Vết máu “bất đắc dĩ” đêm tân hôn trở thành bùa hộ mệnh của tôi
5 năm nay, đó vẫn là bí mật của riêng mình tôi. Nghĩ lại, thấy cũng là một điều may mắn.
Cưới nhau 5 năm, có với nhau một cậu con trai kháu khỉnh nhưng vợ chồng tôi vẫn ríu rít, ngọt ngào hệt như những ngày mới cưới.
Chồng tôi là con duy nhất trong một gia đình khá giả. Anh hơn tôi 7 tuổi, khi tôi vừa chân ướt chân ráo ra trường thì anh đã có công việc ổn định với mức thu nhập khá.
Tôi biết tính anh cũng khá truyền thống, hơn một năm yêu nhau, chưa một lần nào anh đòi hỏi đi quá giới hạn mà luôn nói sẽ gìn giữ đến ngày cưới.
Tôi thấy anh vậy thì chẳng dám nói sự thật, bởi trước đó tôi đã từng yêu và vượt rào với mối tình đầu của mình. Nhiều lần hai đứa ở bên nhau, tôi cũng định nói ra, nhưng vì sợ anh không chấp nhận và rời bỏ nên tôi cứ khất lần mãi.
Thế rồi cũng tới ngày anh ngỏ lời cầu hôn tôi. Gật đầu nhận lời mà lòng tôi ngổn ngang bao mối tơ vò. Phần thì hạnh phúc, phần thì lo lắng. Tôi rất sợ anh biết tôi không còn con gái…
Thế nhưng ông trời vô tình lại mỉm cười với tôi. Ngày anh xem xong ngày cưới và báo với tôi. Lại trùng với ngày tôi… có tháng.
Video đang HOT
Quả đúng như dự tính, hôm đám cưới cũng là ngày gần cuối chu kỳ. Cộng thêm việc hôm ấy anh uống nhiều rượu, trong người chếnh choáng nên anh cũng không tỉnh táo. Đến sáng hôm sau, khi nhìn thấy vệt máu nhỏ trên ga giường, chồng tôi vô cùng hạnh phúc, anh cứ thế ôm tôi vào lòng. Tôi hiểu anh đang nghĩ gì.
Thực ra tôi cũng áy náy lắm, cảm giác như mình đang nói dối, lừa đảo chồng vậy. Nhưng tôi cũng không nghĩ mình sẽ nói ra, bởi lẽ chuyện này ngoài tôi thì tuyệt đối không có người thứ hai biết, giữ kín vẫn là thượng sách.
Thời gian cứ thế trôi, tôi có bầu, sinh con… Chồng vẫn môt mực yêu thương tôi, trân trọng tôi như ngày đầu. Tôi cũng sống đủ đầy, chẳng có gì phải lo lắng, bận tâm. Nghĩ về đêm tân hôn hôm đấy, thật sự là cũng may…
Theo Khỏe & Đẹp
Nhìn vệt máu trên giường anh nhìn tôi tiếc rẻ: "Giá mà mình ngủ với nhau sớm hơn 2 ngày thì tốt quá"
Khi biết cô còn trinh hắn ngồi nhâm nhi ly cà phê, hút điếu thuốc rồi nhìn cô tiếc rẻ: "Giá mà mình ngủ với nhau sớm hơn 2 ngày thì tốt quá". Cô hoang mang tột độ hỏi hắn: "Tại sao anh nói vậy?" và rồi...
Cô yêu hắn một cách mù quáng, yêu quên hết bản thân mình. Cô còn ngây thơ trong trắng còn hắn thì quá sành sỏi trường đời. 30 tuổi hắn có công ty của riêng mình, ô tô đã đổi bao nhiêu đời. Nhưng mỗi lần hắn đón cô thì cô chỉ thỏ thẻ bảo: "Lần sau anh đi xe máy nhé, em thích đi xe máy, ô tô em đi không quen".
Cô bình dị chân thật, cô thích sự giản dị nơi hắn. Hắn nói nhiều, vui tính, đi đâu hắn cũng chỉ đi mỗi đôi dép tông, mặc mỗi chiếc quần ngố và cái áo phông. Cô nhìn thấy sự đồng điệu nơi hắn, quen nhau làm người yêu của nhau nhưng cô còn mù mờ về hắn vì công ty hắn đóng ở ngoại thành còn cô đi học trong nội thành.
(Ảnh minh họa)
Hắn bận rộn nhưng tuần 2, 3 lần hắn vẫn cố gắng đi hơn 20 cây số qua gặp cô đưa cô đi ăn, đi xem phim. Bao lần hắn muốn ngủ lại bên cô nhưng cô từ chối khéo vì cô còn trinh. Đúng vậy, cô còn trong trắng cô muốn được gìn giữ, cô muốn được hắn tôn trọng cô lâu dài.
Cô không thích hắn cũng chẳng ép, nhưng đàn ông mà mấy ai chung thủy tuyệt đối đâu. Cô hiền lành và cũng ở xa nên chẳng thể nào quản thúc được hắn. Đôi khi cô cũng mô hồ không rõ giữa họ là mối quan hệ gì nữa, tình yêu hay thứ tình cảm gì. Ngày trước lúc mới tán hắn còn hay bô bô nói yêu cô nịnh nọt cô đủ thứ thậm chí còn nói muốn lấy cô, nhưng giờ chẳng thấy hắn như nữa chỉ có điều vẫn quan tâm cô, gặp cô đều 3 lần/ tuần mà thôi. Còn cô giờ đây đã thực sự yêu hắn, nhưng cô nào hay biết ngoài cô hắn còn qua lại với vài người nữa.
Hắn đã âm thầm đính hôn với 1 người phụ nữ có điều kiện hơn cô. Cô ta không xinh bằng cô nhưng khá quyến rũ có và dĩ nhiên cô ta khôn ranh hơn cô rất nhiều, biết giữ chân người yêu chứ không hiền lành ngồi chờ đợi như cô. Cô cứ 1 lòng yêu hắn nào đâu hay hắn đã về quê đính hôn với vợ tương lai.
Hai hôm sau hắn gặp cô nói nhớ cô và muốn được ở bên cô, khi đó hắn ngà ngà rượu. Cô nhớ hắn và cũng lo sợ mất hắn nên đã quyết định trao đời con gái của mình cho gã sở khanh đó.
Khi nhìn thấy vệt máu trên ga giường, biết cô còn trinh hắn ngồi nhâm nhi ly cà phê, hút điếu thuốc rồi nhìn cô tiếc rẻ: "Giá mà mình ngủ với nhau sớm hơn 2 ngày thì tốt quá". Cô hoang mang tột độ hỏi hắn:
- Tại sao anh nói vậy?
- Không, không có gì.
(Ảnh minh họa)
Sau hôm ấy cô không tài nào ngủ được, cô lo sợ vì đã trao đời con gái cho hắn rồi mà hắn vẫn còn hờ hững. Cô gọi điện hắn toàn kêu bận cho đến 1 hôm, 1 giờ sáng cô gặp ác mộng cô nằm khóc. Với điện thoại theo quán tính cô gọi cho người yêu, nhưng đầu dây bên kia lại vang lên giọng nói của 1 cô gái:
- Alo ai vậy?
- Cô là ai?
- Tôi là vợ sắp cưới của anh Tuấn, cô là ai mà lại gọi cho chồng tôi giờ này?
- Vợ... vợ sắp cưới ư?
- Đúng vậy.
Chiếc điện thoại trên tay cô từ từ rơi xuống, tai cô như ù đi "vợ sắp cưới ư" vậy còn mình, mình là gì của anh ta. Đêm đó cô ôm gối khóc nức nở, tình yêu, đời con gái cô đã trao nhầm người rồi. Tại sao trên đời lại có gã sở khanh như vậy chứ? Anh ta còn bảo sau này muốn cưới cô, cô muốn đi trăng mật ở bất cứ nước nào ở Châu Á anh ta cũng sẽ đưa cô đi cơ mà. Tay ôm lấy ngực, cứ như có hàng trăm nghìn mũi dao đang đâm vào trái tim cô vậy. Cô phải làm gì để bắt hắn trả giá đây? Phải làm gì bây giờ đây?...
Theo Một Thế Giới
Sự lạnh nhạt suốt 7 năm của chồng sau vết máu trên ga giường đêm tân hôn và cái kết bất ngờ Đêm tân hôn, chị hồi hộp chờ đợi anh. Anh dịu dàng, nhẹ nhàng đến bên chị. Và rồi, sự êm ái ấy biến mất khi giọt máu đỏ vương trên ga giường trắng. Anh yêu chị, yêu đến điên dại. Nhưng chị không yêu anh, lúc đó. Trái tim chị trao trọn vẹn cho một người con trai khác. Anh biết nhưng...