Vì nhà chồng, cưới 3 tháng đã ly hôn
Tôi không thể sống được với một gia đình tham lam, ích kỷ, ngay cả mẹ con mà cũng đấu đá, tranh giành, so đo, tính toán.
Tôi là cô gái năm nay 24 tuổi nhưng đã chia tay chồng ba năm rồi. Ngày ấy, trước khi cưới, tôi cũng lờ mờ nhận ra người đàn ông ấy nhu nhược, yếu đuối, thiếu bản lĩnh, vô trách nhiệm, lười nhác và bất tài.
Nhưng với suy nghĩ của một cô gái chưa từng trải qua tình yêu nên không thể phân biệt rõ đâu là tình yêu, đâu là thương hại. Tôi chỉ nghĩ đơn giản là có thể giúp đỡ người ấy sống tốt hơn và khi có gia đình, con cái sẽ ý thức được trách nhiệm của người đàn ông hơn. Nhưng tôi đã lầm.
Người xưa nói: “Giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời”, chỉ sau ba ngày cưới, tôi đã nhận ra con người này không thể thay đổi bản tính đàn bà và dựa hơi gia đình quá nhiều. Thêm vào đó là sự lừa dối tôi khủng khiếp. Anh ta không có khả năng làm chồng, làm cha. Cuộc sống của tôi dường như chỉ là bóng ma dật dờ mất phương hướng. Khi tôi bắt đầu chấp nhận số phận của mình thì cũng là lúc người ấy và gia đình
đối xử tệ bạc với tôi, khiến tôi luôn phải thôi thúc mình phải thoát ra khỏi địa ngục trần gian này. Tôi không thể sống với một gia đình tham lam, ích kỷ, ngay cả mẹ con mà cũng đấu đá, tranh giành, so đo tính toán. Tôi không muốn đứa con tương lai của mình phải sống trong môi trường đó nên chỉ sau ba tháng về nhà, chồng tôi đã quyết định chấm dứt cuộc hôn nhân này.
Video đang HOT
Tuy cưới nhau ba tháng nhưng chúng tôi chưa làm giấy đăng ký kết hôn và vẫn chưa có con nên nhiều người nói tôi may mắn. Bù lại, tôi cảm thấy mình mất đi niềm tin và nỗi đau quá lớn khắc ghi trong lòng. Tôi ghét ai gọi người ấy với tôi là “chồng con”. Tôi chỉ muốn dùng từ “người ấy” vì chúng tôi không hề có sự ràng buộc nhau.
Giờ đây, khi nỗi đau đã vơi đi nhưng để đón nhận một tình yêu mới thật không dễ dàng. Vì vậy, tôi hy vọng các bạn gái trẻ hay suy nghĩ thật chín chắn mọi việc để sau này, khi bước vào cuộc sống hôn nhân
không bị ngỡ ngàng và đau khổ như tôi. Đàn ông có thể dễ dàng lấy vợ khác nhưng có mấy ai chấp nhận người phụ nữ đã qua một cuộc hôn nhân? Ước muốn của bao người phụ nữ suy cho cùng là có được tổ ấm hạnh phúc bên chồng con mà thôi.
Theo VNE
Chồng văng tục ở trước mặt mẹ tôi
Đã 3 tháng nay anh bỏ nhà lên cơ quan ở. Mặc cho tôi xin lỗi thế nào, anh cũng không chịu về đỡ đần tôi chăm con nhỏ.
Tôi đã 38 tuổi, mới sinh con được 8 tháng 10 ngày. Chồng tôi hơn tôi 5 tuổi. Anh có hoàn cảnh đặc biệt, đã mất vợ và có hai con riêng. Cháu lớn học lớp 7 và cháu bé học lớp 4. Cả hai cháu đều ở bên nội với bà. Vợ chồng tôi làm việc tại thành phố, cách xa quê 30km. Hằng tuần, chồng tôi vẫn về quê, thăm ông bà và hai cháu nhỏ.
Chúng tôi đến với nhau do cha mẹ hai bên quen biết thân thiết với nhau từ khi chúng tôi chưa có mặt trên đời và hai bên vun vén cho chúng tôi nên vợ, nên chồng. Cuộc sống của chúng tôi đã có những tháng ngày hạnh phúc nhưng rồi mẫu thuẫn bắt lần nảy sinh. Mỗi lần như vậy, chồng tôi lại bỏ nhà đi. Anh xuống văn phòng vừa làm việc vừa ăn ở tại chỗ đó luôn. Thường thì tôi "xuống nước", làm lành trước để anh quay về. Nhưng lần ra đi gần đây của anh đã làm cho tôi không chịu đựng nổi và trong lúc cáu giận, tôi đã có lời lẽ xúc phạm anh.
Tôi làm nghề trông trẻ tại nhà, bận bịu suốt ngày lại thêm con nhỏ. Những ngày hè, anh đưa cháu sang chơi, bình thường công việc của tôi có hai giáo viên phụ việc. Ngày thứ 7 đó cả hai giáo viên đều bận việc gia đình, xin nghỉ, còn lại một mình tôi. Tôi đề nghị anh ở lại đến chủ nhật rồi cả nhà cùng về nhưng anh bảo trong nhà đang đào móng bếp nên anh phải về. Tôi đã phân tích với anh là ông bà làm nhà 3-5 tháng mới xong, chủ nhật về muộn một ngày cũng không sao. Nhưng anh kiên quyết cho hai cháu về, cho dù tôi không đồng ý.
Sáng hôm sau, tôi đã châm ngòi khẩu chiến. Tôi bảo anh ngu ngốc, không biết thương yêu, chia sẻ với vợ trong lúc công việc không có người. Anh chiều chuộng hai cháu quá mức, mua quà cho con ăn mà không để ý đến mẹ tôi già cả đang phải chăm con nhỏ của anh suốt mất tháng trời. Tôi đã kể lể công sức của tôi với bố con anh (Từ ngày cưới, tôi đã nói với ông bà nội rằng suất lương của anh hằng tháng gửi về cho hai cháu bên nhà. Tôi có điều kiện hơn nên không cần đến).
Anh giận dữ, văng tục, chửi bậy trước mặt mẹ tôi và tôi, cho rằng tôi ép anh quá đáng. Rồi anh thu xếp quần áo về ở văn phòng nơi anh làm việc, bỏ mặc tôi với con nhỏ và công việc bận bịu. Đến nay đã gần 3 tháng chồng tôi không về nhà. Thỉnh thoảng anh chỉ về thăm cháu chốc lát rồi lại đi.
Vì con, tôi cũng thấy mình có lỗi khi xúc phạm anh, tôi đã xin lỗi nhưng chồng tôi vẫn một mực không chịu quay về nhà giúp đỡ mẹ con tôi (Bà ngoại đã về quê). Các bạn hãy cùng chia sẻ với tôi xem trong chúng tôi, ai là người có lỗi?
Theo VNE
Tôi sắp mất 'chồng' khi anh đi làm xa Thấy anh được việc, bạn anh muốn anh làm con rể, kết hôn với cô gái kém anh 18 tuổi. Những lúc tôi buồn và thất vọng nhất, tôi muốn tìm đến Ngôi Sao để tâm sự cùng bạn đọc. Tôi là người từng dang dở cách đây 14 năm, anh cũng vậy. Anh và vợ chia tay khi đã có hai con....