Vì danh dự của gia đình, tôi giấu việc có thai
Tôi muốn phá thai để làm người con ngoan nhưng không đành lòng bỏ tình yêu và đứa trẻ vô tội. Thai nhi đã được 5 tháng tuổi.
Tôi sinh ra trong một gia đình ít con, chỉ có hai chị em. Chính vì vậy mà tất cả tình thương yêu, niềm hy vọng, tự hào… bố mẹ đều dành cho tôi và em trai. Tôi có thể cảm nhận sâu sắc hơn ai hết sự vất vả, nỗi cơ cực của bố mẹ khi nuôi hai chị em ăn học đoàng hoàng. Nỗi vất vả, cơ cực ấy đã thấm sâu vào suy nghĩ của tôi. Tôi thương bố mẹ lắm và tự hứa sẽ học thật giỏi để giúp đỡ gia đình, báo hiếu cha mẹ.
Nhưng cuộc đời vốn đầy rẫy chữ “ngờ”. Có ai ngờ được tôi đã yêu trong những năm tháng học đại học và trao hết tất cả. Anh là một người rất mực yêu thương và chiều chuộng tôi, là một người tốt. Anh là chỗ dựa, niềm an ủi của tôi khi xa gia đình. Tuy vậy, anh lại không có công ăn việc làm ổn định trong khi bố mẹ tôi luôn mong muốn con gái sẽ được gả vào một nơi tốt nhất có thể. Hơn thế nữa, nhà anh đông con… nói chung là người ngoài thấy anh hoàn toàn không xứng với tôi.
Tôi rất yêu anh vì bên anh, tôi được vui, được hạnh phúc. Tôi đã giấu gia đình, yêu anh được hơn ba năm. Trong ba năm này, gia đình tôi không ai biết chuyện dù hằng ngày bố mẹ vẫn gọi điện cho tôi vì tôi học xa nhà. Có lẽ đây chính là một hệ lụy của việc học xa nhà.
Video đang HOT
Bây giờ đây, khi tôi mới tốt nghiệp, chưa báo hiếu gì được cho bố mẹ mà tôi đã có thai với anh. Không nhẫn tâm dứt bỏ thai nhi, vì thế mà dùng dằng mãi, thai nhi đã 5 tháng tuổi. Anh và gia đình anh muốn về xin phép gia đình tôi để cưới nhưng tôi đã không đồng ý. Vì tôi chưa làm được gì cho bố mẹ và suốt bốn năm học đại học, tôi luôn được nhìn dưới góc độ của một đứa con gái ngoan ngoãn, hiền lành, là một tấm gương tốt. Nếu bố mẹ tôi biết chuyện, họ sẽ thực sự sốc. Mọi chuyện có lẽ sẽ tệ hại hơn khi bố mẹ biết trình độ học vấn của anh kém xa tôi.
Tôi đã đánh mất niềm tin, danh dự của gia đình. Tôi biết khi tôi nói cho bố mẹ biết sự thật, tôi sẽ mất hết tất cả nên chưa dám nói. Trong tôi giờ đây thực sự hoang mang, đau khổ vì không biết chọn bên nào. Một bên là gia đình rất mực thương yêu tôi, dành cho tôi tất cả và coi trọng danh dự hơn ai hết. Một bên là tình yêu của tôi, đứa con vô tội.
Tôi muốn phá thai để làm người con tốt, người con ngoan nhưng không đành lòng bỏ tình yêu và đứa trẻ vô tội. Xin mọi người hãy cho tôi biết tôi nên làm gì bây giờ vì thời gian không chờ đợi tôi nữa? Tôi có nên giữ cái thai lại và nói sự thật cho bố mẹ? Nếu nói thì nên nói sao để nỗi đau không quá lớn?
Theo VNE
Vì danh dự gia đình, tôi giấu việc có thai
Tôi muốn phá thai để làm người con ngoan nhưng không đành lòng bỏ tình yêu và đứa trẻ vô tội. Thai nhi đã được 5 tháng tuổi.
Tôi sinh ra trong một gia đình ít con, chỉ có hai chị em. Chính vì vậy mà tất cả tình thương yêu, niềm hy vọng, tự hào... bố mẹ đều dành cho tôi và em trai. Tôi có thể cảm nhận sâu sắc hơn ai hết sự vất vả, nỗi cơ cực của bố mẹ khi nuôi hai chị em ăn học đoàng hoàng. Nỗi vất vả, cơ cực ấy đã thấm sâu vào suy nghĩ của tôi. Tôi thương bố mẹ lắm và tự hứa sẽ học thật giỏi để giúp đỡ gia đình, báo hiếu cha mẹ.
Nhưng cuộc đời vốn đầy rẫy chữ "ngờ". Có ai ngờ được tôi đã yêu trong những năm tháng học đại học và trao hết tất cả. Anh là một người rất mực yêu thương và chiều chuộng tôi, là một người tốt. Anh là chỗ dựa, niềm an ủi của tôi khi xa gia đình. Tuy vậy, anh lại không có công ăn việc làm ổn định trong khi bố mẹ tôi luôn mong muốn con gái sẽ được gả vào một nơi tốt nhất có thể. Hơn thế nữa, nhà anh đông con... nói chung là người ngoài thấy anh hoàn toàn không xứng với tôi.
Tôi rất yêu anh vì bên anh, tôi được vui, được hạnh phúc. Tôi đã giấu gia đình, yêu anh được hơn ba năm. Trong ba năm này, gia đình tôi không ai biết chuyện dù hằng ngày bố mẹ vẫn gọi điện cho tôi vì tôi học xa nhà. Có lẽ đây chính là một hệ lụy của việc học xa nhà.
Bây giờ đây, khi tôi mới tốt nghiệp, chưa báo hiếu gì được cho bố mẹ mà tôi đã có thai với anh. Không nhẫn tâm dứt bỏ thai nhi, vì thế mà dùng dằng mãi, thai nhi đã 5 tháng tuổi. Anh và gia đình anh muốn về xin phép gia đình tôi để cưới nhưng tôi đã không đồng ý. Vì tôi chưa làm được gì cho bố mẹ và suốt bốn năm học đại học, tôi luôn được nhìn dưới góc độ của một đứa con gái ngoan ngoãn, hiền lành, là một tấm gương tốt. Nếu bố mẹ tôi biết chuyện, họ sẽ thực sự sốc. Mọi chuyện có lẽ sẽ tệ hại hơn khi bố mẹ biết trình độ học vấn của anh kém xa tôi.
Tôi đã đánh mất niềm tin, danh dự của gia đình. Tôi biết khi tôi nói cho bố mẹ biết sự thật, tôi sẽ mất hết tất cả nên chưa dám nói. Trong tôi giờ đây thực sự hoang mang, đau khổ vì không biết chọn bên nào. Một bên là gia đình rất mực thương yêu tôi, dành cho tôi tất cả và coi trọng danh dự hơn ai hết. Một bên là tình yêu của tôi, đứa con vô tội.
Tôi muốn phá thai để làm người con tốt, người con ngoan nhưng không đành lòng bỏ tình yêu và đứa trẻ vô tội. Xin mọi người hãy cho tôi biết tôi nên làm gì bây giờ vì thời gian không chờ đợi tôi nữa? Tôi có nên giữ cái thai lại và nói sự thật cho bố mẹ? Nếu nói thì nên nói sao để nỗi đau không quá lớn?
Theo VNE
Tôi rất cần anh làm 'người tình hờ' Chỉ cần tựa vào vai anh mỗi lúc mệt mỏi, chia sẻ với anh nỗi buồn phiền chứ không xen vào cuộc sống của nhau. Với tôi, thế là đủ. Phải thật sự can đảm lắm, ngay lúc này tôi mới dám trải lòng cùng trang báo. Bởi tôi là một người rất dễ bị tổn thương khi gặp chỉ trích nhưng cũng...