Vì một lần cá cược mà tôi từ bỏ được người yêu thiên kim tiểu thư để tìm tình yêu đích thực
Chuyện hoàng tử ếch chưa làm tôi nguôi giận thì có một đứa bạn của em nhìn thấy một cô gái đang ngồi một mình ăn lẻ loi ở bàn bên cạnh
Chẳng hiểu tôi có điểm gì lôi cuốn mà em đem lòng yêu tôi trong khi giữa tôi và em là một khoảng cách quá lớn. Ngoài cách nói năng khôn khéo nổi trội hơn so với những thằng bạn của em thì tôi chỉ là thằng con trai nhà nghèo học hành không đến nơi đến chốn. Còn em là một thiên kim tiểu thư bố mẹ giàu có lại nhưng lại yêu say đắm tôi. Yêu em tôi cũng đắn đo lắm, nhiều lần muốn dứt vì sự phản đối của bố mẹ em khiến tôi bị mang tiếng là thằng ham của. Nhưng khổ một nỗi càng cố lảng tránh em thì em lại càng yêu tôi nhiều hơn, tôi chốn tránh thì em phải tìm tôi bằng được mới chịu về nhà. Mặc cho bố mẹ ngăn cấm em vẫn hồn nhiên bay bổng tình yêu với tôi mà không màng đến những điều xung quanh.
Có lẽ sau này mà lấy nhau công lao lớn nhất phải ghi nhận là của em mới đúng, yêu em là vậy nhưng tôi không thể hòa đồng với đám bạn thân con nhà giàu của nàng, họ có vẻ không thích tôi thậm chí trong mỗi câu nói của họ đều hàm ý chê trách tôi “cóc ghẻ ăn thịt thiên nga”. Nhiều lần bị trọc tức tôi muốn đấm vào mặt bọn chúng và rời bỏ em cho đỡ khỏi nghe những lời ong tiếng ve. Nói thực tôi tuy nghèo hèn những không bao giờ có ý nghĩ ham hố thích thú gì đồng tiền không phải do mình làm ra, tôi yêu em bởi đơn giản là yêu sự chung thủy chân thành của em dành cho tôi chứ hoàn toàn không có vụ lợi gì.
Tôi yêu em bởi đơn giản là yêu sự chung thủy chân thành của em dành cho tôi, chứ không phải vì gia sản nhà em (Ảnh minh họa)
Tối hôm ấy không phải lái xe chở khách tôi ở nhà buồn chán thì em gọi điện rủ đi ăn cho vui, tôi cũng chẳng muốn gặp mặt mấy đứa bạn của em làm gì cho đau đầu nhưng trước sự nài nỉ giận dỗi của em tôi đành phải ra khỏi nhà cho em được vui. Thấy tôi đến đám bạn em ồ lên một tiếng:
- Anh chàng hoàng tử ếch của Thắm đến rồi chúng ta vào cuộc vui thôi.
- Sao lại gọi mình là hoàng tử ếch chẳng nhẽ mình xấu xí đến vậy sao?
Mọi người cười ồ lên càng khiến tôi khó hiểu, em cũng hùa theo bọn chúng vừa cười vừa giải thích:
- Không phải chê anh là xấu mà mọi người đặt cho anh từ đó để cân xứng với biệt danh tiểu thư của em thôi mà.
Nghe em giải thích xong tôi ngượng đỏ mặt lên, dù cho tôi cố gắng thế nào cũng vẫn bị coi thường mà cũng lạ hình như em chẳng bao giờ đỡ lời hay bảo vệ tôi mà luôn vào hùa với đám bạn đó. Chuyện hoàng tử ếch chưa làm tôi nguôi giận thì có một đứa bạn của em nhìn thấy một cô gái đang ngồi một mình ăn lẻ loi ở bàn bên cạnh, nó nói:
- Nhìn cô em xinh đẹp vậy mà ngồi ăn một mình thật đáng thương quá. Đố thằng nào cưa đổ em gái đó tao xin gọi là sư phụ.
Video đang HOT
Mọi người nhao nhao làm náo động cả một góc quán, thấy tôi im lặng ngồi ăn chẳng để tâm những điều bọn chúng nói khiến tất cả đổ dồn ánh mắt về tôi rồi một đứa nói:
- Tao nghĩ kỹ rồi chỉ có hoàng tử ếch của chúng ta mới đủ bản lĩnh để cưa đổ cô gái kia, chúng mày nghĩ thế nào?
Thấy bọn bạn ủng hộ nhiệt tình em thích thú kích vào:
- Chàng hoàng tử của mình không biết tán gái đâu, anh ấy khờ khạo ngố lắm đừng bắt anh làm quá sức mình. Mình chỉ đâu anh đánh đấy thôi mà.
Lời nói của em động đến lòng tự trọng của tôi, vậy là từ trước đến giờ em luôn coi tôi là thằng ngố thằng khờ khạo sao thật nhục quá, chính em có thái độ đó thảo nào đám bạn của em cũng coi thường tôi là vậy. Dừng ăn tôi ném mạnh bát đũa xuống bàn:
- Nếu em nói vậy thì đừng có trách là anh không thủy chung với em nhá.
Em tỏ ra rất phấn khích:
- Em đang muốn anh chứng tỏ với bọn bạn em là anh rất cuốn hút phụ nữ.
Một đứa bạn gái chen ngang:
- Mày không sợ mất người yêu sao?
- Anh ấy mà bỏ tao thì kiếm được ai hơn tao nữa mày ngu thế.
Lời nói của em khiến tôi có cảm giác rất khó chịu, bực bội, cái tính coi thường người yêu của em phải có bài học cho em nhớ đời. Lúc đầu tôi chỉ có ý định tán cô gái xinh đẹp đó để cho mấy đứa bạn em mở mắt ra nhưng khi tiếp xúc với Hồng tôi mới thực sự thấy ở em có nhiều điểm đáng yêu và hợp với bản thân mình. Không kiêu căng, luôn đoán trước suy nghĩ của tôi và chẳng bao giờ khiến tôi phải phiền lòng để rồi từ lời thách đố tôi đã đem lòng yêu Hồng từ lúc nào không hay.
Đến ngày hẹn báo cáo kết quả tôi dẫn Hồng ra mắt em và bọn bạn của em, đã một tháng không gặp em nhìn thấy tôi nhớ da diết vội chạy đến ôm hôn tôi tíu tít như đứa trẻ con trong khi tôi đứng yên như phỗng, em hồ hởi nói:
- Thôi em không cá độ nữa đâu, em nhớ anh muốn chết rồi đây.
- Anh xin lỗi em, chàng hoàng tử ếch của em đã tìm được tình yêu đích thực với cô gái lọ lem rồi. Anh không muốn tình yêu của mình mang ra làm trò đùa một lần nữa.
- Cô gái quê mùa này có cái gì hơn em mà anh yêu chứ?
- Anh không muốn so sánh thiệt hơn giữa hai người anh chỉ muốn đến đây đưa thiếp, mời mọi người đến dự đám cưới vào tuần tới tại chính nhà hàng các bạn đang đứng đây.
Nhìn thấy thiếp mời Thắm tức giận xé vụn ra rồi nhảy vào cào cấu Hồng, tôi đang ngỡ ngàng chưa biết phản ứng thế nào thì mấy người bảo vệ phục vụ vội vàng chạy đến:
- Mọi người hãy bảo vệ cô chủ đánh cho tan xác đứa con gái kia đi.
Những người bạn của Thắm và Thắm cũng ngỡ ngàng trước lực lượng hùng hậu của Hồng, tôi hãnh diện giải thích với mấy người:
- Xin giới thiệu với mọi người em Hồng đây xuất thân nghèo khó lắm chỉ có mấy chuỗi nhà hàng ăn uống thôi không thể sánh nổi với mấy anh chàng công tử con nhà giàu các anh đâu.
Tôi vừa nói xong mọi người hết sức ngạc nhiên thán phục nhưng không dám nói ra lời mà chỉ tròn xoe mắt rồi vội vã bước ra khỏi quán còn Thắm thì hùng hổ tức giận nhưng đã bị mấy người bảo vệ hộ tống ra khỏi nhà hàng. Tôi ôm Hồng trong lòng thấy thật hạnh phúc, vậy là từ nay tôi không còn phải nghe những lời châm trọc hay nín nhịn những con người kiêu ngạo kia nữa.
Theo Afamily
Đừng xem lấy chồng là cuộc cá cược, thắng hay thua cũng phải nhắm mắt chấp nhận
Ai cũng có quyền, có cơ hội để làm lại cuộc đời mình dù ở thời điểm nào đi nữa. Các chị à, hãy luôn nhớ điều đấy.
Tôi thấy bây giờ có nhiều chị thật hay. Yêu nhau không nói, vì nhiều khi mới yêu, mắt còn mù, tai còn ù nên cứ tưởng người yêu mình là đệ nhất phu quân. Thế nên tin tưởng đàn ông là chuyện bình thường. Nhưng sau khi đã cưới nhau về, mắt cũng đã sáng, tai cũng đã thính, có đánh có chửi, cỏ vũ phu, có bạo lực, có xấu tính xấu nết với nhau như thế nào thì cũng biết rồi. Vậy tại sao các chị còn chịu đựng những người đàn ông tồi tệ như thế?
Người ta chả bảo đừng vì một đôi giày mà ảnh hưởng đến cả hành trình. Đừng vì một người chồng không ra gì mà bỏ lỡ cả cuộc đời tươi đẹp phía trước.
Vậy các chị còn vì điều gì mà níu kéo người đàn ông tồi tệ? Đừng nói là vì con! Các chị không đủ mạnh mẽ thì đúng hơn.
Để tôi kể các chị nghe, tôi có một chị đồng nghiệp. Chị ấy rõ đẹp, rõ xinh, rõ thông minh. Năm nay mới 27 tuổi, con mới 1 tuổi rưỡi. Chị ấy lấy chồng khi 25, cũng coi là cái tuổi chững chạc, biết suy nghĩ. Khi lấy nhau về, nhà chị có điều kiện, nhà mặt phố bố cũng hơi to, anh chồng dân tỉnh lẻ, điều kiện không có nên nhà hai vợ chồng ở là bố mẹ vợ mua cho. Nhưng đàn ông hay mắc bệnh sĩ nan y. Anh chồng chị này y chang thế.
Lúc mới cưới tâng bố vợ lên tận chân mây. Sau này ăn nhậu sao không biết, bạn bè bàn ra tán vào thế nào không rõ, chỉ biết say xỉn về, anh nổi máu sĩ đay nghiến chị, anh bảo lấy chị nên anh nhục, không khác gì chó chui gầm chạn. Ban đầu chỉ nói mồm, chị khóc lặng lẽ bao đêm. Sau này, tính sĩ chỉ tăng lên chứ không có giảm, anh đụng tay đụng chân, đánh đập chị. Dù chị mang thai anh cũng đánh cho nhập viện.
Vậy mà bố mẹ có hỏi, chị cũng giấu nhẹm, chị bảo chị té cầu thang nên động thai. Ngày chị sinh, biết là con gái, anh lại đay nghiến chị không làm mát mặt anh. Làm anh ngại với bạn bè và gia đình vì anh không thể sinh con trai. Mặc dù anh cũng có học hành đàng hoàng, nhưng nhân cách của anh quá tệ. Ai biết chuyện chị cũng bảo chị li dị đi. Chị dư sức nuôi con nhưng chị không chịu, bảo là con cần cha.
Chúng ta chẳng thể đi đôi giày cao gót để leo núi, cũng chẳng đi đôi giày chật trên khắp hành trình dài được. (Ảnh minh họa)
Thương thì cũng thương chị thật. Nhưng cũng đáng trách. Tôi nghĩ đứa trẻ nó cần cha nó thì ít, có chị thì cần nhiều. Chị cứ vin cớ do con nhưng thực ra lại là do chị. Chị không đủ mạnh mẽ để dứt ra thì đúng hơn. Chứ để con cái lớn lên, nhìn cha chúng như vậy, có khi chúng còn hận hơn.
Chúng ta chẳng thể đi đôi giày cao gót để leo núi, cũng chẳng đi đôi giày chật trên khắp hành trình dài được. Vì chúng ta sẽ bị đau, bị thương, chúng ta sẽ bị chậm lại. Nhưng điều đó không quan trọng bằng việc chúng ta có thể bị tổn thương khớp chân, ảnh hưởng khung xương.... chúng ta có thể gắn với tật chân cả đời.
Vợ chồng cũng vậy! Nếu cảm thấy không vừa vặn, thì bỏ nhau đi, tìm lối thoát cho cả hai. Càng cố gắng chẳng khác gì việc chúng ta đang đi đôi giày chật rồi bị thương, cứ khập khiễng đi bên nhau hoài.
Phụ nữ à, muốn hạnh phúc hãy yêu thương chính mình. Bởi mình không thương mình thì còn ai thương mình được. Nếu chúng ta chưa gặp đúng người, thì từ từ hẵng yêu. Nếu chúng ta lỡ cưới sai người, thì cũng cho phép mình chọn lại, chọn lại chồng hoặc chọn lại tự do hạnh phúc cho chính mình.
Phụ nữ, dù độc thân hay có bạn đồng hành, dù mẹ đơn thân hay gia đình êm ấm, cũng phải sống thật hạnh phúc, thật đẹp và tự tin. Và quan trọng nhất là, dù có thế nào chúng ta cũng phải độc lập và tự chủ, nhé! Đừng vì bất cứ lý do gì khiến chúng ta phải sống trong nước mắt và tổn thương.
Theo Khám Phá
Lời cầu hôn ngọt ngào của gã trai đào mỏ và màn kịch phản pháo của thiên kim tiểu thư Sau vài lần đi chơi, bỗng nhiên thái độ của Việt hoàn toàn thay đổi. Mọi người có thể thấy rõ từ mê mệt Ngân, Việt chuyển sang tán tỉnh Thúy một cách lộ liễu... Thúy là con cưng trong một gia đình giàu có. Bố mẹ cô làm trong lĩnh vực bất động sản và sở hữu nhiều mảnh đất có giá...