Vì nhà chồng, cưới 3 tháng đã ly hôn
Tôi không thể sống được với một gia đình tham lam, ích kỷ, ngay cả mẹ con mà cũng đấu đá, tranh giành, so đo, tính toán.
Tôi là cô gái năm nay 24 tuổi nhưng đã chia tay chồng ba năm rồi. Ngày ấy, trước khi cưới, tôi cũng lờ mờ nhận ra người đàn ông ấy nhu nhược, yếu đuối, thiếu bản lĩnh, vô trách nhiệm, lười nhác và bất tài.
Nhưng với suy nghĩ của một cô gái chưa từng trải qua tình yêu nên không thể phân biệt rõ đâu là tình yêu, đâu là thương hại. Tôi chỉ nghĩ đơn giản là có thể giúp đỡ người ấy sống tốt hơn và khi có gia đình, con cái sẽ ý thức được trách nhiệm của người đàn ông hơn. Nhưng tôi đã lầm.
Người xưa nói: “Giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời”, chỉ sau ba ngày cưới, tôi đã nhận ra con người này không thể thay đổi bản tính đàn bà và dựa hơi gia đình quá nhiều. Thêm vào đó là sự lừa dối tôi khủng khiếp. Anh ta không có khả năng làm chồng, làm cha. Cuộc sống của tôi dường như chỉ là bóng ma dật dờ mất phương hướng. Khi tôi bắt đầu chấp nhận số phận của mình thì cũng là lúc người ấy và gia đình
đối xử tệ bạc với tôi, khiến tôi luôn phải thôi thúc mình phải thoát ra khỏi địa ngục trần gian này. Tôi không thể sống với một gia đình tham lam, ích kỷ, ngay cả mẹ con mà cũng đấu đá, tranh giành, so đo tính toán. Tôi không muốn đứa con tương lai của mình phải sống trong môi trường đó nên chỉ sau ba tháng về nhà, chồng tôi đã quyết định chấm dứt cuộc hôn nhân này.
Video đang HOT
Tuy cưới nhau ba tháng nhưng chúng tôi chưa làm giấy đăng ký kết hôn và vẫn chưa có con nên nhiều người nói tôi may mắn. Bù lại, tôi cảm thấy mình mất đi niềm tin và nỗi đau quá lớn khắc ghi trong lòng. Tôi ghét ai gọi người ấy với tôi là “chồng con”. Tôi chỉ muốn dùng từ “người ấy” vì chúng tôi không hề có sự ràng buộc nhau.
Giờ đây, khi nỗi đau đã vơi đi nhưng để đón nhận một tình yêu mới thật không dễ dàng. Vì vậy, tôi hy vọng các bạn gái trẻ hay suy nghĩ thật chín chắn mọi việc để sau này, khi bước vào cuộc sống hôn nhân
không bị ngỡ ngàng và đau khổ như tôi. Đàn ông có thể dễ dàng lấy vợ khác nhưng có mấy ai chấp nhận người phụ nữ đã qua một cuộc hôn nhân? Ước muốn của bao người phụ nữ suy cho cùng là có được tổ ấm hạnh phúc bên chồng con mà thôi.
Theo VNE
Tôi sắp mất 'chồng' lúc anh đi làm xa
Thấy anh được việc, bạn anh muốn anh làm con rể, kết hôn với cô gái kém anh 18 tuổi.
Những lúc tôi buồn và thất vọng nhất, tôi muốn tìm đến Ngôi Sao để tâm sự cùng bạn đọc. Tôi là người từng dang dở cách đây 14 năm, anh cũng vậy. Anh và vợ chia tay khi đã có hai con. Tình yêu của tôi và anh vượt qua bao nhiêu sóng gió. Anh người Bắc, tôi người Nam, điều kiện kinh tế thiếu thốn, gia đình khó khăn. Chúng tôi sống xa nhau, biết bao nhiêu sự hiểu lầm, cám dỗ... Nhưng cuối cùng anh cũng vượt qua tất cả, khăn gói vào Nam sống với tôi như vợ chồng. Và khi anh vào, tôi cũng vui mừng dang tay chờ đón.
Cuộc sống mới bắt đầu thật nhiều khó khăn. Hàng ngày, tôi nhờ một số bạn bè quen biết tìm việc làm cho anh, mong anh có công việc để anh không cảm thấy nhàm chán. Được 2 tuần thì anh bạn Việt kiều mở văn phòng tại Trung Quốc nhờ anh sang giúp. Anh vVệt kiều ấy là bạn của cả hai chúng tôi nên có hỏi ý kiến tôi về việc này. Tôi vui vẻ chấp nhận để anh đi vì cuộc sống mưu sinh và tôi cũng tin anh bạn này. Lúc ấy, cuộc sống dù khó khăn nhưng tôi vẫn tìm cách mua vé bay để anh đi cho kịp công việc.
Hai tuần đầu tôi không mấy lo lắng, thỉnh thoảng anh gọi điện về nói nhớ tôi. Tôi vui mừng lắm khi thấy số máy anh hiện lên và buồn so những lúc chiếc điện thoại nằm ìm lìm. Linh cảm của tôi không yên và bắt đầu lo lắng. Không ngờ sau hai tuần anh gọi về báo tin, nửa thật nửa đùa: "Anh bạn ấy thấy anh làm được việc, muốn anh làm con rể anh ấy (con gái anh bạn kém anh 18 tuổi, còn rất trẻ). Bọn anh sẽ thuê nhà có 2 phòng cho ba người cùng ở chung".
Từ ngày ấy trở đi, tôi đứng ngồi không yên bởi vì khi đi anh nói một tuần sẽ về và thêm vào cái thông tin ấy, tôi thật sự sợ mất chồng. Hàng ngày, tôi nhắn tin trách anh, trách cả anh bạn kia vì muốn chia rẽ chúng tôi. Cũng từ ngày ấy, anh không thèm liên lạc với tôi, dù là một tin nhắn. Sau hai tuần, anh gọi cho tôi vào đêm khuya và mắng tôi. Anh nói tôi sống không có niềm tin và tiếp tục im lặng. Đến nay đã 4 tuần trôi qua, tôi cố gọi nhưng anh không nghe máy. Tôi nhắn tin, anh cũng không trả lời.
Tôi buồn, thất thiểu hằng ngày. Sau giờ làm, tôi vào chùa đọc kinh niệm Phật, mong cho lòng thanh thản, mong cho anh ấy quay về với tôi. Khi anh vào, gia đình tôi, bạn bè tôi, hàng xóm tôi điều biết. Bây giờ, tôi không dám ngước nhìn mọi người khi họ hỏi thông tin về anh. Tôi không biết phải trả lời ra sao?
Những tin nhắn của tôi có phải là thủ phạm khiến anh rời xa tôi mà không lời từ biệt? Tôi thương anh thật lòng, không nghĩ anh vì danh lợi mà bỏ tôi. Tôi không dám nghĩ như thế. Hiện tại, tôi không biết phải làm sao cho phải? Tôi hy vọng mọi người đọc được tâm sự của tôi sẽ cho tôi lời khuyên bổ ích. Tôi rối trí quá...
Theo VNE
Anh gượng ép làm chồng em Khi anh nói hối hận và mệt mỏi với cuộc sống với tôi, anh muốn ở cùng người yêu cũ thì cũng là lúc tôi mang giọt máu của anh. Tôi 27 tuổi. Tôi đã một lần kết hôn nhưng hạnh phúc không trọn vẹn. Tôi có một đứa con gái 5 tuổi. Rồi một buổi trưa của mùa hè oi bức, tôi...