Vì hiểu lầm mà vợ sắp cưới đã làm một chuyện khiến tôi chẳng thể nào tha thứ
Khi tôi đang dìu cô đồng nghiệp ở cửa khách sạn thì Lam đi ngang qua. Cô ấy không gọi tôi luôn mà đi theo chúng tôi lên phòng. Thực sự khi ấy, áo của tôi ướt hết, bẩn thỉu thì tôi không thể nào mặc nổi…
Tôi và Lam quen nhau từ khi còn ngồi trên giảng đường đại học, mối tình của chúng tôi cũng trải qua biết bao giận hờn nhưng tính đến thời điểm hiện tại, chúng tôi đã bên nhau gần 8 năm. Dự định, Tết xong chúng tôi sẽ làm đám cưới và hiện Lam đã mang thai đứa con của tôi.
Ngay khi ra trường, hai đã xin được việc làm ổn định, vì không làm cùng công ty nên chúng tôi có những mối quan hệ, những người bạn riêng mà người kia không biết được. Cũng chính vì thế mà Lam thường xuyên bóng gió, nghi ngờ rồi hờn dỗi.
Tôi làm ở một công ty mỹ phẩm nên đồng nghiệp chủ yếu là nữ, nhưng thề có trời, tôi chỉ xem họ là chị em đồng nghiệp chứ chưa hề có ý gì khác với bất cứ ai. Tôi cũng hiểu Lam một phần, vì tôi biết mình là người đầu tiên, duy nhất cô ấy yêu và hơn nữa so về ngoài hình thì bạn gái không bằng tôi nên lúc nào cũng sợ hãi, tự ti.
Để Lam yên tâm thì tôi hạn chế đi cùng đồng nghiệp, bạn hay khách hàng khác giới… Vậy mà hết lần này đến lần khác cô ấy ghen tuông, giận dỗi, đôi khi khiến tôi mất mặt với bạn bè.
Mối tình của chúng tôi cũng trải qua biết bao giận hờn nhưng chúng tôi đã ở bên nhau 8 năm. (Ảnh minh họa).
Nhớ năm ngoái, khi công ty tôi tổ chức tất niên, tôi cũng đưa bạn gái đi cùng. Tôi và một đồng nghiệp nữ có hát song ca cùng nhau, rồi chụp một tấm ảnh kỷ niệm… Lam thấy thế thì ghen tuông ra mặt, chạy lại, giật tay tôi khỏi cô đồng nghiệp kia rồi đùng đùng bỏ về. Sau lần ấy, đồng nghiệp cơ quan tôi cũng hiểu nên hạn chế rủ tôi đi liên hoan, hay ít chụp ảnh tag facebook với tôi.
Video đang HOT
Tất cả mọi chuyện tôi có thể thông cảm, bỏ qua cho em nhưng chuyện mới xảy ra gần đây khiến tôi khó chấp nhận và cảm tưởng những cảm xúc mà Lam nói là tình yêu, là ghen tuông và giữ chồng kia như một thứ gì đó cực đoan vậy.
Cách đây 2 tuần, tôi có đi đám cưới đồng nghiệp. Một đồng nghiệp nữ vì quá vui nên nhỡ uống say, cô ấy sợ về nhà bố mẹ mắng nên nhờ tôi và chị trưởng phòng đưa về khách sạn nghỉ.
Trên đường đi, cô ấy nôn hết vào áo tôi và xe của sếp ướt nhèm bẩn thỉu, nên đến cổng khách sạn, chị trưởng phòng nói tôi cứ dìu cô bạn lên phòng, chị lái xe đi mua áo khác cho tôi rồi quay lại ngay. Điều không may khi tôi đang dìu cô đồng nghiệp ở cửa khách sạn thì Lam đi ngang qua.
Cô ấy không gọi tôi luôn mà đi theo chúng tôi lên phòng. Thực sự khi ấy, áo của tôi ướt hết, hôi hám, bẩn thỉu thì tôi không thể nào mặc nổi nên vào nhà tắm cởi ra.
Lam gõ cửa phòng, tôi không biết, cứ ngỡ chị trưởng phòng nên cởi trần ra mở cửa. Dĩ nhiên, trong hoàn cảnh đó chẳng ai không nghi ngờ vì trong phòng chỉ có tôi và cô đồng nghiệp say rượu kia.
Lam làm om sòm lên rằng tôi phản bội cô ấy đi nhà nghỉ cùng người con gái khác, trong khi cô ấy đang mang giọt máu của tôi, chúng tôi chuẩn bị làm đám cưới. Rồi cô ấy khóc lóc, than trách mà chẳng để tôi giải thích lời nào.
Mấy phút sau, chị trưởng phòng quay lại, cố gắng giải thích nhưng Lam không những không nghe mà còn nói chị là đồ hư hỏng: “Chị bao che cho anh ta hay chị đang bao che cho thói bệnh hoạn, đáng khinh bỉ của các người?”.
Lam chạy đi chẳng để cho ai giải thích lời nào. Cho dù tôi có nhắn tin, gọi điện bao nhiêu lần cô ấy cũng không trả lời. Rồi cô ấy tắt hẳn điện thoại, xin nghỉ phép ở cơ quan khiến tôi chẳng biết ở đâu mà tìm.
Chính tôi cũng không hiểu nổi giờ tôi yêu thương, giận hờn hay cảm thấy ghê sợ người con gái ấy nữa. (Ảnh minh họa).
Tôi tìm hết bạn bè của hai đứa, rồi về tận quê Lam nhưng không thấy. Tôi ngày ngày nhắn tin, gửi mail để cầu xin Lam cho tôi cơ hội giải thích. 2 tuần không tin tức thì bỗng nhiên Lam trở về, cô ấy gầy sọp, xanh xao không còn sức sống.
Vừa nhìn thấy tôi, Lam lại buông những lời chửi rủa. Nhưng tôi vẫn có cơ hội giải thích. Tôi nói lại cho cô ấy mọi chuyện, giống những bức email, tin nhắn mà tôi đã gửi, Lam òa khóc. Cô ấy xin lỗi vì giận dữ, tưởng tôi phản bội đã bỏ đi đứa con trong bụng.
Trời đất trước mắt tôi như sụp đổ, tôi biết bạn gái đau đớn, tuyệt vọng và hiểu lầm mình nhưng không thể nghĩ nổi vì chuyện đó mà cô ấy dễ dàng bỏ đi giọt máu của mình. Lam vẫn mong tôi bỏ qua, để mọi chuyện trở về như trước, nhưng tôi thấy giận em vô cùng.
Tôi không nghĩ cô ấy lại nhẫn tâm, tuyệt tình và dễ dàng từ bỏ như vậy. Dẫu cho đau đớn tuyệt vọng nhưng sao Lam không thể tự chủ cảm xúc của mình, cô ấy suy nghĩ nông nổi, và không hề tin tưởng tôi.
Theo mọi người tôi nên làm gì đây? Chính tôi cũng không hiểu nổi giờ tôi yêu thương, giận hờn hay cảm thấy ghê sợ người con gái ấy nữa.
Theo TTT/Phununews
Hạnh phúc của anh nếu không phải là em thì sẽ chẳng thể là ai khác
Cho dù ta đã không thể bên nhau đến năm dài tháng rộng về sau, anh vẫn mãn nguyện vì đã gặp em, yêu em như định mệnh đời mình.
Ai nói đàn ông không biết khóc, chỉ là nước mắt ấy vô hình mà bạn không thể chỉ nhìn bằng mắt được, mà phải cảm nhận từ sâu trong tim. Suy cho cùng, đã là con người thì khó có thể tránh yêu thương và tổn thương. Hạnh phúc thường song hành với nỗi đau. Nếu đã có tột cùng hạnh phúc thì cũng có lúc tột cùng nỗi đau. Cảm xúc con người chỉ là quả lắc giữa vui và buồn...
Quay lại từ nơi chúng ta chưa bắt đầu, anh chỉ là gã đàn ông hời hợt. Mọi cô gái lướt qua chỉ như thêm một chút gia vị, màu sắc cho cuộc sống này thôi. Cho đến khi định mệnh cho anh gặp em, yêu em, anh mới thực sự cảm nhận được mùi vị của hạnh phúc ấm ấp. Cũng chính lúc hạnh phúc nhất, êm ấm nhất thì em chợt biến mất, không một lời từ giã. Mình xa nhau lúc tình còn đầy, lòng còn ấp ủ bao nhiêu giấc mơ hoang đường...
Kể từ hôm ấy, anh như người điên mất trí, người làm anh xốn xang, nỗi nhớ cứ ngổn ngang khắp phòng mà anh không biết làm cách nào sắp xếp lại cuộc sống của mình. Anh đi tìm em khắp nơi, hỏi dò tất cả bạn bè của em. Không một câu trả lời, chỉ còn lại mình anh với mớ kỉ niệm em để lại. Anh làm sao sống chỉ với hình bóng ngày xưa của em được chứ?
Anh không còn tin vào tình yêu vĩnh cửu, có chăng chỉ là những khoảnh khắc ngắn ngủi của những mối tình đoản mệnh như Romeo & Juliet. Chính vì nó dở dang nên lòng người ngập tràn tiếc nuối không thôi. Yêu, rồi xa và quên... Liệu mai này em có còn giữ anh trong tiềm thức? Có đôi lúc, anh tự cho phép mình yếu đuối, tự huyễn hoặc bản thân rằng ta chưa từng mất nhau thế này, chỉ là em trốn đâu đó thôi. Dù biết có cố gắng bao nhiêu thì hiện thực vẫn không thể đổi thay là em đã không còn nơi đây. Bao nhiêu thương nhớ đủ để lay động trái tim em, bao nhiêu nước mắt đổi lấy một ngày bình yên với em. Thương nhớ cứ thế chìm trong màn đêm không lời đáp.
Anh giá như mình vững vàng, giấu đi hết cả vũ trụ, nhớ chỉ gói gọn trong một cái tên thân quen với quá nhiều yêu thương. Anh sẽ cố gắng quên đi tất cả, chỉ mong thời gian có thể xóa hết thảy kỉ niệm, hết cả nỗi đau đã giam cầm anh trong quá khứ với em. Nén chặt những nhức nhối trong tim bấy lâu, từ ngày em mang bình yên của anh đi mất, thế giới của anh chỉ nước mắt và muôn vàn câu hỏi tại sao day dứt mãi không thôi.
Cho dù, ta đã không thể bên nhau đến năm dài tháng rộng về sau, anh vẫn mãn nguyện vì đã gặp em, yêu em như định mệnh đời mình. Chuyện tình yêu mình đã lâu rồi, nếu lúc ấy mình không rời xa thì bây giờ thế nào? Có hạnh phúc như giấc mơ hoang đường của em và anh không?
Tình yêu luôn có lí lẽ riêng, anh tin mình gặp nhau và ngăn cách chia xa cũng vì một lẽ riêng nào đấy! Nước mắt anh chỉ rơi hai lần, lần đầu là lúc anh nhận ra hạnh phúc nhất khi được yêu em. Lần thứ hai sẽ là lúc nhìn thấy em hạnh phúc trong giáo đường... với anh. Anh chẳng có gì nhiều hơn tình yêu đã dành cho em. Nếu như không phải là em thì đó không gọi là hạnh phúc nữa. Anh chỉ biết đợi đến khi em về, để nói với anh vì sao em ra đi...
Mơ đổi đời, tôi rơi vào "tổ quỷ" Chắc chắn cháu đã rơi vào đường dây của bọn xấu, chuyên rình mò, chờ chực những cô gái trẻ, quê mùa, ngây thơ lần đầu tiên đến Sài Gòn kiếm việc làm rồi cháu ạ. Hậu quả đau lòng đã xảy ra, cháu đã mất đời con gái cho mụ đàn bà độc ác kia kiếm bộn tiền trên thân xác cháu...