Vệt phấn trôi đưa anh về với vợ
Anh ôm chầm lấy cô, cô quấn chặt lấy anh! Họ không một lời, môi kề môi. Rồi bỗng trong giây phút mở mắt anh thấy một vệt phấn trôi dài. Anh bỗng thẫn thờ….
Anh ngoài 30, giám đốc chi nhánh một nhãn hàng lớn tại Hà nội. Một vợ và 2 đứa con. Cuộc sống thật đáng mơ ước!
Cô một thiếu nữ mới ra trường, xinh đẹp và đầy thu hút. Cô xin học việc tại chi nhánh của anh.
Chuyện chẳng có gì nếu trong buổi liên hoan công ty, cô bị đám thanh niên ép uống quá đà. Anh tiện đường đưa cô về nhà. Rồi từ đó, họ thân thiết với nhau hơn. Thỉnh thoảng họ chat skype với nhau với những câu chuyện không đầu không cuối. Những câu nói hóm hỉnh của cô, thường làm anh bật cười trong giờ làm việc căng thẳng…Và chuyện gì đến, cũng đến!
Họ thích nhau. Bắt đầu là những sớm đi làm, họ cùng ở cầu thang máy. Những buổi trưa họ ăn cơm cùng bàn ở căng tin. Họ len lén nhìn nhau, họ cười ngọt ngào và hạnh phúc!
Cô nói bất chấp làm kẻ thứ 3, bất chấp và yêu anh vô điều kiện.
Anh nói, người vợ là mối tình đầu, bây giờ khô khan và bù xù. Và có lẽ anh đã tìm thấy tình yêu đích thực!
Họ lao vào nhau!
Anh ôm chầm lấy cô, cô quấn chặt lấy anh | Quà tặng cuộc sống
Truyện hay: Gọi nhầm cho vợ lúc đang ân ái với “bồ”
Sau một bữa ăn lãng mạn, họ đưa nhau đi đến thiên đường tình yêu! Lần đầu tiên, giữa ranh giới của tình yêu và thể xác, họ khát khao, họ đam mê, họ mong muốn thật nhanh chóng được hoà quyện vào nhau, được tan chảy trong tình yêu đích thực của đời họ.
Thế nhưng, khi bước xuống xe vào khách sạn. Trời bỗng đổ mưa. Cô vội vàng chạy trước mà không kịp được che ô. Mưa lấm tấm vào mặt cô, vào áo cô… Họ nhanh chóng lên phòng.
Video đang HOT
Anh ôm chầm lấy cô, cô quấn chặt lấy anh! Họ không một lời, môi kề môi. Rồi bỗng trong giây phút mở mắt, muốn nhìn gương mặt thân yêu của cô. Anh thấy một vệt phấn trôi dài. Anh bỗng thẫn thờ….
……
- chồng ơi, vợ thế này đã xinh chưa?
Anh khẽ cười: xinh, xinh lắm rồi! Đi gặp bạn mà cũng cầu kỳ thế?
Vợ anh vừa soi gương vừa nói: Ôi trời, chắc lần này nữa chứ tháng sau em sinh rồi, còn lâu mới gặp các bạn! Mà lần sau gặp, lúc đó em béo ú, lôi thôi. Chúng nó lại chê bai cho thì hơi bị buồn lòng!
Nói rồi vợ anh làm duyên, vừa xoa bụng vừa cười mãn nguyện!
Vợ gặp bạn, rất vui vẻ và phấn kích. Anh nhìn vợ trìu mến! Nhưng từ khi ra khỏi nhà vệ sinh, anh thấy vợ mặt xanh mét. Vợ bảo: em ra nhiều máu lắm!
Hai vợ chồng vào thẳng bệnh viện! Bác sỹ bắt nhập viện ngay lập tức. Lúc đó anh chỉ nghe điều dưỡng nói vợ anh bị nhau tiền đạo gì đó! Cần chuẩn bị mổ sớm!
Anh chưa kịp định hình! Nhào vào xem vợ thế nào, anh thấy vợ đang khóc. Thấy chồng vào thì nức nở, em sợ lắm chồng ơi, em sợ lắm! Nếu con làm sao thì em không sống được đâu, em làm sao anh phải cố gắng nuôi con đấy!
Anh vỗ vai trấn át vợ: em hâm à, nghĩ linh tinh, làm sao là làm sao. Em và con sẽ không sao đâu. Em cố lên, vì con, vì anh nhé!
Lúc đó mặt vợ anh trông rất tệ. Nước mắt của cô ấy trào ra không ý thức. Những giọt nước mắt làm phấn trang điểm trên mặt cô nhem nhuốc thành một vệt dài. Giả như, không phải trong hoàn cảnh ấy, chắc trông cô ấy buồn cười lắm. Nhưng lúc đó, anh chỉ thấy thê thảm và cùng cực!
…thế nên, khi nhìn thấy vết phấn trôi trên mặt cô gái xinh đẹp trước mặt, anh bỗng nhói tim. Vệt phấn trôi nhắc anh về người vợ, đã nguy hiểm cả tính mạng, để mang đến cho anh những đứa con đẹp đẽ. Anh bỗng như chợt tỉnh. Anh nói lời xin lỗi!
Anh lao về nhà! Vợ anh với cái búi tóc rối tinh, đang mồ hôi nhễ nhại làm món thịt rang cháy cạnh mà anh thích. Thấy chồng, cô ấy ngạc nhiên: Chồng về sớm thế?
Anh ậm ừ!
Cô nói vọng ra: chồng về sớm thì ăn cơm sớm nhé! Tối nay, đưa vợ đi chơi. Lâu lắm rồi không được đi chơi. Vợ sắp thành thổ dân mất rồi đây này!
Anh thấy có nước mắt rơi trên áo mình!
Sau này, anh không còn say nắng nữa! Nhiều lúc nghĩ lại, anh hay tự hỏi: có phải ông trời nhắc nhở anh nên đổ mưa lúc đấy, để vệt phấn trôi thức tỉnh anh quay về với gia đình yêu thương!
Theo VNE
Ngày đưa dâu tôi chẳng khác gì đưa đám...
Người thay anh đến nhà đón tôi chỉ có mẹ chồng. Tôi và mẹ chồng cứ ôm nhau khóc trên xe đưa dâu cho đến tận nhà trai.
Mấy tháng đã qua mà tôi vẫn không sao quên nổi giây phút ê chề ấy trong cuộc đời mình. Tôi năm nay chỉ mới 24 tuổi và đang nỗ lực từng ngày theo học năm cuối đại học để có thể mau chóng ra trường.
Nhưng nếu chỉ một lần gặp tôi, bạn sẽ chẳng thể hình dung, tôi trẻ măng thế mà đã có chồng. Thật sự 8 tháng trước, tôi đã làm cô dâu của một người đàn ông tôi yêu say đắm. Chúng tôi yêu nhau gần 1 năm thì đi tới kết hôn.
Anh là một người đàn ông hơn tôi 2 tuổi và cũng vừa mới đi làm. Vì thế, thu nhập và công việc của anh còn chưa ổn định. Gia cảnh nhà anh cũng bình thường, chẳng mấy khá giả. Yêu anh, gia đình tôi cũng ở xa xôi, lại cũng nghèo, vì thế hai đứa xác định tôi ra trường có nghề nghiệp ổn định thì cưới.
Song người tính không bằng trời tính, tôi có thai, bởi thế, tôi thúc anh làm đám cưới và anh cũng đồng ý. Anh về thông báo với gia đình và bố mẹ anh phải xuống luôn là tôi bàn chuyện cưới xin gấp. Tuy nhiên, ngay chính thời điểm này, tôi nhận ra thái độ khác lạ của anh.
Ảnh minh họa
Khác với những người đàn ông sắp lấy vợ khác, anh có vẻ gì đó thờ ơ, lạnh lùng với cô dâu sắp cưới là tôi. Anh đi cùng tôi thuê váy cưới, tìm nơi trang điểm, chụp ảnh cưới kiểu như bắt buộc.
Tôi có hỏi anh sao lại có thái độ lạ lùng đó thì anh nói rằng, anh chưa sẵn sàng để lấy vợ. Anh chưa sẵn sàng để làm bố. Vì thế anh thấy có gì đó chưa thoải mái.
Nghĩ tới anh, tôi cũng thông cảm rất nhiều. Bởi tôi đây, sắp cưới tâm trạng cũng bối rối lo lắng. Bởi thế, tôi nhanh chóng bỏ qua cho anh mọi chuyện mà chẳng biết anh vì đang yêu một người phụ nữ khác nên lăn tăn có quyết định bỏ rơi tôi hay không.
Rồi ngày cưới của tôi cũng đến. Bố mẹ tôi mệt mỏi khi phải tiếp bao lượt khách vào ra chúc mừng. Còn tôi xúng xính trong bộ váy cưới trắng lộng lẫy ngồi chờ chú rể đến đón dâu.
Có nằm trong mơ tôi cũng không thể nào hình dung được ngay trong ngày cưới của mình, anh lại lẳng lặng bỏ nhà ra đi để trốn tránh phút giây trọng đại của chúng tôi. Để hôm ấy, cô dâu là tôi ê chề không ai đưa đón.
Tôi đã khóc hết nước mắt khi không thấy chú rể sang đón dâu về mà người thay anh đến nhà đón tôi chỉ có mẹ chồng.
Cả nhà gái thì xôn xao bàn tán, chỉ trỏ. Lên xe hoa, tôi chỉ biết gục vào bà khóc nức nở. Mẹ chồng cũng ôm con dâu mới mà khóc và nói lời xin lỗi.
Bà cứ nói với tôi rằng: &'Mẹ xin lỗi con khi không dạy được con trai mình để nó hư đốn. Rồi mẹ sẽ tìm chồng con về cho con'. Ngày đưa dâu tôi buồn bã chẳng khác gì ngày đưa đám.
Những ngày sau đám cưới, một mình tôi cứ sống thui thủi xa lạ ở nhà chồng. Người thân nhà chồng sang nhà đều nhìn tôi với ánh nhìn thương hại. Nhưng vì đã có bầu với anh, vì muốn con có cha nên tôi cứ nán lại đợi chờ chồng.
Đúng 1 tháng sau ngày cưới, chồng tôi trở về nhà. Anh không nói với vợ một câu xin lỗi mà chỉ lặng lẳng đưa cho tôi tờ đơn ly hôn anh đã viết và ký.
Anh nói rằng: &'Em thông cảm cho anh. Anh đã yêu một người khác trước em rồi. Và anh không thể rời xa được người đó. Em cứ sinh con ra, anh sẽ chịu trách nhiệm chăm sóc con'.
Nghe chồng nói vậy mà trong tôi như vỡ vụn. Thì ra bao lâu nay anh bắt cá hai tay. Tôi khóc nghẹn vì đau đớn nhưng nhanh chóng ký đơn ly hôn và xách va ly ra khỏi nhà chồng.
Suốt từ đó đến nay, chỉ có mẹ chồng thương tình gọi điện hỏi han cháy, hỏi han con dâu cũ mà anh thì im lặng. Thậm chí hôm tôi vào viện sinh, cũng chỉ có mẹ chồng hụt tốt bụng lên viện chăm tôi và cháu.
Mấy tháng trôi qua, nhìn ngắm con yêu lớn từng ngày trong nôi mà tôi không cầm được nước mắt. Tôi vẫn đau đớn lắm, vẫn hận người đàn ông đó lắm khi đã làm đời tôi và con phải dang dở thế này.
Tôi có nên tìm cách trả thù người đó?
Theo Tinngan
Người hùng bắn chết kẻ khủng bố Tunisia kể lại giây phút hãi hùng Một viên cảnh sát anh hùng vừa lên tiếng kể lại việc đã dùng 2 viên đạn còn sót lại để tiêu diệt sát thủ đã tiến hành vụ khủng bố đẫm máu ở resort Sousse, Tunisia, sau khi lính bắn tỉa không thành công trong việc bắn hạ gã này. Những người lính bắn tỉa đã leo lên mái nhiều khách sạn...