Vì gái, mà người chồng bạc tình quỳ sụp dưới chân tôi…
Ông chồng tôi quỳ sụp, lạy lục xin tôi tha thứ. Chứng kiến cảnh hèn hạ đó mà lòng tôi như xát muối.
Chẳng thể nào ngờ được cuộc sống mà bao người mơ ước của gia đình tôi lại có ngày lao dốc không phanh thế này. Chúng tôi cũng tìm hiểu yêu đương đến 5 năm rồi mới làm đám cưới đấy chứ, đâu có phải là mối tình chóng vánh, yêu nhanh cưới vội mà bây giờ thành ra bi thảm thế này?
Tôi và chồng bằng tuổi, là bạn học với nhau từ thời trung học, nhưng bắt đầu lên đại học mới chính thức yêu nhau. Anh vốn là người hiền lành, sống tình cảm chính vì thế khi yêu, tôi được anh ấy rất chiều chuộng. Tôi thầm mãn nguyện vì có được một người đàn ông như vậy. Cứ nghĩ làm vợ anh rồi thì sẽ thật hạnh phúc. Vậy mà đúng chuẩn đời không như là mơ.
Người ta hay nói: “Vợ chồng bằng tuổi nằm duỗi mà ăn”, nhàn nhã chẳng biết, chỉ biết rằng có chồng bằng tuổi, khi sinh xong 2 con, giờ đi cạnh trông tôi chẳng khác gì chị gái anh. Mặc dù tôi cũng lo xa và cũng đầu tư chăm sóc nhan sắc rồi đó. Không biết có phải vì lý do đó mà anh thành ra chán cơm thèm phở, dở thói xấu như thế này?
Mới cưới, tôi vẫn được chồng quan tâm lắm, kể cả khi bầu bí và sinh con đầu lòng, chồng tôi vẫn là người đàn ông chuẩn mười. Yêu vợ, thương con, chăm lo cho gia đình hết mực. Đứa đầu là vậy nhưng đến thời gian này, tôi sinh cháu thứ 2 thì anh ấy lại lơ là gia đình vợ con.
Video đang HOT
Cũng chỉ nghĩ chồng bận việc công ty nên thế. Mà tôi bận bịu con nhỏ nên cũng không có thời gian nhiều mà quan tâm, chăm sóc lại chồng được chu đáo như trước. Vậy là chúng tôi cứ dần xa nhau mà tôi chẳng hề biết. Đến khi nhận ra thì đã quá muộn, mọi chuyện đã đi quá xa không thể cứu vãn. Tôi phát hiện chồng phản bội mình.
Chiều hôm đó, theo kế hoạch, chồng sẽ đi taxi cùng 3 mẹ con về ngoại ăn rằm, rồi 3 mẹ con tôi ở lại chơi hôm sau mới về nhà (nhà ngoại cách nhà tôi khoảng 8km thôi). Nhưng trước giờ đi tôi thấy anh nhận một cuộc điện thoại, nghe xong có vẻ gấp rút rồi bảo tôi chủ động đưa các con về, anh bận việc gấp, hôm sau mới về. Chẳng nghi ngờ gì, tôi đưa các con về ngoại, nhưng đến tối, ăn uống xong xuôi, tầm 9h tối sờ đến cái máy vắt sữa thì không thấy đâu, tôi đành để con ở nhà bà, rồi quay về nhà lấy máy vắt sữa.
Hôm đó đã muộn, thật lòng là không muốn đi tẹo nào nhưng ngặt một nỗi, con bé con không bao giờ chịu ti mẹ, chỉ ti bình nên buộc phải về lấy máy vắt. Vừa về tới nhà thì thấy ánh điện trong nhà, thầm nghĩ anh chồng ngoan thế, vắng vợ con mà lại ở nhà không tranh thủ tụ tập bạn bè.
Cửa không khóa, tôi mở cửa vào, không thấy ai. Theo phản xạ, cứ tiếp tục đi vào phòng ngủ của mình để lấy máy. Vừa bước tới thì hỡi ôi, ông chồng quý hóa của tôi dám dẫn cả gái về nhà. Thật kinh tởm cho cái cảnh nhơ nhuốc ấy. Tôi như chết lặng, không còn biết nói gì cũng không còn đủ sức mà lao vào giằng xé, cào cấu như những người phụ nữ khác bắt được quả tang chồng ngoại tình .
Hai con người ấy, họ vơ vội quần áo, cuống cuồng mặc vào, rồi người đàn bà kia ba chân bốn cẳng ra khỏi nhà tôi. Còn ông chồng tôi thì quỳ sụp, lạy lục xin tôi tha thứ. Chứng kiến cảnh hèn hạ đó mà lòng tôi như bị xát muối. Người chồng mà tôi tin tưởng, là chỗ dựa tưởng chừng vững chắc của 3 mẹ con, giờ chỉ vì đàn bà mà thành ra thế này ư?
Tôi như muốn ngã khuỵu nhưng nghĩ đến 2 con đang đợi nên cố gắng gượng dậy, lê lết trở về nhà ngoại trong vô thức và gặm nhấm nỗi đau của người vợ bị chồng phản bội. Vẫn trong thời gian nghỉ sinh nên sau chuyện này, tôi quyết định cho các con ở nhà ngoại một thời gian để có thêm thời gian suy xét mọi chuyện.
Hiện giờ, lòng tôi đang rất rối và suy nghĩ mọi chuyện. Nếu tha thứ liệu anh ấy có thay đổi không hay lại ngựa quen đường cũ, còn không thì gia đình này sẽ tan vỡ, các con tôi sẽ chịu nhiều thiệt thòi. Nhưng sống trong cảnh mất niềm tin vào nhau thế này thì quả thật là cực hình. Tôi tuyệt vọng và nghĩ mình sẽ chẳng thể nào vượt qua nỗi đau đó. Làm sao mà tôi có thể quên đi tất cả để tiếp tục sống bên người chồng bạc tình, lừa dối đó?
Theo SKCĐ
Tôi đã trả cả vốn lẫn lãi cho người chồng bạc tình và cô bồ
Chồng cũ "tội nghiệp" của tôi bị ép ly hôn, phải quay về con hẻm nhỏ sống trong ê chề với bố mẹ. Anh ta phải chọn con đường làm trai bao để tiếp tục ăn chơi vô độ.
Người ta nói con người thay đổi theo thời gian thật không sai chút nào. Người chồng tôi hết mực tin tưởng lại sinh lòng phản bội để cặp kè với cô bạn thân giàu có của tôi. Cuối cùng, tôi bị đuổi ra khỏi nhà với cái bụng bầu song sinh đã vượt mặt. Anh ta và bố mẹ còn hùa nhau xỉ vả tôi trước hàng xóm, cấm không cho tôi làm ảnh hưởng đến tương lai giàu có của họ. Tôi cam chịu về nhà mẹ chờ sinh con. Nào ngờ chồng cũ và cô bạn tồi tệ của tôi lại cho người quấy phá khiến tôi và mẹ không buôn bán được, ngày nào cũng sống trong sợ hãi.
Tôi đã nhờ chính quyền can thiệp nhưng không được. Cuối cùng vì xô xát với chúng, tôi bị sảy thai. Mất một lúc hai đứa con, lại khó khả năng làm mẹ lần nữa, tôi vô cùng đau đớn, trở thành cái xác không hồn sống vật vờ qua ngày. Khi tôi bình phục, đám cưới của bọn họ được tổ chức. Tôi lén đến quan sát với ý định trả thù, muốn liều mạng với họ. Thật may mắn, mẹ đã ngăn lại và đưa tôi về nhà.
Sau khi bình tĩnh lại, tôi nghĩ mình thật ngu xuẩn, vì họ mà phải vào tù, làm tổn hại danh dự của mẹ thì không đáng chút nào. Tôi và mẹ dọn đi nơi khác để bắt đầu cuộc sống mới. Lúc này mẹ tôi ngã bệnh phải điều trị rất tốn kém. Tôi đi làm chỉ đủ sống, không thể lo nổi chi phí, bao nhiêu áp lực cuộc sống đè lên khiến tôi mệt mỏi hơn bao giờ hết. Do làm việc trong khách sạn, tôi vô tình quen biết một người đàn ông góa vợ giàu có, có hai con và gần 40 tuổi.
Sau một thời gian, ông ngỏ ý muốn tôi làm tình nhân, đổi lại sẽ chu cấp tiền bạc, nhà cửa cho tôi. Nếu là bình thường, tôi sẽ từ chối ngay lập tức nhưng vào lúc này, tôi không còn sự lựa chọn nào khác. Tôi nghĩ nếu tự trọng mà để cho mẹ bị bệnh tật hành hạ, không có cơm ăn, không có tiền thuê nhà, phải ra đường ở thì tự trọng để làm gì. Hơn nữa tôi đâu có làm kẻ thứ ba phá hoại hạnh phúc người khác.
Rồi thời gian sau tôi nhận lời làm tình nhân của ông. Ông mua cho tôi một căn hộ cao cấp rộng lớn mà tôi chưa bao giờ mơ tới, cho tôi xe hơi, còn chu cấp cho tôi rất nhiều tiền mỗi tháng. Nhờ có ông mà tôi có thể chữa bệnh cho mẹ với điều kiện tốt nhất. Tôi không dùng tiền để ăn chơi hay mua đồ hiệu, chỉ tập trung làm ăn, học người tình cách đầu tư cổ phiếu, mở rộng quan hệ với giới thượng lưu. Tôi cũng biết ơn ông đã nể tình giới thiệu tôi là bạn gái trước mọi người để tôi không mất mặt.
Năm năm sau, ở tuổi 32, tôi đã nắm trong tay số tài sản khá lớn, nghĩ mình đủ quyền lực và tài lực để trả đũa. Tôi cho người gửi ảnh gian díu của chồng cũ với những cô gái trẻ từ trước tới nay và cả những bằng chứng cờ bạc, vay nặng lãi của chồng cũ cho cô bạn "yêu quý". Qua thám tử, tôi biết cô ta đã nổi giận và dạy anh một bài học, dọa đuổi anh và tịch thu quyền quản lý nhà hàng. Bố mẹ vợ vốn không ưa anh ta nay lại càng xem thường. Kết quả, chồng cũ "tội nghiệp" của tôi bị ép ly hôn, phải quay về con hẻm nhỏ sống trong ê chề với bố mẹ. Anh ta phải chọn con đường làm trai bao để tiếp tục ăn chơi vô độ.
Tôi còn nhớ cái cảm giác nhục nhã của anh ta khi thấy tôi bước lên chiếc S-class trước cửa một quán bar. Tiếp theo, tôi nhắm đến cô bạn "yêu dấu". Tôi quá hiểu cô bạn mình chỉ thích đàn ông đẹp trai, lãng tử. Tôi thuê một trai bao đẹp mã, chu cấp tiền cho anh ta thuê đồ hiệu, xe hơi, căn hộ để dụ cô bạn vào bẫy. Kết quả, cô ta sa lưới nhanh hơi tôi tưởng. Cô ta bỏ mặc nhà hàng cho bố mẹ quản lý, cùng người tình vi vu khắp nơi ăn chơi. Rồi cô ta mắc bệnh lậu, phải về nhà chữa trị. Còn anh chàng trai bao hào nhoáng kia đã cao bay xa chạy đến nơi nào. Cuối cùng cô ta cũng biết cảm giác bị bỏ rơi là thế nào. Tôi tự nói với chính mình, thù oán đã chấm dứt, bây giờ là lúc tôi sống cho mình.
Tôi đang chuẩn bị kết hôn với người đàn ông đã nuôi mình. Từ một giao dịch tình tiền, hai con người trải qua nhiều thăng trầm như chúng tôi đã trở nên hiểu nhau và nảy sinh tình cảm. Tôi không thể sinh con nhưng sắp được làm mẹ của hai đứa trẻ ngoan ngoãn, chúng cũng rất thích tôi. Tôi đang mơ về một mái ấm gia đình. Tôi cũng có khả năng giúp đỡ những người phụ nữ khốn khổ quanh mình.
Tôi viết câu chuyện này không phải để khoe với mọi người chiến tích, chỉ muốn nói rằng đừng tin tưởng vào ai quá nhiều vì người thiệt thòi sẽ là bạn. Khi bị đàn áp quá đáng thì nên chống trả, miễn là đừng để mình vướng vào lao lý vì những kẻ xấu xa đó không đáng để bạn như thế. Những ai đang có ý định phản bội vợ, chồng hay bạn bè cũng nên thức tỉnh đi. Trời không bắt các bạn trả giá thì chính con người sẽ bắt các bạn trả, kể cả người thân của các bạn cũng sẽ bị liên lụy. Điều cuối cùng tôi muốn nói là đừng quá tin tưởng vào bất kỳ ai, hãy luôn chừa đường lui cho mình.
Theo VNE
Nửa đêm chồng quỳ sụp dưới chân lạy lục, cầu xin tha thứ Thật lạ lùng, vừa bước đến cửa nhà, thấy đèn đã tắt nhưng cửa vẫn mở. Khi tôi đi vào phòng, cảnh tượng trước mắt khiến tôi choáng váng không thốt lên lời... Tôi không ngờ sẽ có ngày mình phải viết những dòng tâm sự đắng chát này ra để mong nhận được sự cảm thông, chia sẻ từ người lạ. Đau...