Vì món cơm hộp trưa mà tôi ngoại tình với cô đồng nghiệp
Tôi yêu vợ từ thời sinh viên và ra trường được 2 năm, chúng tôi cưới nhau. Sau khi sinh con trai đầu lòng, vợ tôi nghỉ việc ở nhà. Đến khi con cứng cáp, cô ấy không muốn đi làm trở lại. Cứ thế từ đó đến nay, cô ấy ở nhà trông con.
Hàng ngày, tôi chăm chỉ đến cơ quan làm việc để k.iếm t.iền. Cuối tháng, tôi đều đặn mang lương về cho vợ nuôi con, trang trải chi phí sinh hoạt, một phần nhỏ số t.iền tôi giữ lại để chi tiêu. Đến thời điểm này, lương của tôi cũng thuộc hàng khá. Việc gia đình tôi cũng vì thế mà phân hóa rõ ràng. Mọi việc hai bên nội ngoại vợ tôi đều tự lo, tôi ít khi can thiệp. Mọi sự sắp đặt của cô ấy tôi đều đồng ý hết. Tôi tưởng mọi chuyện như thế là xong xuôi, gia đình sẽ yên ấm.
“Vợ chuẩn bị cho hộp cơm mà tôi không thấy ngon miệng nên đã ăn cùng cô đồng nghiệp”
Nhưng thời gian trôi qua, cô ấy bắt đầu thay đổi. Ban đầu là chuyện tra hỏi chồng đi đâu, làm gì, gặp ai… Tôi nghĩ đó là chuyện bình thường nên trả lời hết. Tính vợ tôi đỏng đảnh, tôi mà không xuống nước chiều chuộng thì kiểu gì vợ chồng cũng to tiếng cãi vã. Sự nhẫn nhịn của tôi cũng vì tình yêu dành cho cô ấy vẫn vẹn nguyên như ngày đầu.
Thế nhưng chính vì vậy mà nhiều khi tôi không hiểu mình là gì trong mắt vợ. Cô ấy tự cho mình cái quyền được sai bảo chồng, quản lý và thu giữ hết toàn bộ t.iền trong người tôi. Tôi cũng không còn được tự do với bạn bè và những sở thích riêng. Vợ tôi chặt chẽ hơn trong việc quản lý giờ giấc, mối quan hệ của chồng nhưng lại buông lỏng sự quan tâm đến những điều tưởng chừng bình thường.
Buổi sáng tôi đi làm, vợ thường chuẩn bị cho tôi hộp cơm trưa để mang theo. Nhưng bữa trưa tôi ăn chẳng đủ no. Có hôm cơm thì nhiều mà thức ăn ít. Có hôm tôi ăn hết hộp cơm mà vẫn cảm giác chưa có gì vào bụng. Vợ cũng chẳng chú ý đến sở thích của tôi nên thức ăn thường không hợp khẩu vị. Nhiều bữa mở hộp cơm ra mà tôi không buồn động đũa. Thi thoảng thấy tôi ngồi chống đũa nhìn hộp cơm, đồng nghiệp lại trêu tôi là “chán cơm nhà”.
Thế rồi Hằng, một nữ đồng nghiệp của tôi đã để ý và thường khéo léo thuyết phục tôi ăn cơm trưa cùng. Quả thực, bữa trưa của Hằng hấp dẫn, tôi ăn rất ngon miệng. Từ đó, buổi trưa cô ấy thường tự mang thêm một suất cơm nữa dành cho tôi.
Video đang HOT
Nói thực, vợ chuẩn bị cho hộp cơm mà không ăn, lại ăn nhờ đồng nghiệp là một chuyện khá kỳ cục, dễ bị soi mói. Nhưng Hằng rất tế nhị nên tôi cảm thấy thoải mái. Giờ cơm trưa có lẽ là khoảng thời gian tôi thấy vui vẻ, sảng khoái nhất. Chuyện này kéo dài khoảng 1 năm nay rồi. Ngày ngày, vợ tôi vẫn chuẩn bị phần cơm cho tôi, tôi vẫn mang đi làm nhưng đến cơ quan thì nhường cho bác bảo vệ ăn hộ.
Lâu dần, mối quan hệ giữa tôi và Hằng đã trở nên thân thiết. Để đáp lại thịnh tình của cô ấy, sau giờ trưa tôi lại mời cô ấy đi uống cafe hoặc giúp đỡ khi cô ấy cần. Hằng là một bà mẹ đơn thân. Vì từng gặp trắc trở trong hôn nhân nên cô ấy sống khá kín đáo. Cô ấy thường tâm sự, chia sẻ với tôi nhiều chuyện trong cuộc sống và xin lời khuyên.
Chẳng biết từ lúc nào tôi đã cảm mến cô ấy. Ở bên Hằng, tôi có được cảm giác ấm áp, vui vẻ, điều mà tôi không cảm nhận được trong chính ngôi nhà của mình. Tôi biết cô ấy cũng có tình cảm với tôi. Và cuối cùng điều gì phải đến cũng đến, tôi ngoại tình với Hằng.
Nhưng “cái kim trong bọc lâu ngày cũng lòi ra”. Tin đồn tôi cặp bồ đến tai vợ tôi. Cô ấy giận dữ, chẳng buồn nghe tôi giải thích đã xách hành lý, ôm con về bên ngoại. Tôi biết việc tôi ngoại tình là sai rồi nhưng phải làm sao để vợ tôi thấu hiểu những tâm tư của chồng?
Theo Afamily
Vào nhầm nhà WC nữ thấy cô đồng nghiệp đang giải quyết chuyện ấy để “chống ế”, tôi liền...
Giải quyết nỗi buồn xong, tôi bước ra kéo lại quần thì c.hết điếng khi thấy trước mặt là Thùy - bà cô già đang đứng ở đó c.ởi v.áy ra rồi mặc cái ấy vào.
Ảnh minh họa
Tôi năm nay 35 t.uổi, mới đi du học ở nước ngoài về và được tuyển vào để làm trưởng phòng kinh doanh cho một công ty lớn. Vốn điển trai, nhà giàu nhưng kén chọn nên cứ nhìn thấy gái là tôi "đọc vị" được mùi hám t.iền, hám của ngay. Thế nên mãi tôi vẫn chưa có người yêu.
Bố mẹ tôi giục dữ lắm, nhưng tôi nghĩ điển trai, có việc làm ổn định như tôi thì làm sao mà sợ ế được. Nói chung tôi tự tin lắm các bác ạ. Thời buổi này rồi mà còn sợ ế thì đúng là mất cả hình tượng của đàn ông.
Phụ nữ ở chỗ tôi làm cứ nhìn tôi như thần tượng. Tôi biết hết mấy ánh mắt đong đưa, thèm khát kia nhưng tôi cứ giả vờ lạnh lùng. Tôi biết tôi càng như thế thì chị em càng c.hết đứ đừ mà thôi.
Thế mà Thùy - đồng nghiệp và cũng là bà cô già nhất phòng lại không hề rung động trước vẻ điển trai của tôi mới điên chứ. Cô ấy cũng tầm t.uổi tôi, nghe nói U40 rồi mà vẫn ế chổng cẳng, chẳng có ai yêu. Tôi nhìn thấy Thùy rồi tự phân tích và thấy rằng cô ta như thế ế là phải. Ai ngờ phụ nữ gì mà mặc áo kín cổng cao tường, đồ lại quê như từ thập niên 50 đến giờ, tóc thì dài đến lưng, đen láy lại chẳng làm kiểu gì. Nhìn cứ như pho tượng ở trong viện bảo tàng í.
(Ảnh minh họa)
Hôm đó tôi lỡ uống bia buổi trưa với các chiến hữu nên cứ ngồi làm việc được một lát là buồn đi vệ sinh không chịu được. Tôi bèn chạy ù ra nhà vệ sinh rồi đứng giải quyết. Giải quyết nỗi buồn xong, tôi bước ra kéo lại quần thì c.hết điếng khi thấy trước mặt là Thùy - bà cô già đang đứng ở đó c.ởi v.áy ra rồi mặc chiếc quần độn mông vào. Trước mặt cô ấy là chiếc điện thoại, hình như là đang chat video với bạn. Tôi nghe tiếng Thùy bảo:
- Sao tao phải mặc cái thứ của nợ này để đi gặp hắn ta hả mày?
- Mày không biết là đàn ông thích ngực to, mông to à? Đám này ngon lành lắm, mày phải cố vào không là ế cả đời đấy con ạ.
Tôi đứng yên ở góc nhà vệ sinh, lúc này tôi mới nhận ra mình đã vào nhầm nhà vệ sinh nữ mà không hề hay biết. Hèn gì tôi cứ thấy khác mọi khi. Tôi run người đứng nép vào ở góc phòng. May cho tôi là lúc đó nhà vệ sinh không có ai nên Thùy không để ý đến tôi. Thùy cởi quần ra rồi mặc quần độn mông vào. Tôi nóng cả mặt nhìn làn da trắng bóc mịn màng của Thùy, tôi cứ thấy mình hèn hèn thế nào ấy khi đứng nhìn trộm một phụ nữ thay đồ, nhưng tôi chẳng còn cách nào. Thùy mặc xong quay lại thấy tôi thì hét toáng:
- Cái đồ dê già này, anh làm gì ở đây vậy?
- Tôi vào nhầm nhà vệ sinh, tôi xin lỗi, tôi chưa thấy gì đâu.
Nói rồi tôi chạy ra khỏi phòng, Thùy chạy theo sau, tôi thấy cô ấy cứ như con ong với cái mông tròn ủng. Vào đến nơi, Thùy không dám nói chuyện tôi vào nhà vệ sinh, cô ấy chỉ nhắn tin rồi c.hửi tôi một trận không ra gì.
Chẳng hiểu sao sau hôm đó, tôi lại để ý đến Thùy. Tôi lên kế hoạch tán tỉnh bà cô già khó tính của phòng. Tôi đặt một lẵng hoa thay lời xin lỗi rồi mời Thùy đi ăn, tôi bảo với Thùy rằng tôi chẳng cần mông to, n.gực b.ự. Thùy cũng bảo với tôi rằng sau hôm đó, thằng cha mà Thùy tới ra mắt nhắn tin bảo Thùy độn mông, già quá, quê quá nên hắn ta biến luôn.
Chúng tôi bắt đầu hẹn hò nhau rồi mới biết rằng trước giờ cả hai thật phí phạm thời gian vì không nhận ra sự tồn tại của người kia. Chúng tôi hợp nhau khủng khiếp và sau 1 tuần hẹn hò, tôi lập tức bảo mẹ mang trầu cau đến hỏi cưới nàng.
Giờ đây, tôi trở thành người hùng của nàng vì đã có công giúp nàng "thoát ế", nàng không biết được rằng giây phút tôi nhìn thấy nàng ở nhà vệ sinh, thấy cái cung cách lóng ngóng, thật thà của nàng tôi đã "đổ đứ đừ" rồi.
Theo blogtamsu
Tôi đã mất bạn trai vào tay cô đồng nghiệp tốt bụng Đúng như những gì tôi lo sợ, người ra mở cửa phòng Na chính là bạn trai tôi. Nhìn thấy nhau, cả hai chúng tôi đều đứng hình, không nói nên lời nào. 28 t.uổi, qua nhiều lần nhảy việc, tôi hiện là nhân viên của công ty truyền thông. Có lẽ đây là công việc mà tôi ưng ý nhất kể từ...