Vì quá nhu nhược, tôi đã nhường chồng
Khi đối diện với người thứ 3, kẻ đã cướp chồng tôi, tôi lại không thể nói được thành lời, bàn tay tôi run lên và còn có vẻ sợ hãi…
Chồng tôi đi ngoại tình, tôi luôn lo lắng điều này từ rất lâu rồi nên cả trong mơ tôi vẫn bị ám ảnh. Tôi sợ chồng sẽ phản bội mình và hơn thế nữa, tôi sợ phải đối diện với người thứ 3 kia. Tôi không biết sẽ phải làm thế nào, phải ứng phó và đối diện với sự thật ấy như thế nào.
Cuộc sống vợ chồng đã khiến cho tôi quên đi tất cả vì tôi yên tâm, an phận với mái ấm gia đình của mình. Tôi tự tạo cho mình niềm tin rằng chồng sẽ chung thủy với tôi. Nhưng giờ thì tôi đã hiểu, chỉ làm một người vợ cần mẫn, chung thủy thôi cũng không đủ. Có lẽ, tôi chưa biết cách chiều chồng, chưa biết cách cải thiện cuộc sống gia đình mình.
Nếu là người phụ nữ khác, họ sẽ tìm mọi thứ khiến chồng hài lòng, làm cho chồng chỉ nghĩ đến họ. Tôi thì lại không làm được điều đó. Và thực tế, khi chồng ngoại tình, tôi đã không quát mắng anh một lời nào, không chửi rủa anh mà tôi chỉ biết thầm lặng khóc, tự trách bản thân mình, sống trong đau khổ.
Tôi gầy đi trông thấy, nghĩ trăm phương nghìn kế để chồng không đi ngoại tình hay tính việc sẽ nói chuyện với người đàn bà kia thế nào. Hôm ấy, tôi đã lấy hết can đảm, cầm máy điện thoại của chồng và rồi nhắn tin cho người ấy, hẹn gặp mặt.
Tôi đau khổ nhận ra, mình là người vợ, người đàn bà nhút nhát. Thảo nào chồng tôi chán tôi. (ảnh minh họa)
Nơi tôi vào là một quán cà phê, người phụ nữ ấy trong thật ghê gớm. Chẳng hiểu sao tôi lại run đến vậy. Tôi là người bị hại, còn kẻ kia là người cướp chồng tôi, vậy mà tại sao tôi lại không đủ can đảm, không quát tháo, không đến mà tát cho cô ta vài cái.
Video đang HOT
Tôi ngồi đối diện với cô ta, cổ họng nghẹn ứ vì không nói được lời nào. Cô ta xinh đẹp thật, nhìn còn sắc sảo gấp mấy tôi nữa. Thảo nào chồng tôi mê mệt. Tôi sẽ phải nói gì đây. Tôi run run, hai hàng nước mắt bắt đầu tuôn ra, tôi sắp ngất mất vì cảm giác khó chịu này.
Tôi chỉ lí nhí được trong cổ họng: “Cô hãy buông tha chồng tôi, anh là của tôi”. Rồi tôi đứng dậy, đi luôn. Cô ta cố với theo một câu: “chị thế này chẳng trách…”.
Tôi bước đi không ngoái đầu lại nhưng nước mắt tôi cứ tuôn trào. Tôi đau khổ nhận ra, mình là người vợ, người đàn bà nhút nhát. Thảo nào chồng tôi chán tôi. Vì tôi thế này nên chồng chán tôi sao?
Tôi về nhà, nằm đó với bao suy nghĩ về cuộc đời. Tôi không biết, mình còn có thể chịu đựng được bao lâu nữa. Có lẽ, chồng tôi cũng theo người đàn bà đó thôi. Tôi viết tất cả tâm tư, tình cảm của mình vào một lá thư và để trên bàn làm việc của chồng. Trong thư tôi nó mùi mẫn và kết cục cuối cùng rằng, nếu anh muốn ly hôn, theo người ta thì tôi sẵn lòng. Tôi không nghĩ mình có đủ bản lĩnh để đấu tranh, giành lại thứ chính đáng là của tôi. Tôi sợ mất chồng và rất có thể sẽ mất anh vĩnh viễn…
Theo VNE
Phân vân lấy chồng không môn đăng hộ đối
Chúng em quen nhau được gần một năm. Anh đã tỏ tình với em vài lần nhưng em chưa đồng ý. Vì chưa yêu lần nào nên em không biết yêu là sao nhưng em biết mình có cảm tình với anh ấy, xa anh ấy em thấy nhớ lắm.
2 đứa đều lớn tuổi nên anh ấy muốn em dứt khoát để tính chuyện kết hôn. Vì anh ấy hay đến nhà chở em đi chơi nên mọi người trong nhà đều biết. Ba mẹ em không cấm nhưng cũng không thích anh ấy. Vì học vấn anh ấy thua em, nghề nghiệp cũng không ổn định bằng em, gia đình em là công chức còn gia đình anh ấy làm nông và em gái anh ấy lại bị bệnh Down. Ba mẹ em sợ sau này em khổ và sợ sau này em và anh cưới nhau lỡ sinh con bị bệnh Down nữa.
Em nhận ra mình ngày càng thích anh. Nhưng em lại sợ tính chuyện tương lai vì rất nhiều người phân tích cho em và bảo hãy suy nghĩ kỹ. Mong chuyên gia cho em lời khuyên. (Dong Nhi)
Ảnh minh họa: News.
Trả lời:
Đông Nhi thân mến,
Thật khó có thể định nghĩa một cách rõ ràng và chính xác tình yêu là gì. Rất nhiều nhà tâm lý, nhà thơ, nhà văn, nhà giáo dục đã cố gắng xây dựng nên một định nghĩa thế nào là yêu. Nhưng thật tiếc, định nghĩa "yêu là gì" vẫn còn là một thách thức với tất cả mọi người.
Một nhà thơ từng được mệnh danh là "Ông hoàng của thơ tình" cũng chỉ có thể viết:
"Đố ai định nghĩa được chữ yêu
Có khó gì đâu một buổi chiều
Gặp cô em gái xinh xinh ấy
Rồi thương rồi nhớ gọi là yêu".
Tuy nhiên, từ việc "chỉ biết yêu thôi chẳng biết gì" đến việc "em theo chàng về dinh" là cả một khoảng cách lớn, thậm chí là cả một quyết định khó khăn cho những người trong cuộc.
Khi yêu người ta sống trong thế giới lãng mạn của thương nhớ, của giận hờn. Nhưng khi chung sống với nhau, họ phải đối phó với thực tế trần trụi của cơm áo gạo tiền, của những lo toan hàng ngày mà nếu không có tình yêu đích thực thì khó có thể vượt qua được.
Càng ngày bạn nhận ra mình càng thích anh ấy, đó là một phần biểu hiện bạn đang có cảm tình với anh ấy. Tuy nhiên, để có thể khẳng định rằng bạn có yêu người ấy thực sự hay không còn cần thêm khá nhiều dấu hiệu khác, chẳng hạn luôn có cảm giác muốn được ở bên anh ấy, trong mắt bạn anh ấy thực sự là người bạn cần thiết, anh ấy luôn là người đầu tiên bạn muốn chia sẻ những vui buồn, bạn luôn muốn có những cử chỉ thân thiện và gần gũi với anh ấy...
Khi bạn đã thực sự yêu anh ấy, cảm nhận những phẩm chất đẹp mà anh ấy đang có, cảm thấy anh ấy thật sự có thể là người đồng hành cùng bạn trên đường đời thì tất cả những trở ngại còn lại chỉ là "vấn đề nhỏ" bạn thừa sức vượt qua mà chẳng hề phải băn khoăn suy nghĩ. Không phải tự nhiên ông bà ta nói: "Yêu nhau trăm sự chẳng nề, dù trăm chỗ lệch cũng kê cho bằng".
Chính vì thế, điều bạn cần xác định là có cảm thấy yêu anh ấy thực sự không? Đó chính là điều kiện quyết định để bạn nhận lời cầu hôn của anh ấy hay từ chối. Với các vấn đề còn lại: sự chênh lệch về học vấn, sự khác biệt giữa hai gia đình trong nghề nghiệp, vấn đề sức khỏe sẽ có phương án giải quyết tốt đẹp khi xuất phát từ hai con tim chung nhịp đập.
Chúc bạn xác định rõ được tình cảm của bạn dành cho anh ấy.
Theo VNE
Bạn gái muốn buông xuôi vì gia đình phản đối Hai đứa tôi yêu nhau luôn bị gia đình phản đối vì không hợp tuổi. Chúng tôi buồn lắm nhưng cô ấy lại tính buông xuôi vì không muốn cãi lại gia đình. Cô ấy bảo người ta gặp nhau bởi chữ duyên, cưới nhau bởi chữ phận. Nhưng tôi nghĩ duyên phận không chỉ là sự ngẫu nhiên mà còn là sự...