Vì anh không biết cách yêu, hay vì em vốn không biết cách quý trọng?
Em và anh chúng ta cắt nhau một lần rồi xa nhau đến vô cực. Cuộc sống có thể biến hai người dưng thành thân thuộc, biến hai người thân thuộc thành người dưng mà là lại chẳng có nguyên cớ nào.
ảnh minh họa
Anh và em giống như đều ở lưng chừng lạc lối. Bỗng một ngày đẹp trời chúng ta đều đi lạc qua ngã tư đèn xanh đèn đỏ. Em rẽ trái, anh rẽ phải. Mà chúng ta rõ ràng không thể nào hiểu nổi lý do mình xa nhau…
Tại anh không biết cách yêu em, hay tại em vốn không biết cách quý trọng? Một ngày, anh đến với ánh mắt phủ đầy màu hoài nghi và sợ hãi, ánh mắt ấy trầm bổng lạ thường… Thế là chúng ta xa nhau ngút ngàn mà không thể định vị nổi địa điểm của đối phương. Cũng chẳng biết mình lạc nhau từ bao giờ. Chỉ biết rằng chúng ta đều hờ hững với nhau. Em trách anh sao chẳng quan tâm em như ngày trước. Anh mệt mỏi vì tính trẻ con nhanh hờn dỗi của em.
Chúng ta, mỗi người đều có cái tôi lớn. Chẳng ai nghĩ phải nhường nhịn đối phương. Để rồi sau đó em tự huyễn hoặc mình bằng những khúc ca của quá khứ. Anh giống như một khúc ca mà em đã đánh trong những ngày của tuổi trẻ. Để rồi những ngày sau đó em chẳng rõ mình đã đi qua bao nhiêu đèn xanh đèn đỏ, qua bao nhiêu ngã rẽ của con đường, dừng chân lại biết bao nhiêu lần, yêu bao nhiêu người chỉ để bản thân mình nghĩ là quên được anh. Nhưng đâu ngờ rằng, em vẫn nhớ và nghĩ về anh mỗi khi hoàng hôn rũ xuống và màn đêm hiện về. Mỗi khi nhìn qua ô cửa kính thấy bóng dáng nào đó chợt quen thuộc em vẫn ngỡ là anh. Em chẳng thể tự huyễn hoặc mình mãi được. Bởi, con người luôn có trong tim một hình bóng mà cho đến khi về già mình cũng chẳng thể nào quên nổi…
Video đang HOT
Ai trong chúng ta cũng đã có lần ngổn ngang trong cảm xúc và buông lơi quá khứ, để rồi khi mất đi một người nào đó mới biết rằng mình đã từng có trong đời. Chúng ta chẳng ai đủ can đảm để nghĩ cho đối phương dù chỉ một lần. Có chăng, cũng chỉ hạ cái tôi của mình xuống chút ít để đối phương biết rằng họ quan trọng. Nhưng được mấy lần như thế? Em chẳng phải đứa luôn cố gắng hoài niệm về quá khứ. Em sống cho tương lai cho bản thân mình.
Nếu một ngày em cho rằng mình đã hết nhớ nhưng chưa chắc rằng mình đã đạt giới hạn quên. Thời gian thần kỳ lắm, chỉ cần bẵng một thời gian là thôi nhớ anh. Nhưng lại chẳng thể quên anh. Lạ phải không? Em cũng thấy thế. Có chăng đợi đến lúc nhắm mắt xuôi tay. Nhưng vốn dĩ một người đã từng chiếm trọn con tim đâu phải nói quên là quên ngay được. Có những ngày mình lạc lối trong tình yêu nhưng lại chẳng thể nào lý giải nổi tại sao lại thế. Giống như những hạt mưa rơi hẫng từ bầu trời mà chẳng thể gọi tên.
Em và anh chúng ta cắt nhau một lần rồi xa nhau đến vô cực. Đấy là điều chẳng ai muốn, nhưng thật kỳ diệu, cuộc sống có thể biến hai người dưng thành thân thuộc, biến hai người thân thuộc thành người dưng mà là lại chẳng có nguyên cớ nào.
Đến một ngày nào đó chúng ta mất hút nhau trong dòng người vội vã, mới nhận ra rằng mình đã từng có hơi ấm của đối phương. Nhưng trái đất lại không thể ngừng quay vì một người nào đó, chúng ta cũng chẳng thể vì nhau mà quay lại. Đều là đi tìm nhau trong những tháng ngày xưa cũ.
Một ngày, em bỗng tìm hơi ấm xưa từ đôi bàn tay khác. Anh bỗng nhiên âm thầm hy vọng em một đời an yên và hạnh phúc.
Chúng ta sau đó đều nhận ra rằng mất nhau chính là một câu chuyện đã từng…
Anh đã từng là của em, Em đã từng là của anh – Chúng ta đã từng là của nha
Theo Phununews
Để người không biết quý trọng em ra đi tức là em đã học được cách yêu thương chính mình!
Trong tinh yêu, không ai muốn minh trở thành ngươi thay thê cả, em ạ! Co chăng chi la vi qua yêu ma ho cô nen nôi đau đê châp nhân ma thôi
Thương tôn cua em, đau xot cua em, rôi cung se hoa seo trong trai tim chư không thê nao tan biên đươc. Lau nươc măt, đưng dây, chinh trang cho thât xinh đep va bươc nhưng bươc đi thât manh me em nhe. Bơi vi em xứng đáng được yêu thương nhiều hơn thế!
Co môt cô gai đa tưng noi vơi tôi:" Em cư nghi cuôc sông cua minh se thât sư tôi tê va chăng con y nghia gi nưa khi anh ây rơi xa em. Em châp nhân minh yêu đơn phương, châp nhân la ngươi dư bi, chi cân đươc nhin thây anh ây môi ngay. Vơi em vây la đu chi a!" Tôi nghen ngao trươc suy nghi cua em, bơi le trong tinh yêu, ai yêu nhiêu hơn thi ngươi đo thua, va em đa thua ngay tư đâu. Ban thân em ro rang đa biêt la vô vong, thê nhưng vân cư cô châp hi vong, đê rôi thư duy nhât em nhân lai chi la sư tuyêt vong.
Cô gai cua chi a. Em co thây trai tim cua minh đa đây nhưng vêt xươc rôi không, no cân an yên em a, em cho trai tim cua minh nghi ngơi môt chut nhe! Tai sao em lai phai đau khô va tư dăn văt như thê trong khi anh ta thi lai đang vui ve bên nhưng cô gai khac. Nhưng luc em cô đơn, em cân anh ta nhât, thi anh ta ơ đâu? Ha cơ gi em lai phai cho đi tât ca tinh yêu va niêm tin cua minh cho môt ke không xưng đang?
Va hay thôi viêc phô bay sư đau khô cua em băng cach đăng status tâm trang hay thay cover đen trên Facebook lai đi. Bơi vi ngoai nhưng ngươi thât sư yêu thương em va gia đinh em, thi chăng ai ngo ngang hay quan tâm đên sư đau khô cua em đâu. Kê ca anh ta - ngươi ma em danh nhiêu tinh cam như thê. Liêu răng co qua bât công không cô gai cua chi?
Khi em yêu môt ai đo băng ca trai tim cua minh, nhưng ngươi đo lai không thât sư yêu em. Đo co le la điêu đau khô nhât trong tinh yêu. Sự chia tay bao giờ cũng là nỗi đau. Thê nhưng, để một người không biết quý trọng em ra đi, đó không phải là sự mất mát, mà là em đã hoc đươc cách yêu thương chinh ban thân mình. Trong tinh yêu, không ai muốn minh trở thành ngươi thay thê cả, em ạ! Co chăng chi la vi qua yêu ma ho cô nen nôi đau đê châp nhân ma thôi. Lau nươc măt, đưng dây, chinh trang cho thât xinh đep va bươc nhưng bươc đi thât manh me em nhe. Bơi vi em xứng đáng được yêu thương nhiều hơn thế!
Thơi gian, se la liêu thuôc hưu hiêu nhât đê chưa lanh moi vêt thương. Thương tôn cua em, đau xot cua em, rôi cung se hoa seo trong trai tim chư không thê nao tan biên đươc. Tât ca nhưng gi đa qua, em hay cât giư lai tai đây, xem như bai hoc trên con đương kiêm tim hanh phuc. Tương lai se la mon qua vô gia ma cuôc sông danh tăng cho em. Bơi vi - em xưng đang đươc yêu thương nhiêu hơn thê.
Theo Guu
'Em cứ giục bố mẹ lo công việc đi, anh không nuôi báo cô em được' Tôi thật sự hoang mang vô cùng, giờ tôi không biết nên làm thế nào nữa. Mọi thứ dang dở khiến tôi rất chán... ảnh minh họa Chúng tôi yêu nhau 5 năm trời, khoảng thời gian thực sự không ít ỏi gì. Trong mắt người ngoài, anh luôn thể hiện mình là người chu đáo, toàn tâm, khiến ai cũng nói tôi...