Vết trượt dài của con gái phó giám đốc
Dù mẹ là ai, có thế nào đi chăng nữa thì đối với con, mẹ vẫn là người mẹ duy nhất
Bị kết án 16 năm tù, với một cô gái có cuộc đời êm ấm như Lan Anh, đó gần như là bản án của địa ngục. Nhưng người phụ nữ đó đã biết đứng dậy đúng lúc, đã biết sống xứng đáng hơn với tình cảm mà mình nhận được từ những người thân.
Những ngày mới bị bắt, tôi gục ngã thực sự, đất dưới chân tôi như bị lún xuống, trống trải… Nếu như không có những người bạn, người chị ở trong trại giam động viên, có lẽ tôi đã không thể sống nổi. Tôi rất sợ những đêm đông gió rét trong trại giam. Những đêm như thế, tôi thấy nơi đây thật lạnh lẽo. Tôi thường nghe vọng ở đâu đó có tiếng con trai tôi thảm thiết gọi: “Mẹ ơi“. Khi đó, lòng tôi xót xa như chìm trong bể muối.
Tôi đã gào khóc rất nhiều, những tiếng khóc xé tan màn đêm. Tôi nhớ thương con không người che chở, vắng hình bóng cha, xa tình thương mẹ. Những lúc như thế, trái tim tôi như nghẹt thở. Tôi ước mình sẽ biến thành con chim nhỏ bay qua ô cửa sổ để về bên con, vỗ về ầu ơi như ngày con còn bé nhỏ.
Có cán bộ trực gác đêm thấy tôi như thế đã đến bên cửa sổ động viên, an ủi tôi: “Thương con thì hãy nghĩ cho con. Nó đã thua thiệt nhiều, chắc nó rất cần mẹ”. Tôi thường ôm những lá thư của con tôi trong mỗi giấc ngủ. Những lá thư con viết: “Con nhớ hơi ấm của mẹ, con thèm vòng tay âu yếm của ba, nhiều đêm con phải cắn chặt môi ngăn tiếng nấc… nhưng mẹ hãy yên tâm cải tạo, con hứa sẽ là đứa con ngoan. Dù mẹ là ai, có thế nào đi chăng nữa thì đối với con, mẹ vẫn là người mẹ duy nhất, yêu thương nhất trên đời của con. Mẹ cứ coi như khó khăn trước mắt chỉ là một phần trải nghiệm của cuộc sống, mưa thôi rơi sẽ đem về hạt nắng”. Tôi đã khóc vì không thể ngờ rằng đứa con bé nhỏ của mình có thể viết ra những dòng chữ từng trải và hiểu biết đến thế.
Sau khi tôi bị bắt, mẹ tôi giận tôi vô cùng. Mẹ không thể tin tôi đã giấu kín việc tày trời của mình, không cho mẹ biết đến tận phút cuối cùng. Bởi trong mắt mẹ, tôi luôn là một đứa con gái chịu thương, chịu khó, ngoan hiền, biết suy nghĩ. Nhưng mẹ đã tha thứ cho tôi tất cả. Bất cứ người mẹ nào dường như cũng vị tha như thế. Tôi xa mẹ đã hơn 10 mùa trăng. Mẹ vẫn luôn bền bỉ bên tôi. Không lần nào gặp gia đình mà tôi không thấy mẹ. Lúc thì mẹ luộc cho tôi nồi sắn, lúc thì trảy cho tôi trái mít đầu mùa bảo là quà quê mang vào chia cho các bạn cùng phòng.
Từ quán nước ven đường, mẹ chắt chiu vì con, vì cháu. Mẹ có thể thiếu, có thể đói, nhưng mẹ không thể để con gái mẹ, không để cháu mẹ bị thiếu đói bao giờ. Mái tóc mẹ giờ mỗi lần gặp, tôi lại thấy bạc thêm. Những sợi tóc bạc đó, có nhiều lắm những sợi bạc vì tôi. Tôi nhớ năm hết Tết đến, mẹ lo tôi chưa về được. Mặc cho thiên hạ đua nhau sắm Tết, mặc cho đào nở, mặc cho nhà hàng xóm lên câu đối, mẹ vẫn cố đan cho xong chiếc áo mùa đông. Sáng mùng 3 Tết, mẹ một mình đạp xe vượt mấy chục cây số lên thăm tôi. Tôi bảo mẹ: “ Sao mẹ cực vậy?“. Mẹ lại cười hiền: “Mẹ buồn vì nhớ con. Ước gì con được về sớm”.
Tôi sẽ cố gắng nắm lấy cơ hội đó vào một ngày không xa… (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
16 năm tù, đó là hình phạt lớn nhất cho những sai lầm của tôi. Tôi không đổ lỗi cho ai mà chỉ tự trách mình. Chỉ vì những đồng tiền bất chính mà tôi phải trả giá, suốt đời mang kiếp sống long đong, đâu thấy giàu sang đến lượt. Tôi học văn không giỏi, tôi không biết làm thơ, câu chuyện của tôi không cường điệu, không thêu dệt. Thường thì người ta đậy lại những cái xấu xa của đời mình nhưng qua bài viết này, tôi muốn cố gắng đối mặt với nó, dù tôi biết mỗi lần như thế, nỗi đau lại trở lại trong lòng tôi và những người thân của tôi. Tôi sẽ phải viết bài này, và có thể ai đó sẽ dành cho nó một cái tên gọi: “ Vết trượt của con gái ông phó giám đốc bệnh viện” hay “tự sự của người đàn bà bất hạnh” hay “Sự hối hận và niềm tin hướng thiện”? Nếu được lựa chọn, tôi xin lựa chọn cả ba.
Những người bạn thuở học trò đến thăm tôi ở trại giam, bỏ qua khoảng cách, bỏ qua những lỗi lầm của tôi, bỏ qua mặc cảm về việc tôi là một kẻ tù tội, mặc áo sọc, ăn cơm tù, đã khiến lòng tôi trào lên nỗi xúc động. Niềm vui của tôi sẽ thật trọn vẹn nếu cuộc gặp mặt này có thêm người bạn thân của tôi mà tôi đang mong ngóng, chờ đợi suốt 10 mùa heo may. Chúng tôi đã cùng nhau học cấp I, cấp II, cùng nhau theo nghề kế toán, công tác cùng nhau tại bệnh viện. Có thể bạn đã quên tên tôi. Cũng có thể tôi đã chết trong lòng bạn. Vì những gì tôi đã làm khiến bạn đã không thể tha thứ cho tôi? Bạn đừng nhầm là tôi đang trách bạn. Là tôi đang tự trách chính tôi đấy thôi. Vì tôi trót lầm đường lạc lối nên mới ra nông nỗi này.
Mảnh đất trại giam đã cảm hóa những con người như chúng tôi. Những cán bộ trại giam đã kiên trì giáo dục, cảm hóa chúng tôi. Giờ đây tôi trở thành một người yêu lao động. Tôi tìm niềm vui trong công việc lao động hàng ngày. Thấy cây lúa trổ bông, mầm khoai tự mình rẽ đất nhú dậy, tôi lại thấy hạnh phúc và yêu thêm cuộc đời này. Tôi ước gì giá như ngày đó tôi có cái Tâm sáng, tố chất con người tôi không vẩn đục, bàn tay tôi không nhúng chàm đen… Giá như tôi không ham hố giàu sang trên đồng tiền của người khác, không vấp ngã trong nghề nghiệp, thì chắc tôi cũng như các bạn bè tôi, đã có gia đình cơ bản, sự nghiệp vững chắc. Nhưng cuộc đời chẳng cho người ta cơ hội để “giá như”.
Ở trong trại giam, dù mất đi quyền công dân, tôi vẫn có cảm giác mình có quyền làm một con người, là nhờ tình yêu thương và sự tâm lý của các cán bộ trại giam. Ngày quốc tế phụ nữ, Ban giám thị tổ chức mít tinh tạo điều kiện cho các chị em phạm nhân được gặp gỡ, được nói đến những câu chuyện về phụ nữ và cảm thấy mình được tôn vinh. Những ngày như thế này, chúng tôi cảm thấy tự hào vì dù chúng tôi là ai đi nữa, chúng tôi cũng vẫn là một người phụ nữ, một người chị, một người mẹ, với vẻ đẹp có từ muôn thuở.
Tôi nhớ những đêm thi Tiếng hát tình đời, những đêm thơ nhạc của phạm nhân, những đêm thi nét đẹp Phú Sơn do Ban Giám thị trại tổ chức. Nhờ những buổi gặp gỡ, giao lưu đó, chúng tôi đã học cách phấn đấu, rèn luyện mình trong chính môi trường trại giam. Ở đây chúng tôi được học về chính trị, học tập làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh, học giáo dục công dân và học nghề. Những ai không biết chữ, sẽ được học lớp xóa mù chữ. Chúng tôi đã dần xóa đi những mặc cảm của chính mình và tin tưởng vào ngày mai từ mảnh đất Phú Sơn này.
Đây là lần đầu tiên và cũng sẽ là lần duy nhất tôi chia sẻ về quá khứ của mình. Sau này, tôi ao ước sẽ mãi mãi chôn chặt nó. Vẫn biết tôi chỉ là một trong vô số khối những mảnh đời khác. Nhưng những người như tôi thực sự cần được chia sẻ với cộng đồng, cần được yêu thương, được cảm thông và quan tâm, giúp đỡ…
Qua bài viết này, tôi muốn gửi lời cảm ơn đến Ban giám thị, cảm ơn mảnh đất Phú Sơn – cái nôi hướng thiện đã sinh ra tôi lần thứ hai, đã giáo dục tôi, đưa tôi về con đường chính nghĩa cảm ơn những cán bộ đã đem lòng bao dung, tạo cho tôi điểm tựa, lắng nghe những tâm sự của tôi cảm ơn mẹ của tôi, những người thân trong gia đình, bạn bè đã rộng lòng tha thứ cho tôi, động viên khích lệ tôi tiếp tục sống.
Tôi có niềm tin và hy vọng vào ngày trở về. Vì tôi biết mấy năm gần đây, nhiều doanh nghiệp đã mở rộng vòng tay đỡ đầu, tạo công ăn việc làm cho những phạm nhân có một thời lầm lỗi đang hoàn lương trở về. Tôi sẽ cố gắng nắm lấy cơ hội đó vào một ngày không xa.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Em chưa bao giờ hết yêu anh...
Hôm qua anh gọi điện cho em, anh bảo anh không về nữa. Thực sự em không biết diễn tả cảm xúc đó như thế nào...
Hình như em không thấy buồn, em không khóc như mấy lần trước, chỉ thấy trong lòng hụt hẫng, một cảm giác trống trải không diễn đạt thành lời. Anh nói và em chỉ im lặng, không phản ứng, dường như lúc đó trong em chỉ có một nỗi buồn... câm lặng không nói được thành lời.
Người ta vẫn nói rằng "Con trai ít khi khóc nhưng khi họ khóc là lúc họ đau khổ nhất. Con gái thường hay khóc nhưng khi họ không còn không khóc nữa là lúc họ đã đau khổ quá nhiều". Em nghĩ câu nói đó đúng với em. Yêu anh em đã trải qua muôn vàn cảm xúc nhưng có lẽ cảm xúc đau khổ là em nhận lấy một cách đầy đủ nhất.
Chia tay anh từ hôm 13/9/2010...kể từ hôm đó em đã biết thế nào là đau khổ trong tình yêu. Chia tay anh tưởng chừng như không bao giờ liên lạc với anh nữa, tưởng rằng em sẽ quên anh. Và em cũng đã đi làm với hy vọng công việc sẽ cuốn em đi, để buồn đau trong em giảm đi theo ngày tháng. Nhưng chỉ cần một lần anh nhắn tin, anh gọi điện là bao nhiêu cảm xúc trong em lại vỡ òa....em khóc, không biết đã bao lần em khóc vì anh...Vậy thì một lần nữa anh bảo anh không về có thể làm em buồn đau hơn nữa không ? Em đã đau khổ quá nhiều rồi mà anh!
Yêu anh em đã trải qua muôn vàn cảm xúc nhưng có lẽ cảm xúc đau khổ là em nhận lấy một cách đầy đủ nhất (Ảnh minh họa)
Lời hứa suy cho cùng cũng chỉ là một lời nói dối để người trong cuộc tin vào nó một cách ngu ngốc. Em vẫn tin, vẫn đợi ngày anh về, vậy mà cái cuối cùng em nhận được từ anh là gì, chỉ là một lời hứa suông để rồi cuối cùng anh rút lại nó một cách như chưa từng có chuyện gì xảy ra vậy sao ? em ghét bản thân em sao lại sống quá tình cảm, quá yếu đuối như vậy, khi yêu, em hoàn toàn để con tim dẫn lối mà không hề có lý trí can thiệp.
Nhiều khi em cười xót xa cho sự lựa chọn của mình. Anh bảo yêu anh em sẽ khổ, sẽ thiệt thòi đủ thứ vì anh là Lính mà. Nhưng sao em không thấy khổ, em chấp nhận tất cả mà, em không thấy khổ sao anh lại sợ khổ thay em? Em không buồn, không tủi thân khi ngày lễ tết bạn bè tay trong tay hò hẹn người yêu, còn lại mình em ở lại phòng với cuốn giáo trình dầy cộp và những bản tình ca buồn. Nhưng chỉ cần nghe giọng nó anh qua điện thoại thì mọi buồn phiền trong em đều tan biến, chỉ cần nghe giọng nói ấm áp của anh thôi là quá đủ với em rồi.
Em hạnh phúc mà anh, hạnh phúc với tình yêu mà em chọn. Vậy mà cuối cùng anh lại bỏ mặc em trên con đường dà hun hút chỉ vì một lý do "yêu anh em sẽ khổ". Trời ơi ! Sao em ghét những lý do lãng xẹt đó vậy, lý do đó tưởng chừng như cao thượng nhưng lại che đậy sự hèn nhát trong đó. Anh nói chia tay em rồi anh không sao quên được, không thể yêu thêm một ai, chia tay rồi vẫn nhớ vì em là mối tình đầu của anh...Vậy cớ sao khi em muốn quay lại, muốn yêu anh như ngày xưa anh lại im lặng không nói với em một lời nào. Tại sao chứ ? Anh trả lời em đi?
Còn em kể từ khi chia tay anh đến giờ em cũng đã thử mở lòng với một, hai người gì đó nhưng em không yêu được, em không hề có cảm giác. Vì anh cũng là tình đầu của em, anh biết không. Đến bây giờ em mới ngộ ra một điều rằng trong cuộc đời mỗi con người ai cũng sẽ có một mối tình đầu khắc cốt ghi tâm mà người ta không dễ gì quên được. Em cũng thế, không biết đến bao giờ em mới quên được anh để đến với một người con trai khác.
Em cũng thế, không biết đến bao giờ em mới quên được anh để đến với một người con trai khác. (Ảnh minh họa)
Phải chăng tình đầu là tình đẹp nên mới dở dang hả anh. giá như bây giờ anh đã yêu người con gái khác thì mọi chuyện sẽ khác... đằng này anh vẫn chưa yêu ai, phải chăng vì thế mà em lại càng không quên được anh, để rồi em lại nuôi mộng ước, để rồi đêm về nhắm mắt lại là em lại nghĩ đến anh, em lần giở điện thoại nhắn tin cho anh nhưng em không dám gửi....
Chia tay anh từ hồi em còn là cô bé sinh viên năm hai và giờ em đã ra trường, khoảng thời gian đó không quá dài nhưng cũng không phải là ngắn nhưng sao em không yêu thêm được ai nữa. Tại sao chứ? Em muốn chúng ta quay lại với nhau, lại yêu nhau như ngày xưa, tại sao lại không thể hả anh? Anh vẫn yêu em cơ mà, sao anh lại làm khổ em, làm khổ anh và làm khổ tình yêu chúng mình thế này???
Hôm anh nói tháng 7 này anh sẽ về chúng ta sẽ gặp nhau sau mấy năm trời xa cách, anh có biết khi nghe tin đó em đã vui như thế nào không, đã hạnh phúc như thế nào không ? em đã mơ tưởng ra bao nhiêu cảnh tượng thật đẹp đẽ, ngọt ngào nhưng cuối cùng anh đã phá vỡ tất cả. Anh đừng mãi im lặng như vậy, em ghét sự im lặng, anh nói đi một lời thôi cũng được, một lời giải thích thôi cũng được chỉ cần đủ để an ủi em thôi. Vậy mà anh cũng không làm được ? Đã mấy lần em cầm điện thoại lên định gọi hay nhắn tin cho anh nhưng em lại thả xuống, bởi em biết anh sẽ chẳng trả lời em đâu. Anh luôn im lặng, im lặng với chính anh. Em ghét cảm giác đó anh biết không ?
Anh sẽ không về thăm em nữa, thế mà có một con bé vẫn ngốc nghếch hát thầm "Tháng tám mùa thu....Lá rơi vàng chưa nhỉ....từ độ người đi thương nhớ âm thầm"...Anh sẽ không về nữa đúng không Anh ? Anh hãy trả lời em đi ???? Hãy trả lời em đi "Muỗi"...Em chưa bao giờ hết yêu anh mà, anh biết điều đó đúng không? Nếu được yêu thêm một lần nữa em vẫn muốn người đó là anh...Anh biết không?
Theo Bưu Điện Việt Nam
Ba lần phản bội... không thể thứ tha Khi tôi đang tất bật chuẩn bị đám cưới thì cô ấy lén lút quan hệ với người mới. Tôi và cô ấy có một mối tình kéo dài suốt 9 năm. Đối với tôi, cô ấy là mối tình đầu, cũng là mối tình duy nhất cho đến tận bây giờ. Tôi đã từng tin rằng, sẽ không có bất cứ điều...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Xem phim "Sex Education" cùng chồng, tôi đỏ mặt NGƯỢNG NGÙNG vì một câu nói và đúc rút BÀI HỌC ĐẮT GIÁ trong hôn nhân

Thức trắng đêm xem phim "Sex Education", tôi thất thần vì đang SỐNG TỆ: Vợ ôm con bỏ đi, bị mọi người XA LÁNH chỉ vì lỗi này

Xem phim "Sex Education", tôi bật khóc hối hận khi hiểu lý do con gái HẬN MẸ: Bi kịch xuất phát từ LỖI SAI ĐƠN GIẢN này

Tối nào con rể cũng pha cho mẹ vợ một ly sữa ấm, tôi điếng người và không dám uống khi vô tình biết âm mưu phía sau

Chưa nhận được lời chúc nào từ chồng ngày 8/3, mở mắt ra mẹ chồng đã đưa tôi món quà ẩn giấu bí mật kinh hoàng

Đi thể dục ngang qua khu tập thể cũ, tôi suýt ngất khi thấy chồng đang quỳ gối cầu xin cô gái trẻ

Chồng rút 10 triệu mua quà 8/3, tôi hí hửng mừng thầm cho đến khi thấy tên 2 cô gái được ghi trên thiệp

Anh rể đẩy cho em dâu chậu quần áo, tôi ấm ức bê đồ đi giặt thì phát hiện xấp tiền và giật mình với câu nói phía sau lưng

Dắt theo con gái 4 tuổi đi dự đám cưới, tôi bị nhà cô dâu "mời khéo" về vì đi ăn 2 người sẽ làm họ lỗ vốn

Chồng cũ chuẩn bị tái hôn, tôi bất ngờ đến sốc khi biết vợ sắp cưới của anh ta là ai

Nghe nhân tình nói một câu trong bữa tối, tôi hối hận vì đã lầm lỡ suốt 5 năm

Tôi chỉ mong một lần bố tặng quà 8/3 cho mẹ
Có thể bạn quan tâm

Bước ngoặt địa chính trị: Washington rút dần cam kết bảo vệ đồng minh châu Á?
Thế giới
04:25:44 11/03/2025
Cận cảnh căn bếp có giá 600 triệu đồng: Nhìn sơ qua là thấy toàn đồ bếp siêu xịn xò
Sáng tạo
00:58:39 11/03/2025
Bruno Fernandes ngồi cùng mâm với Mohamed Salah & Erling Haaland
Sao thể thao
00:56:14 11/03/2025
Bà mẹ nhờ ChatGPT hướng nghiệp cho con, ai ngờ tìm đúng ngành yêu thích, câu nói 28 chữ cuối cùng mới sốc
Netizen
00:55:41 11/03/2025
Drama không hồi kết: Trịnh Sảng bị tố làm "tiểu tam" nhận bao nuôi và mang thai với đại gia, con trai bà cả đích thân bóc phốt
Sao châu á
23:38:32 10/03/2025
Top 5 con giáp được hưởng tài lộc dồi dào trong tuần mới
Trắc nghiệm
23:24:12 10/03/2025
Mỹ nhân Hàn gây sốt MXH vì hóa Bạch Tuyết đẹp hơn bản gốc, từ làn da cho đến mái tóc đều như "xé truyện bước ra"
Hậu trường phim
23:23:53 10/03/2025
Quỷ Nhập Tràng: Hù dọa chất lượng nhưng kịch bản thì không!
Phim việt
23:17:32 10/03/2025
Đám cưới đang viral khắp MXH: Chú rể đẹp trai vô địch thiên hạ, cô dâu xinh yêu "hết nước chấm"
Phim châu á
23:09:00 10/03/2025
Cô giáo tiếng Anh không muốn làm dâu, đồng ý hẹn hò ông bố một con
Tv show
22:47:49 10/03/2025