẳng thể vùi lấp những rung động đầu đời của mỗi người. Ảnh minh hoạ.
Vì thế, bạn chẳng thể quên những kỷ niệm thời thơ dại, hai đứa cùng nhau đi trên con đường đầy lá rụng, tay nắm chặ.t ta.y và trao cho nhau ánh nhìn yêu thương hay nụ hôn e ấp như bông hoa hồng chớm nở. Bạn cũng không thể quên lời tỏ tình đáng yêu nhưng đầy thiêng liêng khi nghe người ấy nói “tớ mến ấy”.
Video đang HOT
Những cảm xúc đó vừa lạ lẫm, vừa ngượng ngùng, đỏ mặt nhưng không kém phần nồng nhiệt. Những kỷ niệm của ngày đầu mới yêu luôn trong sáng, chân thành và khiến bạn muốn lưu giữ chúng mãi mãi trong tim.
Yêu quên ngày tháng
Những ngày đầu yêu, bạn “say men tình ái” như người lần đầu tiên uống rượu. Bạn có thể dành hàng giờ đồng hồ để ngồi gấp sao hay đan khăn, thêu tranh để tặng cho người ấy – những việc mà trước đây bạn nghĩ chúng thật “ngốc xít”.
Có khi lại vô thức ngồi viết tên người yêu dày đặc phủ kín trên mặt bàn. Hay không ít lần đám bạn nhìn thấy bạn ngồi cười ngẩn ngơ một mình chỉ vì một tin nhắn ngọt ngào của người yêu.
Trong một thời gian dài, bạn quên hết mọi thứ xung quanh, lơ đãng với bạn bè và gia đình chỉ vì có tình yêu. Người ấy là số một và là duy nhất.
Tâm lý “tôn sùng” người yêu và mơ mộng về một chuyện tình vĩnh cửu đã khiến nhiều người cảm thấy như sắp chế.t đuố.i sau khi chia tay, tưởng chừng như không thể yêu thêm một lần nữa và luôn khắc khoải về tình đầu.
Tình đầu là tình đau
Người ta thường nói tình đầu là tình đau bởi lẽ chẳng mấy ai có thể đi tới cuối con đường với người yêu đầu tiên.
Chúng ta đều từng yêu vô điều kiện, yêu trong sáng, yêu hết mình thậm chí có những khoảnh khắc khờ dại vì tình yêu. Song sự non nớt của những ngày tháng tuổ.i trẻ đầy đam mê không thể bảo vệ được thứ tình yêu mong manh kia.
Tình đầu là tình đau nhưng con người ta lại chẳng thể nào quên. Ảnh minh hoạ.
Và sau vị ngọt của tình yêu, con người tiếp tục nếm trải cảm giác đa.u đớ.n, tan nát con tim. Những ngày tháng ngọt ngào, mơ mộng giờ vỡ vụn tạo nên một cú sốc lớn khiến nhiều người vẫn cảm thấy nhói tim mỗi lần nghĩ lại.
Niềm vui thì dễ quên còn nỗi buồn thì day dứt mãi. Chính điều này khiến tình đầu là tình đau nhưng con người ta lại chẳng thể nào quên.
Níu kéo quá khứ
Mối tình đầu thực sự quá khó quên hay đơn giản vì con người ta không muốn quên?
Rất nhiều bạn sau khi chia tay mối tình đầu vẫn tìm mọi cách để nghe ngóng thông tin về người ấy. Vẫn luôn mộng mơ tới một ngày tình yêu quay trở lại để được ngả vào vòng tay của người ấy, được người ấy đưa đón đi chơi, được quan tâm, chăm lo cho họ.
Vẫn ngày ngày ngắm nghía, lau chùi những món quà mà người ấy tặng, những khung ảnh hai đứa chụp chung ngày còn hạnh phúc. Lâu dần, những điều đó trở thành thói quen và bạn vẫn âm thầm giữ tình yêu đầu trong tận sâu trái tim với niềm tin người ấy sẽ quay trở về.
Tình sau không như tình trước
Với nhiều người, mối tình đầu, người yêu đầu luôn là những thứ đẹp đẽ nhất. Con người ta “cố thủ” bảo vệ hình ảnh đẹp đẽ đó và lấy đó là chuẩn mực để đo những mối tình sau.
Thoát ra khỏi niềm đau của tình đầu tan vỡ đã khó, thoát ra khỏi những kỷ niệm luôn níu chân về quá khứ còn khó hơn. Cùng với thời gian và sự trưởng thành của con người, tình yêu cũng sẽ trưởng thành hơn.
Không còn những vụng dại, non nớt, không còn một con tim yêu hết mình, chấp nhận đau thương. Sự mộng mơ được thay thế bằng hiện thực của cuộc sống. Sau những niềm đau, con người ta yêu bằng lý trí, bằng đầu óc toan tính.
Sự hồn nhiên phai nhạt, niềm đam mê lụi tàn và con người ta lại ước ao thời gian quay trở lại, để được đắm mình trong những rung động ngây ngô đầu đời. Tâm lý “con cá mất là con cá to” trong tình yêu khiến nhiều người mãi mãi không quên mối tình đầu.
Theo VNE
Anh đã quên mùi hương hoa sữa?
Nơi anh đang sông chẳng hê có hoa sữa nên biêt đâu chừng anh đã quên em.
Hà Nôi vào thu rôi anh ơi, chiêu nay trên đường vê em đã thoáng nghe mùi hoa sữa. Thời gian trôi đi nhanh quá, mới đó thôi mà đã hai mùa hoa sữa vê trên thành phô này rôi...
"Chẳng biêt giờ này ở nơi ây anh đang làm gì, liêu có nhớ em giông như em đang nhớ vê anh không nhỉ?". Em tự hỏi rôi lại tự mình cười nhạo cho chính cái suy nghĩ ngôc nghêch ây, bởi dâu cho hình bóng em trong trái tim anh chưa phai nhạt nhưng cuôc sông bân bịu với bao môi lo toan trong hiên tại chắc hẳn sẽ cuôn anh vào môt guông quay khác, nơi mà em chẳng thê có bât cứ môt vị trí gì.
Đã hai năm trôi qua rôi nhưng dường như em vân ngôc nghêch giông hêt như thuở đôi mình còn quân quít. Bởi em ngôc nên mới si mê anh, bởi em ngôc nên mới trao trọn cho anh cả trái tim mình. Còn giờ đây, có lẽ em vân quá dại khờ khi đã quên tât cả những lâm lôi của anh ngày ây, quên thời khắc mà anh cât bước ra đi bỏ em lại cùng với môt trái tim vỡ vụn và hai hàng lê không ngớt tuôn trào.
Hà Nôi lại bắt đâu vào thu nhưng chẳng giông như năm xưa, thu này em đã quen hơn với cảm giác cô đơn khi không còn anh bên cạnh (Ảnh minh họa)
Em vân giông ngày xưa, có chăng sự thay đôi duy nhât chỉ là trái tim em đã bị trơ lì với tình cảm mà những người đàn ông khác dành cho mình. Trước họ em không hê cảm thây vui vẻ, âm áp, cũng chẳng khi nào tim đâp mạnh, làn môi run rây còn khuôn mặt thì đỏ lựng lên chỉ vì xâu hô và không tự tin giông như lúc đứng trước anh.
Hà Nôi lại bắt đâu vào thu nhưng chẳng giông như năm xưa, thu này em đã quen hơn với cảm giác cô đơn khi không còn anh bên cạnh. Em sẽ vân giữ thói quen môt mình lang thang trên con phô có hàng cây hoa sữa, đê được thả hôn mình theo mùi hương mê đắm của loài hoa chỉ có môi đô thu vê.
Dĩ nhiên em sẽ vân nhớ anh bởi đôi mình giông nhau, cùng thích đi lang thang và cùng yêu mùi hương hoa sữa. Người ta bảo con trai thích hoa sữa là lãng tử, còn con gái thích hoa sữa phân nhiêu đêu có tâm hôn đa cảm và dê tin người. Có lẽ điêu ây đúng bởi chí ít thì nó không hê sai đôi với hai đứa mình. Vì chót mang môt trái tim phiêu lãng nên cuôi cùng anh đã ra đi, còn em đành châp nhân làm người ở lại ôm môt khôi tình buôn.
Môt ngày nào đó em sẽ quên anh (Ảnh minh họa)
Em chưa thê quên bởi sâu thẳm trong trái tim em tình yêu dành cho anh vân chưa hê cạn. Nhưng sẽ chẳng bao giờ em thê hiên tình yêu ây bởi ngày hôm nay chẳng hê giông với hôm qua. Biêt đâu chừng em sẽ quên anh khi những nụ hoa cuôi cùng của mùa thu rụng xuông. Biêt đâu chừng đên môt lúc nào đó trái tim em sẽ lại rung đông trước môt người đàn ông nào đó khác anh.
Em sẽ môt mình đôi diên với mùa thu, môt mình đôi diên với mùi hương hoa sữa và lặng lẽ nhớ vê anh. Anh sẽ chẳng bao giờ biêt đâu bởi giờ đây anh còn đang hôi hả lo toan cho cuôc sông mới. Hơn nữa, bởi ở nơi anh đang sông chẳng hê có hoa sữa nên biêt đâu chừng người con gái ngôc nghêch này đã chìm vào trong quên lãng mât rôi.
Theo VNE
Trái tim em tìm được nhịp rồi... Có những kẻ vốn chỉ là "người dưng" nhưng chẳng hiểu sao lại khiến cho ta có cảm giác không thể xa rời. Có ngốc nghếch lắm không khi ta đặt niềm tin vào một người hoàn toàn xa lạ? Có dại khờ lắm không khi trái tim ta rung động trước một kẻ mà thậm chí ta còn chưa hiểu về họ...