Vết thương không liền sẹo
Ngay từ ngày đặt chân vào công ty, tôi đã bị vẻ lạnh lùng của anh chàng người Singapore tên James thu hút. Qua lời mấy bà tám, tôi biết James từng kết hôn khi ở Singapore nhưng chỉ sau 3 năm chung sống, anh và vợ đã chia tay.
Ảnh minh họa
Trong bữa tiệc cuối năm của cơ quan, khác với hình ảnh nghiêm nghị, khó gần thường ngày, James vui vẻ cụng ly với mọi người và chủ động mời tôi khiêu vũ. Đó là lần đầu tiên tôi đứng gần James đến vậy. Mùi cơ thể đàn ông pha với chút rượu mạnh phả ra từ người James khiến tôi bối rối. Điệu Tango bỏng cháy đã đưa tôi bước vào thế giới của James, một thế giới đầy những bí ẩn mà tôi luôn khát khao tìm được chìa khóa để mở nó.
Vợ chồng James từng có 4 năm yêu nhau ở đại học và tổ chức đám cưới ngay sau khi ra trường. Hạnh phúc bao nhiêu trong ngày cưới thì anh bàng hoàng bấy nhiêu khi vợ đề nghị chia tay. Cô ấy khát khao cuộc sống vợ chồng đúng nghĩa chứ không phải ở bên một ông chồng triền miên công tác xa nhà. James chấp nhận ký đơn ly dị để giải thoát cho vợ và nhận lời mời làm việc tại Việt Nam vì muốn chạy trốn cuộc hôn nhân thất bại.
Sau bữa tiệc cuối năm, tôi với James thành một cặp. Chúng tôi có thêm hơn một năm đầy ắp kỷ niệm và hạnh phúc trước khi James buộc phải về Singapore theo yêu cầu của một dự án.
Giữa dòng người vội vã ở sân bay, trước khi bước về phía bàn làm thủ tục hải quan, James nhìn vào đôi mắt đỏ hoe của tôi và nói: “Đừng khóc. Anh sẽ sớm về nhà. Đợi anh nhé!”. Nhìn bóng James ngày càng mờ dần sau cánh cửa sân bay, tôi bỗng có cảm giác sợ hãi, sợ về việc sẽ mất người đàn ông mà mình thương yêu mãi mãi…
Những ngày sau đó, tôi nhớ James vô cùng, nhớ hơi ấm từ bàn tay dày dặn, nụ hôn đầy đam mê hay cái ôm ghì chặt của anh. Nỗi nhớ được giải tỏa phần nào bằng những cuộc điện thoại động viên, những lời yêu của James. Chỉ cần nghe anh nói, tôi lại thấy ấm lòng.
Video đang HOT
Tôi đếm từng ngày đến thời điểm James kết thúc dự án. Cái suy nghĩ “James sắp về nhà” khiến tôi hoan hỉ và phấn chấn lạ thường. Tôi tin tưởng người đàn ông của mình tuyệt đối và khát khao lại được ở trong vòng tay ấm áp của anh.
Nghe James thông báo qua điện thoại về việc phải kéo dài thêm thời gian ở Singapore vì yêu cầu của dự án, lòng tôi nặng trĩu và hẫng hụt. Các cuộc điện thoại của James sau đó cũng thưa dần và luôn được anh giải thích một cách hợp lý: “Anh quá bận”. Không vui nhưng cũng không muốn bạn trai mệt mỏi vì sự đòi hỏi của mình, tôi chấp nhận tất cả những lý do mà James đưa ra bởi tôi quá tin yêu anh.
Muốn gây bất ngờ cho bạn trai, tôi lén vào hòm thư của anh để gửi một bức thư điện tử cho chính anh, một thói quen mà chúng tôi vẫn giữ kể từ khi hò hẹn. Một cái tên con gái xuất hiện dày đặc khiến tôi chú ý. Lần đầu tiên tôi nghi ngờ James và cảm giác tò mò đã thôi thúc tôi click vào bức thư James vẫn chưa kịp đọc từ cô gái có cái tên Joana xa lạ.
Bức thư được viết bằng tiếng Anh: “Cưng à, đây là hình chuyến du lịch mà anh dặn em gửi cho anh. Còn chuyện này nữa, hôm nay con chúng ta đạp cú đầu tiên đấy. Em phải kể cho anh nghe ngay. Hôn anh”. Chân tay tôi như rụng rời. Tôi gạt nước mắt và run rẩy click vào bức hình mà cô gái tên Joana gửi kèm. Thật trớ trêu, James của tôi đó, đang ôm một người đàn bà khác trong vòng tay. Ánh mắt anh hạnh phúc và Joana cũng vậy. Tôi lao vào giường, úp mặt xuống gối và bật khóc nức nở. James mà tôi hết mực thương yêu và tin tưởng đã phản bội tôi! Tôi muốn hét lên như vậy nhưng không thể bởi cổ họng khô rát.
Giữa tiếng nấc nghẹn ngào, những lời trách cứ, những câu hỏi tại sao của tôi, James nói rằng, anh yêu tôi nhưng không thể chịu nổi sự cô đơn khi phải sống một mình và quá cảm động trước sự chân tình, cử chỉ ân cần, những lời động viên khi mệt mỏi của Joana.
“Còn em không chân tình với anh? Em đã chờ đợi anh hai năm qua và đổi lại anh đã làm gì với em? Anh sắp có con với một người đàn bà khác còn em vẫn chờ đợi và tin tưởng anh!”, tôi hét lên trong điện thoại. Anh đáp lại tôi cụt lủn và lạnh lùng: “Anh xin lỗi”. Sau đó, tôi không liên lạc với James. Anh cũng hoàn toàn im lặng.
Chuyện tình của chúng tôi đã kết thúc sau một năm ngọt ngào, hai năm xa cách với những lời thề hẹn, nhưng lại chẳng có nổi một lời chia tay. Qua một vài người bạn tôi biết, James và Joana đã lấy nhau và có một cô con gái. Anh xin thôi việc ở công ty và không bao giờ trở lại Việt Nam. Còn tôi cho đến lúc này, đã ngoài 30 tuổi, vẫn là một cô nàng độc thân mang trong mình sự hoài nghi về tình yêu bởi vết thương lòng quá sâu. Tôi sợ sẽ lại phải nếm trải cảm giác đau đớn, tủi nhục của một kẻ “bại trận” trong tình yêu khi lỡ mở cửa trái tim mình.
Theo Dantri
Hãy để vết thương liền sẹo
Tùng và tôi học chung lớp. Tôi biết Tùng nghèo, rất nghèo. Tùng gầy đến nỗi không thể gầy hơn nữa, bộ đồng phục quần xanh áo trắng bạc màu và rộng thùng thình; xe đạp cũ kỹ méo vành, trầy tróc khắp nơi...
ảnh minh họa
Ba má tôi lập một quỹ học bổng nho nhỏ, dành cho học trò nghèo. Lần đầu tiên tôi biết nhà Tùng là đi theo má để kiểm tra thực tế. Căn nhà, nếu có thể gọi đó là nhà, mái lợp giấy dầu, bốn bên che chắn bằng tôn cũ. Trong nhà chật chội, chỗ gọi là bếp có ba cục gạch và hai cái nồi. Má tôi mở nắp một cái nồi, nhìn thấy hai con cá khô bằng ngón tay út, nồi kia là cơm đã nguội lạnh.
Tùng lí nhí: "Buổi sáng cháu dậy sớm nấu cơm ăn cho cả ngày, buổi chiều cháu đi làm rẫy". Làm rẫy tức là làm thuê, ai cần gì Tùng làm nấy.
Cậu con trai 16 tuổi vừa đi học, vừa làm thuê, vừa chăm sóc ông nội già nua khiến má tôi rơi nước mắt, chẳng những tặng Tùng học bổng cao nhất, mà thỉnh thoảng má còn tự tay nấu món gì đó, sai tôi đem đến cho ông nội của Tùng. Đó là một cách nói để Tùng bớt ngại ngùng, thật ra là má tôi muốn Tùng thỉnh thoảng được ăn một bữa ngon.
Thi đậu đại học, tôi là người tỏ tình. Tôi rất xấu hổ vì mình là con gái mà lại mở lời, nhưng tôi biết, nếu mình không nói thì Tùng không bao giờ dám. Ba má tôi rất quý Tùng, ủng hộ tình yêu của chúng tôi. Ông nội Tùng cầm tay tôi: "Đợi hai đứa học xong làm đám cưới rồi thì nội có nhắm mắt cũng vui".
Tốt nghiệp, Tùng tìm được công việc với mức lương khá cao, cộng với công việc làm thêm vào buổi tối, chúng tôi tự hào bàn về đám cưới mà không phải xin tiền của ba má.
Bỗng mẹ Tùng xuất hiện, người mà ai cũng tưởng là đã không còn trên đời này nữa. Bà nói, bà vẫn thường xuyên theo dõi mọi bước đi của con trai và rất mừng vì con giờ đã thành đạt. Hiện bà sống với người chồng sau và ba đứa con.
Tùng của tôi vốn mạnh mẽ, can trường nay bỗng chốc rơi vào phẫn uất. Bao năm tháng dài đơn độc bươn chải, Tùng khóc thầm vì quá cơ cực, những lần đi làm thuê bị kẻ xấu ức hiếp, những lúc nhìn bạn bè có cha mẹ đi họp phụ huynh học sinh...
Quá khứ cơ cực tưởng chỉ còn là kỷ niệm nhưng sự xuất hiện của bà mẹ khiến tất cả như một cuộn phim tua đi tua lại mãi trong tâm trí Tùng, mỗi lần tua lại xới ra thêm nhiều chua xót. Tôi cũng hụt hẫng. Tôi không ngờ mình có bà mẹ chồng vô tâm dửng dưng với núm ruột của mình đến vậy.
Từng chứng kiến bao chuyện đời oái ăm, nhưng ba má tôi cũng rất bất ngờ. "Có lẽ xảy ra chuyện gì đó rất khó...", má tôi thường nói vậy để an ủi Tùng và tôi.
Tôi dần quen với những cú điện thoại của mẹ chồng, trở thành người đứng giữa, tôi chuyển lại lời thăm hỏi cho chồng nghe vì anh không bao giờ chịu cầm máy khi thấy số của mẹ mình. Có những lúc đang rất vui, bỗng mẹ gọi điện thoại tới, vậy là anh rơi vào ủ dột. Ông nội sống cùng chúng tôi, mỗi khi điện thoại reo mà chồng tôi nổi cơn bực bội thì ông cũng thở dài.
Rồi tôi sinh em bé. Mừng đầy tháng, mẹ chồng gửi tặng cái xe nôi. Cùng với cái xe nôi, chừng như bà đang hiện diện ngay trong nhà tôi, đầy gợi nhắc.
Đứa con bé bỏng của tôi sẽ nằm vào cái xe nôi xinh xắn này. Bé sẽ chập chững ngắm nhìn thế giới cùng với cái xe nôi này... Cảm xúc lạ lùng dâng lên trong lòng tôi. Làm mẹ là một điều rất lạ, khác với tất cả những gì tôi từng cảm nhận được. Có lẽ chồng tôi bây giờ làm cha cũng đang nhiều cảm xúc xáo trộn như vậy. Vết muỗi cắn nhỏ tí mà em bé bứt rứt khiến chúng tôi xuýt xoa xót xa, vậy thì làm sao với vết thương lớn lao kia...
Tha thứ đi anh, tôi nói với chồng, hãy để vết thương được liền sẹo, để con của chúng mình được sống trong nhẹ nhõm yêu thương.
Theo VNE
Công dụng tuyệt vời của Tinh dầu Đà điểu Khám phá lý do vì sao bạn nên dùng Tinh dầu Đà điểu (Emu Oil) trong cuộc sống hàng ngày. Từ xa xưa, con người đã biết tìm kiếm các phương pháp chữa bệnh từ thiên nhiên, Người thổ dân Châu Úc đã phát hiện ra một phương thuốc kỳ diệu có thể chữa được nhiều loại bệnh tật. Đó là tinh dầu...