Vì em đã quá yêu anh
Anh yêu dấu! Anh đã quên em thật rồi sao anh? Chỉ có mình em nơi đây là vẫn nhớ nhung và yêu anh…
Anh quay lưng đi để em ở lại một mình nơi đây với một tình yêu nồng nàn và nỗi nhớ anh da diết. Vì sao anh đi quá nhanh? Sao anh không một lần nhìn lại phía sau – nơi đó vẫn luôn có em chờ anh. Mình xa nhau vì đâu hả anh? Phải chăng vì anh không yêu em? Nếu đã biết trước có một ngày anh sẽ rời xa em thì sao anh còn đến bên em, cho em cảm giác yêu và được yêu? Những giây phút bên anh, cảm giác hạnh phúc anh mang đến cho em chỉ là ảo thôi sao? Tình yêu giữa hai ta chỉ như là một giấc mơ sao anh? Không phải vậy phải không anh?
Em không thể sống thiếu anh được, anh có hiểu? Cuộc sống không có anh chỉ là những chuỗi ngày dài trôi qua, nó như một bức tranh thiếu đi một mảnh ghép và không trọn vẹn. Em nhớ tất cả những gì thuộc về anh, hạnh phúc khi bên anh vẫn như ngày nào. Anh vẫn luôn hiện hữu trong tâm trí của em, em không thể quên anh được. Vì em đã quá yêu anh nên em không thể dừng lại…
Dù em biết con đường anh đã chọn sẽ không có em chung bước, sẽ không như những lời anh nói rằng “anh sẽ mãi bên em”. Em đã cố gắng quên anh, cố gắng thôi không nhớ anh nữa nhưng em đã chẳng làm được gì vì em nhận ra rằng anh là cuộc sống của em, là hạnh phúc, là người duy nhất mà em muốn được sánh bước đi đến hết chặng đường còn lại mà thôi. Em vẫn mong và đợi một ngày anh quay trở về bên em.
Anh nói rằng anh rời xa em vì không muốn em phải buồn, phải khổ vì anh. Nhưng anh có biết rằng em đã sống một cuộc sống nhạt màu và buồn tẻ như thế nào không khi thiếu vắng anh? Vậy anh hãy nói cho em biết con đường mà em phải đi như thế nào đây anh?
Em vẫn yêu anh như ngày nào và chỉ yêu mình anh thôi… (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Xin lỗi anh vì chia tay rồi mà em vẫn còn làm phiền anh, làm anh khó chịu bởi những tin nhắn hay cuộc gọi mà anh không muốn nhận, vì với anh khi đã kết thúc thì sẽ không bao giờ nhìn lại… Nhưng em không biết phải làm sao nữa. Em cũng không muốn mình cứ sống một cuộc sống như thế này đâu, nó có tốt cho một đứa con gái đâu anh.
Em đã khóc rất nhiều, những đêm dài không ngủ được rồi có những khi chợt tỉnh giấc vì nhớ anh, vì anh đã mãi xa em, vì em đã không thể giữ anh ở lại bên em… Em cũng đã tưởng rằng mình sẽ không thể khóc được nữa vì anh sau một thời gian dài em sống trong nước mắt nhưng đến ngày hôm nay, em có thể bật khóc bất cứ khi nào mỗi khi nghĩ rằng anh đã không còn bên em nữa. Em không vượt qua được để đủ dũng cảm chấp nhận rằng anh đã không còn bên em nữa và em sẽ không bao giờ có anh… cũng chỉ vì em đã quá yêu anh!
Em đã tự hỏi liệu em còn có thể yêu được một lần nữa không khi mà con tim đã quá yêu anh? Và rồi em sẽ ra sao khi mà trong tim vẫn mãi giữ hình bóng anh và chỉ anh mà thôi? Cần bao lâu nữa để em có thể quên anh, để em xóa hết những kí ức thuộc về anh? Em phải tính theo ngày hay tháng hay năm?
Sao anh không cho hai ta một cơ hội để được bên nhau? Sao anh lại dễ dàng từ bỏ tình yêu ấy vậy? Anh hãy quay trở về bên em nhé! Anh hãy nhớ rằng: “tiểu thư đất Hà Thành vẫn luôn yêu anh và chờ anh…”
Tình yêu em dành cho anh không hề phai nhạt theo thời gian, nó vẫn tồn tại trong con tim em. Em vẫn yêu anh như ngày nào và chỉ yêu mình anh thôi…
Theo VNE
Chồng công khai ngoại tình vì vợ sinh toàn "vịt giời"
"Chỉ mỗi việc ăn với đẻ mà làm cũng chẳng xong, sinh ra toàn vịt giời, cô có quyền gì mà chất vấn tôi". Dũng quát lên khi Quỳnh hỏi về việc anh cùng người phụ nữ khác đi vào nhà nghỉ.
Một mối tình đẹp, kéo dài từ thời sinh viên cho đến khi đi làm và kết thúc bằng một đám cưới với bao lời chúc phúc, tưởng chừng hạnh phúc sẽ kéo dài mãi mãi đâu ngờ lại đứng bên bờ vực thẳm bởi tư tưởng trọng nam khinh nữ.
Quỳnh và Dũng kết hôn sau 7 năm yêu nhau say đắm. Khi mang thai đứa con đầu lòng, Dũng chăm Quỳnh ghê lắm. Hễ có thời gian là anh đưa, đón cô đi làm, nấu đủ món ăn bồi dưỡng cho cô. Dũng là con trai duy nhất của gia đình nên hai vợ chồng rất hi vọng, đứa đầu lòng sẽ là con trai. Khi biết em bé là con gái, dù hơi hụt hẫng nhưng Dũng vẫn động viên Quỳnh: Con đầu lòng con gái càng tốt, sau này sẽ có người chăm em.
Một nhà ba người luôn tràn ngập tiếng cười cho đến khi Quỳnh mang thai lần thứ hai. Do áp lực phải sinh con trai, nên hai vợ chồng chuẩn bị rất kỹ lưỡng: Nào là căn ngày rụng trứng, đặt thuốc... Nhưng ông trời thật không chiều lòng người, em bé vẫn là con gái.
Một nhà ba người luôn tràn ngập tiếng cười cho đến khi Quỳnh mang thai lần thứ hai. (ảnh minh họa)
Lần này Dũng thất vọng ra mặt. Khi Quỳnh báo tin cho anh, anh hững hờ: Đã làm đến thế rồi mà vẫn là con gái, chịu em luôn. Không chỉ có Dũng, bố mẹ chồng cũng tỏ ra không vui khi biết kết quả siêu âm.
Nếu mang thai đứa đầu, cô được anh "nâng như nâng trứng" thì đứa thứ hai, anh bỏ bê mặc kệ. Cả những lúc cô ốm nghén không ăn được, ăn xong lại nôn..., anh vẫn mãi tụ tập nhậu nhẹt cùng bạn bè. Việc nhà anh cũng để đó, nếu hôm nào mệt quá cô chưa kịp làm thì anh quát: Không phải em mang thai rồi định làm bà hoàng đấy chứ. Em làm như phụ nữ chỉ mỗi mình em có bầu không bằng. Đằng này lại còn con gái...
Một người vốn sống tình cảm, vậy mà giờ đây anh luôn cáu gắt, nhiều ngày đi thâu đêm không về. Biết anh có người phụ nữ bên ngoài, nhưng Quỳnh luôn hi vọng, đây chỉ là những phút giây anh chán nản vì áp lực phải có con nối dõi, trong lúc cô lại đang mang bầu. Cô tự an ủi mình, Dũng chỉ là đi "bóc bánh trả tiền thôi".
Là công chức nhà nước, nhưng vì hạnh phúc gia đình, Quỳnh chấp nhận bị kỉ luật để cố được đứa con trai. Chuẩn bị cho đứa con thứ 3, có ai bày cách gì cô cũng theo. Căn ngày rụng trứng, uống thuốc nam, theo thầy thuốc có tiếng..., vậy mà đứa bé vẫn là con gái. Khi biết kết quả siêu âm, Quỳnh chỉ biết nuốt nước mắt vào trong, tự an ủi mình: Thôi, con cái là của trời cho, không cưỡng cầu được. Cô cũng biết rằng, từ đây, hạnh phúc của mình sẽ ngày càng mong manh.
Một người vốn sống tình cảm, vậy mà giờ đây anh luôn cáu gắt, nhiều ngày đi thâu đêm không về. (ảnh minh họa)
Dự cảm của Quỳnh không sai. Khi cô có thai tháng thứ 5, Dũng bắt đầu công khai quan hệ với một cô gái đã qua một đời chồng cùng công ty. Khi cô hỏi anh tại sao đưa người phụ nữ khác vào nhà nghỉ thì anh quát: Lại còn bày trò theo dõi à. Lương thì ba cộc ba đồng, chỉ mỗi việc ăn với đẻ mà làm cũng chẳng xong, sinh ra toàn vịt giời, cô có quyền gì mà chất vấn tôi. Nếu không chịu được thì li hôn thôi...
Li hôn, Quỳnh chưa bao giờ nghĩ đến. Cô biết anh ngoại tình, nhưng chỉ mong đó là những phút giây "ngoài chồng, ngoài vợ", rồi cuối cùng anh sẽ trở về. Họ từng yêu nhau, từng hạnh phúc cơ mà.
Nhẫn nhịn, chấp nhận việc anh có người tình bên ngoài nhưng Quỳnh vô cùng choáng váng khi cô vừa sinh con được một tháng thì anh báo tin sét đánh: Linh có thai rồi, cô ấy nói cô ấy không cần danh phận, nhưng anh nói trước, nếu đứa bé là con trai, chúng ta sẽ li hôn.
Khi biết đứa con Linh mang là con gái, Quỳnh không biết nên vui hay nên buồn. Là một người có học, có trí thức, sống ở thế kỷ 21 vậy mà cô vẫn phải sống kiếp "chung chồng". Nhưng cô không muốn li hôn, cô muốn các con mình được sống trong một gia đình hoàn chỉnh, dù rằng trong tương lai, cô sẽ còn phải chịu rất nhiều uất ức...
Theo VNE
Bố đã dạy em cách yêu anh Một người đàn ông sẽ luôn yêu thương và tôn trọng người phụ nữ khi người phụ nữ biết tôn trọng và yêu thương họ. Ngày em bước vào đại học, ngày mà lần đầu tiên em có một cuộc sống xa nhà thực sự, em tự hứa sẽ sống để chứng tỏ mình đã lớn. Đó là thời gian tuyệt vời, em...