Vì mẹ, tôi ‘bán thân’ cho sếp già hơn 23 tuổi
Tôi 21 tuôi, là mẹ kế của hai cô gái, thực sự rất đau đầu, nhât la chúng còn suốt ngày chống đối tôi.
Chuyên cua tôi thi dai, năm tôi lớp 7, bố mẹ tôi ly hôn, bố bỏ tôi lại cho mẹ, lập gia đình mới. Tôi không bao giờ quên được ngày mẹ đón tôi từ chỗ bố về, bà ấy chửi ông dọc đường với những lời độc ác, tôi sợ đến mức chẳng dám nói gì, nhưng mẹ ôm tôi vào lòng, nói với tôi rằng: “Sau này mẹ sẽ luôn bên con, con không phải sợ gì hết”. Nói xong, mẹ tôi bật khóc, lần đầu tiên tôi thấy mẹ đau buồn như vậy, tôi cũng không biết phải làm thế nào.
Tôi khá bối rối bởi, lúc bố mẹ tôi còn bên nhau, tất cả kinh tế đều từ công ty của bố tôi, mẹ tôi chỉ là nhân viên văn phòng bình thường, lương cũng ít. Với số tiền lương ít ỏi đó, me không thê nao lo đươc cho ca hai me con. Thê nhưng mẹ đã làm đung như những gì mẹ nói. Để chăm sóc tôi, mẹ làm thêm tơi tân hai nơi, một ngày chỉ ngủ 4, 5 tiếng.
Sức khỏe của mẹ tôi từ trước đã không tốt, đau mỏi khắp người, nhưng từ khi ly hôn, mẹ tôi không còn kêu ca gì cả. Vì tôi, mẹ không tiêu gì cho bản thân, mấy năm chẳng mua quần áo mới. Quần áo mẹ tôi mặc đều là của dì tôi không mặc nữa mẹ tôi đem về mặc. Trước đó mẹ tôi rất thích làm đẹp, thích sang trọng. Không biết từ lúc nào, mặt mẹ tôi khô sam đi.
Nhin me vât va, tôi cô găng hoc hanh. Thi đại học, tôi đỗ hai trường, đêu la nhưng trương top cao nhưng học phí rất đắt. Thấy mẹ khổ cực như vậy, tôi chủ động đề nghị thôi học, tốt nghiệp cấp 3 xong cũng có thể làm việc kiếm tiền rồi. Thê nhưng mẹ mắng tôi một trận, nhất định bắt tôi học tiếp. Me noi răng, con gái không chiu kho học tốt, sau này không kiếm được đàn ông tốt, se phải lây người đàn ông tôi tê như bố tôi.
Năm tôi tốt nghiệp đại học, mẹ tôi vì bao năm vất vả đã lâm bệnh (Anh minh hoa)
Kỳ nghỉ hè năm đó, tôi gần như không thấy mẹ ở nhà, mẹ vì kiếm tiền học phí cho tôi mà không nghĩ đến sức khỏe bản thân, sáng sớm bán đồ ăn sáng, ban ngày đi làm, đợi đến tối lại đi bán đồ ăn đêm… lúc mẹ đưa tôi tiền, tôi khoc trong long khi thấy mẹ già đi nhiều, mặt rất nhiều đốm và nếp nhăn. Cảm giác chi môt mùa hè, mẹ tôi như già đi 10 tuôi. Trong lòng tôi thầm tự hứa, nhất định sẽ báo đáp mẹ tôi.
Khi học đại học, tôi mới biết mẹ tôi từng tìm bố tôi mượn tiền để lo học phí và tiền sinh hoạt cho tôi. Luc đo, bố tôi bảo chỉ cần mẹ tôi quỳ xuống, ông ấy sẽ cho bà mượn tiền. Không ngơ, khi mẹ tôi quỳ xuống trước mặt ông ta thật thì ông ta lại quay đầu đi mất, còn gọi bao vệ đuổi mẹ tôi đi. Tôi không dám tin sau khi ly hôn, ngươi tôi tưng goi băng bố lại máu lạnh như vậy.
Video đang HOT
Năm tôi tốt nghiệp đại học, mẹ tôi vì bao năm vất vả đã lâm bệnh. Lúc đó tôi chỉ mới 21 tuôi, mới đi làm chưa có tích lũy, cũng không có bà con thân thích bên cạnh để dựa vào, đối mặt với chi phí chữa bệnh không lô cho mẹ, tôi không biết phải làm thế nào.
Tôi đi tìm bố, nhưng khi tôi bảo cần 20 vạn để chữa bệnh cho mẹ, ông ấy liền khuyên tôi bỏ suy nghĩ chữa bệnh cho mẹ đi, còn nói mẹ tôi già rồi, không nên đê bênh tât cua me làm ảnh hưởng đến cuộc sống của tôi nữa. Tôi ra vê trong sư bang hoang, thi ra me con tôi thâm chi con không băng ngươi dưng nươc la vơi ông ta.
Lúc đó, sếp lơn có thích tôi, nói nếu tôi đi theo ông ấy, ông ây se đưa tôi 20 vạn để chữa bệnh cho mẹ. Sêp hơn tôi 23 tuôi, đã li dị, có 2 đứa con.
Không thê vây vung thêm đươc, tôi đã đồng ý để cứu mẹ. Ơ với sêp đươc môt tháng, tôi đã có bầu. Sêp rất vui, cầu hôn tôi, vì đứa con tôi cung đồng ý lấy anh ấy. Nhưng kết hôn xong, anh ấy nhât quyêt không cho tôi ra ngoài đi làm, nói tôi ở nhà chăm con. Tôi phải đối mặt với việc mang bầu mệt nhọc khó chịu va phai đôi pho vơi ca 2 đứa con của anh ấy nữa.
Cô con gái lớn là con của anh ấy và vợ cũ chi nho hơn tôi 3 tuôi, ngày nào cũng ở nhà chẳng làm gì, ngủ đến trưa mới dậy, tối đến trang điểm đi chơi đến 2, 3h sáng mới về. Cô con gai thư hai hoa ra là con ngoai gia thu cua chông tôi vơi một người phụ nữ khác, nghe nói sau khi sinh con xong thì chông tôi đa dùng tiền để tống khứ cô ta đi.
Tôi 21 tuôi, là mẹ kế của hai cô gái, thực sự rất đau đầu, nhât la chúng còn suốt ngày chống đối tôi.
Tôi kể khổ với chồng thi anh nói tôi chửa đừng nên nghĩ linh tinh. Ngày nào tôi cũng ưu phiền như vậy ma anh ấy cũng mặc kệ, chỉ nói: “Em là vợ anh, những việc này em phải giúp anh giải quyết chứ, anh ở ngoài kiếm tiền nuôi cả gia đình, em biết anh mệt mỏi thế nào không?”
Sinh con xong, tôi ra ngoài tìm việc thi chông tôi kiên quyêt phan đôi. Tôi cảm thấy như bị giam cầm trong căn nhà này vậy. 22 tuổi, tôi không được bước ra ngoài thế giới, tôi sông như môt loai thu cưng, không cam xuc, không muc tiêu. Tôi thây minh như đa chêt, chi phân thân xac con tôn tai, chư linh hôn co le săp bi khô kiêt rôi.
Nghi đi nghi lai, cuôi cung tôi quyêt đinh ly hôn. Tôi con qua tre đê sông môt cuôc đơi nham chan, te nhat như vây.
Hai hươc la, luc nay bố tôi mơi tơi tìm tôi, nói rằng biết tôi sống không tốt nên ủng hộ tôi ly hôn. Nhưng nói tôi nên nhương lai quyên nuôi con trai cho chông và đòi môt nửa tài sản, còn nói công ty của bố gặp chuyện, cần một ít tiền và muốn tôi giúp ông ấy.
Nghe bố tôi nói như vậy, tôi nhớ lại lúc me con tôi khổ sở nhất, ông ấy đã bỏ rơi mẹ con tôi lanh lung, tuyêt tinh như thế nào. Tôi vi cưu me, đa đanh đôi môt đơi con gai, chi đang tiêc, 20 vạn đo cung không thê chưa khoi hoan toan bênh cho me tôi. Sau khi phâu thuât môt thơi gian, mẹ tôi mất. Giờ tôi chỉ còn mình bố là người thân.
Bao nhiêu năm trôi qua, tôi đã để bố tôi xuống đáy tim, không dám nghĩ đến, sợ làm tổn thương mẹ tôi, sợ làm tổn thương chính bản thân mình. Hiên tai, ông ây tim đên tôi, nhơ tôi giup đơ, con khuyên tôi nên bo con đoi tiên, tôi thưc sư cam thây, co ngươi cha như thê nay, tha không co con hơn.
Theo Dân Việt
Nhục nhã khi biết tôi đồng ý cặp kè với sếp già lắm tiền nhiều của, chồng vui ra mặt
Anh nói với tôi, có còn gì để mất nữa đâu, tôi đồng ý đi chơi với ông ta vừa có tiền mang về, vẹn cả đôi đường.
Cưới nhau 5 năm, tôi chưa bao giờ được hưởng trọn vẹn hạnh phúc vợ chồng, bởi người đàn ông mà tôi yêu thương, trao gửi lại là người tồi tệ vô cùng, điều mà lúc cưới về tôi mới nhận ra.
Ngày trước lúc theo đuổi tôi, anh lúc nào cũng tỏ ra rất tốt, rất quan tâm, chu đáo, cũng chính vì thế nên tôi nhận lời yêu rồi làm vợ. Cưới nhau về chẳng bao lâu, tôi nhận ra bộ mặt thật của chồng. Anh không phải là người có năng lực, vì thế công việc lúc nào cũng trì trệ, đi làm bao nhiêu năm lương vẫn chỉ ngang tôi mới ra trường, đã thế anh lại hay bất mãn, lúc nào cũng nghĩ mình tài giỏi giang không được trọng, rồi nhìn đâu anh cũng thấy người khác đì mình, dù sống với anh, tôi phần nào hiểu con người của chồng.
Đã thế chồng tôi còn có thói lô đề, cờ bạc. Mỗi ngày anh có khi vài ba trăm, được thì cả làng biết, nhưng không được thì anh cũng ỉm đi. Được chừng nửa năm đầu chồng còn đưa lương cho tôi, sau đó thì không bao giờ nữa. Tôi phải tự chi trả mọi thứ bằng lương của mình, bao gồm cả việc biếu nội hàng tháng. Xin nói thêm là tôi biếu nội nhưng không biếu ngoại, chỉ vì muốn giữ mối quan hệ tốt với mẹ chồng.
Thế nhưng chồng ngày càng một quá ra, nhất là sau khi tôi sinh con đầu lòng, kinh tế càng eo hẹp hơn bởi tôi không đi làm được nữa, chi tiêu phụ thuộc hoàn toàn vào khoản tiền tiết kiệm được từ trước. Chồng tôi đi tối ngày như thế, cả ngày có khi không ngó con một lần, tôi không biết đời này có người bố nào như chồng tôi không, con tròn tháng tuổi mà bố bế được đúng 2 lần, đấy là còn do tôi nhờ chứ chẳng phải tự nguyện gì.
Con tôi không được khỏe, cháu rất hay ốm vặt, rồi viêm phổi, viêm phế quản, suốt ngày nằm viện. Thời gian từ lúc con ra đời đến gần 3 tuổi, tôi không đếm nổi bao đêm thức trắng để trông con. Tôi không có ai gửi con, đưa con đi lớp thì không yên lòng bởi con nhỏ quá, lại hay ốm nên đành phải nghỉ hẳn việc, ở nhà, thời điểm này tôi tập tọe buôn bán thêm trên mạng nhưng chẳng lãi lời được bao nhiêu. Cũng may thời gian đó chồng có vẻ tu chí hơn, đưa lương cho tôi cầm để nuôi con.
Hôm nhà có việc, chồng tôi mời sếp với đồng nghiệp về nhà ăn uống. Đó cũng là lần đầu tiên tôi gặp sếp của chồng. Thấy kể ông ly dị vợ đã lâu, ngoài 60 tuổi, giàu có nhưng đang sống một mình, con cái cũng thành đạt cả rồi. Tôi chào chú nhưng ông ta có vẻ không hài lòng, chồng tôi nháy bảo sếp thích gọi là anh, từ lúc tôi gọi thế sếp chồng có vẻ vui hơn hẳn.
Bẵng đi một thời gian, chồng nói với tôi công việc của anh giờ khó khăn lắm, lại đang cắt giảm nhân sự. Tôi nghe thế cũng hoảng, vì giờ chồng mà nghỉ thì chúng tôi không biết sống bằng gì, mà năng lực của anh thế nào thì tôi rõ.
Sau đó không lâu, tôi thấy chồng không đi làm nữa, tôi hỏi thì anh nói anh sắp nghỉ rồi. Thời gian vợ chồng cứ trục trặc, cãi vã suốt vì tiền chẳng có. Cuối cùng, một đêm chồng rủ rỉ với tôi, bảo sếp anh nói rất thích tôi, nếu tôi đồng ý đi chơi với ông ta một chuyến thì anh sẽ được quay về làm, bản thân tôi cũng sẽ được sắp xếp một vị trí trong công ty.
Tôi nghe chồng nói thì sốc vô cùng, tất nhiên tôi không đồng ý, thế nhưng chồng thái độ, anh chửi bới tôi là đồ ăn bám, "hãm tài", lấy tôi về anh ngày càng thụt lùi, người ta lấy vợ thì nở mày nở mặt, anh lấy vợ thì chết dậm chết dụi. Tôi ức lắm. Đúng thời điểm đó thì con tôi ốm nặng, vì chán nản, thất vọng. Tôi đồng ý đi chơi với sếp anh, lúc đó trong đầu đã nghĩ khi có tiền cho con rồi, có việc làm rồi tôi sẽ làm đơn ly hôn ngay.
Chồng thấy tôi đồng ý thì vui mừng ra mặt. Tôi thấy xót xa vô cùng. Thật không ngờ người chồng đầu ấp tay gối bao năm với tôi lại sẵn sàng đánh đổi vợ mình để có công việc, có tiền. Kiếp này, coi như tôi mù mắt chọn nhầm chồng rồi...
Theo KhoeDep
Hốt hoảng vì khoản thưởng 'khủng' của vợ từ ông sếp già Nhưng một ngày đẹp trời, tôi nhận được tin. Vợ vui vẻ thông báo với tôi, cô ấy được thưởng cao lắm. Tôi hỏi bao nhiêu thì vợ bảo được 100 triệu... Những ngày tháng đi làm, tôi một mình tiết kiệm chi tiêu, không dám hoang phí. Tôi sợ, nếu không tính toán cho tương lai, sau này cũng không có tiền...