Vì quá yêu nên tôi chấp nhận làm kẻ thứ 3
Vẫn biết quan hệ tình cảm với anh là ngang trái, là có lỗi với gia đình anh. Nhưng tôi không thể quên anh…
Tôi năm nay 24 tuổi, thời còn sinh viên có yêu một người say đắm. Nhưng do gia đình ngăn cấm nên đã không thể đến được với nhau. Đó là tình yêu đầu của cả hai người nên quá nhiều kỷ niệm, quá mặn nồng, chính vì vậy mà trong quãng thời gian đó chúng tôi đã vượt quá giới hạn.
Tôi chấp nhận làm kẻ thứ 3 (Ảnh minh họa)
Đến khi ra trường đi làm tôi quên đi chuyện tình cảm để lao vào công việc. Thế nhưng bao công sức lao động của tôi lại không được sếp ghi nhận. Sếp vẫn thường hay chê trách tôi lôi thôi, bừa bãi không biết sắp xếp công việc hợp lý. Dẫn đến làm việc thiếu hiệu quả.
Quá chán nản với công việc nên tôi thường lang thang trên mạng, kết bạn với những người trên các diễn đàn xã hội. Ở đó tôi tìm kiến được niềm vui, tìm thấy những nụ cười sau những giờ làm việc căng thẳng.
Rồi tôi quen anh trong những lần trò chuyện trên mạng xã hội đó. Trò chuyện thân mật, nói chuyện hợp gu với nhau nên chúng tôi đã trao đổi cho nhau số điện thoại để nhăn tin tâm sự cùng nhau.
Video đang HOT
Đổi khi rảnh rỗi chúng tôi lại cùng nhau đi uống café, nói chuyện, chém gió bên nhau. Công việc thì bộn bề nhưng mỗi khi ở bên anh tôi như có cảm giác an toàn, êm ái.Cảm thấy thật hạnh phúc và thoả mái mỗi khi nói chuyện cùng anh.
Anh cũng thường đưa tôi đi siêu thị, shoping, đi ăn. Một trong số những lần đó chúng tôi tay trong tay cùng nhau vào nhà nghỉ. Quá tin tưởng anh hơn nữa cũng đã ăn ngủ với người cũ từ mối tình đầu nên tôi không còn ngại ngùng khi gần gũi anh.
Tôi cảm nhận được hạnh phúc khi ở bên anh. Thơi gian trôi đi chúng tôi đã có quãng thời gian yêu nhau kéo dài gần 2 năm. Mấy lần tôi giục anh đưa tôi về gia đình thăm nhà, thăm bố mẹ nhưng anh cứ từ chối hết lần này đến lần khác.
Nghi ngờ có cái gì đó không bình thường nên tôi đã tự đi tìm hiểu về con người anh. Thông qua một người bạn tôi biết được anh đã có gia đình và vợ chồng anh có một con gái lên 4 tuổi.
Quá đau đớn nên tôi đã gọi anh ra xỉ vả. Anh chỉ im lặng, rồi ôm tôi thật chặt. Anh nói gia đình anh không hạnh phúc. Anh yêu tôi thật lòng và không thể sống được nếu thiếu tôi. Mong tôi tha thứ, anh muốn tôi chờ đợi cho đến khi anh làm thủ tục ly hôn xong thì anh sẽ cưới tôi.
Mặc dù rất căm giận nhưng cuối cùng thì tôi vẫn phải khẳng định tôi yêu anh quá mất rồi. Một ngày mà anh không gọi điện hay nhắn tin liên lạc gì với anh là tôi cảm thấy như bị thiếu thốn cái gì đấy.
Vẫn biết quan hệ tình cảm với anh là ngang trái, là có lỗi với gia đình anh. Nhưng tôi không thể quên anh, không thể sống thiếu anh được. Đành chấp nhận làm kẻ thứ 3 chờ anh làm xong thủ tục ly hôn để chúng tôi được sống bên nhau mãi mãi.
Theo Đất Việt
Nỗi lòng của người đàn bà buộc phải làm kẻ thứ 3 trên giường
Những ngày đó, anh đưa cô ta đi mua sắm, đi dạo chơi rồi chăm sóc cho cô ta. Còn những ngày trong tuần, cô ta bận làm ca buổi tối, anh rảnh rang đến chỗ tôi, làm đủ tròn vai trò của người yêu.
Cưới anh được mấy tháng tôi vô tình phát hiện ra chuyện anh chung sống với người yêu cũ tới 10 năm. Hóa ra lúc quen tôi cũng là thời gian anh đang sống với cô ta. Vậy mà yêu nhau 2 năm tôi không hề hay biết điều gì. Cứ cuối tuần, chưa bao giờ anh xuất hiện ở chỗ tôi. Anh bảo phải đi học thêm rồi làm thêm, nên tôi cũng không dám vặn hỏi thêm điều gì.
Những ngày đó, anh đưa cô ta đi mua sắm, đi dạo chơi rồi chăm sóc cho cô ta. Còn những ngày trong tuần, cô ta bận làm ca buổi tối, anh rảnh rang đến chỗ tôi, làm đủ tròn vai trò của người yêu. Tôi trách tôi ngu dại nên không nhận ra được anh đang bắt cá hai tay và tôi là kẻ vô tình chen chân vào giữa hai người.
Dù sốc khi biết chuyện, nhưng giờ đã là vợ anh, tôi cũng muốn buông xuôi chuyện cũ, chấp nhận như đó là một phần quá khứ của anh. Anh cũng đưa ra nhiều lý do hợp lý khiến anh phải dây dưa với người cũ tới 10 năm. Đã thế mẹ anh và em trai anh cũng gọi điện tha thiết mong tôi tha thứ cho anh. Tôi cũng phải nhắm mắt cho qua.
Rồi đột nhiên anh đòi về quê làm việc, không muốn ở thành phố nữa. Quê anh ở tận miền Tây, vùng quê nghèo, dân ở đó thường bỏ lên thành phố làm ăn, có ai chịu ở quê sống cảnh nghèo đói đâu. Anh tính về quê mở quán bánh tráng trộn, còn tôi buộc phải từ bỏ nghề kế toán làm chân phụ giúp ở bếp cho anh. Tôi thuyết phục mãi, anh không đồng ý với lý do em trai anh đi làm xa, ở nhà chỉ có mỗi một mẹ già. Anh không muốn mẹ ở một mình nhỡ đêm hôm trái gió trở trời. Tôi cố gắng nói chuyện với anh đón mẹ lên, nhưng mẹ anh không chịu bảo ở trên đó sống không quen.
Về quê, tôi lân la hỏi chuyện người yêu cũ. Mẹ anh bảo cô ấy không hợp với gia đình này, không quan tâm đến gia đình anh. Thế nhưng ở một thời gian với nhà chồng, tôi mới nhận ra gia đình anh chẳng thích ai cả ngoài bản thân họ.
Càng ngày càng biết nhiều chuyện về anh và người cũ, tôi mất hết cảm giác khi bên anh. Anh chăm sóc yêu thương người cũ bao nhiêu thì tính toán lạnh lùng với tôi bấy nhiêu. Lúc xác định cưới tôi, anh lại càng bù đắp cho người cũ. Không giàu có gì, ở nhà mướn nhưng trước khi ra đi, anh mua iPhone, máy lạnh, nệm cao su, tivi siêu mỏng cho người cũ, đóng trước tiền nhà mấy tháng và để lại hết số tiền bấy lâu anh dành dụm được. Anh về với tôi khi không còn gì cả. Đối với tôi, anh tính toán từng đồng lẻ.
Tôi đau lòng nghĩ đến cách anh đối xử với tôi. Chắc họ phải yêu thương nhau lắm mới sống với nhau tới 10 năm. Tuy nhiên sợ người cũ tiểu thư yếu đuối không làm tốt trách nhiệm một con dâu nên anh mới chọn tôi.
Tôi hóa ra cũng chỉ là kẻ thay thế, là người mà anh cảm thấy có thể nghe lời, phục dịch n hà anh thôi. Chưa bao giờ anh quan tâm đến tôi. Còn người yêu cũ thì chẳng thứ gì là anh quên. Trong phòng ngủ của tôi ở đâu cũng thấy bóng hình của cô ta. Từ màu khăn mặt, đến màu giường cưới... cái gì cũng là màu cô ta thích. Dù tôi bảo phải thay màu khác bao nhiêu lần, nhưng anh không hề chấp nhận. Đã bao lần nằm ngủ với tôi, anh vẫn mơ và kêu tên cô ta. Nếu tôi có phản ứng gì thì anh lại gầm lên chỉ tay vào mặt tôi: "Tôi cho cô một danh phận rồi, so đo với cô ấy làm gì?"
Những ngày lễ, sinh nhật của tôi, anh không bao giờ để ý đến. Còn ngày sinh nhật người cũ được anh chọn làm password cho mọi tài khoản: gmail, yahoo, facebook... Anh nói tôi là người may mắn hơn nên phải biết ơn. Tôi được anh cưới đàng hoàng chứ người cũ của anh chưa có danh phận gì hết nên anh bù đắp cho người cũ là chuyện đương nhiên, tôi đừng có mà ganh tị. Tôi nghe xong chỉ biết nuốt nước mắt vào trong.
Tâm sự với anh, tôi chẳng nhận được gì ngoài những lời đau lòng. Ngày xưa tôi thấy anh có hiếu, nghĩ anh sẽ là người chồng tốt nhưng bây giờ mới nhận ra mục đích lấy vợ của anh là để vợ phục vụ gia đình mình. Anh không quan tâm cảm xúc tôi vui buồn thế nào mà chỉ sợ tôi làm mẹ anh buồn, mẹ anh không vừa ý. Mẹ anh đang quét nhà, tôi phải chạy ra giật chổi quét cho mẹ nếu không anh sẽ khó chịu. Việc nhỏ việc to anh chỉ tâm sự cùng mẹ mình và hai mẹ con tính toán quyết định, còn tôi giống như người ở nhờ.
Có người vợ nào phải sống với chồng trong tình cảnh của tôi không xin cho tôi một lời khuyên với! Làm sao để tôi có thể vượt qua được cuộc sống như thế này bây giờ?
Theo Phununews
Kẻ thứ 3 lên tiếng Lúc này thì chị không thể giữ được bình tĩnh nữa, quát thẳng vào mặt Mai và chồng: "Tôi chưa bao giờ có ý định dùng chung thứ gì với bất kì ai cả, kể cả là chồng". ảnh minh họa Ạnh và chị kết hôn được 5 năm và có cuộc sống hạnh phúc cùng hai đứa con trai kháu khỉnh. Một...