Vì khiếm khuyết của người yêu mà bố mẹ em đã khiến nhà trai bẽ mặt ngay trong ngày ra mắt
Những câu nói của mẹ em thực sự đã động chạm đến bố mẹ người yêu. Họ đều là những người có con, tại sao mẹ em lại ghim vào lòng họ sự cay đắng như thế chứ?
Em đang đứng ở tình thế khó xử vô cùng. Giữa bố mẹ và người yêu, em biết chọn bên nào đây? 1 bên là những người đã sinh ra và nuôi dưỡng em, 1 bên là người đàn ông mà em yêu thương nhất.
Em và anh yêu nhau cách đây 4 năm. Ngày ấy em đang cần tìm đối tác để nhập hàng cho công ty. Nhờ vào sự giới thiệu của người bạn, em tìm đến xưởng của anh và đề nghị hợp tác. Anh là 1 người câm điếc bẩm sinh. Trước số phận kém may mắn, người yêu em đã không đầu hàng mà quyết tâm mở xưởng kinh doanh vừa kiếm thêm thu nhập vừa tạo công việc cho những bạn trẻ khiếm khuyết.
Làm việc với anh, em dần cảm thấy mến phục con người ấy. Quen nhau được gần 1 năm, em biết anh có tình cảm với em nhưng mặc cảm bệnh tật nên không dám thổ lộ. Chính em cũng đã yêu anh từ lúc nào không biết. Ngày kỷ niệm 1 năm hợp tác, em đã tỏ tình với anh. Lúc đó anh đã bế em lên và khóc trong hạnh phúc. Chúng em đã yêu nhau như thế. Em chưa bao giờ để ý đến những lời đàm tiếu bên ngoài. Cũng không cảm thấy đến với anh là thiệt thòi. Vậy mà bố mẹ em lại không hiểu và thông cảm cho suy nghĩ đó của em.
Quen nhau được gần 1 năm, em biết anh có tình cảm với em nhưng mặc cảm bệnh tật nên không dám thổ lộ. (Ảnh minh họa)
Yêu nhau suốt 4 năm, em cũng đã về nhà anh chơi không ít lần. Gia đình anh đối với em cũng rất tốt và nhiệt tình. Nhưng đối với bố mẹ em, em chưa từng nhắc đến chuyện quen 1 người đàn ông câm điếc.
Bố mẹ nghĩ rằng em đang quen 1 ông chủ doanh nghiệp. Trong mắt bố mẹ, em là đứa con gái đáng để tự hào nhất. Những năm đi học em luôn là học sinh ưu tú. Vì thế, bố mẹ cũng rất kỳ vọng vào người yêu của em.
Em đã trằn trọc rất nhiều trước khi nói cho bố mẹ biết về người yêu. Đúng như dự tính của em. Khi biết người yêu em không được hoàn thiện, bố em đã nổi trận lôi đình và bắt em nghỉ việc. Còn mẹ em cũng khóc lên xuống yêu cầu em chấm dứt mối quan hệ ấy.
Video đang HOT
Em tự thấy mình đã trưởng thành nên không đồng ý chia tay. Có thể bố mẹ em sẽ không ủng hộ, nhưng em chỉ cần bố mẹ thông cảm và hiểu cho em. Đó là người đàn ông em lựa chọn và mong muốn được gắn bó lâu dài, tại sao bố mẹ lại dồn em đến đường cùng chứ?
Vài hôm trước, mẹ em đột nhiên thay đổi thái độ và nói em mời người yêu cùng bố mẹ anh qua nhà ăn cơm. Em đã rất vui vì cuối cùng bố mẹ cũng nhượng bộ và đồng ý. Không ngờ tất cả chỉ là kế hoạch mà bố mẹ dựng nên để chia rẽ em và người yêu.
Sau đó, mẹ em bắt đầu nói sẽ cấm cản chúng em và chuyện kết hôn tuyệt đối không thể. (Ảnh minh họa)
Hôm 2 gia đình gặp mặt, em đã cố tình chọn địa điểm sang trọng và phù hợp với không khí gia đình. Vậy mà cả bữa ăn, bố mẹ em lại tỏ ra lạnh nhạt với nhà trai. Ngồi được 1 lúc, mẹ em liền mở lời trước: “Ông bà cũng biết con gái chúng tôi rất thông minh tài giỏi. Tôi không hiểu tại sao nó lại bị con trai ông bà mê hoặc. Nhưng chúng quá khập khễnh. Tôi không thể đứng nhìn con mình lấy người đàn ông không nói nổi nửa chữ”. Sau đó, mẹ em bắt đầu nói sẽ cấm cản chúng em và chuyện kết hôn tuyệt đối không thể.
Những câu nói của mẹ em thực sự đã động chạm đến bố mẹ người yêu. Họ đều là những người có con, tại sao mẹ em lại ghim vào lòng họ sự cay đắng như thế chứ? Họ giận dữ đứng lên bỏ ra về.
Em cảm thấy có lỗi quá. Hy vọng được bố mẹ chấp thuận không ngờ lại khiến bố mẹ sỉ nhục người khác như vậy. Người yêu em cũng rất buồn, anh nói vì mình không xứng với em nên sẽ để em toàn quyền lựa chọn. Còn bố mẹ em vẫn rất bảo thủ và không cho em tiếp tục quen anh. Bây giờ nếu em đi theo tình yêu thì sẽ là người con bất hiếu. Nhưng nếu nghe lời bố mẹ thì có lẽ em sẽ âm hận cả đời mất. Em phải làm gì đây?
Theo Afamily
Bất ngờ đằng sau chiếc bánh chưng bạn trai bắt ăn bằng được
"Anh đề nghị thế này, nếu em ăn hết chiếc bánh chưng này, anh sẽ có một món quà thật to thật to tặng em, thế nào?", chàng híp mắt cười với nàng...
Mùng 3 Tết, chàng tới đón nàng đi hội chùa đầu năm. Hôm qua chàng có tới chúc Tết bố mẹ nàng, nịnh nọt bố nàng mãi đến nỗi lúc về đã say mèm, hôm nay đôi trẻ mới được đi chơi riêng với nhau đấy.
Ngồi sau xe, đút tay vào túi áo khoác chàng cho ấm, nàng ngạc nhiên thấy tay mình đụng vào cái bọc gì to to, mềm mềm. "Gì đây anh?", nàng hỏi. "Ờm thì, quà tặng em đấy, lát nữa anh lấy ra cho xem", chàng cười cười.
Tới chùa, 2 người đi thắp hương khấn Phật, vãn cảnh chùa một lúc, rồi chàng kéo nàng ngồi xuống một chiếc ghế đá, rút từ trong túi cái bọc khi nãy nàng hỏi thăm. Hóa ra là một chiếc bánh chưng không biết chàng chuẩn bị từ bao giờ.
"Anh tự tay gói đấy, em xem cỡ của nó cũng nhỏ hơn những chiếc bánh chưng thông thường này", chàng giới thiệu. Ờ, nhưng mà lẽ nào chàng định tặng nàng chiếc bánh chưng này?
Ảnh minh họa
Nàng tròn mắt đợi chàng nói tiếp. "Anh đề nghị thế này, nếu em ăn hết chiếc bánh chưng này, anh sẽ có một món quà thật to thật to tặng em, thế nào?", chàng híp mắt cười. "Ngấy lắm, em trước nay không ưa đồ nếp", nàng vội xua tay. "Anh biết thế nên mới thách em làm được chứ. Muốn nhận quà phải chịu đựng gian khổ là đúng rồi", chàng thuyết phục nàng. "Thật quà to tướng không, nếu quà hẻo quá là em bắt anh ăn lại một cái to gấp đôi cái này đấy nhé!", nàng đe dọa, biết chàng cũng ít ăn bánh chưng.
Chàng gật lấy gật để, bắt đầu bóc bánh chưng giúp nàng. "Đây này, em phải ăn từ đầu này trước, anh đã đánh dấu cẩn thận rồi", chàng chìa ra cho nàng xem. Và sau đó, những người đi vãn cảnh chùa liền bắt gặp cảnh tượng đôi nam nữ ngồi dưới tàng cây, cô gái ăn nhồm nhoàm chiếc bánh chưng như thể đói lâu ngày vừa ở trại tị nạn nào trốn ra.
Ăn được một nửa, nàng ngán ngẩm: "Ngấy quá đi! Anh mà lừa em thì anh chết với em!". "Không lừa, không lừa! Anh mà lừa em thì anh là con cún", chàng tủm tỉm hứa hẹn. Nàng kêu trời kêu đất, biết thế sáng nay đừng ăn sáng cho xong. Đằng này lúc sáng mẹ nàng nấu bún rõ ngon, thành ra nàng liền chén no căng một bát tướng. Quả nhiên không cái khổ nào giống cái khổ nào!
Cho đến khi nàng thấy ngán và no tới tận cổ thì "cạch" một tiếng - trời ơi, nàng cắn vào cái gì thế này? "Anh bỏ đá vào bánh chưng gói cho em ăn hả? Sao anh ác thế?", nàng hét toáng lên. "Em giàu trí tưởng tượng nhỉ, cắn cái thứ đấy ra đây xem nào", chàng giục. Nàng bĩu môi, song vẫn nghe lời chàng lấy cái vật thể lạ trong chiếc bánh chưng ấy ra. Là một chiếc nhẫn kim cương! Nhẫn kim cương!
Nàng cầm chiếc nhẫn, giơ ra trước mặt, cười toe nhìn chàng. Thì ra đây là mục đích của chàng! Thảo nào kêu món quà to lớn lắm. Chàng cười dịu dàng, lấy chiếc nhẫn từ tay nàng, lau sạch, trịnh trọng nhìn nàng: "Làm vợ anh nhé! Nếu em không đồng ý thì sẽ hối hận ngút ngàn cho mà xem, anh đắt giá thế này, thả ra ối cô hốt ngay".
Ảnh minh họa
Lời nói chả ăn nhập gì với thái độ chân thành, nghiêm túc mà chàng bày ra chút nào hết. "Thôi đi anh, em biết tỏng anh ế nặng, chả ma nào thèm nhòm ngó rồi. Nể tình mình quen biết bấy lâu nay, em đồng ý lời cầu hôn của anh vậy, kẻo anh không lấy được vợ lại khiến hai bác lo đứng lo ngồi", nàng liếc xéo chàng, nhưng ánh mắt lại đong đầy ý cười.
Chàng bật cười, lồng nhẫn vào ngón áp út của nàng - người con gái chàng luôn giữ trong tim hơn 2 năm nay. Nàng vừa đỏng đảnh là thế, nhưng giây phút ngắm nhìn chiếc nhẫn lấp lánh trên ngón tay mình, vật đính ước của 2 người, nước mắt không kìm được rơm rớm.
"Muốn khóc thì khóc đi, xúc động quá phải không?", chàng trêu nàng. "Đáng ghét! Em còn chưa xử tội anh, tế bào lãng mạn của anh ngủ đông hết rồi à? Người ta để nhẫn trong bó hoa hồng đỏ ngào ngạt hương thơm, còn anh "xôi thịt" quá thể, lại giấu nhẫn cầu hôn trong chiếc bánh chưng!", nàng véo chàng một cái đau điếng. Đúng là tủi thân chết mất mà! Bắt người ta ăn rõ no, rõ ngán!
"Chúng ta phải nỗi buồn chia đôi, niềm vui sẻ nửa em nhỉ", vừa nói chàng vừa cầm mẩu bánh chưng còn lại ăn nốt. Nàng nhìn người đàn ông trước mắt mình, trong đầu không kìm được mà tưởng tượng miên man về cuộc sống sau này, nơi 2 người cùng xây một ngôi nhà và "sản xuất" ra những đứa trẻ đáng yêu...
Theo Afamily
Tôi biếu quà Tết mà bố mẹ bạn trai chẳng có lời cảm ơn Nhìn cách nhà anh cư xử theo kiểu sống nhạt nhoà mà tôi thấy buồn quá. ảnh minh họa Vừa rồi tôi có đi biếu quà Tết cho nhà bạn trai quen nhau được hơn 2 năm. Quà Tết do bố mẹ ở quê gửi ra và một phần quà do tôi mua. Lúc mang quà đến nhà bố mẹ anh không có...