Vì cố chấp nên cứ yêu rồi lại tha thứ, rồi lại thất vọng
Bướng quá mà, nên phải trải nghiệm đủ mọi cung bậc cảm xúc thì mới hài lòng để buông
Hài lòng rằng mình đã yêu bằng tất cả những gì mình có – là khi trái tim bạn được nghỉ và hi vọng được gói ghém lại:” Thời gian sẽ đưa mọi thứ trở về với vị trí của nó “, một câu nói hiển nhiên tới mức quá đà.
Tôi cá rằng ai cũng có những góc nhỏ cố chấp, chỉ là nhiều hay ít hoặc lớn hay nhỏ . Một điều hiển nhiên rằng, khi bạn không có được thứ mình muốn thì bạn lại càng dấn sâu vào và hy vọng và có khi cố gắng gấp nhiều lần để có được nó. Tình yêu – không có lí do gì lại là một ngoại lệ.
Tôi không phủ nhận, tôi là đứa cứng đầu và cố chấp, một, vài hoặc nhiều ai đó ngoài kia cũng vậy. Ai đó biết rõ mình không nên nhưng hết lần này đến lần khác vẫn cố gắng theo đuổi dù đau, dù buồn – mà cái điều ấy họ biết rõ, vậy mà vẫn gạt lí trí để đi theo cái gọi là ” trái tim mách bảo “. Cố chấp vậy mà – biết làm sao đây?.
Chia tay lần một vì “em ” mệt mỏi quá, cái cảm giác lạc lõng khi trên danh nghĩa em có anh, khi em đứng chôn chân giữa những lối nhỏ và dòng người, cái em cần là một chút tinh tế – vậy mà…
Có cách rất hay mà ” em ” hay mắc phải – đó là cứ suy nghĩ hoài cho người khác, tự tìm lí do bao biện cho hành động của họ đối với mình. Và em đã bao biện cho anh bằng cách: ” Anh quá bận chăng, à! con trai luôn thiếu tinh tế, nên cố gắng một chút để anh thay đổi “. Vậy là em cố gắng yêu anh thêm lần thứ hai… thứ ba… lần thứ bao nhiêu em cũng không rõ nữa. Em đã quá cố chấp như vậy đấy.
Video đang HOT
Vậy thôi – mọi thứ quá thì đều không tốt, nhưng biết làm sao với những cái đầu cố chấp, chúng nghĩ cố thêm một lần biết đâu lại… gọi nó là hi vọng đi vậy. Một vài lần rồi nhiều lần chứ không bao giờ có thứ gọi là mãi mãi. Có lẽ đúng như những gì họ nói:” rồi sẽ đến lúc buông tay và buông cảm “, cứ thử xem – còn yêu – cứ yêu nếu bạn muốn, tôi biết khi bạn hi vọng thì bạn không hề muốn nhận lại sự thất vọng. Tôi không thể nói với bạn rằng cuộc tình của bạn chẳng đi đến đâu cả nếu bạn tiếp tục – bạn sẽ chẳng buồn để ý đến lời tôi nói đâu, thật đấy.
Tôi cũng vậy – cũng cứng đầu đến khó ưa, cũng theo đuổi cái hi vọng một sự thay đổi, để rồi đến khi bất giác tôi mỉm cười một cách nhẹ nhàng:” Em nghĩ từ giờ anh nên gọi em là người yêu cũ “. Bướng quá mà, nên phải trải nghiệm đủ mọi cung bậc cảm xúc thì mới hài lòng để buông, hài lòng rằng mình đã yêu bằng tất cả những gì mình có – là khi trái tim bạn được nghỉ và hi vọng được gói ghém lại:” Thời gian sẽ đưa mọi thứ trở về với vị trí của nó “, một câu nói hiển nhiên tới mức quá đà.
Theo Tapchiphunu
Giữ làm gì một kẻ đã hai lòng?
Em không được sung sướng như bao người phụ nữ khác. Có chồng nhưng lại bị chồng phụ bạc, em đành chấp nhận cảnh cô đơn.
Em biết, em lấy chồng không dễ và tìm được anh cũng không dễ. Nhưng em cũng có tự trọng, có lòng tự tôn. (ảnh minh họa)
Em mải miết đi tìm anh, tìm giữa muôn vàn người đàn ông em từng gặp, và rồi, em đã tìm được anh. Anh là một nửa của đời em, là một nửa em mong mỏi mãi. Đến khi nhận ra anh, thật sự đã không còn trẻ nữa rồi.
Em vội vàng kết hôn với anh vì sợ không nhanh, anh sẽ đi mất. Em không thể tiếp tục chờ đợi và tìm thêm nữa. Em quá yêu anh, quá cần anh, cần một bờ vai để dựa vào khi em mệt mỏi trên con đường đời. Nhiều năm lắm rồi, em đi một mình, có lạnh, có mưa, có gió, em đều chịu hết. Chẳng có túi áo ai để đút tay vào, chẳng có bàn tay ai nắm lấy tay em. Và khi gặp được anh, em hạnh phúc biết bao nhiêu, yêu anh nhiều nhường nào...
Anh nắm lấy bàn tay em và hứa hẹn, cả đời này sẽ mang lại cho em hạnh phúc. Em thấy cuộc đời mình giống như trong phim vậy, lãng mạn và ngọt ngào biết bao. Khi đó, vì chưa yêu ai nên em tin hoàn toàn vào anh, tin rằng, trên đời này, con người có thể sống hết lòng, hết dạ vì nhau, yêu nhau trọn đời trọn kiếp. Nhưng em đã lầm... Thứ gì cũng có thể thay đổi, tình yêu cũng vậy thôi, không có gì là trường tồn mãi mãi.
Khi chúng mình cưới nhau, em đã nắm lấy tay anh và nói &'cả đời này em sẽ ở bên anh, sẽ giữ chặt anh, không cho anh đi đâu cả. Vì chỉ có anh, em mới sống vui vẻ hạnh phúc được, không có anh, em như chết đi rồi. Những câu nói ấy không biết có khiến anh xúc động, nhưng nước mắt em rơi, em buồn vì sợ một ngày nào đó, nếu như có, anh phản bội em.
Em sống lạc quan, yêu đời và không bao giờ bận tâm tới những mối quan hệ của anh. Vì em sợ, càng biết nhiều chỉ càng làm em nghi ngờ, suy diễn và lo lắng. Em muốn mình có thể tin tưởng tuyệt đối vào anh, không bao giờ nghi ngờ chồng.
Nhưng rồi, anh đã thay lòng. Anh đi theo người con gái khác, một cô gái xinh đẹp và giàu có... Em thua cô ấy, em nhận mình là kẻ bại trận trong cuộc tình này. Em không xinh đẹp như người ta, cũng không giàu có như người ta, em lại hiền lành và nhút nhát, không khiến anh cảm thấy tự hào về người vợ như em. Người ta nói, anh lấy vợ già, anh chỉ cười nhưng em biết, trong lòng anh đang đầy toan tính. Giữa em và người con gái xinh đẹp ấy, anh đâu thể không động lòng vì người ta.
Em biết, em lấy chồng không dễ và tìm được anh cũng không dễ. Nhưng em cũng có tự trọng, có lòng tự tôn. Một người đàn ông coi thường em, không cần em nữa, coi trọng người phụ nữ khác hơn vợ mình, em còn giữ làm gì hả anh? Một người hai lòng, nay hứa mai quên, đâu thể nào khiến họ từ bỏ ý định ngoại tình? Vốn, em không tin anh có thể lừa dối em, nhưng những gì diễn ra trước mắt đã khiến em hiểu một điều, mãi mãi không bao giờ em và anh có thể hàn gắn như xưa.
Có được anh, sống bên cạnh anh nhưng e rằng, tâm hồn anh đang để ở một nơi khác. Yêu làm chi một kẻ hai lòng, giữ làm gì người đã trao trái tim cho người khác.
Em không được sung sướng như bao người phụ nữ khác. Có chồng nhưng lại bị chồng phụ bạc, em đành chấp nhận cảnh cô đơn. Bao nhiêu năm đợi chờ, tìm kiếm để rồi tìm được một người đàn ông vô liêm sỉ, một người sống hai mặt. Em đã hiểu, những lời hứa hẹn kia chẳng là gì, chỉ là thứ tình cảm giả tạo, chỉ là lời hứa cho có, cho vui. Trong lòng anh luôn nghĩ, lấy em để đó, anh sẽ ngoại tình với các cô gái trẻ đẹp hơn.
Em không được sung sướng như bao người phụ nữ khác. Có chồng nhưng lại bị chồng phụ bạc, em đành chấp nhận cảnh cô đơn. (ảnh minh họa)
Anh nói, sẽ không bao giờ anh bỏ vợ dù anh có ngoại tình với cô nào đi chăng nữa. Anh mong em hiểu cho anh. Hiểu gì hả anh, một kẻ như anh lại thốt ra những lời đó mà không thấy ngượng mồm sao? Anh là kẻ đê tiện, có vợ nhưng vẫn muốn có bồ, có bồ nhưng lại đòi vợ chung thủy, yêu thương mình. Anh coi em là gì, là đồ chơi của anh à, là món đồ anh muốn nhặt lúc nào thì nhặt hay sao? Hay anh nghĩ em không dám bỏ chồng vì bỏ rồi, em sẽ chẳng lấy được ai nữa?
Rất có thể, bỏ anh rồi em sẽ chẳng thể tìmđược ai để yêu, để cưới nữa. Vì em đã không còn niềm tin vào cuộc sống và vì em cũng không đủ xuất sắc để người ta chủ động đến với em. Nhưng thà là không có chồng còn hơn chịu cảnh chung chồng. Thôi anh đi đi, đi với người con gái anh yêu, em không níu kéo anh đâu. Giữ làm gì con người hai lòng hả anh?
Theo Eva
Tiếng gọi "mẹ" vạch trần sự dối trá của vợ mới cưới Trong mắt nhiều người, tôi thực sự là thằng đàn ông tồi. Tôi chối bỏ vợ con mình để chạy theo một người phụ nữ khác trẻ đẹp hơn. Tôi không ngờ vợ lại che đậy một sự thật đáng sợ như thế (Ảnh minh họa) Thực ra, trước đây tôi từng yêu vợ mình đến mê mệt, nhưng đấy là cách đây...