Vì buồn bã… anh tìm người đàn bà khác
Trong lúc buồn bã, chán nản, anh đã tìm đến rượu và gặp gỡ người đàn bà khác. Tôi năm nay 32 tuổi, đã xây dựng gia đình được 6 năm và có một bé trai 5 tuổi. Cuộc sống gia đình tôi trước đây khá yên ấm, hạnh phúc. Tôi rất hài lòng về chồng mình vì lúc nào anh cũng chiều chuộng, chăm sóc tôi hết mực.
Nhưng sau ba năm chung sống với nhà chồng, tôi và chị gái chồng có xảy ra mâu thuẫn (chị gái và gia đình tôi cùng chung sống với bố mẹ chồng). Thời điểm đó, kinh tế gia đình hạn hẹp nên chồng tôi cũng phải đi làm ăn xa, kiếm tiền đỡ đần kinh tế trong gia đình.
Khi sống xa vợ con, lại bắt đầu có nhiều mối quan hệ bên ngoài, chồng tôi bắt đầu thay đổi thái độ, kể cả tình yêu với tôi cũng vậy. Và chẳng bao lâu sau, tôi phát hiện ra chồng mình có người đàn bà khác bên ngoài. Lúc biết được sự thật đau lòng đó, tôi dường như ngã quỵ, không còn niềm tin vào bất cứ điều gì nữa.
Khi mọi chuyện vỡ lỡ, anh mới rối rít xin lỗi tôi và biện minh rằng: “ Lúc em và chị gái anh xảy ra mâu thuẫn, anh thực sự rất mệt mỏi, đau đầu nên anh đã tìm đến rượu giải quyết. Và trong một lần say xỉn thì anh đã quen biết và bắt đầu mối quan hệ với người đàn bà kia”. Rồi anh lắp bắp xin lỗi, cầu mong tôi hãy tha thứ cho anh và “ cho anh thêm một cơ hội nữa để bù đắp cho mẹ con em”.
Tôi không biết làm sao để kéo anh về với gia đình? (Ảnh minh họa)
Dù chuyện đó đã xảy ra cách đây 3 năm nhưng tôi vẫn cảm thấy tình cảm của anh dành với tôi không được như xưa nữa. Cứ 1,2 tuần anh mới về nhà một lần, thậm chí anh đi biệt tăm suốt một tháng mới về thăm mẹ con tôi. Tiền nong thì anh cũng chỉ đủ chu cấp cho hai mẹ con tiêu pha hằng ngày và cho con ăn học. Dường như đối với anh, mẹ con chúng tôi là trách nhiệm, gánh nặng chứ không phải là tổ ấm, tình yêu nữa.
Vì muốn cho con có được một gia đình đầy đủ, khi anh về, tôi vẫn nhẹ nhàng, vẫn ngọt ngào, vẫn cố vun đắp cho hạnh phúc này! Nhưng sau ba năm chờ đợi, tôi biết dù mình có cố gắng như thế nào đi chăng nữa thì hạnh phúc cũng không bao giờ trọn vẹn. Tôi đã luôn hy vọng, luôn mong muốn anh sẽ dần thay đổi… nhưng đáp lại vẫn chỉ là sự vô tâm, hờ hững từ anh.
Xa nhau suốt quãng thời gian dài như vậy, tôi cũng không biết hiện tại bên anh có còn cô gái nào nữa không? Và liệu bao nhiêu cố gắng của tôi suốt thời gian dài như vậy có bao giờ khiến anh cảm động và quay về với gia đình như trước đây?
Tôi thực sự đang bị mất phương hướng. Tôi cũng không biết phải làm sao để anh vui vẻ trở về bên vợ con như trước?
Theo 24h
Gia đình chồng đã lấy đi tổ ấm và bố của 2 con tôi
Lấy chồng chưa đầy 1 năm, tôi bỗng dưng trắng tay. Hiện, sau cuộc hôn nhân ngắn ngủi này, tôi chỉ có tài sản vô giá mà không gì có thể mua được đó chính là 2 thiên thần bé nhỏ sắp chào đời của riêng tôi.
Chào các độc giả!
Video đang HOT
Sau khi đọc bài tâm sự "Người đàn ông phụ bạc phải trải thảm rước mẹ con tôi về", tôi thấy chị Thu Hạnh có hoàn cảnh khá giống tôi nên cũng có đôi điều muốn chia sẻ. Viết câu chuyện riêng này của mình, tôi cũng xin gửi đến những bà mẹ đơn thân đang chịu rất nhiều thiệt thòi bởi sự vô tâm của những người chồng và gia đình nhà chồng phụ bạc.
Từ ngày tôi mang bầu song thai đến nay đã 7 tháng. Suốt quãng thời gian đó không một ngày nào tôi không nghĩ đến những ứng xử bạc tình bạc nghĩa mà gia đình chồng dành cho tôi. Đến giờ, tôi chỉ mong nó như cơn ác mộng. Vì ít ra như thế, con tôi sinh ra sẽ có danh nghĩa, có 1 mái ấm hạnh phúc đủ đầy. Nhưng gia đình nhà nội của chúng đã cướp đi mái ấm gia đình của 2 con tôi rồi.
Tôi và anh yêu nhau 2 năm thì kết hôn. Tình yêu của chúng tôi được cả 2 gia đình ủng hộ. Có lẽ vì tôi và anh đều có 1 công việc ổn định, có thể tự lo cho cuộc sống riêng của mình nên mọi người rất tin tưởng vào 2 đứa.
Ảnh minh họa
Nửa năm trước ngày cưới, bao nhiêu công sức dành dụm được, tôi đầu tư hết vào 1 studio ảnh cưới do anh đứng tên (Anh cũng là 1 người có chút tiếng tăm trong giới nhiếp ảnh Hà Nội). Công việc suôn sẻ thuận lợi, nửa năm sau chúng tôi tự tin đi đến hôn nhân.
Trước ngày cưới 2 tuần, anh tâm sự với tôi muốn đổi xe ô tô mới để coi như kỷ niệm ngày cưới của 2 đứa. Anh cũng bán xe cũ của anh. Bố mẹ tôi cũng cho thêm vào coi như tiền mua ô tô là của mỗi đứa một nửa. Và tôi cũng để anh đứng tên sở hữu chiếc xe này.
Sau khi cưới 4 tháng, biết tin mang song thai nên tôi hết sức giữ gìn (vì trước đó tôi cũng đã từng sảy thai). Tôi nghe lời dặn của bác sĩ nghỉ ngơi ở nhà nhiều hơn. Thật may thời gian đó không phải mùa cưới nên công việc cũng nhàn hạ. Song kèm theo đó là doanh thu của studio cũng kém hơn so với mùa cưới trước.
Bố chồng bắt đầu có những nghi ngờ về việc tôi có quỹ đen vì ông thấy 2 tháng ấy doanh thu của studio không cao như trước. Ông nói với chồng tôi không nên tin tưởng vợ khi để tôi nắm giữ kinh tế.
Chồng tôi chưa bao giờ nghi ngờ vợ về điều đó vì anh biết cửa hàng mở ra hoàn toàn là tiền của tôi. Tôi cũng bỏ công sức ra làm nữa.
Nhưng thấy bố nghi ngờ nên anh cũng về tra hỏi khiến vợ chồng cãi nhau suốt mấy tháng trời. Vốn đang mang thai, chẳng muốn cãi nhau nhiều vì sợ làm ảnh hưởng đến 2 bé, tôi chủ động làm bảng thu chi từ lúc mở cửa hàng đến lúc ấy để giải toả mọi sinh nghi.
Khi đưa bảng thu chi của studio thì gia đình nhà chồng không ai thèm xem. Bố chồng 1 mực bắt chồng tôi không được làm chung với vợ nữa vì dù sao vốn gia đình nhà chồng cũng không bỏ ra 1 đồng nào. Bao nhiêu lời lãi làm được tôi đều dành cho tổ ấm của 2 vợ chồng.
Tôi thực sự không hiểu với cương vị là một người cha thì đáng lẽ bố chồng phải thấy vui vì con trai đi lấy vợ mà ông không phải cho vốn làm ăn. Hơn nữa 2 vợ chồng tôi cùng nhau kiếm tiền không dựa dẫm một chút vào gia đình chồng.
Ngược lại, bố chồng tôi lại muốn con trai từ bỏ sự nghiệp, công việc để quay lại cuộc sống hàng tháng ngửa tay xin tiền gia đình.
Ông biết tôi và anh chưa đi đăng kết hôn (chúng tôi dự định gần sinh sẽ đi đăng ký để làm giấy khai sinh cho 2 bé) nên ông ngăn cản việc đăng ký kết hôn của chúng tôi.
Ông cũng lén đi làm thủ tục sở hữu nhà và xe ô tô cho anh trước khi 2 đứa dự định đăng ký kết hôn. Bởi vì ông sợ sau này nếu chia tay thì anh sẽ phải chia tài sản cho tôi.
Ừ thì cái nhà chả phải của tôi, tôi cũng chả cần biết anh hay bố anh đứng tên. Nhưng cái xe rõ ràng tôi và anh chung tiền vào mua. Vậy mà ông đã tính xa đến chuyện phải chia cái xe đó nếu 2 vợ chồng ly hôn sao?
Cũng chỉ vì ông ngăn cản việc đăng ký kết hôn đó mà đến giờ tôi cũng không biết con sinh ra sẽ mang họ bố hay họ Trần của mẹ đây? Dù sao tôi cũng cưới xin đàng hoàng. Gia đình anh đến ăn hỏi xin dâu vậy mà con tôi sẽ trở thành 2 đứa bé ngoài giá thú?
Bố chồng và mẹ chồng tôi vốn đã li dị. Chúng tôi sống riêng và ở nhà bố chồng. Mẹ chồng tôi thì ở nhà do con gái bà thuê cho. Chồng tôi không thể chủ động mời mẹ về ở với 2 vợ chồng được vì đây là nhà của bố chồng.
Mẹ chồng tôi cũng có hạnh phúc riêng. Tôi dự định lúc gần sinh sẽ chủ động nói với bố chồng cho mẹ về ở cùng 2 đứa để bà giúp đỡ việc trông cháu.
Thế nhưng, thấy vợ chồng tôi cãi nhau, bà khuyên tôi và ông bà ngoại nên để tôi về nhà bố mẹ đẻ ở vài ngày để không phải suy nghĩ nhiều. Tôi vừa về nhà đẻ hôm trước thì hôm sau bà đã dọn sạch sẽ quần áo đồ đạc của con dâu vứt ra cửa hàng. Bà bắt tôi khuân mấy bao tải về mặc dù thừa biết tôi mang bầu không thể xách nặng được.
Rồi bà tuyên bố tôi không thể quay về căn nhà đó được vì từ giờ bà sẽ sống trong căn nhà đó. Tôi tự hỏi mình ngàn lần vì sao bà lại đối xử nhẫn tâm với mẹ con tôi như thế?
Tôi tìm tới chị chồng vì nghĩ chị cũng mang bầu như tôi nên có lẽ sẽ hiểu cho hoàn cảnh của em dâu. Vậy mà chị cũng chỉ khuyên tôi nên nhịn đi, nhận hết lỗi lầm về mình thì chị sẽ nói đỡ với bố mẹ.
Tôi làm dâu có thể nhịn nhiều thứ nhưng tôi không thể chịu nhục được. Tôi đâu có lấy gì của gia đình nhà chồng mà phải nhận cái tiếng xấu xa đấy cả đời. Trong khi chính gia đình chồng đã lấy đi toàn bộ mồ hôi công sức của tôi.
Tôi đã giữ im lặng trong suốt những tháng qua để tinh thần được thoải mái. Vậy mà cả gia đình nhà chồng đi đâu cũng nói xấu tôi là 1 đứa hết lấy tiền của chồng. Họ còn vu cho tôi chơi cờ bạc thua mấy trăm triệu tiền làm ăn của 2 vợ chồng.
Với 1 người có suy nghĩ và hiểu biết thì sổ sách thu chi cũng đủ để chứng minh mọi sự đặt điều dựng chuyện của họ dành cho tôi. Hơn nữa đi lấy chồng nhưng nhà chồng chẳng cho tôi được thứ gì. Từ tiền vốn làm ăn, mua xe cũng là do gia đình nhà tôi lo.
Thậm chí, lúc khó khăn, 2 vợ chồng tôi có vay bố chồng tiền thì ông cũng đi làm giả giấy tờ cho vay của ngân hàng để lấy lãi của con cái. Tiền lãi nửa năm qua ông lấy của vợ chồng tôi cũng ngót nghét 100 triệu.
Bố chồng khiến chồng tôi mê muội với những đồng tiền, của cải vật chất trước mắt mà ông giành lấy cho anh. Từ đó anh đã biến thành người chồng, người cha độc ác với chính vợ con mình.
Tôi thấy thật đáng sợ khi cả chồng và gia đình nhà chồng ai cũng chỉ nghĩ làm sao có được tiền mà không hề nghĩ 1 giây phút nào đến máu mủ nhà họ.
Từ ngày tôi về nhà bố mẹ đẻ, nhà chồng cũng không 1 lời hỏi thăm và cũng coi như không quen biết gia đình tôi. Gia đình tôi cũng chủ động hỏi chuyện 2 đứa cháu sau này sẽ ra sao thì họ còn phũ phàng gạt đi nói rằng đấy không phải con cháu của họ nên họ không cần có trách nhiệm. Họ còn nói những lời độc mồm rằng tôi cố giữ 2 bé lại để trói gia đình họ.
Nghe những lời này, tôi chỉ mong sao 2 con tôi ra đời thật nhanh để làm xét nghiệm ADN cho họ thấy họ sống quá bạc tình bạc nghĩa. Tôi biết nuôi 2 con song sinh sẽ vất vả, tốn kém hơn rất nhiều. Nhưng dù họ có dồn vào bước đường cùng tôi cũng sẽ cố gắng nuôi 2 con thật tốt.
Ảnh minh họa
Hai bé nhà tôi còn chưa chào đời thì có tội gì đâu mà gia đình nhà nội đã không muốn sự có mặt của chúng ở trên đời này. Tôi là 1 người mẹ làm sao tôi có thể nhẫn tâm như thế được.
Dù sau này con tôi không có cha thì 2 bé vẫn có quyền được tồn tại trên đời này. Tôi sẽ yêu thương chúng gấp nhiều lần để bù đắp cho những điều tàn nhẫn mà bố và ông bà nội mang lại cho chúng.
Thật lòng đến giờ phút này tôi không muốn 2 con sau này biết sự thật về gia đình nhà nội, biết những gì gia đình nhà nội đã đối xử với 3 mẹ con tôi. Tôi càng không muốn chúng mang họ bố. Họ đã coi không có 2 đứa cháu này thì tôi mong rằng sau này khi chúng lớn lên họ cũng từng tìm đến và đòi 2 đứa con tôi.
Lấy chồng chưa đầy 1 năm, một ngày tôi bỗng dưng trắng tay vì mất hết tài sản tôi dành dụm được. Hiện, sau cuộc hôn nhân ngắn ngủi này, tôi chỉ có được tài sản vô giá mà không gì có thể mua được đó chính là 2 thiên thần bé nhỏ sắp chào đời của riêng tôi.
Theo Eva
Mệt mỏi với cuộc sống "vỡ mật" sau hôn nhân Tôi ốm đau, anh không một lời hỏi han, đến khi đi ngủ, anh "hành" tôi suốt đêm. 22 tuổi, tôi lên xe hoa trong sự chúc phúc của mọi người, mừng cho đôi trai tài gái sắc lấy nhau, hai bên họ hàng môn đăng hộ đối. Đám cưới cũng là kết quả của 4 năm quen biết và 3 năm yêu...