Vì chồng lười yêu, tôi tìm đến ngủ với tình cũ
Sau nhiều lần gợi ý mà chẳng thấy chồng phản ứng, tôi liền tìm đến tình cũ để giải quyết ham muốn tình dục của mình.
Tôi kết hôn đã được 2 năm nhưng cả tôi và chồng vẫn chưa sẵn sàng muốn sinh em bé, bởi vì kinh tế gia đình chưa thật ổn định. Mặt khác, cũng bởi cả hai chúng tôi vẫn còn trẻ nên muốn được tận hưởng những ngày tháng son rỗi. Ngày trước, tôi vốn là một cô gái xinh xắn, cười nói rất có duyên nên được nhiều chàng trai săn đón, trong đó có cả chồng tôi bây giờ.
Khi mới gặp nhau, Hưng – chồng của tôi đã phải vất vả theo đuổi tôi suốt mấy tháng liền theo kiểu “trồng cây si”. Nhưng vốn là con gái út trong một gia đình khá giả, bố mẹ đều là tri thức, lại được cưng chiều, nên tôi rất coi trọng việc lấy được một người chồng tử tế, biết yêu thương mình hết mực và sẵn sàng làm mọi việc vì tôi. Cũng bởi suy nghĩ đó mà tôi đề ra biết bao khó khăn, chướng ngại để thử thách chồng tương lai trong thời gian quen nhau.
Tôi muốn tính cách con người của chồng tương lai được thể hiện một cách rõ ràng nhất thông qua những hành động. Từ những câu nói đùa đến những chuyện lớn… tất cả tôi đều áp dụng trong mức cho phép những mong làm lộ bản chất thật của người theo đuổi mình gát gao nhất và bản thân cũng thấy ấn tượng hơn cả.
Tôi tung ra đủ chiêu trò nhưng bởi thật lòng yêu tôi và kiên quyết muốn lấy tôi làm vợ nên Hưng đã vượt qua tất cả. Bạn bè, gia đình tôi đều vun vén, ủng hộ anh bởi anh là người chung tình, thật thà. Anh hơn tôi 3 tuổi và làm nghề kỹ sư chế tạo máy.
Khoảng khắc nhận lời yêu anh, tôi thực sự xúc động và đã khóc ngon lành trong vòng tay anh. Thời khắc đó, tôi đã nói rằng: Tôi không mong chồng mình phải giàu có, đẹp trai mà tôi cần sự chân thành, tình yêu thương hết mực của anh đối với tôi. Tôi cần một người đủ tin cậy để có thể trao gửi tấm thân nhỏ bé, mong manh và một tâm hồn dễ bị tổn thương.
Video đang HOT
Bất cứ ai tiếp xúc với vợ chồng tôi đều khẳng định chẳng ai yêu tôi nhiều bằng Hưng. Bản thân tôi cũng dần cảm nhận được tình yêu chân thành từ người đàn ông mà mình đã lựa chọn làm chỗ dựa cả đời. Từ sau ngày cưới, chồng tôi càng cưng chiều bà xã hơn. Anh luôn dành làm mọi việc trong nhà với tôi và chưa bao giờ quên tặng quà cho tôi vào mỗi dịp đặc biệt. Mặt khác, vợ chồng tôi cũng khá là tâm đầu ý hợp trong “chuyện ấy” và đều khẳng định là người có nhu cầu thuộc loại cao ở trong chuyện gối chăn. Trên giường, tôi thực sự trở thành công chúa và là “bà hoàng” của riêng chồng mình.
Kể từ khi yêu và kết hôn, tôi chưa từng phải ca thán bất cứ điều gì về người chồng cầu được ước thấy của mình. Tôi đã không giấu được vẻ hạnh phúc, sự viên mãn từ cuộc hôn nhân mà có cho chọn lại tôi vẫn tin mình sẽ chọn Hưng – người chồng yêu quý của tôi. Thế nhưng dạo gần đây, chính xác là đã 2 tuần rồi, vợ chồng tôi không gần gũi nhau lần nào. Điều này trước đó chưa từng xảy ra bao giờ. Tôi thấy rất ngạc nhiên, mặc cho tôi đã xuống nước chủ động gợi ý, thậm chí giận hờn, dọa nạt nọ kia với chồng nhưng anh vẫn cứ đứng “trơ” ra.
Chưa bao giờ tôi thấy chồng mình cư xử như thế cả. Tôi có gặng hỏi nhưng anh chỉ than mệt và tìm cách thoái thác, né tránh mà không nói rõ cho tôi biết lý do cụ thể. Tôi lo lắng vô cùng. Tôi đã nghĩ vẩn vơ bao nhiêu điều từ việc chồng mình có người phụ nữ khác bên ngoài nên chán vợ hay là anh bị bệnh yếu sinh lý…Hết tưởng tượng, tôi quay ra hờn dỗi, trách móc anh…nhưng tất cả mọi cách tôi làm đều không mang lại hiệu quả. Chồng tôi vẫn chẳng thèm ngó ngàng tới vợ. Trong khi đó, anh lại thường xuyên về muộn hơn thường ngày, giờ giấc đi về cũng linh tinh, không còn đúng giờ như trước.
Đến lúc này, tôi cảm thấy vô cùng tủi thân vì bị chồng hờ hững. Chán nản, tôi đành liều gọi điện cho tình cũ đã từng theo đuổi mình trước kia. Hai chúng tôi hẹn nhau ở nhà nghỉ và chuyện đó đã xảy ra. Tôi quyết trả thù chồng mình bằng cách lên giường với người đàn ông khác. Tôi cảm thấy hả hê, sung sướng vì điều đó. Trong lúc ngoại tình người đàn ông không phải chồng mình, tôi còn cười phá lên vì đã “cắm sừng” chồng và chứng minh được tôi vẫn còn rất quyến rũ trong mắt người đàn ông khác ngoài chồng mình. Nhưng suy cho cùng tôi làm điều ấy cũng chỉ để trút giận, để trả đũa sự lạnh nhạt của chồng chứ không vì lý do gì khác.
Một tuần sau, khi tôi đi làm về đến nhà thì bỗng nhiên thấy vô cùng bất ngờ khi nhận được món quà chồng mình gửi tặng kèm theo một bức thư ngắn anh viết và đặt trên đầu giường ngủ của hai vợ chồng. Cầm lá thư lên đọc, tôi thật sự choáng váng khi trong đó chồng tôi đã giải thích lý do vì sao anh không ngó ngàng gì đến vợ trong suốt thời gian qua. Thì ra chồng tôi đang tham gia vào một cuộc khảo sát với yêu cầu phải tránh xa vợ nửa tháng để xem phản ứng của vợ như thế nào? Anh chỉ nói đến thế mà không nói rõ nữa. Tôi chột dạ nghĩ: Liệu khảo sát của anh thì có phải theo dõi vợ không? Liệu anh đã biết chuyện gì chưa? Lúc này đây tôi mới thấy lo lắng và hoang mang tột độ. Tôi nghĩ chắc chồng mình chưa biết chuyện gì đã xảy ra với tôi vì nếu biết thì anh đã không tặng quà và nói lời yêu thương với tôi rồi.
Tôi rùng mình nghĩ lại tất cả những gì bản thân mình đã làm và cảm thấy hú vía bởi may mắn chồng tôi vẫn chưa phát hiện ra chuyện tôi “ăn nem” bên ngoài. Nhưng giây phút như vừa thoát hiểm đó trôi qua rất nhanh nhường chỗ cho sự hối hận, giằng xé của tôi. Tôi tự trách móc bản thân quá ích kỷ, nhỏ nhen và thật xấu xa vì đã quá dễ dãi đánh mất bản thân mình. Chồng tôi yêu tôi thật lòng đến thế, luôn nghĩ tốt về vợ và chẳng mảy may nghi ngờ điều gì… vậy mà tôi đã làm điều gì thế kia?
Tôi không biết sẽ phải đối diện với sự cắn dứt lương tâm ghê gớm sau chuyện này như thế nào? Rồi tôi phải đối diện với chồng mình ra sao đây? Từ sau lần đó, tôi không dám nhìn thẳng vào mắt chồng mình nữa. Tôi càng chẳng đủ can đảm để nói ra sự thật, để thú tội với chồng về chuyện động trời kia. Chính những điều đó càng khiến tôi bị ám ảnh khủng khiếp mỗi khi hai vợ chồng gần gũi. Tôi thực sự cảm thấy bế tắc và không biết phải giải quyết thế nào? Mong các bạn hãy cho tôi một lời khuyên.
Theo Giadinh.net
Bất chấp tiền tài, cuộc đời tôi may mắn và hạnh phúc khi có anh
Khi lấy chồng, tôi 22 tuổi, còn anh 26 tuổi. Bấm đốt ngón tay, giờ đây tôi đã kết hôn được 11 năm.
Hồi tôi quyết định lấy anh, hầu hết mọi người trong gia đình đều phản đối. Trong mắt cả nhà, anh chẳng có một ưu điểm nào nổi bật, chỉ là công nhân đường sắt bình thường, không có học vấn, kinh tế gia đình khó khăn...
Nhưng tôi vẫn nhất quyết làm theo ý mình. Hai vợ chồng trẻ tuổi, khởi nghiệp từ hai bàn tay trắng, không có nhà, không có đồ đạc, không có tất cả những gì cơ bản mà hai vợ chồng mới cưới phải có.
Lấy nhau 11 năm, chuyển nhà 6 lần, 5 lần đầu đều là nhà đi thuê, lần cuối cùng sau 7 năm chung sống và có một cậu con trai 2 tuổi, chúng tôi mới có được một căn nhà của riêng mình nhờ sự tích cóp cần kiệm của cả hai vợ chồng. Dù kinh tế không khá giả, nhưng cuộc sống của chúng tôi rất hạnh phúc. Anh không hút thuốc, không uống rượu, không la cà quán xá, không đánh bạc, bao năm nay vẫn chỉ chung thủy với vài bộ quần áo do cơ quan phát, nhưng với tôi, anh không do dự mua quần áo tặng tôi, kể cả mua những món đắt tiền mà bản thân tôi cũng không dám mua.
Cuộc đời tôi quả thật rất may mắn và hạnh phúc khi có anh - Ảnh minh họa
Cuộc sống cứ êm đềm trôi đi như thế. Rồi có một lần, tôi bị đau dạ dày, bác sỹ nói không sao, còn tôi cũng không để ý lắm. Vậy mà anh nhất định lặn lội đưa tôi lên tận Hà Nội để kiểm tra, kết quả là phải phẫu thuật ngay, và cũng không bài trừ khả năng bị ung thư.
Đó là một tin sét đánh đối với vợ chồng tôi. Đầu óc tôi trống rỗng, chỉ biết ùa vào lòng anh mà khóc như một đứa trẻ. Ở độ tuổi 33 này, tôi còn rất nhiều ước mơ chưa kịp thực hiện, nhiều kế hoạch chưa kịp hoàn thành, nhiều trách nhiệm phải gánh vác, nhiều món nợ tình người chưa kịp trả. Tôi thực sự không nỡ lòng nào ra đi như thế. Anh nhìn sâu vào mắt tôi, an ủi tôi: " Em sẽ không sao đâu. Đó chỉ là sự thử thách của ông trời đối với vợ chồng mình, chúng ta nhất định phải vượt qua được. Em phải tin vào bản thân, phải tin vào anh chứ".
Trước khi phẫu thuật, anh chuẩn bị đồ dùng quần áo cho tôi, im lặng không nói một lời nào. Tay cầm chiếc túi, cố nuốt nước mắt vào trong, tôi mỉm cười dùng giọng điệu bình tĩnh nhất có thể để nói với anh: " Ông xã ơi, không được đi đâu xa đâu nhé, hãy đợi em trở ra", rồi bước thẳng theo bác sỹ vào phòng mổ, không dám quay đầu lại để nhìn gương mặt tiều tụy và những giọt nước mắt của anh.
Anh gầy đi rất nhiều, hai mắt trũng sâu, đang cần mẫn lau từng giọt mồ hôi cho tôi. Đó là ấn tượng đầu tiên sau khi tôi tỉnh lại. Anh khóc, nắm tay tôi run run: " Em ơi, đã có kết quả rồi. Là u lành tính thôi, bác sỹ đã cắt bỏ đi rồi. Em cố gắng dưỡng sức là sẽ mau khỏe lại thôi".
Đến giờ này, tôi và những người trong gia đình đều thấy rằng, sự lựa chọn của tôi thật hoàn hảo bởi cái mà chúng tôi đang sở hữu những cái được lớn hơn rất nhiều thứ mà anh còn thiếu kia. Cuộc đời tôi quả thật rất may mắn và hạnh phúc khi có anh.
Theo GĐVN
Chồng ngày nào cũng bóp chân cho vợ, vậy mà vẫn bị 'cắm sừng' đau đớn Trúc vốn là tiểu thư cành vàng lá ngọc, bố mẹ có chức quyền, gia đình có điều kiện ở thành phố. Còn Du chỉ là một chàng trai quê, bố mẹ làm ruộng, kinh tế gia đình chỉ đủ ăn. Trúc và Du yêu nhau từ khi học chung đại học. Nhiều người tự hỏi không hiểu vì sao Trúc lại yêu...