Vết “trượt dài” của một cô gái trẻ
Đã hơn một tháng nay, đêm nào cũng vậy, dưới chân cầu vượt ngã tư Vọng (Hà Nội), chỗ tranh tối tranh sáng có một cô gái có cái dáng nhỏ thó tong teo như cái kẹo đang ngồi co ro, miệng đốt thuốc liên tục… Không ai khác đó chính là Thủy, cô gái chưa bước chân ra khỏi tuổi trăng rằm đã sống trong cảnh “hứng gió phơi sương”, “chiều tình cho khách làng chơi”…
ảnh minh họa
Vì sao em lại ra nông nỗi này? Tại số phận không may hay tại em sớm thích bước chân vào chốn giang hồ? Tôi đã gặng hỏi nhiều lần, nhưng lần nào cũng vậy, chỉ nhận được sự im lặng hay là tiếng thở dài, buồn đến não ruột của em. Sau một hồi tâm sự thủ thỉ, cuối cùng tôi cũng hiểu được một phần nào về sự trượt ngã của một cô gái trẻ.
Chỉ vì chơi bời đàn đúm nên “14 tuổi em có thai với một thằng bạn trong đám bạn em đến chơi, đến khi phát hiện ra thì cái thai đã quá lớn. Mẹ em ngất lên ngất xuống khi biết tin, em được gia đình đưa đến bệnh viện để cô-vắc, hình như lần ấy, em sinh được một đứa con trai thì phải…” – Thủy mở đầu câu chuyện với tôi bằng giọng nói lạnh lùng và đầy vô cảm như vậy trong cái đêm trời Hà Thành se se lạnh dưới gầm cầu vượt còn ngổn ngang những vật liệu xây dựng chưa được dọn hết.
Sau lần ấy, Thủy chẳng còn tâm trí đâu mà học nữa. Bạn bè, thầy cô, đi đến đâu cũng nhìn em bằng ánh mắt đầy hoài nghi và dò xét… Thế là chán trường, chán lớp và bỏ nhà đi bụi. Ban đầu, em phải giấu mọi người trong gia đình, cứ sáng cắp cặp đến trường, kì thực, em đến quán điện tử mà chat chit đến hết ngày. Chính những lúc em lang thang trên mạng đó, em làm quen được với khá nhiều người, già có, trẻ có… nhất là đám trẻ choai choai bằng tuổi, suốt ngày lai vãng đến săn đón em và tìm cách đưa em đi… nhà nghỉ. Lời nói có cánh, sự chia sẻ đầy cảm thông hay những cám dỗ bằng vật chất tất cả đều dẫn dụ làm em mê hoặc. Thủy bất cần đời, ai thích, chỉ cần dỗ ngon ngọt là em cho… tất cả.
Một đêm, hai đêm… hay nhiều đêm sau đó, với em không quan trọng mà quan trọng là em có tình cảm hay không. Cứ thế, em lang thang vạ vật như một đứa trẻ không nhà mà không chịu sự quản lý thúc ép nào từ phía gia đình. Bố mẹ đã quá chán ngán đứa con gái hư hỏng của mình kể từ lúc em trót mang thai “bôi tro trát trấu” vào mặt họ. Những đêm “dạt nhà” sống giữa những người xa lạ, em thấy thoải mái hơn khi ở chính trong ngôi nhà của mình. Như một thân tầm gửi, em sống nay đây mai đó, lấy quan net làm chốn dừng chân, lấy đám bạn giang hồ làm thú tiêu khiển… mọi đòi hỏi của em đều được đáp ứng. Sống ở vũ trường, quán bar, nhà nghỉ… nhiều hơn ở nhà. Em lấy làm vui sướng bởi cái ý định đi hoang của mình. Nói gì thì nó, ở đây em tìm được niềm vui, tìm được sự cưng chiều, thậm chí được làm nũng, khác hẳn khi về nhà. Cứ thế, em trượt dài trong cuộc nhậu nhẹt thâu đêm, đắm chìm trong men rượu mạnh và khói thuốc… cùng đám bạn đầu xanh tóc đỏ của mình.
Em bước chân vào cuộc sống giang hồ đơn giản như một trò chơi điện tử. Không một ai nhòm ngó để ý gì đến em, em thích đi đâu thì đi, làm gì thì làm, không một lời trách mắng từ phía phụ huynh. Trước sự dửng dưng của cả gia đình, về nhà, em càng buồn chán, em lại cất bước ra đi. Việc trở về nhà của em ngày càng ít hơn, em chán ghét tất cả mỗi khi ai động đến hai chữ “gia đình”. Thủy lao vào những cuộc ăn chơi đàng điếm hơn, trụy lạc hơn… Em biết đến tất cả mọi thứ, từ rượu mạnh đến thuốc lá rồi đến cả những viên thuốc màu xanh đỏ.
Video đang HOT
Đám bạn bâu xung quanh em ngày càng ít dần, kể từ khi em mắc nghiện. Mười lăm tuổi, sống phơi gió phơi sương, bán tình cho thiên hạ chỉ mong có tiền để hút. Cái thứ bột trắng chết người là vậy, cứ bập vào là khó dứt ra lắm, có thể nhịn đói, nhịn khát nhưng đã lên cơn vật thì bằng mọi giá phải “kiếm” được để thỏa mãn. Những cuộc “chạy sô” bán tình dày hơn chỉ để có tiền thỏa mãn những cơn vật ngày một nặng. Cái đường “quay về” của em sao mà mông lung, xa lạ thế, như cái cuộc đời em đã lỡ sa chân vào chốn phong trần. Quãng đường từ nơi em đứng đón khách về đến nhà em không phải là một khoảng cách xa. Nhưng sự chờ đợi của bố mẹ em phải chìm vào trong mòn mỏi khi đứa con gái lỡ sa chân vào chốn ăn chơi, “quên mất” đường về. “Cái chết trắng” đang đày đọa em, hành hạ em từng ngày sẽ đến khi sức tàn lực kiệt, khi không còn nhan sắc để “bán tình” kiếm tiền chích hút thì cuộc đời em sẽ ra sao?
Nước mắt em vẫn âm thầm chảy trong những đêm ngồi chờ khách dưới gầm cầu giá lạnh, những giọt nước mắt xót xa khóc cho bản thân. Dù muộn, nhưng sự trở về gia đình lúc này vẫn là cơ hội duy nhất giúp em thoát khỏi những tội lỗi.
Theo VNE
Vợ lên giường với nhiều gã đàn ông
Có lẽ cô ấy là loại đàn bà dâm đãng, thích lên giường với nhiều gã đàn ông nên mới như vậy.
Nhìn cảnh vợ quỳ xuống khóc lóc, cầu xin tôi tha thứ tôi lại không lỡ lòng nào ly hôn. Nhưng mỗi khi nghĩ về những lần bị cắm sừng của mình tôi lại không sao chịu đựng nổi. Tôi không phải người đàn ông ích kỉ, tôi sẵn sàng tha thứ và thực tế là tôi đã làm như vậy. Chỉ có điều dường như sự bao dung của tôi đang dần trở nên vô nghĩa khi cô ấy cứ ngựa quen đường cũ để rồi liên tục...phản bội tôi.
Ngày tôi mới yêu cô ấy, đưa về ra mắt bố mẹ, mẹ tôi đã phản đối. Mẹ tôi nói nhìn cô ấy có tướng dâm. Lúc đây tôi chẳng những không nghe lời mẹ mà còn rất giận bà vì cách suy nghĩ cổ hủ đó. Thấy tôi kiên quyết cưới cô ấy làm vợ, bố mẹ tôi cũng đành chấp nhận. Nhưng rồi khi về sống, tôi mới dần dần ngẫm ra lời mẹ tôi nói không phải là ngoa.
Vợ tôi là một người phụ nữ đẹp bởi vậy trong công việc đó cũng là một lợi thế khá lớn. Gia đình tôi không có điều kiện, hai vợ chồng sống ở thành phố phải tự thân vận động nên cô ấy cũng vất vả. Thú thực, số tiền tôi kiếm được hàng tháng kém cô ấy rất nhiều. Tôi luôn nghĩ rằng vợ mình là người có nhiều công lao với tổ ấm này nên đi làm về tôi thường xuyên làm việc nhà giúp vợ, thậm chí cô ấy không mấy khi phải động chân, động tay vào việc nhà vì tôi nghĩ cô ấy đã quá vất vả ở chỗ làm rồi. Đó cũng là điều công bằng mà vợ chồng cần san sẻ với nhau. Tôi không trách cứ cô ấy. Tôi hiểu, kiếm được nhiều tiền cũng đồng nghĩa với áp lực công việc sẽ cao hơn. Tôi không có điều kiện công việc tốt như cô ấy thì phải giúp vợ việc nhà.
Vợ tôi ngủ với sếp nhiều lần với lí do bị sếp gạ tình (Ảnh minh họa)
Lấy nhau chỉ hơn 2 năm vợ chồng tôi đã dồn được tiền mua nhà. Nói đúng ra đó là tiền cô ấy cố gắng làm được chứ thu nhập của tôi chỉ đủ để chi tiêu sinh hoạt, lo đối nội, đối ngoại chuyện gia đình, còn tiền của cô ấy làm ra mới là phần tích lũy có giá trị. Tôi luôn cảm thấy mình may mắn khi lấy được một người vợ thương yêu chồng lại giỏi giang tới như vậy. Nhưng rồi khi tôi biết sự thật, tôi đã phải nếm trải một điều vô cùng cay đắng.
Khi người đồng nghiệp của vợ đưa cho tôi đoạn băng nói là của vợ, tôi đã thấy lòng nhiều bất an. Về nhà, khi xem những hình ảnh đó, tôi chỉ muốn đập phá một cái gì đó cho hả giận. Trong đoạn băng, vợ tôi đang "hào hứng yêu đương" với sếp của cô ấy ngay trong phòng làm việc của sếp vào lúc tối, sau giờ tan tầm - khoảng thời gian mà cô ấy luôn xin phép tôi "Em về muộn vì ở lại họp một chút".Trước những bằng chứng không thể chối cãi, vợ tôi khóc lóc nói rằng cô ấy không hề có ý như vậy mà bị ông giám đốc gạ tình.
Vợ tôi nói rằng tên giám đốc thấy cô ấy có ngoại hình hơn người nên ép phải quan hệ nếu không sẽ cho nghỉ việc. Vợ tôi vì quá lo sợ mất việc nên đã đành nhắm mắt làm theo. Cô ấy giải thích: "Vợ chồng mình lên thành phố lập nghiệp với bao khó khăn, em không muốn bị mất việc. Em muốn giữ công việc này để dành dụm tiền, mua nhà cho hai vợ chồng. Hơn nữa, ông ta nói chỉ cần em ngủ với ông ta một lần thì mọi chuyện sẽ vẫn bình thường. Em nghĩ đành có lỗi với anh một lần để rồi yên tâm làm việc nhưng sau lần đó ông ta mang chuyện em đã ngủ với ông ta để khống chế em khiến em muốn thoát ra mà không được".
Nghe vợ nói tôi thực sự cảm thấy căm hận gã đàn ông đồi bại kia thay vì tức vợ. Tôi lại bỗng thấy mình bất tài, có lỗi, không kiếm ra được nhiều tiền nên đặt gánh nặng đó lên vai vợ, thành ra cô ấy mới cả nghĩ như thế. Sau lần đó, tôi phân tích để cô ấy hiểu được rằng chuyện tình cảm vợ chồng mới là quan trọng. Tôi không sợ khó, sợ khổ nên vợ không được phép như vậy nữa.
Vợ tôi nhiều lần nói dối, cắm sừng tôi để ngủ với sếp (Ảnh minh họa)
Tôi bắt vợ mình nghỉ việc, tìm chỗ khác để làm dù cho thu nhập có thấp hơn đi chăng nữa. Vì có trình độ, cộng với kinh nghiệm làm việc nên vợ tôi nhanh chóng tìm được việc làm mới, cũng là một chỗ rất khá. Vậy mà chỉ đúng 4 tháng sau khi vợ tôi chuyển tới chỗ làm mới, tôi lại bắt quả tang vợ mình ngủ với sếp mới. Họ hẹn hò nhau ở một khách sạn ngoại ô thành phố vào thứ 7 hàng tuần.
Lúc đó người tôi như phát điên lên vì căm giận. Tôi khôn ngờ vợ tôi lại cả gan làm như thế một lần nữa. Khi tôi tra khảo, một lần nữa cô ấy lại khóc lóc cầu xin. Cô ấy nói rằng vì chuyển sang công ty này mới, cô ấy chưa quen việc nên trong một lần làm giấy tờ, sổ sách, cô ấy đã làm nhầm và làm thất thu của công ty một khoản tiền khá lớn. Tên giám đốc lợi dụng tình thế đó ép cô ấy phải ngủ với hắn ta thì hắn sẽ đứng ra giải quyết vụ đó một cách êm đẹp. Nghĩ dại nên vợ tôi đã làm theo vì không có khoản tiền lớn đó để đền bù.
Lần này dù rất đau đớn nhưng tôi cũng đành bỏ qua cho vợ. Tôi chỉ nghĩ rằng cô ấy đã quá sai lầm, bồng bột nên mới như vậy. Tôi luôn nghĩ vì cái gia đình này, tổ ấm này và vì tôi nên cô ấy mới phải hành động ngu ngốc như vậy. Sau đó, cô ấy chuyển việc lần thứ ba. Lần này tôi không cho cô ấy đi làm ở chỗ lớn nữa vì sợ quá nhiều áp lực và cám dỗ. Nơi cô ấy làm chỉ là một công ty mới mở, công việc nhàn hạ nên không sợ bị sếp bắt bẻ hay tạo áp lực. Thế nhưng tới lần này, tôi gần như sụp đổ hoàn toàn khi biết vợ mình lại một lần nữa cắm sừng chồng để ngủ với sếp.
Tôi có thể tha thứ cho sự phản bội của vợ vợ nếu đó là sai lầm nhưng chỉ sợ rằng đó là bản chất lẳng lơ, hư hỏng của cô ấy mà thôi (Ảnh minh họa)
Lần này cô ấy lại đưa ra lí do là vì sếp bắt buộc, cô ấy không muốn phải đi xin việc thêm một lần nữa nên cứ tặc lưỡi chấp nhận. Mọi lời nói của cô ấy với tôi lúc này không còn chút giá trị nào nữa cả. Tôi không nghe và không tin những lời cô ấy nói. Dù là đàn ông, dù không muốn suy nghĩ thiển cận nhưng tôi cảm thấy mẹ tôi nói có ý đúng. Có lẽ cô ấy là loại đàn bà dâm đãng, thích lên giường với nhiều gã đàn ông nên mới như vậy. Tôi biết, xã hội bây giờ không ít những cám dỗ nhưng không có lí nào mọi thứ đều đổ dồn lên vợ tôi như thế. Chỉ có bản thân cô ấy là người lăng loàn nên mới như vậy mà thôi.
Cô ấy lại cầu xin tôi một lần nữa, cô ấy hứa sẽ không tái phạm. Bố mẹ cô ấy cũng qua xin lỗi tôi, nói rằng vì cô ấy dại dột, cứ muốn bằng mọi cách lo liệu được tốt nhất cho gia đình này nên mới phạm phải sai lầm đó. Bố mẹ vợ tôi nói rằng mong tôi nhìn vào những gì cô ấy đã làm cho gia đình này, cho tổ ấm này mà bỏ qua cho cô ấy. Họ nói có ối người vợ ngoại tình, chẳng những đã không làm ra tiền còn phản bội chồng, mang tiền từ nhà đi cho trai. Còn đây, cô ấy cũng chỉ vì muốn lo liệu cho gia đình này ngày một khấm khá lên nên cô ấy mới lầm lỡ như vậy mà thôi.
Quả thực tôi không phải là người ích kỉ. Tôi có thể tha thứ cho cô ấy. Nhưng điều tôi sợ đó là hành động ấy không phải vì nông nổi, vì suy nghĩ không thấu đáo mà là vì bản tính con người cô ấy như vậy. Mà nếu thế thì sẽ có ngày nào đó cô ấy lại cắm sừng tôi. Liệu tôi có nên tha thứ cho cô ấy thêm một lần nữa hay không?
Theo VNE
Người yêu tát bạn thân tới tấp vì cuồng ghen Khi nhìn thấy cậu bạn thân chở tôi, anh vội chặn xe chúng tôi lại và tát bạn tôi tới tấp. Tôi quen anh trong một lần cùng cô bạn thân đi xăm hình. Anh là chủ quán, cũng là người xăm hình cho tôi ngày hôm ấy. Vẻ dí dỏm trong cách kể chuyện, cộng thêm chút cá tính với những hình...