Vì lỡ lời mà tôi sắp mất vợ
Vì đang nóng giận nên tôi to tiếng và lỡ lời với vợ. Tôi không ngờ những lời ấy lại tổn thương vợ đến thế.
Tôi sinh ra trong một gia đình thuần nông, còn em sinh ra trong một gia đình gia giáo với bố mẹ đều là giáo viên. Chúng tôi yêu nhau được 7 năm thì cưới và đến giờ cũng đã được 12 nămchung sống với một bé trai 4 tuổi.
Tôi là người có tính tự lập cao và cố gắng làm mọi việc để vợ con tôi không thấy thiếu thốn. 6 năm lập nghiệp ở Hà Nội, vợ chồng tôi tích góp mua được một căn chung cư và một mảnh đất nhỏ. Bố mẹ, anh chị em đều hãnh diện về chúng tôi nhiều lắm.
Thời gian trước, vì tin bạn bè, tôi đã giấu vợ làm ăn và thua lỗ, nhà cửa và đất đai bán hết để trả nợ. Ngày mà người ta đến đòi nợ, vợ tôi không hề biết chuyện, cô ấy ngờ ngàng và khóc rất nhiều. Tôi biết mình đã sai rất nhiều và giờ làm khổ đến vợ con. Gần nửa năm trời tôi làm lụng vất vả để trả nợ nhưng cũng không thấm đâu vào khoản nợ bây giờ. Vợ tôi thì một mình bươn chải để nuôi gia đình, chạy vạy vay mượn để trả nợ cho tôi.
Trong lúc nóng giận, tôi đã lỡ lời để giờ sắp mất vợ. (Ảnh minh họa)
Trong thâm tâm tôi luôn thầm biết ơn vợ đã hy sinh và cùng tôi vượt qua giai đoạn khó khăn này. Ngày xưa cô ấy mùa váy áo giày dép và đi mua săm với bạn bè hàng tuần. Nhưng hơn một năm nay cố ấy không hề mua lấy một cái áo nào cho mình mà tất cả đều dành cho chồng con. Khi cả nhà đi chơi, nhìn những cửa hàng quần áo giày dép cô ấy đều khen đẹp nhưng không hề xuống xem và bảo em chỉ ngắm thôi cũng được.
Nhưng mấy ngày gần đây gia đình tôi căng thẳng và bí bức quá. Chuyện là vợ tôi có nhờ chị gái tôi vay hộ cho tôi một số tiền để trả khoản nợ đến hạn. Vợ tôi đi làm trang trải cuộc sống nên ngay từ đầu cô ấy bảo là vay hộ tôi, còn tôi phải có trách nhiệm trả chứ cố ấy không kham nổi nữa.
Video đang HOT
Chị gái tôi đã buông những lời xúc phạm cô ấy ghê gớm. Biết chuyện, tôi đã gọi nói chuyện với chị tôi. Chị tôi bảo trong lúc nóng giận thì nói thế và xin lỗi tôi.
Vợ tôi không chịu, cô ấy nói, chị anh chửi tôi nhưng đi xin lỗi anh là thế nào? Vợ tôi tức giận bảo, cô ấy cảm thấy nhục nhã vì từ trước tới giờ chưa ai dám xúc phạm cô ấy như thế. Vợ tôi còn hỏi: “Chị là chị gái anh, còn vợ là vợ anh, khi anh xảy ra chuyện thì ai là người lo lắng và chia sẻ với anh? Đúng là lúc khó khăn mới biết anh em như nào!”.
Tôi vì đang nóng tính cũng to tiếng với vợ tôi và lỡ lời rằng, dù có thế nào cũng chỉ bỏ vợ chứ không bỏ anh chị em. Vợ tôi vừa nghe xong đã gào lên bảo tôi là đi mà sống với anh chị em tôi ấy!
Tôi biết tôi sai rồi nhưng không biết nói thế nào cho vợ tôi hiểu cả. (Ảnh minh họa)
Tối hôm ấy đi làm về tôi thấy vợ tôi để giấy lại. Cô ấy bảo 12 năm chung sống trải qua bao khó khăn mà giờ tôi nói vậy cô ấy cũng thật không ngờ. Vợ tôi bảo hi sinh cho chồng connhiều. Đến khi khó khăn, anh chị em tôi không muốn liên lụy. Còn cô ấy phải còng lưng ra trả nợ. Vậy mà giờ tôi lại nói là bỏ cô ấy chứ không bỏ anh em.
Nói thật là khi nóng tính thì tôi nói vậy chứ thật tình tôi trân trọng những gì vợ tôi làm cho tôi lắm. Tôi biết lúc tôi khó khăn, anh chị em không ai giúp gì cho tôi được. Đây cũng là khoản tiền cô ấy vay cho tôi trả nợ. Vợ tôi con nhà giáo nên lòng tự trọng tự ái rất cao, Việc gì khó, cô ấy cũng đều tự giải quyết chứ không hề dựa dẫm hay nhờ vả ai cả.
Tôi biết tôi sai rồi nhưng tôi không biết nói thế nào cho vợ tôi hiểu cả. Ngày hôm qua cô ấy đưa đơn ly hôn rồi!
Theo Afamily
Bí quyết giữ chồng của người phụ nữ hoàn toàn không yêu chồng
Tôi không yêu chồng, không một chút nào, nhưng tôi vẫn giữ chồng và làm chồng yêu tôi một cách say đắm.
Đối với tôi, một người phụ nữ chỉ còn đọng lại sự căm thù chồng nhưng ngày 3 bữa say sưa làm bếp, thì chẳng có chút liên quan nào nhưng tôi vẫn sử dụng bí quyết giữ chồng để giữ anh ta và làm anh ta yêu tôi.
Tôi không yêu thích vào bếp. 24 năm trước khi lấy chồng, số lần tôi nấu ăn chỉ đếm trên đầu ngón tay và số món tôi biết ngoài vài món rau luộc với thịt kho ra thì hầu như chẳng có gì. Năm 25 tuổi tôi lấy chồng, đến bây giờ cũng đã được 4 năm. 4 năm là khoảng thời gian không phải là nhiều so với một đời người, nhưng tình cảm tình yêu với chồng trong tôi đã hết sạch. Chỉ còn lại là sự thù hận, căm ghét vô tận.
Ngay sau đêm tân hôn với tôi, anh ta đã ngủ với bạn gái cũ và đưa một cô ta đi du lịch 4 ngày đền bù chuyện anh ta lấy vợ. Những ngày đó anh ta nói dối tôi là đi công tác gấp, hứa hẹn đền tuần trăng mật cho tôi vào dịp khác. Với một người đầy lòng tự trọng, tự ái như tôi thì đây quả là một đả kích nặng nề. Sau khi biết chuyện, tôi vẫn vờ như là người vợ vô cùng đảm đang và thấu hiểu, thông cảm cho chồng.
Hàng ngày, tôi đều dậy sớm nấu bữa sáng cho anh ta. Rồi khi anh ta ăn uống no nê thì tôi hì hụi sắp xếp hộp cơm trưa cho anh ta. Thời gian đầu anh ta than vãn chuyện đàn ông mà mang cơm đi làm thì nhìn vừa quê vừa ngại với bạn bè. Nhưng về sau, có lẽ do căng tin công ty ít đồ ăn ngon và cũng quen khẩu vị nên anh ta không ngại ngùng gì nữa mà mang theo. Đồng nghiệp khen anh ta có người vợ đảm, giỏi bếp núc lại tận tình. Họ post lên facebook những lời trêu chọc tôi. Nhưng tôi đều không trả lời lại.
Vài tháng sau, cuối cùng anh ta cũng chia tay với người yêu cũ. Anh ấy nói với họ rằng cảm thấy có lỗi với tôi. Những việc này tôi đều biết, vì bạn thân của tôi chính là đồng nghiệp của người yêu cũ của anh ta. Trớ trêu làm sao, những việc chồng tôi làm tôi đều biết hết.
Tôi đều đặn vào bếp nấu nướng những món thật ngon, thật kỳ công cho chồng thưởng thức. Tôi làm hết việc nhà, để anh ấy trở về là thấy một căn nhà sạch sẽ, gọn gàng, ấm cúng. Trong những cuộc "giao ban", tôi đều giả vờ uốn éo, kêu gào, rên rỉ để anh ta cảm thấy mình đầy bản lĩnh. Nhưng nào ai biết, trong lòng tôi ghê tởm anh ta nhường nào. Tôi không biết, sau đêm nay, trưa mai anh ta sẽ lại lên giường với người đàn bà nào khác. Lời âu yếm mà anh ta đang nói với tôi, đã nói với những người nào... Nhưng tôi vẫn giả vờ mình thích thú, vẫn khen ngợi anh ta trên giường.
Mỗi khi có bạn của chồng tới chơi, tôi đều cố gắng làm tròn trách nhiệm của một người chủ nhà. Họ thích ăn uống nhậu nhẹt, tôi sẽ cặm cụi nấu cơm, cặm cụi dọn dẹp và vẫn nở nụ cười tươi rói vui vẻ...
Mọi việc tôi làm chẳng phải vì yêu thương gì, mà tôi chỉ muốn chiều cho anh ta hư thân, để một khi tôi bỏ anh ta, sẽ chẳng ai làm vừa lòng anh ta nữa.
Chính vì vậy 4 năm qua, tôi không để bản thân mang bầu. Tôi nói dối anh ta rằng chưa muốn có con vì muốn dành thời gian riêng tư cho chồng.
Tôi biết, hơn 3 năm qua, anh ta không hề quen biết thân mật với cô gái nào khác. Bởi ngày nào anh ta cũng đi về đúng giờ, cuối tuần thì đòi đưa tôi đi chơi hoặc mua sắm. Trở về nhà là không thấy anh ta lên mạng hay cầm điện thoại. Anh ta cũng quấn tôi hơn. Nhưng có ích gì nữa khi mà tình cảm tôi dành cho anh ta đã không còn. Tôi đối với anh ta vừa lạnh nhạt vừa nồng nhiệt. Có lẽ anh ta cũng biết nên từng nói với tôi: "Đôi lúc anh không hiểu em nữa. Có lúc anh cảm thấy em rất yêu anh, có lúc lại thấy em không lưu luyến gì anh cả".
Tôi nghĩ anh ta cũng hiểu tôi đấy chứ. Tôi là người đàn bà trầm lặng nhưng không phải hiền lành. Tôi không đủ dứt khoát để từ bỏ anh ta ngay sau khi biết sự việc, vì tôi không muốn bố mẹ tôi lo lắng, không muốn bản thân tôi bấp bênh vì vừa cưới xong đã ly hôn.
Theo Baophunu
Gã chồng đã vô dụng còn đi... ngoại tình Những bằng chứng ngoại tình của chồng khiến Thoa chết lặng. Cô chưa biết phải xử lý thế nào thì cô gái kia đã tìm đến tận nhà để bắt đền... Trót lấy phải cô vợ giỏi giang, thành đạt Tất cả những bạn bè, người thân của cả Sáng và Thoa ai cũng phải khẳng định rằng Thoa là mẫu phụ nữ...