Vì một ký đường mà gia đình vợ kéo nhau đến để hạch tội mẹ tôi
Mối quan hệ giữa hai gia đình đã đến giới hạn không thể dung hòa được nữa. Tôi cũng quá chán ngán cô vợ và cả nhà vợ hung dữ, đanh đá kinh khủng này.
Xin chào. Tôi hiện là nhân viên kinh doanh trong một công ty bảo hiểm. Tôi mới lập gia đình gần 2 năm nay, nhưng hiện nay đang rơi vào ngõ cụt. Đây cũng là lần đầu tiên tôi tâm sự câu chuyện của mình, mong nhận được lời khuyên của mọi người.
Tôi và vợ từng yêu nhau 3 năm mới cưới. Nhưng khoảng thời gian yêu nhau, chúng tôi chủ yếu trò chuyện qua điện thoại. Cuối tuần chúng tôi mới gặp nhau một lần vì cô ấy đi làm xa, ở lại luôn trong công ty.
Sau đám hỏi, thỉnh thoảng tôi cũng tới nhà thăm bố mẹ và anh cô ấy. Lúc đó, tôi mới nghe phong thanh vài người nói nhà cô ấy lẫn cô ấy đều rất hung, hỗn. Nhưng vì yêu nên tôi bỏ ngoài tai, thậm chí còn trách họ tìm cách chia rẽ chúng tôi. Dần dần, không ai nói gì nữa.
Vì lần đầu cưới dâu nên gia đình tôi làm lễ rất lớn. Toàn bộ khách khứa bên nhà vợ cũng đổ dồn về nhà tôi với lí do nhà họ chật. Bố mẹ tôi lo lắng hết tất cả mọi chuyện, kể cả chuyện tiền bạc làm lễ cưới, còn nhà vợ gần như không lo bất cứ gì.
Vì yêu nên tôi bỏ ngoài tai, thậm chí còn trách họ tìm cách chia rẽ chúng tôi. (Ảnh minh họa)
Sau cưới, vợ tôi đòi tôi đưa đi bán hết vàng cưới để mua xe tay ga thay cho chiếc xe số của cô ấy. Tôi không chịu thì cô ấy giận dỗi rồi tự ý gọi điện cho bố vợ ra tận nhà tôi chở về. Bố vợ tôi ra, cũng chẳng chào hỏi bố mẹ tôi một tiếng, đùng đùng bảo con gái mang quần áo đi về.
Bố mẹ tôi thấy thế, mới mời vào nói chuyện thì bố vợ tôi còn hét lên: “Không có nói gì với cái nhà không biết điều này”. Tôi tức nổ đom đóm mắt, nhưng cả nể và cũng mới cưới nên phải xuống nước đồng ý mua xe.
Hai tháng sau thì vợ tôi phát hiện có thai. Thế là cô ấy xin nghỉ việc để dưỡng thai. Vì ăn chay nên vợ tôi ăn uống rất qua loa, chủ yếu là mì tôm và nằm lì trong phòng. Mẹ tôi thấy thế, hàng ngày đều đi chợ, mua tôm, thịt về nấu rồi ép cô ấy ăn cho có sức.
Video đang HOT
Có lần tôi tận mắt chứng kiến cảnh mẹ mình đỡ cô ấy ngồi dậy, cầm cốc sữa đưa tận miệng cô ấy. Vậy mà vợ tôi hất tay bà ra khiến sữa sánh ra ngoài một nửa dính vào thảm và nền nhà. Mẹ tôi lại chạy đi lau dọn sạch sẽ rồi mới đi xuống chuẩn bị cơm tối. Lúc đó, tôi phải kiềm chế lắm mới không lao vào tát vợ vài cái. Mang thai thôi mà cô ấy làm như bị bệnh nan y vậy.
Sinh con xong được gần 8 tháng thì vợ tôi bắt đầu đòi xây nhà riêng. Mẹ tôi cũng quá chán ngán con dâu vừa lười, vừa hỗn nên đồng ý cho chúng tôi một mảnh đất nhỏ gần nhà. Toàn bộ chi phí xây nhà đều do bố mẹ tôi lo. Nhưng người đứng ra xây là anh cô ấy vì anh ta là thợ xây dựng.
Mọi chuyện bắt đầu căng thẳng hơn cũng vì căn nhà. Trong khi xây nhà, anh vợ luôn đòi nhậu nhẹt mỗi chiều. Tôi đi làm về lúc nào cũng thấy thợ ngồi nhậu. Tôi gọi anh vợ ra góp ý, nào ngờ anh ta giận đùng đùng, chửi tôi là thứ keo kiệt. Nói rồi quay ra gọi thợ về hết, đồ nhậu, lon bia cũng không thèm dọn. Từ hôm đó, anh ta cũng không ra sơn nhà cho tôi nữa mà giao hết cho thợ. Thợ thì chểnh mảng, biếng làm, ăn vạ chủ, thành ra, bây giờ nhà tôi vẫn có chỗ chưa sơn xong.
Tôi thà chết vì nhớ con chứ không bao giờ muốn bước chân vào cái nhà đó nữa. (Ảnh minh họa)
Đỉnh điểm mọi chuyện là vì một kí đường. Chẳng là mẹ tôi đứng ra lo cà phê, thuốc lá cho thợ. Sáng ấy, mẹ bảo vợ tôi lên quán mua một kí đường, tiền để mẹ lên trả sau. Chẳng biết vợ tôi lên quán mua thế nào, khi về thì hằn học, cay cú. Rồi cô ấy gọi điện, khóc lóc kể lể với nhà vợ.
Tôi đang giặt quần áo cho con thì cả nhà vợ kéo ra. Mẹ vợ thấy tôi thì lườm mắt, chống nạnh đòi gọi mẹ tôi ra nói chuyện.
Ngay tức thì, mẹ vợ tôi chửi cả dòng họ tôi. Bà nói mẹ tôi ức hiếp con dâu, bắt nó đi mua chịu, mua nợ cho chủ quán cười vô mặt. Mẹ tôi là đồ thất đức, ác độc…
Mẹ tôi cãi lại. Nhưng chưa nói được hết câu đã nhận được một cái tát bằng dép của thông gia. Đánh xong, mẹ vợ còn la hét, nói nhà tôi là lũ ác độc, không biết sĩ diện của dâu con. Cả nhà tôi sững người. Tôi tức quá, đá luôn cái ghế nhựa dưới chân. Thế là họ lại quay sang chửi tôi. Chửi đến khi có công an đến, họ mới chịu đi.
Hiện giờ, vợ tôi cũng bỏ vào nhà mẹ ở. Mẹ tôi nói tôi đi đón về, nhưng tôi thà chết vì nhớ con chứ không bao giờ muốn bước chân vào cái nhà đó nữa. Lần này, tôi nhất định li hôn. Nhưng nhà mới xây xong, chẳng gì cũng có công của vợ. Giờ li hôn, mình lại mang tiếng ác. Tôi nên làm thế nào bây giờ?
Theo PNVN
Vì một ký đường mà gia đình vợ kéo nhau đến hạch tội mẹ tôi
Mối quan hệ giữa hai gia đình đã đến giới hạn không thể dung hòa được nữa. Tôi cũng quá chán ngán cô vợ và cả nhà vợ hung dữ, đanh đá kinh khủng này.
Xin chào. Tôi hiện là nhân viên kinh doanh trong một công ty bảo hiểm. Tôi mới lập gia đình gần 2 năm nay, nhưng hiện nay đang rơi vào ngõ cụt. Đây cũng là lần đầu tiên tôi tâm sự câu chuyện của mình, mong nhận được lời khuyên của mọi người.
Tôi và vợ từng yêu nhau 3 năm mới cưới. Nhưng khoảng thời gian yêu nhau, chúng tôi chủ yếu trò chuyện qua điện thoại. Cuối tuần chúng tôi mới gặp nhau một lần vì cô ấy đi làm xa, ở lại luôn trong công ty.
Sau đám hỏi, thỉnh thoảng tôi cũng tới nhà thăm bố mẹ và anh cô ấy. Lúc đó, tôi mới nghe phong thanh vài người nói nhà cô ấy lẫn cô ấy đều rất hung, hỗn. Nhưng vì yêu nên tôi bỏ ngoài tai, thậm chí còn trách họ tìm cách chia rẽ chúng tôi. Dần dần, không ai nói gì nữa.
Vì lần đầu cưới dâu nên gia đình tôi làm lễ rất lớn. Toàn bộ khách khứa bên nhà vợ cũng đổ dồn về nhà tôi với lí do nhà họ chật. Bố mẹ tôi lo lắng hết tất cả mọi chuyện, kể cả chuyện tiền bạc làm lễ cưới, còn nhà vợ gần như không lo bất cứ gì.
Vì yêu nên tôi bỏ ngoài tai, thậm chí còn trách họ tìm cách chia rẽ chúng tôi. (Ảnh minh họa)
Sau cưới, vợ tôi đòi tôi đưa đi bán hết vàng cưới để mua xe tay ga thay cho chiếc xe số của cô ấy. Tôi không chịu thì cô ấy giận dỗi rồi tự ý gọi điện cho bố vợ ra tận nhà tôi chở về. Bố vợ tôi ra, cũng chẳng chào hỏi bố mẹ tôi một tiếng, đùng đùng bảo con gái mang quần áo đi về.
Bố mẹ tôi thấy thế, mới mời vào nói chuyện thì bố vợ tôi còn hét lên: "Không có nói gì với cái nhà không biết điều này". Tôi tức nổ đom đóm mắt, nhưng cả nể và cũng mới cưới nên phải xuống nước đồng ý mua xe.
Hai tháng sau thì vợ tôi phát hiện có thai. Thế là cô ấy xin nghỉ việc để dưỡng thai. Vì ăn chay nên vợ tôi ăn uống rất qua loa, chủ yếu là mì tôm và nằm lì trong phòng. Mẹ tôi thấy thế, hàng ngày đều đi chợ, mua tôm, thịt về nấu rồi ép cô ấy ăn cho có sức.
Có lần tôi tận mắt chứng kiến cảnh mẹ mình đỡ cô ấy ngồi dậy, cầm cốc sữa đưa tận miệng cô ấy. Vậy mà vợ tôi hất tay bà ra khiến sữa sánh ra ngoài một nửa dính vào thảm và nền nhà. Mẹ tôi lại chạy đi lau dọn sạch sẽ rồi mới đi xuống chuẩn bị cơm tối. Lúc đó, tôi phải kiềm chế lắm mới không lao vào tát vợ vài cái. Mang thai thôi mà cô ấy làm như bị bệnh nan y vậy.
Sinh con xong được gần 8 tháng thì vợ tôi bắt đầu đòi xây nhà riêng. Mẹ tôi cũng quá chán ngán con dâu vừa lười, vừa hỗn nên đồng ý cho chúng tôi một mảnh đất nhỏ gần nhà. Toàn bộ chi phí xây nhà đều do bố mẹ tôi lo. Nhưng người đứng ra xây là anh cô ấy vì anh ta là thợ xây dựng.
Mọi chuyện bắt đầu căng thẳng hơn cũng vì căn nhà. Trong khi xây nhà, anh vợ luôn đòi nhậu nhẹt mỗi chiều. Tôi đi làm về lúc nào cũng thấy thợ ngồi nhậu. Tôi gọi anh vợ ra góp ý, nào ngờ anh ta giận đùng đùng, chửi tôi là thứ keo kiệt. Nói rồi quay ra gọi thợ về hết, đồ nhậu, lon bia cũng không thèm dọn. Từ hôm đó, anh ta cũng không ra sơn nhà cho tôi nữa mà giao hết cho thợ. Thợ thì chểnh mảng, biếng làm, ăn vạ chủ, thành ra, bây giờ nhà tôi vẫn có chỗ chưa sơn xong.
Tôi thà chết vì nhớ con chứ không bao giờ muốn bước chân vào cái nhà đó nữa. (Ảnh minh họa)
Đỉnh điểm mọi chuyện là vì một kí đường. Chẳng là mẹ tôi đứng ra lo cà phê, thuốc lá cho thợ. Sáng ấy, mẹ bảo vợ tôi lên quán mua một kí đường, tiền để mẹ lên trả sau. Chẳng biết vợ tôi lên quán mua thế nào, khi về thì hằn học, cay cú. Rồi cô ấy gọi điện, khóc lóc kể lể với nhà vợ.
Tôi đang giặt quần áo cho con thì cả nhà vợ kéo ra. Mẹ vợ thấy tôi thì lườm mắt, chống nạnh đòi gọi mẹ tôi ra nói chuyện.
Ngay tức thì, mẹ vợ tôi chửi cả dòng họ tôi. Bà nói mẹ tôi ức hiếp con dâu, bắt nó đi mua chịu, mua nợ cho chủ quán cười vô mặt. Mẹ tôi là đồ thất đức, ác độc...
Mẹ tôi cãi lại. Nhưng chưa nói được hết câu đã nhận được một cái tát bằng dép của thông gia. Đánh xong, mẹ vợ còn la hét, nói nhà tôi là lũ ác độc, không biết sĩ diện của dâu con. Cả nhà tôi sững người. Tôi tức quá, đá luôn cái ghế nhựa dưới chân. Thế là họ lại quay sang chửi tôi. Chửi đến khi có công an đến, họ mới chịu đi.
Hiện giờ, vợ tôi cũng bỏ vào nhà mẹ ở. Mẹ tôi nói tôi đi đón về, nhưng tôi thà chết vì nhớ con chứ không bao giờ muốn bước chân vào cái nhà đó nữa. Lần này, tôi nhất định li hôn. Nhưng nhà mới xây xong, chẳng gì cũng có công của vợ. Giờ li hôn, mình lại mang tiếng ác. Tôi nên làm thế nào bây giờ?
Theo Trí Thức Trẻ
Bỏ người yêu lúc này thì có bị coi là 'thất đức' không hả chị em? Mình lung lay lắm, vì nếu vẫn nhất quyết đến với người yêu lúc này thì cuộc sống của mình sẽ rất bấp bênh vô định. Cuộc sống của một người phụ nữ qua lần đò khiến cho mình muốn tìm được một bến đỗ bình yên. (Ảnh minh họa) Mình và Phan là bạn học chung cùng nhau từ những ngày còn...