Vị đắng cuộc tình online của tôi
Tôi chưa bao giờ nghĩ mình sẽ có một tình yêu online. Nhưng rôi tôi đã gặp, đa yêu! Đê khi rơi đươc cai “mê hôn trân” ai tinh online, ôi thôi tôi đa phai tra cai gia qua đăt cho môt niêm tin không đươc đăt đung chô.
Ảnh minh họa
Thơi đai Internet, con ngươi giai tri qua mang, mua ban hang qua mang, rôi lam quen, kêt ban va đên vơi nhau co khi chi băng cai click chuôt. Cuôc tinh online cua tôi đu nhưng cung bâc cam xuc, hi nô ai ô cuôc đơi. Và hệ lụy do no gây ra cũng quá nhiều.
Trươc đo môt chut, tôi chưa bao giờ nghĩ mình sẽ có một tình yêu online. Nhưng rôi tôi đã gặp, đa yêu! Đê khi rơi đươc cai “mê hôn trân” ai tinh online, ôi thôi tôi đa phai tra cai gia qua đăt cho môt niêm tin không đươc đăt đung chô.
Tôi đã sống và lớn lên từ một trại mồ côi. Cuôc đơi bất hạnh của con be 12 tuôi la tôi được bù đắp từ ngày tôi được một gia đình tử tế nhận làm con nuôi. Tôi nhớ mãi, nhớ hoài cái ngày tươi sang ây, cai ngay đã thay đổi cuộc đời tôi. Ngày ấy tôi vưa tròn 12 tuổi nhưng tôi đã sống như người vừa mới được khai sinh.
Tôi có tình cảm gia đình, có mẹ, có chú bác nuôi xem tôi như chính người thân ruột thịt. May mắn hơn nữa tôi được đưa sang Australia du học. Sự may mắn ấy cang thôi thuc trong tôi ý thức phai cố găng hoc hanh thanh đat, nên ngươi để không phụ lòng nhưng người đã nuôi nấng yêu thương minh, nhât la me.
Học xong bằng cử nhân tại Australia, tôi trở về Việt Nam làm việc, sau đó tôi quay trở lại Australia để học lấy bằng Master. Rời VN để lên đường du học năm 2008, lần này có mẹ tôi cùng đi vì mẹ phải đến Australia để giải phẫu chữa bệnh tim. Lúc ấy đã vào cuối thu, cũng là những ngày đầu mùa đông lạnh giá của nước Australia, hai mẹ con bước xuống sân bay Sydney.
Suôt cuôc đơi tôi không thê nao quên cai năm chăt tay va lơi dăn do như trăng trôi cua me giưa trơi Sydney băng gia luc ây: “Con gai me cố gắng hoc hanh thành đạt và hãy sống để thành người tốt. Nhỡ mẹ giải phẫu không thành… Con cũng có thể tự lo được cho bản thân…”. Nươc măt tôi la cha rơi buôt lanh trên vai me.
Hai tuần sau khi đến Austrlia, mẹ nhập viện để phẫu thuật. Bác sĩ báo tin mẹ tôi không thể cứu được. Tôi bàng hoàng không thể tin được đo là sư thât. Tôi suy sụp hoàn toàn, người ta đưa mẹ tôi vào phòng xác, tôi ngồi khoc môt minh giưa hanh lang nha xac, lạc lõng bơ vơ, cam giac them môt lân nưa đươc gần bên mẹ.
Những ngày ấm áp hanh phuc bên mẹ giờ đã cách xa vĩnh viễn. Trong tận cùng nỗi đau mất mẹ, tôi ngâm ngui tư hoi minh: “Rồi đây trên đường đơi gập ghềnh bước thấp bước cao, còn ai bên đời để nâng bước con đi?”.
Ngồi mãi, ngồi mãi với cái buốt lạnh trơi đêm của mùa đông Sydney đã làm tôi run lập cập, đâu thi trông rông, tê buôt. Tôi sơ minh se phat điên nêu như tiêp tuc keo dai tâm trang nay. Tôi mơ laptop và online. Tôi cần một lời an ủi, tôi mong gặp một ai đó đê chia se nhưng mât mat ma tôi đang phai ganh chiu.
Tôi click vào một room dạy tiếng Anh, tôi kể chuyện buồn của tôi với mọi người trong ấy. Nhiêu ngươi đã cho tôi những lời an ủi, cam thông. Nhưng lơi chia se ấy đa đông viên tôi rât nhiêu, tiêp cho tôi niêm tin va sưc manh đê vươt qua cam giac đang sơ ma tôi đang phai chiu đưng.
Video đang HOT
Và tôi đã gặp anh, là một trong những người dạy tiếng Anh online trong room này. Sau nhiều lần online tôi bắt đầu quan tâm đến cách dạy học của anh. Khi dạy học, anh hay nói một cách khôi hài rằng: “Tôi rất đẹp trai, tôi có giọng nói sexy” và “Tôi online dạy học tiếng Anh để làm phước, tìm vợ đẹp”. Cũng như những lúc dạy conversation thì anh hay hỏi về tình trạng, gia cảnh, thân thế, việc làm, sau này tôi mới hiểu đó là những dụng ý, và là cách anh tìm hiểu đời riêng của những cô gái cho mục đích của anh.
Thấy anh dạy tiếng Anh online một cách ngẫu hứng, tùy tiện, không theo sách vở hay chương trình nào, nên mặc dù đang vừa học lấy bằng Master vừa quản lý hệ thống công ty của gia đình tại Australia, rất ít thời gian, tôi vẫn cố gắng tìm kiếm những bài học hay, hữu ích, và giúp anh dịch tiếng Việt trong giờ anh dạy để lớp học của anh có chất lượng tốt hơn. Từ những lần online ấy, tình cảm của anh và tôi ngày càng sâu đậm hơn, chúng tôi đã cho nhau những khoảnh khắc tuyệt đẹp của tình yêu trong những lần click chuột.
Tôi đã yêu anh, yêu một cách vội vàng mà không kịp tìm hiểu rõ anh là ai. Trong tình cảm tôi yêu không toan tính. Tôi là đứa trẻ lớn lên trong trại mồ côi với những thiếu thốn vật chất cũng như tinh thần nên tôi rất hiểu được những mơ ước, những khát khao của người khác. Đanh vao yêu điêm nay, trong những lần nói chuyện online, anh thường kể cho tôi nghe mong muốn của anh và mẹ anh. Vì thế mỗi khi mua một vật dụng gì cho tôi, tôi lại nghĩ đến anh, và cũng muốn mua cho anh một món giống như tôi vậy.
Tôi thường mua những món quà như quần áo, giày dép, gửi từ Australia qua Mỹ cho anh. Anh tâm sự mẹ anh làm nghề nail, cả một đời bà ước mơ có một chiếc túi xách Louis Vuitton, tôi đã mua và gửi cho mẹ anh. Sau đó anh nói mẹ anh muốn có thêm một chiếc ví LV nhỏ để bỏ trong túi xách LV lớn, tôi cũng đã gửi tặng để mẹ anh có được niềm vui trọn vẹn.
Những lần tâm sự anh hay nói anh mong gì có một máy Apple để lập chương trình game, tôi đã chuyển tiền qua để anh mua máy Macbook air, rồi mua thêm cho anh một quạt máy không cánh đời mới. Anh lại bảo máy pha cà phê ba anh mua hồi còn sống mười mấy năm đã cũ, tôi cũng gửi tiền để anh mua máy cà phê đời mới nhất thay vào. Vì yêu anh, tôi muốn anh có một cuộc sống tiện nghi cũng như muốn chứng tỏ tình yêu của mình dù mình có phải hy sinh một chút gì đó. Hơn nữa tôi luôn suy nghĩ khi một người thỏa được những ước mơ mong muốn của họ thì đó là một điều vui sướng và hạnh phúc nhất.
Cung chinh vi những suy nghi nay, thang 7/2010, chuân bi sinh nhật mẹ anh, anh nói mặc dù sống ở Mỹ, nhưng mẹ anh lo lam lũ làm việc, chưa bao giờ có điều kiện đi Las-Vegas. Tôi đã chuyển tiền mua 2 vé máy bay khứ hồi, đặt phòng khách sạn và mua 2 vé Show Circus để anh và mẹ có được niềm vui trong ngày sinh nhật. Sau chuyến đi, anh kể anh và mẹ rất vui. Tôi cũng cảm thấy vui theo. Anh bảo có mua cho tôi một T’Shirt, nhưng tới hôm nay tôi vẫn chưa nhận được. Tôi không biết từ Mỹ gửi qua Austrlia có khó khăn đến vậy hay không, nhưng tôi đã gửi từ Austrlia qua Mỹ cho anh bao nhiêu lần rất dễ.
Môt chiêc ao T’Shirt, mon qua nho nhưng gơi cho tôi rât nhiêu suy nghi. Từ đó, tôi bắt đầu băn khoăn về tình cảm của anh dành cho tôi. Chân thật hay có ý lợi dụng về vật chất? Tôi thấy anh nói yêu tôi, nhưng anh vẫn thích online đùa cợt. Tôi yêu cầu anh nên nghiêm tuc hơn thi anh bao đo chi la đua chơi, giải trí, và anh vẫn online ngày đêm không thay đổi gì. Nhưng cai vã, mâu thuẫn ngay cang nay sinh, chia tay rồi lại xin lỗi làm hòa. Tôi nghĩ, hay la do tôi chưa hiểu anh va những suy nghi của tôi co phân khăt khe, cũng như anh có thể “chưa hiểu hết” về tôi nên tôi tha thứ với hy vọng rằng anh sẽ ý thức hơn trong tình yêu và cách cư xử.
Nhưng rồi tôi cũng đã biết được bản chất thực con ngươi anh. Tôi thấy lòng tốt của minh đã bị lợi dụng. Anh chỉ biết nhận ở tôi những lo toan giúp đỡ mà không có một sự hôi đáp lai. Tôi cung muôn co môt lân cuôi cung để thử nghiệm lại bản chất và tình cảm của hai ngươi. Sau lơi “gơi y” cua anh, tôi quyết định tặng anh một món quà cuối cùng.
Tôi mua cho anh chiếc máy Ipad No.1, rồi sau đó chuyển tiền qua cho anh đổi máy Ipad No.2. Khi hãng Apple hoàn lại tiền giảm giá, anh không một lời nói gửi tiền này trả lại cho tôi. Mặc dù chẳng là bao nhiêu nhưng điều đó cũng giúp tôi hiểu rằng anh có quan tâm tới tôi hay không cũng như giúp tôi xác định được bản chất của anh qua việc thử nghiệm này.
Tôi đa đăt dâu châm hêt tư đo. Tuy nhiên, vê phân anh thi vân con tiêp diên. Anh cố hỏi mượn tôi chiếc máy chụp hình LEICA bảo là mượn để khoe khoang với những người cùng ngành và chỉ mượn trong 2 tháng. Di nhiên, tôi đa từ chối. Va tơi đây thi không cân phai “y tư” nưa, anh đã giận dữ chửi thề và chửi những từ ngữ thiếu văn hóa.
Trong lúc cãi vã không kiềm chế được anh đã thốt ra: “Nếu không quen với mày mà quen với người khác thì biết đâu tao được tặng nhiều thứ hơn!”. Đo la nguyên văn câu noi cua nha sư pham online ma tôi tưng yêu, tưng chia se nhưng gi minh co thê.
Không phải tôi kể ra đây những điều mình đã giúp, tôi chỉ muốn trải lòng lên đây để các bạn hiểu rằng đó là tấm lòng của một người con gái khi yêu, đã yêu bằng cả những hy sinh lo lắng chân tình. Đê rôi cuôi cung lai giân minh vi đa lâm lân. Nhưng dâu sao tôi vân phai cảm ơn anh, dù cố che đậy nhưng cuối cùng anh cũng đa noi nhưng lơi thật thà. Chinh nhơ nhưng lơi thât tha bộc phát đo đa giup tôi sang suôt nhin nhân lai minh.
Va không phai tôi kê câu chuyên “tinh online” cua tôi ra đây la đê lên an, hay phê phan viêc lam quen, kêt ban qua mang. Chi la tôi muôn moi ngươi hay luôn tinh tao, trong bât cư hoan canh nao, nhất là khi đăt niềm tin vao môi trương thê giơi “ao”. Câu chuyên cua tôi không mơi, nhưng se không thưa, tôi tin như vây. Nhât la đôi vơi nhưng ngươi mong muôn tim kiêm môt tinh cam chân thanh va hoan toan đăt hêt niêm tin cây cua minh vao môt cai nick chat cung nhưng lân online click chuôt!
Theo VNE
Làm mẹ đơn thân hạnh phúc hay đắng cay?
Cuộc đời có lẽ đã lấy của cô ấy quá nhiều thứ, gắn vào cô ấy quá nhiều trách nhiệm, để rồi khi cô nhìn lại, trên con đường mình đi hoàn toàn thiếu vắng một người đàn ông. Cô đành chọn phương án "gửi gắm" một đứa con để an dưỡng tuổi già.
Với những người phụ nữ độc lập và cá tính, họ có thể đạp lên dư luận mà sống, nhưng bản chất của phụ nữ luôn là mềm yếu nên ta không thể phủ nhận những áp lực mà dư luận giáng xuống họ. Bạn có thể bị gọi là "ích kỉ" nếu chỉ quan tâm đến cuộc sống tự do của mình hoặc có thể bị gọi là "ngu ngốc" khi bị động rơi vào hoàn cảnh "single mom".
Có một cụm từ cứ ám ảnh tôi mãi, ám ảnh không vì tôi sắp bước sang tuổi 30 mà chưa lập gia đình, ám ảnh không vì mình sẽ là người vợ tồi, ám ảnh không vì tôi không có người đàn ông ở bên... Nhưng tôi vẫn bị ám ảnh bởi nó: "single mom"- người mẹ đơn thân. Người ta không dùng cụm từ "người mẹ độc thân", dù "đơn thân" hay "độc thân" đều chỉ một cá thể nhưng "độc thân" gợi sự cô độc nhiều hơn.
Tại sao lại thành "single mom" vậy?
Ta nhìn thấy cô ấy đáng thương, cô ấy yêu bằng tình yêu trong trắng mãnh liệt. Và rồi hắn biến mất như một miền kí ức muốn rũ bỏ. Cô quay quắt trong những giọt nước mắt đau khổ cùng sự hi vọng, phẫn uất về một tên họ Sở...
Ta nhìn thấy cô ấy mẫu phụ nữ hiện đại: Thành đạt, xinh đẹp, bản lĩnh. Xung quanh cô thật không thiếu những người đàn ông có tiền tài địa vị nhưng cuối cùng cô ấy vẫn chọn cho mình một con đường là lặng lẽ sinh con và vẫn sống cuộc đời tự do của mình... Đó cũng là cách mà các cô muốn khẳng định cá tính của mình trước cuộc sống, giống như khẩu hiệu nữ quyền mà tôi có lần nhìn thấy: "We can do it."
Ta nhìn thấy cô ấy sớm khuya đi về lẻ bóng. Cuộc đời có lẽ đã lấy của cô ấy quá nhiều thứ, gắn vào cô ấy quá nhiều trách nhiệm, để rồi khi cô nhìn lại, trên con đường mình đi hoàn toàn thiếu vắng một người đàn ông. Cô đành chọn phương án "gửi gắm" một đứa con để an dưỡng tuổi già..
Vậy, ta nhìn thấy mái ấm của những bà mẹ đơn thân hoàn toàn thiếu vắng vai trò trụ cột của những người đàn ông, những người chồng, người cha, như một mô hình gia đình thường thấy. Và những "single mom" này tự mình gánh hai trách nhiệm: vừa nhu mì như một người mẹ lại vừa cứng rắn mạnh mẽ như một người cha. Gia đình "single mom" vẫn phát triển song song với những gia đình đầy đủ các thành viên khác, thậm chí nó đang trở thành một xu hướng ở các nước phát triển.
"Single mom"- hạnh phúc hay đắng cay?
Câu trả lời là cả hai!
Hạnh phúc, như có lần ca sĩ Siu Black từng chia sẻ, đại ý, vẫn có người đàn ông đợi tôi ở nhà cơ mà (chỉ con trai của nữ ca sĩ). Hạnh phúc, như siêu mẫu LaLa Xuân Lan với những lo lắng tất bật cho ngày chào đời của bé Thỏ. Hạnh phúc là giọt nước mắt của những người phụ nữ lam lũ cả đời được bế bồng trên tay đứa con thơ. Hạnh phúc là sự nức nở của cô gái trẻ khi đón đứa bé trên tay mà không biết ngày mai sẽ ra sao...
Cô bé ơi, cô có biết, biết bao người phụ nữ khác hiếm muộn mong muốn được như cô không? Họ sẵn sàng đánh đổi tất cả, miễn là có được hạnh phúc làm mẹ như ngày hôm nay cô đang có, dù cô bé có thể chưa ý thức được điều đó rõ ràng...
...Nhưng cũng đắng cay nhiều đường...
Là phụ nữ mà thân phải lo cả những việc của đàn ông đã là một sự mệt mỏi. Nhưng "single mom" có nỗi khổ tâm riêng, đó là sự bàn tán của dư luận xã hội. Quan niệm truyền thống luôn lấy một gia đình đủ đầy làm chuẩn mực, thế nên sự khuyết thiếu ấy luôn bị đánh giá ở mức thấp hơn, kèm theo đó là những ánh mắt, những lời dị nghị.
Với những người phụ nữ độc lập và cá tính, họ có thể đạp lên dư luận mà sống, nhưng bản chất của phụ nữ luôn là mềm yếu nên ta không thể phủ nhận những áp lực mà dư luận giáng xuống họ. Bạn có thể bị gọi là "ích kỉ" nếu chỉ quan tâm đến cuộc sống tự do của mình hoặc có thể bị gọi là "ngu ngốc" khi bị động rơi vào hoàn cảnh "single mom".
Gia đình thiếu bóng dáng đàn ông nghĩa là "single mom" trở thành trụ cột trong nhà, cũng có lúc phải cầm búa đóng cái đinh tường hay trèo thang treo một khung tranh, hay đơn giản hơn là phải tự mình dắt xe ngày hai buổi ra vào ngôi nhà...
Nhưng đắng cay nhất có lẽ là những lời "ong bướm" của những kẻ ngoài xã hội, những kẻ là vừa là trụ cột trong gia đình của họ nhưng cũng muốn làm "cái cột" của mấy "mái nhà" khác nữa. "Single mom" từ chối thẳng thừng vẫn nhận được những nụ cười khinh khỉnh của họ, và có thể còn là sự khinh bỉ nhân cách bởi những người phụ nữ của họ nữa.
"Mẹ ơi ba con đâu?" Đây có lẽ là điều mà bất cứ "single mom" nào cũng phải chuẩn bị tinh thần, để làm sao có câu trả lời cho con trẻ ít bị tổn thương nhất. "Single mom" có thể là tình trạng cả đời, cũng có thể là sự tạm thời, khi người phụ nữ ấy tìm thấy cho mình bến đỗ nhưng trái tim yêu một khi bị tổn thương thật khó hàn gắn lắm thay!
Bạn có muốn trở thành một "single mom?"
Cá nhân tôi là một người phụ nữ độc lập và hơn một lần tôi nghĩ đến việc làm một "single mom". Tôi cũng hồi hộp không biết những người đàn ông xung quanh tôi nghĩ gì về suy nghĩ của mình và quyết định hỏi 3 người đàn ông. Một người là người bạn rất hiểu tôi dù kém tuổi, một người là người hơn tôi cả về tuổi tác lẫn trình độ và người cuối cùng, cũng là người tôi hỏi sau cùng, người yêu tôi-bằng tuổi.
Bạn tôi chia sẻ: "Cuộc sống có những thứ gọi là quy luật Nhân- quả, sinh- tử, trẻ- già... và tình nghĩa vợ chồng. Đôi khi con người ta có duyên mà không có phận và ngược lại. Vợ chồng là duyên phận và chúng ta cũng phải có trách nhiệm với gia đình, họ hàng mình. Lấy chồng, sinh con, chăm sóc bố mẹ... đều là quy luật. Đừng rũ bỏ nó, cũng đừng sợ nó."
Người đàn ông hơn tuổi tôi thì nói: "Em làm như thế có ích kỉ quá không... Ta dừng cuộc nói chuyện ở đây... Em đi nghỉ đi nhé." Còn người yêu tôi thì nói: "Em định như thế... còn anh thì sao?"
Tôi nghĩ ba câu trả lời trên là hợp lý. Nếu bạn nghiêm túc làm một "single mom", bạn hãy chuẩn bị tốt về tài chính, sức khỏe và tâm lý. Có lẽ tôi không thể trở thành "single mom" vì tôi đã có một điểm tựa. Nhưng nếu tôi gặp "single mom", tôi vẫn rất tôn trọng quyết định họ. Và nếu "single mom" đó muốn tìm cho mình một tổ ấm, như con ngựa chồn chân mỏi gối muốn tìm về cái tàu ngựa thì tôi cũng vẫn sẽ ủng hộ họ. Vì biết đâu đấy, cuộc sống mà... Có "single mom" thì cũng có "single dad" đó thôi...
Theo VNE
Làm dâu của bố chồng tốt Thay vì làm dâu mẹ chồng, những phụ nữ này lại may mắn làm dâu những người bố chồng tốt. Có bố chồng như vậy, cuộc sống của họ ở nhà chồng luôn tràn ngập nụ cười, niềm hạnh phúc vì được bố chồng chăm lo đỡ đần chẳng khác gì bố đẻ. Lấy chồng đa 4 năm, du nha chông không con...