‘Vì em quá giỏi, quá tự tin, quá cực đoan nên anh mới phải tìm một người cho mình cảm giác được làm đàn ông’
Hà đã sai, khi cô mải miết chạy về phía trước mà quên mất có người đàn ông vẫn luôn chỉ đứng ở vạch xuất phát đợi mình quay về…
Khi nhận lời yêu Hoàng, Hà vẫn chỉ là một tân cử nhân vừa ra trường với tấm bằng loại khá trong tay. Mọi thứ hoàn toàn mơ hồ trước mắt cô: không công việc, không một mối quan hệ “đao to bua lớn” và không cả niềm tin dù chỉ một chút. Rồi Hoàng đến, dần đưa Hà thoát khỏi sự mông lung, vô định chỉ với một câu nói: “Có anh ở đây rồi, chỉ cần dựa vào vai anh là được!”.
Nhưng Hà chỉ cho phép bản thân dựa dẫm trong chốc lát, rồi rất nhanh sau đó cô đã lại đi tìm sự độc lập và tự chủ riêng. Hà dần thăng tiến trong công việc. Từ một nhân viên kinh doanh phải gọi ngày trăm cuộc điện thoại để tìm kiếm khách hàng, cô trở thành một trưởng phòng có kinh nghiệm, quản lý hàng chục gương mặt mới toanh chập chững bước vào nghề.
Hai năm sau, Hoàng và Hà kết hôn. Nhưng Hà lúc bấy giờ chẳng còn thơ ngây, đơn thuần như thời mới yêu nữa. Hà ranh mãnh và khôn ngoan trong từng hành động. Cô cũng chẳng chịu thua trong mối quan hệ với chồng và vô cùng cực đoan trong việc không muốn sinh con sớm. Hà ngày càng đẹp và quyến rũ nhưng Hoàng lại chẳng thể tìm nổi một chút xúc cảm nào từ vẻ ngoài già dặn, thạo đời ấy cả.
“Em có thể bớt chút thời gian cho công việc để chăm sóc tổ ấm của hai đứa mình không?”, không biết bao nhiêu lần Hoàng mở lời đề nghị vợ. Anh chỉ là một công chức bình thường, thu nhập không nhiều như Hà mong muốn, nhưng anh tin mình vẫn có thể làm chỗ dựa cho vợ. Ấy thế mà Hà luôn phũ phàng, gay gắt đáp lại: “Bớt ư? Bớt làm sao được ở cái thời điểm mà tiền đang chảy vào túi mình ào ào như thế này? Bớt để người khác nhận hết à?”.
Ảnh minh họa
Cũng có khi, trước ý định muốn có một đứa con của Hoàng, Hà đanh đá cự cãi: “Anh thích thì tự đi mà đẻ! Em còn bận, phải cống hiến cho sự nghiệp, không thể dừng được. Anh đợi được thì dăm bảy năm nữa khắc có con thôi!”. Những câu nói của Hà như xát muối vào lòng Hoàng. Anh cảm giác vô cùng tự ti và chán nản mỗi khi bên vợ. Anh thèm biết bao được Hà sà vào lòng mình nũng nịu và bảo “Anh là món quà vô giá của cuộc đời em!” như ngày xưa…
Nhưng anh bây giờ đã chẳng còn quan trọng gì trong cuộc đời của Hà nữa. Kiểu như có cũng được, không có cũng xong. Những bữa cơm tối thường là về nhà vội vàng gặp nhau rồi ra quán. Cả ngày đi làm mấy tiếng cũng chẳng ai liên quan gì đến ai. Một năm đôi lần hẹn được nhau cùng nghỉ thì về quê thăm ông bà, biếu đôi ba món quà, hỏi thăm vài câu xã giao là xong. Tiền ai người nấy giữ, tiêu pha gì thì tùy. Muốn mua sắm thứ gì thì đề nghị nhau cùng góp vào…
Rồi cho đến khi Hoàng không chịu được tất cả những nhàm chán như vậy nữa. Anh về nhà muộn hơn và lang thang ở các quán bia cùng nhóm bạn này đến nhóm bạn khác. Mà thậm chí Hà cũng chẳng quan tâm nhiều vì cô thường về nhà rất muộn. 10h đêm mới hết giờ làm việc, về không thấy chồng đâu thì gọi điện, thế thôi!
Thường nếu Hà gọi, Hoàng sẽ về ngay. Nhưng hôm nay, Hà gọi mà Hoàng chẳng nhấc máy. Đến hơn 20 cuộc vẫn không thấy hồi đáp. Cho đến khi Hà mệt quá lả đi, chìm vào giấc ngủ thì Hoàng lạch cạch mở cửa vào nhà. Hà tỉnh dậy, định ra đón chồng thì ngỡ ngàng khi thấy Hoàng đang ôm theo một cô gái nóng bỏng khác về cùng. Hà tức điên, gào toáng lên: “Anh làm cái trò gì đấy hả? Ai đây?”.
Hoàng nhếch mép cười, quay sang ôm eo rồi thơm lên má cô nhân tình dẫn theo về nhà như muốn trêu tức vợ. “À, em ấy tên là Hà đấy, trùng hợp không? Anh quen trong quán bia ôm. Em ấy cũng vừa tốt nghiệp đại học và chưa tìm được việc. Tự dưng anh muốn che chở cho em ấy, giống như em ngày xưa. Vì có người bây giờ đã không cần anh nữa!”, Hoàng lè nhè đáp.
Hà ngớ người, tát mạnh vào má Hoàng: “Anh điên thật rồi! Tại sao anh có thể trở nên đổ đốn đến nhường này cơ chứ?”. Nhưng Hoàng lại càng được đà cười lớn hơn, thách thức: “Tại sao ư? Tại vì em quá giỏi, quá tự tin, quá cực đoan nên anh mới phải tìm một người cho mình cảm giác được làm đàn ông. Em hiểu không?”. Hà quay lưng đi, ôm mặt chạy thẳng vào phòng, đóng cửa rồi khóc.
Bây giờ, khi hạnh phúc chắc chắn đã quay lưng lại với mình, Hà mới nhìn rõ hình hài của nó. Hạnh phúc của một người đàn bà chắc chắn không chỉ bao gồm một sự nghiệp lẫy lừng, là bản thân phải can trường, độc lập, không cần dựa dẫm vào ai cả. Mà nhất định vẫn cần phải có khoảng riêng dành cho tình yêu, chăm chút cho tổ ấm và cùng nhìn sang người vẫn đang song hành bên cạnh mình.
Video đang HOT
Hà đã sai, khi cô mải miết chạy về phía trước mà quên mất có người đàn ông vẫn luôn chỉ đứng ở vạch xuất phát đợi mình quay về…
Theo Ngoisao
Biết chồng đưa bồ về nhà, vợ vượt hơn 800km về để phục thù nào ngờ...
Buông điên thoai xuông nươc măt Linh cư thi nhau rơi, cô run rây gâp quân ao đê vê nha gâp. Tay Linh câm chăt điên thoai đên mưc cam tương như săp bop vơ nat no, chưa bao giơ cô lai thây sơ hai đên vây.
Kê tư 4 năm sau ngay chia tay môi tinh đâu, Linh mơi co thê băt đâu lai vơi Hoang. Ngươi đan ông đa khiên cô mơ long thêm lân nưa, anh khiên cô nhân ra cuôc đơi nay con co ngươi tôt đê cô co thê yêu va dưa dâm. Tư ngay sanh bươc bên Hoang, Linh cam thây moi thư đêu mau hông, ngay trươc khi sư tôn thương bao trum con tim tri oc cô đa tưng nghi sau nay nêu yêu ai cô se yêu it thôi đê lơ may co bi phan bôi thi se bơt đau khô.
Nhưng khi găn bo vơi Hoang đươc 1 năm rôi, luc nay cô mơi nhân ra tinh yêu không thê noi trươc đươc gi vi ngay thơi điêm đo cô đa yêu ngươi đan ông ây qua nhiêu mât rôi. Môi lân anh ây đi công tac la môi lân cô khoc va nhơ đên phat điên, cô yêu anh va muôn ơ bên anh mai mai.
(Anh minh hoa)
Sau 2 năm hen ho ho đa tiên tơi hôn nhân băng 1 đam cươi trong mơ. Hoang khiên Linh cam tương minh la ngươi phu nư hanh phuc nhât trên đơi nay. Cô đa cô găng rât nhiêu đê vun ven cuôc sông hôn nhân cua minh. Thu thưc Hoang rât tư hao vê vơ, vi cô ây không chi xinh đep ma con rât gioi giang.
Cươi nhau 4 năm ho co vơi nhau 1 cô con gai xinh đep, be Su la niêm tư hao cua đai gia đinh. Linh yêu chông yêu con, cuôc sông hôn nhân cua cô nhin chung la kha ôn nên đi đâu ai cung thây cô luôn tư tin, rang rơ. Linh luôn nghi chông minh la 1 ngươi đan ông tuyêt vơi, anh se không bao giơ phan bôi cô đâu nên Linh it khi kiêm soat đơi sông riêng tư cua anh thay vao đo cô tôn trong no.
Nhưng cuôc sông đung la chăng noi trươc đươc điêu gi, vi thây vơ qua tin nên Hoang đa lam can. Anh đa âm thâm phan bôi lai vơ nhưng Linh lai không hê hay biêt. Thơi gian đâu Hoang rât ân hân va thây co lôi vơi vơ vi hôm đo anh qua say. Nhưng ma lưc tư cua la khiên anh cư dân thân vao không tai nao dưt ra đươc, thê rôi Hoang ngoai tinh.
Thơi gian đo Hoang lây cơ đi công tac nhiêu hơn, Linh co linh cam chăng ôn nhưng cô không biêt nên băt đâu điêu tra tư đâu vi Hoang giâu qua gioi. Môi luc buôn cô lai nhăn tin cho cô ban thân đê tâm sư, nhưng luc nao Thanh cung trân an long Linh hay tin chông.
Nhiêu đêm ngôi nhin ra cưa sô, nhin thân hinh cô thât manh mai. Cô tư hoi la minh ca nghi hay la chông đang thay đôi thưc sư. Linh suôt ngay lân quân trong vong suy nghi đo, nhưng sau môi chuyên công tac Hoang lai hêt sưc chiêu chuông vơ nên Linh tăc lươi cho qua. Cô lai yêu chông va khao khat co đươc tinh cam tư anh.
Đơt vưa rôi Linh phai đi công tac Đa Năng 2 tuân, thơi gian đo cô gưi con bên ba nôi vi Hoang cung rât bân. Ngay nao cô cung tranh thu nhăn tin goi điên cho chông, nhưng co khi Hoang tra lơi co khi không vi anh noi: "Anh bân". Đa Năng hôm đo chơt đô nhưng cơn mưa, khiên long Linh cang buôn hơn. 10 cuôc goi nhơ suôt ca buôi chiêu nhưng Hoang không nghe may. Đên 6 giơ tôi Hoang mơi rep lai:
- Anh giơ mơi câm may, co viêc gi không em. Dao nay anh bân qua, em đưng buôn nhe.
Câm điên thoai đoc tin nhăn cua chông Linh chan nan năm ưa nươc măt ra cô không nhăn lai va chông cô cung chăng buôn goi hoi han. Linh nhơ co 1 nha văn tưng viêt vơi đai y thê nay:
"Nêu 1 ngươi đan ông yêu ban anh ta se luôn tim cach khiên ban vui. Anh ta se không bao giơ noi bân bơi vi không co ngươi đan ông nao bân tơi mưc không thê nhăn tin hay goi điên cho ban 1 cu. Chi đơn gian ban không phai la môi bân tâm cung chăng phai ngươi anh ta yêu".
Chưa bao giơ Linh thây cô đơn nhiêu đên vây, cô năm thiêp đi 30 phut thi giât minh khi điên thoai reo. Linh hao hưng vi ngơ la chông nhưng không phai la cua cô hang xom.
- Linh a!
- Da, Co chuyên gi không chi?
- Chi co chuyên nay không biêt co nên noi cho em nghe không?
- Da co gi ma chi âp ung vây, em nghe đây?
- Sang nay đi thê duc chi thây co 1 ngươi phu nư len lut đi ra tư nha em đây, noi đung hơn la chi thây vai ba lân rôi. Cô xem thê nao vê sơm đi, chi em phu nư vơi nhau chi nghi nên noi cho em biêt, nêu không sau nay cô chu co chuyên gi chi lai thây ay nay.
Linh run rây tai như u đi:
- Phu... phu nư ây a.
- Ư, chi không nhin sai đâu.
- Da em biêt rôi, em cam ơn chi.
Buông điên thoai xuông nươc măt cô cư thi nhau rơi, Linh run rây gâp quân ao đê vê nha gâp. Cô biêt vi sao chông không đi nha nghi la vi đêm nao Linh cung băt anh livestream đê cô xem anh co nha không. Cô không thê nhân nhin thêm nưa, đêm nay cô se lam ro trăng đen.
Ngôi trên taxi ra sân bay, ngươi cô cư run lên bân bât tay mân mê câm săp vơ nat cai điên thoai. Cung may con ve, Linh bay chuyên 8 rươi, vê đên Ha Nôi cung vưa kheo thơi gian chông dăt diu bô vê.
Linh hinh dung ra nêu găp bô cô se noi gi lam gi, cô run rây tương tương đên canh ho âu yêm nhau trên giương ngu cua minh. Cô rât to mo cô ta la ai ma chông dam lam như vây, cô ta tai gioi đên đâu ma khiên Hoang phan bôi lai me con cô.
(Anh minh hoa)
11 giơ tư xa Linh đa thây chông lai xe vao hâm, cô biêt trong xe co 1 ngươi đan ba. Nươc măt cô cư thi nhau rơi, Linh dương như săp không giư đươc binh tinh nưa rôi cô muôn giêt ngươi ngay lâp tưc. Chơ ho vao đươc hơn nưa tiêng cô cung nhe nhang mơ cưa đi vao, tim cô đâp thinh thich. Câm con dao trên tay Linh run rây bươc lên, hit 1 hơi thât sâu cô đây cưa phong ngu vao... Con dao trên tay cô rơi xuông khi thây ngươi đan ba đang trân truông trên giương vơi chông minh không ai khac chinh la Thanh - Cô ban thân tư thơi nôi khô cua cô
- Sao co thê? 2 ngươi sao co thê?
Hai ngươi ho sưng sôt vôi măc đô vao. Linh dương như kiêt sưc vi qua sôc, nhin bung Thanh cô nhân ra cô ta đang mang bâu.Thanh con chưa chông vây đưa con kia la cua ai, chăng le lai cua Hoang.
Linh cô gương dây tiên đên tat tơi tâp vao măt Thanh rôi đâm vao bung, nhưng bi Thanh gat tay ra. Cô ta câng câng măt nhin Linh đây thach thưc:
- Câu thua rôi.
Linh đưng trơ ra như đa, khi cô đinh vung tay tat tiêp thi Hoang đa kip tum lây toc giât ngưa cô ra phia sau đau điêng rôi găn lên điên dai:
- Cô điên rôi sao, cô đinh lam cô ây say thai a. Con trai tôi co mênh hê gi thi cô chêt chăc vơi tôi đây.
Lân nay Linh choang vang thưc sư, cô đang nghe nhâm a? La chông cô đang noi sao? La anh ta đang bênh cho cô bô sao? 1 ngươi la chông 1 ngươi la ban thân ho đang lam gi vơi cô thê nay, trươc măt Linh khuôn măt hai ngươi đo đang bi nhoe đi. Cô ngôi trơ ra rôi ngât xiu, khi năm xuông san cô vân nghe chông minh noi:
- Măc kê cô ta minh đi thôi!
Vây đây cuôc đơi nay luôn co nhưng điêu oan nghiêt, nhưng co đên mơ Linh cung không tương tương nôi minh lai rơi vao hoan canh nay. Cô cư như cai xac không hôn ngôi bât đông, lân nay thi tâm hôn trai tim cô chêt thât sư, tôn thương xưa kia chăng la gi so vơi nôi đau hiên tai. Linh chi biêt cươi trong nươc măt chat chua rôi gao lên hoi: "Tai sao? Tai sao cac ngươi lai đôi xư vơi tôi như thê".
Theo Phununews
Tôi nhậu có văn hóa và luôn trách nhiệm với gia đình Trước khi đi nhậu tôi giúp vợ dọn nhà cửa, rửa chén bát, tắm cho con, tôi lo chu toàn xong mới giao lưu với hàng xóm. Tôi là người chồng trong bài "Chồng nói tôi ích kỷ khi không cho anh đi nhậu với hàng xóm". Tôi chỉ nói ngắn gọn cho mọi người hiểu thôi, ngày xưa khổ vì cuộc sống...