Vì mùa đông này, em vẫn còn cô đơn…
Anh nói lời chia tay. Anh chọn giữa một ngày đông để ra đi. Thật là tàn nhẫn biết bao.
Chiều muộn, cái lạnh nhẹ nhàng thấm vào da thịt. Lại sắp một mùa đông nữa đến rồi, từ trong lòng em thổn thức những cảm giác khó gọi thành tên. Mùa đông thường mang tới cho con người hai cảm giác. Hoặc là niềm hạnh phúc vì giữa cái lạnh giá của tiết trời, người ta được ấm áp trong vòng tay một ai đó mà mình yêu thương. Thứ cảm giác còn lại là sự cô đơn. Nó sẽ làm cho những người vẫn bước đi một mình trong đời như em thêm đau đớn và lạnh lẽo.
Kể từ ngày anh đi, cuộc sống của em dường như chỉ còn là mùa đông. Đó là mùa đông của tâm hồn, mùa đông của trái tim. Em như trở nên băng giá và vô cảm với những cảm xúc yêu thương. Không phải vì em còn nặng lòng bởi một kẻ phản bội như anh mà vì em chưa hết đau bởi mình đã yêu nhiều quá. Anh không còn quan trọng để khiến em đau khổ mà em tự giận chính mình đã không biết trân trọng bản thân, làm cho trái tim mình tổn thương sâu sắc.
Một người con gái sau nỗi đau tình yêu, đón nhận mùa đông sẽ theo một cảm giác khác. Em không mong chờ mùa đông, nó mang tới một tiết trời u ám. Cái lạnh quấn vào từng thớ thịt khiến lòng người càng thêm tê tái. Sẽ lại là những đêm nằm trong chăn ấm, hà hơi ra không gian và nhận về những làn khói buốt. Sẽ là những đêm một mình, dưới anh đèn khuya, chăn đệm ấm êm không đủ xua đi cái giá lạnh trong tâm hồn. Nước mắt nóng hổi sẽ rơi vì không có một bờ vai cho mình dựa vào…Em thấy sợ…
Mùa đông, có một kẻ dắt tay một kẻ, siết chặt tay như sợ gió tách rời…Còn một kẻ buông tay như muốn bỏ những chuyện tình phiêu lãng đã quá xa. (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Người đàn ông cô đơn trong mùa đông đã là một nỗi buồn nhưng một cô gái yếu mềm như em sẽ ra sao khi mùa đông tới? Em không dám hình dung về điều đó nữa. Lạnh lắm, một cái lạnh chỉ có thể được sưởi ấm bằng tình yêu – thứ mà em chưa tìm kiếm được cho mình. Em vẫn chưa tự làm lành được vết thương, vẫn chưa thôi nhức nhối nên lòng còn chưa thể rung động. Em đã tự khước từ những vòng tay ấm áp sẵn sàng chào đón em. Dù có vòng tay ấy nhưng em vẫn cô đơn vì con tim không đập, những nhịp đập yêu thương.
Với em, mùa đông còn đáng sợ bởi vì nó nhắc tới anh. Từng hàng cây, từng góc phố đều gọi tên anh. Nó làm em nhớ tới vòng tay ôm em thật chặt, nhớ nụ hôn ấm đôi môi mềm, nhớ lời thì thầm phả vào trong gió: “Anh yêu em nhiều!”…Thật đáng sợ…Giờ đây mùa đông chỉ còn là sự tê tái và khoét sâu vào nỗi đau kỉ niệm. Anh giờ đang sưởi ấm cho một bàn tay khác, đang ôm một người con gái khác vào lòng, đang hôn một bờ môi khác và lại nói những lời yêu thương chẳng phải cho em…
Mùa đông cũng làm em nhớ cái đêm trời giá lạnh ấy. Một đêm mùa đông lạnh nhất trong đời. Anh nói lời chia tay. Anh chọn giữa một ngày đông để ra đi. Thật là tàn nhẫn biết bao. Em muốn khóc thật to nhưng dường như cái lạnh làm nước mắt đông thành đá. Em không khóc nổi, vì thế nỗi đau mới thêm dài. Anh đã không biết rằng, đêm hôm đó, một mình em ra về với sự trống rỗng trong tim, em đã muốn đó là mùa đông cuối trong đời mình…
Nhưng em không thể làm thế. Cuộc sống với 4 mùa vẫn cứ qua đi dù với em nó chỉ còn là một mùa đông…Em vẫn phải sống, dù hạnh phúc hay khổ đau, dù cười để làm tan cái giá lạnh hay mím môi thặt chặt để cái lạnh không làm tím tái. Em sẽ lại đón thêm một mùa đông nữa trong cô đơn. Có thể là một, là hai, là ba hoặc nhiều hơn thế nữa những mùa đông cô độc nhưng em vẫn phải đối diện, bằng cách nào đi chăng nữa cũng vẫn phải trải qua. Cho tới khi nào, trái tim em tự mình ấm lại.
Theo VNE
Hạnh phúc gia đình tan vỡ vì "khô hạn".
Là một người phụ nữ, ai cũng mong có một người chồng hoàn hảo cùng những người con ngoan hiền. Tuy nhiên, chỉ vì không hòa hợp trong "chuyện vợ chồng" cũng khiến hạnh phúc ấy suýt tan vỡ.
Tôi và anh yêu nhau được 2 năm trước khi quyết định nên vợ nên chồng. Tôi là một giáo viên cấp 3, còn anh là một kỹ sư xây dựng. Tuy công việc đòi hỏi anh thường xuyên phải đi công tác nhưng tôi không cằn nhằn mà luôn cảm thấy hạnh phúc, bởi vì, mỗi khi được ở nhà, anh đều quan tâm đến tôi, đến những việc nhỏ nhất trong gia đình, tự tay nấu ăn cho dù khả năng vào bếp của anh không được khá lắm, nhưng đối với tôi điều đó không quan trọng bằng việc được trọn vẹn bên anh.
Tôi và anh đã có với nhau 1 tiểu thư nhưng điều này không làm ảnh hưởng đến những giây phút chúng tôi bên nhau. Mỗi lần được nghỉ phép, chúng tôi luôn cố gắng dành thời gian để trọn vẹn.
Nhưng vì miếng cơm manh áo, anh phải đi công tác nhiều hơn, lúc thì 2 tuần, lúc thì 1 tháng, 3 tháng tôi mới có thể bên anh, cứ như thế khiến tôi cảm thấy không còn hứng thú, không còn cảm nhận được gì trong "chuyện đó" nhưng tôi luôn phải cố gắng mỗi khi bên anh để anh cảm nhận được "niềm vui" sau bao ngày xa cách.
Cái điều mà tôi lo sợ cũng đã đến, tôi không sợ vì ở ngoài anh có người đàn bà khác, tôi sợ vì đến một lúc nào đó không thể mang lại "hạnh phúc" cho anh, nhưng nó đến quá nhanh.
Hạnh phúc gia đình tan vỡ vì "khô hạn". Ảnh minh họa
Vào trung tuần tháng 4/2013, anh được nghỉ phép nhưng thời gian này cũng chính là lúc tôi quay cuồng vì công việc, hết giáo án ôn thi Tốt nghiệp rồi tới ôn thi Đại Học, hết nhà cửa tới con cái khiến tôi cảm thấy kiệt sức.
Với anh, tôi biết, lúc đó anh như "con hổ đói" vì chúng tôi đã không "gần gủi" nhau trong thời gian dài, nhưng thật sự tôi không còn sức lực, không còn cảm nhận được gì cho dù anh có những cử chỉ âu yếm, nhiều khi cố làm anh hài lòng nhưng tôi cũng phải ngắt quãng vì đau rát.
Rồi cái gọi là hạnh phúc gia đình cũng từ đó mà ra đi sau những lần như thế, anh nghi ngờ tôi đủ thứ cho dù tôi cố gắng giải thích nhưng điều đó cũng vô ích.
Sau một thời gian dài không "đụng chạm", không nói chuyện với nhau, tôi cảm thấy tuyệt vọng, mọi thứ xung quanh tôi như sụp đổ hoàn toàn. Khi đã chấp nhận với sự thật, tôi và anh cùng quyết tâm tìm cho bằng được giải pháp khắc phục chuyện này, vì nó không chỉ làm gia đình tôi suýt tan vỡ mà còn khiến cuộc sống tôi bị xáo trộn vì khó chịu, cảm giác ngứa ngáy, mất ngủ....
Hết thuốc tây rồi sang đông y, hết phòng khám rồi tới bệnh viện, vợ chồng tôi vẫn chưa tìm giải pháp nào phù hợp. Lang thang trên mạng với hy vọng tìm được gì đó, vô tình thay, tôi đọc được bài Ung thư buồng trứng vì khô âm đạo có nói về cách chữa chứng khó chịu này.
Tôi và anh quyết tâm thử vận may, tôi cũng không dám tin là nó sẽ mang lại hiệu quả, nhưng chỉ sau chưa đến 1 tháng kiên trì áp dụng, tôi thật sự hài lòng, phải chi tôi hiểu ra tầm quan trọng của vấn đề thì gia đình tôi đã không lung lay như vậy.
Tôi viết những lời tâm sự trên chỉ hy vọng bạn đọc, đặc biệt là các chị em phụ nữ, nếu đang trong tình trạng giống tôi ngày xưa thì đừng chủ quan mà hãy cố gắng tìm cách khắc phục sớm để gìn giữ hạnh phúc gia đình. Còn việc dùng phương pháp giải quyết như thế nào, mỗi người trong chúng ta đều có cách riêng của mình!
Theo VNE
Có nên yêu người hơn nhiều tuổi Cách đây 2 tháng em đã quen một người qua lời giới thiệu của bạn. Bạn nói anh ấy sinh năm 1992. Bề ngoài thì anh ấy rất trẻ. Nhưng lần đầu gặp qua cách nói chuyện và anh ấy còn là giám đốc của một công ty, là người thành đạt nên em nghi ngờ anh không phải sinh năm đó. Em...