Vì 5 cây vàng giúp mẹ chồng mà giờ tôi rơi vào cảnh hoang mang
Từ ngày mẹ chồng về sống cùng, gia đình tôi không một ngày nào được yên ổn.
Bố mẹ chồng tôi đã ly hôn từ khi chồng tôi còn nhỏ. Sau đó cả hai đều đi bước nữa, chồng tôi sống với ông bà ngoại. Trước khi mất, bà ngoại đã để lại ngôi nhà cho chồng tôi đứng tên và chịu trách nhiệm thờ cúng ông bà.
Một năm trước, dượng mất, những người con của ông ấy đối xử không tốt với mẹ chồng tôi nên bà quyết định trở về nhà ngoại sống cùng vợ chồng tôi. Trong thời gian đó, tôi thấy mẹ chồng hiền lành và chăm chỉ làm việc.
Nhờ có bà mà một năm qua vợ chồng tôi yên tâm đi làm, không phải thuê người trông con. Mỗi ngày về, mẹ đã chuẩn bị sẵn mâm cơm tươm tất ở trên bàn. Tôi rất biết ơn những việc làm của mẹ đối với gia đình tôi.
Video đang HOT
Nhưng chồng tôi lại không nghĩ thế, ngày nào anh cũng kiếm chuyện gây sự với bà. Chồng tôi mở miệng ra là trách mẹ không nuôi dưỡng, anh chỉ kính trọng mỗi ông bà ngoại. Mẹ không còn chỗ nào đi nữa mới nhớ tới chồng tôi, anh nói sẽ hận bà cả đời này.
Mỗi lần nghe chồng nói với mẹ những lời hỗn hào, cộc cằn là gia đình rất căng thẳng. Tôi sợ nhất những lời nói không hay đó sẽ làm lệch lạc suy nghĩ của các con tôi. Chồng tôi đối xử tệ với mẹ, sau này các con sẽ đối đáp lại chúng tôi như thế.
Tôi không thể đứng nhìn chồng hủy hoại gia đình từng ngày được. Thế nên, tôi đã nói hoàn cảnh của gia đình mình với chị gái và hỏi vay chị 5 cây vàng trong vòng một tháng. Tôi đã đưa số vàng đó cho mẹ chồng giữ và bày kế để bà làm theo.
Tuần trước, lúc chồng tôi mắng mẹ quá quắt, bà cãi lại cũng gay gắt, chồng tôi giận quá đuổi mẹ ra khỏi nhà. Trước khi đi bà nói có mấy cây vàng, định để lại cho chồng tôi nhưng bị anh ấy đuổi đi thì bà sẽ đến sống với con của dượng và cho họ số vàng đó.
Thấy chồng có vẻ không tin, tôi vội chạy đến hỏi mẹ để được xem số vàng đó. Cầm túi vàng từ tay mẹ chồng, tôi đưa cho chồng xem và anh ấy thay đổi thái độ ngay.
Anh không đuổi mẹ nữa mà mời bà ở lại và hứa sẽ chăm sóc bà tử tế. Để lấy lòng chồng tôi, mẹ đưa hết số vàng đó cho anh ấy giữ và chồng đưa lại cho tôi cầm. Vì trước nay chồng tôi luôn để tôi giữ tiền và không hỏi đến, thế nên tôi liền đem trả lại chị gái.
Nhiều ngày nay, chồng nói năng nhẹ nhàng từ tốn với mẹ hơn. Điều tôi vui nhất là không khí gia đình đã yên ổn trở lại. Hôm qua, chồng muốn tôi bán số vàng đó đi để mua ô tô. Tôi rất bối rối, không ngờ sự việc lại đi quá xa thế này. Tôi không biết phải làm gì tiếp theo để kế hoạch không bị bại lộ nữa?
Nhìn con ăn bát mì tôm nở bung bét, nước mắt tôi rơi lã chã
Thấy con trai ngồi ăn bát mì đã nở bung bét hết cả mà tôi bật khóc.
Lấy chồng vô tâm đúng là khổ cả đời. Hồi trước, tôi cãi lời bố mẹ, một mực đòi lấy H làm chồng dù biết tính anh cộc cằn, khô khan. Chồng tôi ít khi biết quan tâm vợ con, cũng không biết thế nào là lãng mạn. Sống với nhau 8 năm, chưa bao giờ tôi nhận được một món quà của anh.
Không nhớ ngày sinh nhật vợ nhưng anh lại nhớ ngày sinh nhật của chị em gái, của đồng nghiệp thân thiết và mua quà cho họ. Mỗi lần như thế, chúng tôi lại cãi nhau và tôi lại càng cảm thấy tủi thân hơn.
Tôi mới sinh đứa con thứ hai được 3 tuần, còn đang trong thời gian ở cữ. Từ khi ở bệnh viện về, chồng chỉ nấu cho tôi được vài lần, còn lại tôi tự xoay xở. Anh cứ bảo đi làm cực nhọc, đưa tiền cho vợ là hoàn thành trách nhiệm rồi. Tối về, anh cũng không bế con cho tôi ăn cơm mà ngồi chơi game. Có hôm con quấy khóc quá, tôi nhờ chồng nấu hộ bữa cơm thì anh cằn nhằn rồi đi mua cơm hộp về ăn.
Hôm qua, chồng đón con trai lớn 7 tuổi về nhà rồi bỏ đi nhậu với đồng nghiệp. Tới 8 giờ, tôi dỗ con nhỏ ngủ xong, đi ra phòng khách thì bật khóc khi thấy con trai lớn đang ngồi ăn bát mì tôm đã nở bung bét. Con nói bố nấu bát mì cho con rồi bỏ đi nhậu rồi, còn dặn mẹ là tự nấu mì tôm ăn cho xong bữa.
"Con ngán mì tôm quá mẹ ơi. Tuần này ăn mì suốt mấy bữa rồi. Mẹ nấu cơm cho con ăn đi". Thằng bé nhìn tôi, nỉ non mà tim tôi quặn thắt.
Tôi vào bếp, nấu cơm cho con mà nước mắt cứ trào ra. Càng nghĩ, tôi càng thấy đau đớn và căng thẳng. Tôi không muốn tiếp tục cuộc sống khổ sở như thế này nữa. Chồng tôi có thể vô tâm với vợ nhưng tại sao lại có thể vô trách nhiệm với cả con như thế chứ? Có cách nào để anh thay đổi không? Hay tôi về nhà mẹ đẻ ở một thời gian, cho anh có không gian riêng mà tụ tập bạn bè cho thỏa chí?
Ngày trở về, thấy con ngồi trên xe lăn mà tôi suy sụp Lúc tôi ra đi, con lành lặn, sao ngày tôi về lại ra nông nỗi này? Sau khi sinh hai con, gia đình tôi khó khăn đủ đường. Một mình chồng đi làm không nuôi nổi 3 mẹ con tôi. Tháng nào cũng phải đi vay tiền để sống qua ngày. Không chấp nhận sống mãi trong cảnh nghèo hèn, tôi đã bàn...