Vết trượt dài sau những cuộc tình không cưới
Cô đã trượt dài sau một loạt những cuộc tình không cưới, và thứ an ủi duy nhất còn lại được đó là đứa con trai kháu khỉnh.
TốAnh sinh ra một vùng quê nghèo ở tỉnh lẻ, hết cấp III cô tạm dừng con đường học vấn theo bạn vào Bình Dương làm công nhân cho nhà máy dệt may. Cô không đẹp sắc nước hương trời nhưng có nét kiêu sa lại pha chút hoang dã. Vẻ đẹp lạ mắt của Tố Anh nhanh chóng lọt vào mắt của hầu hết những người đàn ông có cơ hội tiếp xúc, nói chuyện với cô.
Khi ý thức được mình có nét quyến rũ cô bắt đầu biết làm đẹp, tiền lương làm ra Tố Anh gửi một ít về phụ giúp gia đình, còn lại cô sắm quần áo. Tuy áo quần không phải hàng hiệu nhưng cô biết chạy theo thời trang của giới trẻ. Dáng người thanh mảnh, làn da trắng hồng thừa hưởng của mẹ và má lúm đồng tiền của bố, trang phục hợp mốt, Tố Anh lúc nào cũng nổi bật giữa những cô gái công nhân làm cùng.
Vẻ đẹp, cách ăn mặc của Tố Anh thay đổi cũng là lúc cô lạc vào thế giới của những gã lắm tiền, ham gái đẹp. Đầu tiên, cô quen một anh chàng chủ quán cà phê ở Bình Dương, trẻ tuổi nhưng có chí lớn làm giàu. Yêu nhau được hơn tháng, cô đưa chàng về giới thiệu các bạn cùng phòng. Ai nấy đều vui cho cô, mong sớm được ăn kẹo cưới hai người. Anh chàng cũng hứa đưa Tố Anh về giới thiệu với gia đình và vẽ ra viễn cảnh đám cưới hạnh phúc. Mọi thành viên đều ủng hộ. Khi mọi việc gần như đã trong tầm tay, cô trao thân cho anh.
Tình mới, hai người suốt ngày dính nhau như sam, nhưng sau một cuộc cãi vã vì ghen với bao ánh mắt những gã đàn ông khác công khai ngắm nhìn và khen ngợi Tố Anh, hai người chính thức chia tay nhau. Tố Anh bỏ lên Sài Gòn để lại chàng người yêu đau khổ với mối tình dang dở của mình.
Ở Sài Gòn, Tố Anh vào làm nhân viên cho một quán cà phê. Cô nhanh chóng bỏ lại chuyện quá khứ, quên chàng người yêu cũ khi lọt vào mắt của một người lắm tiền ở Sài thành. Người tình lịch lãm yêu chiều cô như một bà hoàng. Cô say tình mới, nụ cười rạng rỡ, hãnh diện sánh bước bên người đàn ông đã có gia đình. Cho đến một ngày cô bị vợ anh ta tát tím mặt khi bắt gặp hai người đang ân ái trong căn hộ riêng của anh. Bị đánh ghen, cô hận người đàn ông đó vì anh ta lúc nào cũng bảo: “Em đừng lo, mụ vợ anh nó hiền lắm, với lại khi làm gì thì anh không để ảnh hưởng đến ai, nhất là em” nhưng thời khắc cần, anh ta chỉ lạnh lùng bỏ mặc cô.
Video đang HOT
Nhưng một bài học mà có rút ra từ những cuộc tình của mình là phải biết nắm bắt cơ hội, tìm hiểu kỹ và biết tha thứ (Ảnh minh họa)
Bị vợ của người tình đe dọa, Tố Anh khăn gói vào Kon Tum với cô ruột. Tại đây, cô được xin cho vào làm tạp vụ cho công ty tư nhân. Tuy cố che đậy nhan sắc của mình sau bộ đồ đồng phục cũ kĩ nhưng rồi cô vẫn lọt vào mắt xanh của chàng nhân viên kĩ thuật trong công ty khi anh vô tình gặp cô ngồi ăn bánh mỳ ở hành lang. Sự đĩnh đạc của anh ta làm Tố Anh nhanh chóng xiêu lòng. Hai người âm thầm hẹn hò. Với Tố Anh, cô luôn quan niệm yêu hết mình nên mỗi tuần hai người gặp nhau đến 2 – 3 lần trong nhà nghỉ. Cuộc tình đi đến giai đoạn khá sâu nặng thì bố mẹ anh phát hiện, cấm cản. Ban đầu hai người chống cự, nhưng khi cô ruột nói chuyện với Tố Anh: “Nếu con tiếp tục yêu nó, thì chú phải nghỉ việc”. Thì ra bố Huy là giám đốc công ty nơi chú của Tố Anh làm việc. Nghe đâu anh đã được “đặt chỗ” cho một đám tương xứng từ trước.
Thế là một lần nữa, tình yêu của Tố Anh lại dang dở. Cô khóc cho duyên phận của hai người quá mong manh, quá nhiều rào cản. Đau khổ không lối thoát vì cuộc tình không thành, Tố Anh âm thầm ra đi…
Trở về quê, Tố Anh không đành lòng nhìn gia đình quanh năm chỉ biết bám mấy sào ruộng để sống, con đường quê nắng thì bụi, mưa thì lầy lội, các em nheo nhóc, bố mẹ thở ngắn than dài khi rảnh rỗi mà không có việc gì làm kiếm thêm thu nhập.Thương bố mẹ cô lại khăn gói ra đi, lần này cô xin việc bán hàng ở Lạng Sơn. Lương tháng hơn 2 triệu đã có tiền ăn uống, nhà ở ghép cùng với hai người nữa nên chả mất là bao. Tiền làm ra cô gửi hết cho bố mẹ, cô chỉ để lại ít dành cho mình. Vừa xinh đẹp lại ngoan hiền Tố Anh được bà chủ rất quý mến, bà giới thiệu cô cho đứa cháu mới đi xuất khẩu lao động ở Malaysia về. Tuổi đến lúc phải lấy chồng, Tố Anh đồng ý lên xe hoa cùng anh. Gần đến ngày cưới thì cô phát hiện anh bị nghiện ma túy. Mọi thứ sụp đổ, cô nuốt nước mắt ôm cái bụng bầu 2 tháng lên Thái Nguyên ở nhờ nhà một người bạn quen lúc làm việc trong Sài Gòn…
Thời gian cứ trôi qua trong sự bẽ bàng của Tố Anh. Hiện tại con trai cô đã được gần bốn tuổi. Bao nhiêu đêm không ngủ, cô nhớ lại tất cả những người đàn ông bước qua đời mình và ngậm ngùi kết luận: mình đã trượt dài sau một loạt những cuộc tình không cưới, và thứ an ủi duy nhất còn lại được đó là đứa con trai kháu khỉnh. Nhưng một bài học mà có rút ra từ nhữngcuộc tình của mình là phải biết nắm bắt cơ hội, tìm hiểu kỹ và biết tha thứ. Nếu như mối tình đầu cô biết tha thứ thì cuộc đời cô đã không trượt dài như vậy…
Theo Afamily
Vợ giỏi, chồng đần,thì có hạnh phúc được không?
Tôi học thạc sĩ, còn anh chỉ là công nhân khu công nghiệp, liệu vợ chồng có hạnh phúc không?
Anh đem lòng yêu tôi nhưng tôi không có tình cảm. Anh sẵn sàng chấp nhận tôi dù tôi mang thai với người khác (Ảnh minh họa)
Anh tốt với tôi, chân thành và hiền lành. Quan trọng nhất là anh yêu tôi và đón nhận tôi ngay cả khi tôi mang trong mình một giọt máu không phải là con anh. Tình cảm đó không phải ai cũng có được. Chỉ có điều tôi và anh quá khác nhau. Tôi sợ rằng nếu lấy nhau chỉ là giải pháp tình thế rồi sau này vợ chồng cũng không hạnh phúc. Khi ấy lại ly hôn thì cả tôi và anh đều khổ.
Anh ở gần nhà tôi, hơn tôi 2 tuổi. Từ những năm tôi học cấp 3, anh đã đem lòng quý mến. Nhưng gia đình tôi là một gia đình gia giáo, không cho phép yêu đương nếu không cân xứng. Anh học hành kém cỏi, chỉ là công nhân ở khu công nghiệp. Còn tôi là người học hành giỏi giang, lúc đó chuẩn bị đi thi đại học. Hơn nữa, em cũng không có tình cảm với anh nên cũng chẳng mặn mà dù vài lần anh ngỏ ý. Với tôi, tôi chỉ yêu người đàn ông nào thông minh, giỏi giang mà thôi.
Lên thành phố học, với vẻ ngoài xinh xắn, tôi được rất nhiều anh theo đuổi. Vì thế mà tôi càng không ngó ngàng tới anh. Chưa bao giờ tôi cho anh ấy một cơ hội mặc dù hầu như tuần nào anh cũng lên thăm tôi, mua quà cáp cho tôi. Tôi cũng đã từ chối anh thẳng thừng rằng tôi và anh không thích hợp. Tôi không yêu anh, chỉ coi anh là bạn, là anh trai, anh nên tìm người khác phù hợp hơn để yêu nhưng anh không chịu. Anh nói chừng nào tôi còn chưa lấy chồng, anh còn chăm sóc cho tôi.
Tôi có người yêu. Đó là một chàng trai đẹp trai, học hành giỏi giang. Tôi thấy người đó mới xứng với mình. Chúng tôi yêu nhau và tôi cũng công khai cho anh biết điều đó để anh dừng lại. Anh rất tôn trọng tôi. Khi biết tôi có người yêu, anh liền giữ khoảng cách, không quan tâm, vồ vập tôi nữa. Nhưng anh vẫn nói khi nào tôi cần anh giúp đỡ điều gì, hãy gọi cho anh. Từ đó, anh để tôi "yên", không làm phiền tôi nữa.
Tôi và người yêu quan hệ với nhau. Chuyện đó diễn ra gần 1 năm trời. Lần đầu có thai, tôi hoảng hốt vô cùng. Nhưng vì sĩ diện của bản thân, vì sợ gia đình nên tôi quyết định tự ý đi phá thai. Đó không phải lần duy nhất. Sau đó có thêm 1 lần nữa tôi phải bỏ giọt máu của mình. Đó là năm cuối cùng tôi học đại học. Cho tới bây giờ, khi tôi đang học thạc sĩ, một lần nữa tôi lại có thai. Và lần này tôi không thể bỏ được nữa vì tôi sợ mình sẽ vô sinh.
Nhưng đúng vào giờ phút đó thì bạn trai của tôi lại "bỏ của chạy lấy người". Anh ta bỏ tôi đi lấy vợ vì nói rằng quê quán chúng tôi xa nhau quá, gia đình anh ta không đồng ý. Một mình vác cái bụng bầu ở tháng thứ 4, tôi hoang mang cực độ. Trong lúc đó, không biết gọi cho ai, tôi đã nghĩ tới anh. Và anh vẫn giữ lời hứa mà anh nói năm nào. Anh giúp đỡ tôi và ngỏ lời muốn cưới tôi, muốn làm cha đứa trẻ.
Tôi thực sự xúc động trước tình cảm chân thành mà anh dành cho tôi. Tôi không thể tin nổi thời đại này vẫn còn những người tốt đến như vậy. Có lẽ vì anh yêu tôi nhiều quá nên anh đã chấp nhận mọi thứ thuộc về con người tôi. Tôi cảm động lắm và thầm cảm ơn cuộc đời đã cho tôi gặp được anh, một người để tôi có thể dựa vào khi cần.
Tôi phải làm sao đây, liệu một người học hành giỏi giang như tôi có thể hạnh phúc bên một người chồng chỉ là công nhân hay không? (Ảnh minh họa)
Nhưng tôi đang phải suy nghĩ và cân nhắc rất nhiều. Tôi biết ơn anh, trân trọng tình cảm của anh nhưng tôi không yêu anh. Đó là sự thật. Hơn nữa, chúng tôi khác nhau nhiều quá. Tôi đang học thạc sĩ, đang đi làm cho một công ty liên doanh nước ngoài. Còn anh chỉ là công nhân của một khu công nghiệp. Tôi không có ý khinh anh nhưng sự khác biệt giữa chúng tôi là điều không thể phủ nhận được. Dù có yêu nhau nhưng suy nghĩ, cách nhìn nhận cuộc sống, trình độ khác nhau thì cũng khó mà hạnh phúc được.
Giờ đây tôi không có đường lùi. Cái thai trong bụng ngày một lớn dần, anh tốt và yêu thương tôi. Nếu không lấy anh, tôi sẽ phải chấp nhận cảnh bị mọi người xì xào, bàn tán. Tương lai của tôi cũng vì thế mà khó khăn hơn vì tôi không chồng mà có một đứa con. Nếu lấy anh, mọi việc sẽ được giải quyết hết, gia đình tôi cũng giữ được thể diện. Nhưng tôi không yêu anh, tôi và anh lại khác biệt quá nhiều sợ rằng sớm muộn cũng ly hôn. Tôi phải làm sao đây, liệu một người học hành giỏi giang như tôi có thể hạnh phúc bên một người chồng chỉ là công nhân hay không?
Theo VNE
Sợ khi chồng "hồi xuân" Thú thật với chị tôi sợ. Tôi vốn sợ quan hệ với chồng, giờ ông ấy như là hồi xuân sao đó. ảnh minh họa Chị kính mến! Tôi là một phụ nữ già nhưng không chịu già, nhất là khi con cái sắm cho dàn vi tính, biết viết mail, có hòm thư riêng và giờ thì nghiện Internet. Khoản này nhất...