Vì đàn ông vô dụng nên đàn bà mới sống thực dụng
Đàn ông thiếu bản lĩnh sẽ nghĩ rằng người phụ nữ thực dụng. Nhưng họ không hiểu được rằng điều đàn bà cần chính là bản lĩnh dám gánh vác, dám tự tin của đàn ông rằng sẽ mang lại cho người phụ nữ của mình một cuộc sống tốt.
Nếu đàn ông bản lĩnh, thương yêu một người đàn bà thực sự thì họ sẽ không để cho cô ấy phải khổ. Đừng nói rằng chỉ cần có tình yêu, chỉ cần ngồi cạnh nhau thì nghèo khó cũng hóa tầm thường. Tình yêu của đàn ông không nằm ở những lời nói hoa mỹ, những cử chỉ ga lăng lãng mạn mà chính là cố gắng không ngừng, nỗ lực không ngừng để đem đến cho cô ấy một cuộc sống hạnh phúc. Khi phụ nữ rời xa một người đàn ông, không phải vì anh ta nghèo mà chính là vì thiếu bản lĩnh.
Đàn ông bản lĩnh sẽ không để người phụ nữ của mình phải khổ – Ảnh minh họa: Internet
Bạn tôi chia tay mối tình 4 năm đại học rất đẹp của mình sau khi được người yêu dắt về ra mắt gia đình. Ai cũng bất ngờ khi chuyện tình của họ tan vỡ. Nhiều người bàn tán, nói bóng gió sau lưng rằng vì bạn tôi chê nhà người yêu nghèo quá. Anh người yêu bạn, sau khi chia tay đã vội lên xe về quê. Nghe bảo anh ta về luôn và không có ý định lên thành phố nữa.
Gặng hỏi mãi, bạn tôi mới tâm sự rằng mình cần một người đàn ông bản lĩnh chứ không phải một người chỉ biết an phận trong cái nghèo khó của mình. 4 năm yêu nhau, bạn vẫn biết nhà người yêu mình nghèo chứ. Vẫn bên nhau, vẫn san sẻ với nhau ổ bánh mì, gói xôi những ngày cuối tháng. Nhà bạn cũng có hơn gì nhà người yêu, bạn ráng học hành để có tấm bằng, kiếm được một công việc trên thành phố để có thể giúp đỡ gia đình. Nhưng đợt vừa rồi về nhà, ba mẹ người yêu muốn sau khi hai đứa cưới nhau phải về quê chồng sống. Mà quê anh ấy ở rất xa, ngoài ruộng đồng chẳng thể làm gì khác. Vậy bạn phải cất tấm bằng công nghệ thông tin của mình để về làm dâu, làm mẹ hay sao?
Nếu đến với nhau chỉ có tình yêu thì sớm hay muộn cũng sẽ tan vỡ – Ảnh minh họa: Internet
Hơn ai hết, bạn hiểu người yêu của mình là người đàn ông thiếu bản lĩnh như thế nào. Anh luôn mặc cảm với sự nghèo khó của mình. Thay vì cố gắng, nỗ lực thì anh luôn nói những câu như: “ Yêu anh, em có thấy thiệt thòi không?”, “anh sợ sau này em sẽ khổ, anh sẽ không mang lại cho em một cuộc sống sung sướng”… Bạn đến với người đàn ông này không bao giờ là vì tiền bạc, là vật chất. Nhưng bạn không thể sống cả đời với một người đàn ông không hề có ý thức muốn vươn lên, muốn đem lại cho người phụ nữ của mình một cuộc sống khá hơn.
Video đang HOT
Bạn muốn ở lại thành phố này, muốn con cái sau này của mình phải khác cuộc đời của bố mẹ. Nhưng anh người yêu của bạn không chịu, cương quyết về quê, vậy là bạn mang tiếng chê nghèo mà chia tay. Bạn nhìn tôi mà nói chua chát: “Khi đàn ông vô dụng thì người phụ nữ lại càng sống thực dụng. Suy cho cùng, đến với nhau ngoài tình yêu ra mà chẳng có gì hết thì sớm muộn gì cũng tan vỡ”.
Đàn ông thiếu bản lĩnh sẽ nghĩ rằng người phụ nữ thực dụng – Ảnh minh họa: Internet
Đàn ông thiếu bản lĩnh sẽ nghĩ rằng đàn bà thực dụng. Nhưng đàn ông không hiểu được rằng điều đàn bà cần chính là bản lĩnh dám gánh vác, dám tự tin rằng mình sẽ mang lại cho người phụ nữ của mình một cuộc sống tốt. Đàn bà rời đi vì nhận ra rằng người mình yêu chỉ là một kẻ vô dụng.
Nam Khuê
Theo phunusuckhoe.vn
Chứng kiến bố đánh mẹ từ nhỏ, tôi không thể hiểu tình yêu của người lớn
Tôi mãi không thể hiểu được tại sao bố tôi đánh mẹ như kẻ thù thế mà họ vẫn cứ sống với nhau, cả hai không ai nghĩ đến chuyện ly dị.
Từ ngày còn nhỏ tôi đã chứng kiến nhiều lần bố mẹ cãi nhau, mỗi lần như thế bố còn thường đánh mẹ. Những lúc như thế, tôi sợ lắm, người cứ đờ ra, chẳng biết làm gì.
Bố tôi trước làm thầu khoán xây dựng sau có vốn thì mở quán ăn. Tính ông rất trăng hoa, hay cặp bồ với những phụ nữ khác. Mẹ tôi là giáo viên, công việc ổn định. Bà rất hay ghen với những cô nhân tình của chồng.
Tôi nhớ lần còn bé, có người mách với mẹ tôi rằng bố tôi đang cặp kè với một cô ở nhà nghỉ, mẹ bế tôi đến bắt được quả tang rồi bà làm um lên. Bố điên lên đánh mẹ tôi ở giữa đường. Tôi không bao giờ quên nổi những gì ông đã làm với mẹ tôi hôm đấy.
Tính vũ phu của bố và sự cam chịu của mẹ là nguyên nhân khiến gia đình tôi bất hạnh bao năm qua. Ảnh minh họa
Ông tát mẹ tôi rồi túm tóc bà đạp vào bụng bà mà không cần để ý bà đang bế tôi. Mẹ tôi hét lên rồi ngã xuống đường. Tôi bị đập đầu xuống đường chảy cả máu đến giờ vẫn còn sẹo. Sau trận đòn đấy, mẹ tôi phải nhập viện mấy ngày để phục hồi sức khỏe.
Tôi lớn dần lên, chứng kiến sức khỏe của mẹ mình sa sút dần sau những trận đòn vô lý của bố: Làm ăn thua lỗ - đánh, bị bắt quả tang bồ bịch - đánh, uống rưụ say về cũng đánh. Có những lúc giữa đêm, bà phải chạy vào phòng tôi trốn ông ấy, chờ cho ông ấy hết giận. Có những lúc điên lên ông ấy đánh cả tôi.
Bố tôi là người cực kỳ sĩ diện. Bước ra khỏi cửa là trở thành một con người khác, lịch thiệp, nho nhã. Thậm chí bà con hàng xóm còn lầm. Họ bảo "chắc nó phải làm sao thì chồng nó mới đánh dữ vậy", bởi người ta không biết trong nhà xảy ra chuyện gì.
Ông cũng nói rất giỏi, từ sai nói cũng thành đúng và câu chuyện cỡ nào cũng là người chủ động hết. Còn mẹ tôi thì lại chịu đựng hết thảy.
Đứa trẻ đang tuổi lớn như tôi đã phải chứng kiến mẹ bị đánh hằng ngày. Tôi chỉ ước một điều rằng thà không có bố còn hơn phải chứng kiến mẹ mình quằn người vì đau dưới những trận đòn vô lý.
Đã nhiều lần tôi xui mẹ tôi bỏ bố đi nhưng bà chỉ cười buồn: "Mẹ sợ mẹ đi, bố sẽ đưa ngay người phụ nữ khác về ở thì mất trắng, mẹ không muốn con khổ".
Nhưng tôi lại nghĩ, chẳng thà mẹ khổ con khổ, thuê nhà mà mẹ đỡ phải chịu đau đớn còn hơn. Tôi không hiểu tại sao sống đau khổ như thế mà bà vẫn chịu đựng được.
Thật sự, trong rất nhiều chuyện, tôi cũng giận tại sao mẹ lại chịu đựng như vậy. Thậm chí có những lần, tôi phản ứng rất mạnh khi mẹ nói rằng tại tôi mà mẹ khổ.
Tôi bảo: "Mẹ đừng đổ thừa tại con. Con không hề có nhu cầu được sinh ra trên cõi đời này. Con càng không muốn mình là nguyên nhân để mỗi lần mẹ đau khổ, mẹ quay ra nói, tại mày mà tao mới như vậy. Con cũng không biết được cuộc đời con lại nhiều khổ đau như thế. Nếu biết trước thì thà mẹ đừng sinh con ra còn hơn".
Năm 17 tuổi, một lần đi đá bóng về tôi nghe thấy mẹ tôi kêu lên trong phòng: "Con ơi, cứu mẹ với!". Tôi lao nhanh vào nhà thì thấy bố mình đang đánh bà rất hung. Tôi hét lên: "Buông mẹ tôi ra" rồi lao vào đấm ông hết sức. Ông ấy có lẽ choáng nên chửi đổng 2 mẹ con tôi mấy câu rồi bỏ đi.
Nhưng khi lấy dầu xoa những chỗ sưng cho mẹ, căm giận mắng ông ấy thì bà lại bảo: "Ông ấy dù gì cũng là bố, con không được có những hành động, lời nói thái quá".
Tôi điên tiết nói: "Mẹ chịu nổi người đàn ông đó nhưng con không chịu được". Mẹ lại nói: "Thôi, thương mẹ thì nhịn đi. Dù gì ông ấy cũng là cha của mày, không cãi được chuyện đó".
Tôi không phải là mẹ, nên tôi không hiểu được cái gì đã ràng buộc bà lại, tại sao không chọn cho hai mẹ con một cuộc sống tốt hơn bằng cách rời xa ông ấy? Mẹ nhu nhược quá. Chính lối sống cam chịu của mẹ đã dung túng cho bố tôi đánh bà bao năm qua. Bà cũng góp phần khiến tuổi thơ của tôi trôi qua trong cảnh bạo lực và đau khổ.
Tôi bật khóc nức nở vì thương mẹ mà không thể làm gì để cứu bà ra khỏi hoàn cảnh hiện tại. Tôi chỉ ước gì mình nhanh học xong đi làm kiếm tiền để đưa mẹ ra ở riêng. Tôi hiểu mình là tất cả hi vọng của mẹ.
Tôi muốn trưởng thành một người tốt, sống thật tốt. Tôi muốn cả bố và mẹ biết rằng, họ đã làm sai nhiều việc trong cuộc đời nhưng vẫn có một thứ đúng, đó là sinh ra tôi.
Minh Khôi
Theo doisongphapluat.com
Người cũ vẫn muốn "quan hệ" với tôi, dù đã chia tay Dù đã chia tay, anh yêu người con gái khác, nhưng vẫn liên tục nhắn tin, điện thoại, nói muốn "quan hệ" với tôi... Ảnh minh họa Tôi 25 tuổi, người cũ 27 tuổi, chúng tôi yêu nhau được 2 năm thì anh chủ động chia tay. Tôi có hỏi ý do, nhưng anh không đưa ra lý do tại sao, vì trước...