Vì một câu nói có thể tôi mất anh mãi
Biết lương anh hàng tháng, tôi nói “Trời ơi, lương thấp mà xài nhiều quá”, chỉ thế thôi mà anh dằn vặt, muốn từ bỏ tất cả.
Kết thúc thời sinh viên cũng là lúc tôi chia tay mối tình đầu, sau đó quen anh. Anh hơn tôi 6 tuổi, là người đàn ông trưởng thành, chững chạc, tình yêu của chúng tôi được gia đình ủng hộ, nhiều hạnh phúc, ít cãi vã nên quyết định đi đến hôn nhân, cuối năm nay sẽ làm đám cưới. Hai đứa đã chuẩn bị rất nhiều thứ cho ngày trọng đại này.
Ảnh minh họa: HH
Vậy mà gần đây chúng tôi cãi nhau liên tục, đủ thứ chuyện, đặc biệt là tiền nong. Lương của anh trước giờ tôi không được biết, nhưng vì nghĩ sắp thành vợ chồng nên muốn hỏi anh, lần lựa mãi anh mới nói tôi nghe. Nghe xong tôi nói một câu, vì câu nói đó giờ chúng tôi cãi vã, anh trách móc, cho rằng tôi chê bai, coi thường anh.
Tôi mệt mỏi vì xin lỗi nhiều lần, năn nỉ, phân tích đủ thứ, nhưng dường như suy nghĩ trong anh không hề thay đổi. Trước đây tôi chỉ biết số tiền anh chi hàng tháng mà không biết thu nhập của anh, sau khi nghe anh nói lương tôi không nghĩ gì cả mà nói “Trời ơi, lương thấp mà xài nhiều quá”, chỉ thế thôi mà anh dằn vặt, muốn từ bỏ tất cả. Tính tôi trước giờ không tham lam, không chê ai bao giờ, không nghĩ một câu nói lại nghiêm trọng đến vậy. Anh nói lòng tự trọng của người đàn ông không chấp nhận được câu nói đó.
Video đang HOT
Giờ tôi buồn lắm, không biết phải làm như nào để anh hiểu tôi không có ý gì cả, để anh vô tư mà sống và làm việc. Hy vọng mọi người chỉ cho tôi biết phải làm như thế nào, xin cảm ơn.
Theo VNE
Anh sắp cưới nên đã lảng tránh em
Sau một năm chia tay, em chủ động quay lại nhưng gọi điện anh không bắt máy, em đến nhà thì anh trốn.
Chào mọi người! Khi em viết ra những dòng tâm sự này, trong lòng em rất rối nhưng không biết nói cùng ai. Mong mọi người cho em sự góp ý chân thành.
Em năm nay 24 tuồi, bạn trai em 30. Chúng em quen nhau 4 năm, em ở tỉnh còn anh ấy ở Sài Gòn. Hai năm trước em ra trường, hai đứa cũng định cưới nhưng cũng hay cãi nhau và quan trọng hơn, việc làm ăn của anh ấy không được tốt nên đám cưới hai đứa hoãn lại. Một năm trước, trong một lần cự nự, do buồn chán nên em quyết định về quê sống, ban đầu anh ấy không đồng ý và nhưng rồi cũng cho em về quê. Do sức khỏe em yếu nên anh ấy nói: "Thôi em về quê sống, có mẹ chăm sóc cho khỏe người, hết bệnh rồi anh trên này ồn định làm ăn, cuối năm mình cưới nha".
Và đầu năm 2012 em về quê. Ban đầu tình cảm hai đứa vẫn tốt, nhưng dần anh cũng ít quan tâm, chia sẻ, không biết do công việc anh quá nhiều hay sao. Và rồi hai tháng kể từ khi về quê, em bệnh và bác sĩ nói rằng, nếu không trị khỏi thì khả năng sinh con của em rất thấp. Em có nói cho anh ấy biết bệnh nhưng không có nói trị không hết khó sinh con. Anh ấy cũng quan tâm, hỏi thăm nhưng cũng ít dần. Thời gian đó em rất buồn và cũng ít liên lạc với anh, trong lúc đó, công việc làm ăn của anh ấy đổ vỡ.
Hai tháng sau, anh đề nghị em cưới, nhưng bệnh em chưa hết, sợ không sinh được. Em cũng rất chán nản, vì vậy không đồng ý, nói lời chia tay và kêu anh ấy cưới người khác đi. Đến tận bây giờ, em cũng không biết vì sao mình rất yêu anh nhưng lại không chịu cưới. Em chỉ biết lúc đó rất buồn và chán nản, không muốn gì hết. Gia đình hai bên cũng đồng ý. Bố mẹ em rất thích anh ấy, phía nhà anh cũng vậy, đều mong hai đứa thành đôi.
Tuy chia tay rồi nhưng em và anh ấy cũng còn liên lạc, hỏi thăm thường xuyên, chỉ là không còn như xưa thôi. Trong thời gian đó, em cũng cố gắng điều trị bệnh của mình và đến Tết 2013, em hết hẳn bệnh.
Lúc đó em rất mừng và cũng xin được việc làm, trong thời gian đó em cũng có liên lạc với anh. Em nhận ra rằng mình vẫn còn thương anh ấy, vẫn yêu như ngày nào. Em có nhắn tin cho anh ấy nói rằng rất nhớ anh. Anh cũng trả lời nhớ em nhiều lắm. Em kêu anh xuống thăm quê em thì anh nói chưa đi được, anh còn nhiều thứ lắm, cho anh thêm thời gian.
Khoảng hai tháng gần đây, em có nhắn tin hỏi thăm nhưng không thấy anh trả lời, gọi cũng không bắt máy. Tháng trước, em có dịp lên Sài Gòn và đã tìm anh để nói chuyện nhưng anh không nói gì hết, chỉ bảo cho anh thêm thời gian. Lúc đó em cũng không biết sự việc thế nào, chỉ nghĩ là một năm không gặp và cũng đã chia tay rồi, giờ đột nhiên em quay lại nên anh ấy cần thời gian. Em về cũng có nhắn tin cho anh ấy nhưng không thấy trả lời.
Hai tuần sau, em quyết định lên Sài Gòn gặp anh ấy để nói chuyện. Không gọi được nên em vào nhà để gặp anh. Lúc gặp nhau, anh cũng rất vui vẻ nói chuyện, đùa giỡn như trước kia hai đứa còn quen nhau. Nhưng khi em đề cập chuyện kia thì anh ấy tránh, không muốn nói. Anh bảo điện thoại bị hỏng, khuyên em về quê, khi nào sửa điện thoại xong anh sẽ gọi điện nói chuyện. Nói xong anh đi làm trước.
Vì gia đình anh ấy rất quý mến em nên em ở lại chơi, chiều mới về quê. Trong chiều hôm ấy, em gặp chị bạn anh ấy, cũng là bạn em. Chị nói cho em biết rằng anh đã có người yêu và cũng chuẩn bị cưới. Hỏi em có biết chuyện đó không?
Em ngạc nhiên, sửng sốt vì thời gian trước khi gặp lại anh ấy, em đã nhiều lần hỏi anh có người yêu, sắp lấy vợ chưa? Anh trả lời là chưa. Anh không dám yêu ai và cũng chẳng ai yêu anh. Em cũng tin tưởng, cứ nghĩ anh vẫn còn yêu mình nhưng đâu ngờ sự thật lại như vậy. Nếu như lúc em hỏi, anh đã có người khác thì sao không trả lời thẳng thắn với em? Tại sao lại kêu em cho thêm thời gian. Thời gian để anh ấy làm gì? Lựa chọn hay làm gì?
Nếu như biết sự thật thì em đâu có tìm anh ấy, vì người chia tay là em, giờ anh ấy có quyền tìm niềm vui mới. Em cũng đâu có quyền gì để nói. Nhưng anh ấy giấu em và muốn em cho thêm thời gian. Em không hiểu? Chị bạn có nói rằng, lúc chia tay em, anh ấy buồn lắm, có lần đã khóc và trong thời gian đó, người kia đã an ủi, chia sẻ cùng anh ấy. Họ quen nhau cho đến bây giờ cũng khoảng 10 tháng rồi. Chị ấy nói em nên gặp anh ấy lần nữa và hỏi rõ xem thế nào, vì trước kia anh ấy rất thương em.
Bây giờ em cũng không biết mình phải làm gì? Có nên gặp anh ấy lần nữa để nói rõ về suy nghĩ, tình cảm của mình cũng như hỏi rõ anh để tìm câu trả lời chính xác? Tình cảm dành cho em có còn không hay anh chọn người kia? Thực sự là em rất yêu anh ấy. Vì trước kia em là người chia tay, có lỗi với anh nhưng thái độ của anh, không bắt máy, không nhắn tin thật khó hiểu.
Chiều hôm đó, em quyết định ở lại chờ anh ấy đi làm về để nói chuyện nhưng anh biết nên không về nhà. Thái độ của anh ấy như vậy, em có nên tự hiểu mà từ bỏ hay tìm anh ấy để hỏi rõ? Em thực sự yêu thương anh ấy nhưng sau khi nghe tin anh có người khác, em cũng rất ngại và không biết mình làm vậy có đúng không. Xin mọi người hãy cho em lời góp ý vì thực sự bây giờ em không suy nghĩ được gì hết.
Theo VNE
Em hủy đám cưới để làm bồ của tôi Vì quá say mê tôi, biết tôi sẽ không bỏ vợ nhưng em vẫn đòi hủy hôn để làm bồ nhí của tôi. Khi bước vào mối quan hệ này, tôi đơn giản chỉ nghĩ nó là một "chuyện qua đường", cũng chẳng khác chi "bèo nước gặp nhau" nhưng tôi không ngờ cô ấy lại yêu tôi thật lòng. Điều đáng nói...